Bất quá Lăng Tiếu còn muốn đem Cửu Đầu long thân lưu lại, có đại tác dụng, cho nên chỉ đốt cháy chút ít tạng phủ cùng dạ dày.
Mới đầu, Cửu Đầu Long Xà bị đốt đến không ngừng sôi trào, trong miệng càng không ngừng tê khiếu, Lăng Tiếu ở trong bụng cũng bị xóc nảy rất lớn, cả người cơ hồ bị lắc lư đến hôn mê.
Không bao lâu, sau khi nội tạng của Cửu Đầu Long Xà bị đốt tới sạch sẽ, mới ngừng động đậy.
– Hẳn là đã chết đi, khiến cho bản thiếu gia váng đầu hoa mắt!
Lăng Tiếu cảm thấy Cửu Đầu Long Xà này hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
Cho nên hắn từ trong không gian giới lấy ra một thanh linh kiếm Ẩn Xà kiếm.
Kiếm này chính là Lăng Tiếu từ bên trong bí cảnh Trấn Thiên tông đoạt được ở trong tay La Phách Hưng.
Thấy kiếm này, Lăng Tiếu không khỏi nhớ tới La Mỹ Anh vì mình mà chết, trong lòng lại là một mảnh ảm đạm.
Ẩn Xà kiếm hướng thịt rắn họa xuất ra một đạo quang mang chước liệt, bắn lên một mảnh thịt vụn.
Lăng Tiếu vốn tưởng rằng một kiếm đủ để phá vỡ Cửu Đầu long thân này, nhưng mà Long Xà thân cưỡng hãn ngoài ý liệu của hắn.
Một kiếm kia tuy nói phá khai ra vết cắt không cạn, nhưng mà còn chưa đủ để cắt rách Long Xà thân.
– Ta dựa vào, thân thể cứng rắn như vậy, ngay cả linh khí cũng phá không ra.
Lăng Tiếu thấp giọng nói một câu, Ẩn Xà kiếm trong tay lại liên tục xuất ra vài kiếm.
Cuối cùng, Lăng Tiếu ở cùng một vị trí trọn vẹn vung ra 49 kiếm mới cắt rách Long Xà thân, phá vỡ Long Xà bì, từ trong bụng Long Xà đào xuất ra đường sống.
– Cuối cùng lại cũng sống tới rồi!
Sau khi Lăng Tiếu trốn ra được, lập tức thở dài một tiếng.
Ai ngờ phía sau lại truyền tới dị động, bị dọa đến Lăng Tiếu hồn bất phụ thể.
Đang ở lúc Lăng Tiếu may mắn chạy trốn, một đạo tiếng tê minh vang lên.
Lăng Tiếu bị dọa đến lông tơ dựng đứng, vội vàng hướng phía trước chạy đi.
Hưu hưu!
Một băng một hỏa hướng sau lưng Lăng Tiếu trùng kích mà đến.
Lăng Tiếu vốn tưởng rằng lần này muốn thảm rồi, nhwung mà khi một băng một hỏa kia oanh vào sau lưng hắn lại không có mấy phần cảm giác đau đớn cùng trùng kích.
Lăng Tiếu xoay người lại, chỉ thấy chín khỏa Long Xà thủ đã vô lực rơi xuống, trừ phi nó có thể tạng phủ trọng sinh, nếu không nó khẳng định bị chết không thể chết thêm nữa rồi.
– Mẹ kiếp, dọa bản thiếu gia kêu to như thế.
Lăng Tiếu may mắn vỗ vỗ bộ ngực nói.
Lúc này, Lăng Tiếu đã xác định Cửu Đầu Long Xà đã chết, hắn lớn mật đi tới, nhìn đến Long Xà thân khổng lồ, trong miệng sách sách xưng kỳ.
– Cửu Đầu Long Xà này là thượng cổ hung thú, đồng dạng hàm chứa máu huyết Long tọc, đợi ta đem nó thu lại, sau này từ từ luyện hóa tinh huyết của nó giúp ta thành tựu Cổ Hoàng thần công.
Lăng Tiếu mừng rỡ nói.
Hắn mới vừa rồi ơ trong bụng không đem Cửu Đầu Long Xà đốt hủy hoàn toàn, chính là vì Long Xà thân này.
Trừ máu huyết ra, còn có thú đan cùng với một thân da thịt, gân cốt, nhục sí Đều là ài liệu luyện khí hiếm thấy.
Lăng Tiếu mới không bỏ được mà đem nó đi hủy diệt.
Lăng Tiếu tạm thời không có quá nhiều thời gian đi nghiên cứu Long Xà thân này, hắn phải nghĩ biện pháp nhanh rời khỏi nơi này, bằng không hai người ở phía ngoài nhất định sẽ lo lắng.
Lăng Tiếu lấy ra Hắc Diệu đỉnh đem cả con Cửu Đầu Long Xà này đều thu vào trong đỉnh.
Chức năng chứa đựng của Hắc Diệu đỉnh nhưng là tương đối cường đại, không phải không gian giới bình thường có thể so sánh được.
Song, Hắc Diệu đỉnh vừa mới xuất hiện, cung điện kai lại xuất hiện lắc lư ác liệt, tiếp theo nó bắt đầu dần dần thu nhỏ lại, thần quang bốn phía cũng theo đó mà thu nhốt vào.
– Đây Cuối cùng là chuyện gì xảy ra.
Lăng Tiếu không khỏi nhìn hết thảy ở đây nói.
Lúc này, đỉnh hồn của Hắc Diệu đỉnh hiện lên đi ra ngoài:
– Tham kiến chủ nhân!
– Hắc Diệu, cái Cái cung điện này là chuyện gì xảy ra Làm sao càng ngày càng nhỏ rồi.
Lăng Tiếu hướng đỉnh hồn kia hỏi.
– Nó chẳng qua chỉ là Thánh khí, cảm giác được khí tức của ta, dĩ nhiên không dám làm càn!
Đỉnh hồn sâu kín nói.
– Chỉ Chỉ là thánh khí.
Lăng Tiếu trợn tròn mắt.
Hắn chẳng thể nghĩ tới cung điện này lại là một kiện thánh khí, điều này cũng thật là bất khả tư nghị đi!
Cung điện kia biến thành một cái bảo tháp chỉ cao chừng nửa thước, bảo tháp lưu chuyển lên quang hoa thần mang, trên đỉnh tháp có một hạt châu chói mắt vô cùng, hạt châu tản ra uân nhân nhàn nhạt, ngăn cách Lăng Tiếu với nước sông trong phương viên hai thước, khiến cho hắn không bị thủy áp ảnh hưởng.
– Nó là một kiện cao cấp thánh khí, ngày khác nếu như gặp minh chủ có lẽ có thể uẩn dưỡng ra khí hồn, thành tựu Thần khí, chủ nhân có thể đem nó nhận lấy.
Đỉnh hồn nhàn nhạt nói.
Lăng Tiếu đem bảo tháp này nắm trong tay, từng cỗ nước ấm tràn vào trong tâm khảm, khiến cho tâm tình của hắn trở nên tường hòa bình tĩnh lên.
– Xem ra nguyên chủ nhân của bảo tháp này là muốn lợi dụng nó trấn áp hung tính của Cửu Đầu Long Xà, đáng tiếc nó lại là ác tính khó đổi, đến chết cũng không thể rửa sạch hung tính, biến ảo nhân tính.
Lăng Tiếu lẩm bẩm nói, tiếp theo hắn lại nói:
– Bảo tháp này hẳn là Thủy thuộc tính, chính là thích hợp với Mộng Kỳ, chờ tại trở lại tông môn liền lấy nó làm sính lễ, cầu tông chủ đồng ý gả nàng cho ta.
Lăng Tiếu trong lòng có hảo chủ ý, tâm tình thật tốt, lại nhìn chằm chằm mọt viên hạt châu lớn bằng quyền đầu ở trên đỉnh tháp:
– Đây chẳng lẽ là Tích Thủy châu trong truyền thuyết Nghĩ đến sẽ không sai rồi, bằng không sao có thể ngăn cách nước sông được, thật là nhặt được bảo rồi!
Lăng Tiếu gỡ Tích Thủy châu trên bảo tháp xuống, đem bảo tháp cũng cho vào trong Hắc Diệu đỉnh.
Có Tích Thủy châu, Lăng Tiếu ở trong đại giang này như giẫm trên đất bằng, căn bản không cần phí bất kỳ khí lực gì, là có thể ở chỗ này tùy tiện đi lại rồi.
– Nếu đã đi tới dưới đáy sông rồi, dứt khoát liền hảo hảo cướp đoạt một phen rồi lại lên đi!
Lăng Tiếu quyết định chủ ý, cho nên liền ở trong thức hải truyền âm cho Ma Đế nói cho hắn biết chính mình không có chuyện gì.
Ma Đế từng lưu một nửa linh hồn ở trong thức hải của hắn, cùng với một nửa linh hồn khác phụ vào người Triệu Thế Nhân có cảm ứng, chỉ cần Ma Đế không chết thì sẽ nhận được tin tức mà Lăng Tiếu truyền đến.
Bất kể là dưới đáy biển hay đáy sông, chỉ cần có năm tháng trầm xuống đầy đủ, đều sẽ có tài phú kinh người.
Tại sao lại nói như vậy.
Bởi vì ở dưới đáy biển cũng có thể uẩn dưỡng ra các loại linh thảo, tài liệu trân quý, chí bảo hiếm thấy không đồng nhất.
Lăng Tiếu mới đi không bao lâu liền thấy mấy con Cự Bối đang không ngừng đóng mở.
Mấy con Cự Bối này đã lớn hơn hai thước, quanh thân tản ra vầng sáng nhàn nhạt, trong Bối xác càng có trân châu trong suốt lóng lánh.
Giống như loại Cự Bối ở đáy sông tồn tại đã mấy vạn năm này, đã uẫn dưỡng thành tinh rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |