Huyền Diệu lạnh nhạt nói:
– Đương nhiên không có việc gì, chỉ là vẫn một mực lo lắng ngươi sẽ gặp bất trắc thôi!
– Không có việc gì là tốt rồi, đi về nghỉ ngơi đi, trời sáng Nam Cung tiền bối sẽ cùng chúng ta đồng hành tiến đến cổ thành Lăng Tiếu đáp.
Hắn đối với Huyền Diệu rất tin tưởng, nhưng hắn cũng không biết khi hắn vừa rơi vào nước thì Huyền Diệu thiếu chút nữa đã trúng độc thủ của Ma Đế.
Lại nói ngày đó, Lăng Tiếu sau khi bị cửu đầu long xà hút vào đáy sông, Ma Đế biết được Huyền Diệu chính là Huyền Cơ Môn đơn truyền đệ tử Thiên Cơ tử, mà Ma Đế và Huyền Cơ Môn trước đây có cừu oán nên muốn trừ Huyền Diệu để tiết hận.
Lúc ấy Ma Đế vốn tưởng rằng đã hiểu rõ Huyền Diệu rồi, không ngờ Huyền Diệu là đơn truyền đệ tử của Huyền Cơ Môn, khẳng định có tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng của mình.
Ngay khi Ma Đế ra tay thì trong tay Huyền Diệu cũng có thêm một kiện Bát Quái Kính phong cách cổ xưa.
Bát quái kính này chính là lịch đãi trấn tông chi bảo của Huyền Cơ Môn, xưng là Phong Ma Bát Quái Kính, một kiện cao giai Linh Khí hiếm thấy.
Nó vừa vặn khắc chế ám thuộc tính và thị sát khát máu chi ý đầm đặc của Ma Đế, đồng thời cũng là bí bảo đáng sợ có thể phong ấn hoặc công kích linh hồn người khác.
Chỉ cần Ma Đế dám ra tay, Huyền Diệu nhất định có thể mạt sát linh hồn Ma Đế, khiến hắn triệt để biến mất.
Cuối cùng Ma Đế không thể không thỏa hiệp, cùng Huyền Diệu đạt thành hiệp ý không muốn người biết nào đó.
Sơ sáng sớm, bách điểu tề minh, bách hoa thịnh diễm, hương thơm hợp lòng người.
Lăng Tiếu tỉnh lại từ trong nhập định, cả người lộ ra vài phần hương vị phiêu dật tự nhiên.
Ngày hôm qua, ử Long các nhìn Long Đào Giang khẽ ngộ, khiến trong lòng của hắn đối với võ đạo chi cảnh càng thêm hiểu rõ, đối với hắn ngày sau đạp vào Hoàng cấp, Thiên Tôn thậm chí Đế cấp sẽ có trợ giúp rất lớn.
Lăng Tiếu ngưng tụ một cổ Kim Long chi khí óng ánh quấn quanh thân, phảng phất như có một mảnh tiểu Kim Long dài hẹp đung đưa bốn phía, trong cơ thể đan điền tầng ba phòng bảo vệ càng thêm ngưng thực, Tam Phân Quy Nguyên Khí tầng thứ tư đã hơi dần dần viên mãn, chỉ cần dự trữ lực lượng vừa đến sẽ phá vỡ mà vào tầng thứ năm Hóa Linh chi cảnh.
– Hôm nay Cổ Hoàng thần công đã có sơ thành, chờ sau khi ta tìm được Thiên Cổ Thần Công, lại hấp thu Cừu Đầu Long Xà huyết tinh, nhất định có thể tiến thêm một tầng, Tam Phân Quy Nguyên Khí cũng đến cổ chai, đợi đến lúc đột phá chính là ngày tiến giai.
Lăng Tiếu thì thào nhận thức rõ tình huống trước mắt của mình.
Từ sau khi đi ra khỏi Bí Cảnh, hắn càng không ngừng chạy đi, lại liên tục tao ngộ rất nhiều chuyện làm lỡ, vốn không có bao nhiêu thời gian tĩnh tâm tu luyện, chỉ có thể trông mong có thể mau chóng tiến tiến cổ thành xem thử có thể tìm được Thiên Cổ Thần Công hay không mới trở về dốc lòng tu luyện.
Bất quá, hắn cho dù không tĩnh tâm ngồi xuống, Tam Phân Quy Nguyên Khí trong cơ thể mỗi ngày mỗi đêm cũng tự hành vận chuyển, gia tăng linh lực của hắn từng chút một, đây cũng là chỗ biến thái của Tam Phân Quy Nguyên Khí.
– Thiếu gia, Long tiểu thư tới chơi.
Ngoài cửa vang lên thanh âm cung kính của Ma Đế.
Ma Đế một mực xưng hô Lăng Tiếu là “Chủ nhân”, Lăng Tiếu vẫn không cảm thấy tự nhiên lắm, cho nên bảo hắn thay đổi xưng hô.
Lăng Tiếu đơn giản sửa sang lại một chút rồi rời khỏi phòng, chỉ thấy Long Nhược Đồng mặc một bộ đồ tơ lụa màu xanh, bên hông lục mang vờn quanh, phát huy thân thể linh lung của nàng một cách vô cùng tinh tế, hoàn mỹ động lòng người.
Nàng kiều mặt như hoa, bộ dáng xấu hổ quả thực khiến người thương tiếc.
Lăng Tiếu mang nàng ra so sánh với chúng nữ của mình, thực sự cũng không kém hơn các nàng, chỉ có Vân Mộng Kỳ và Tế Tự Nữ là có thể áp nàng một bậc.
– Lăng đại ca chào buổi sáng!
Long Nhược Đồng nhìn thấy Lăng Tiếu lập tức mang theo vẻ mừng rỡ kêu to nói.
– Chào Long tiểu thư, không biết ngươi tìm ta có chuyện gì thế.
Lăng Tiếu đáp.
– Lăng đại ca, ta cũng gọi ngươi thế rồi, sao ngươi còn gọi ta là “Long tiểu thư” chứ, có phải ngươi không coi ta là bằng hữu không!
Long Nhược Đồng nhíu mũi lại bất mãn nói.
Lăng Tiếu sờ mũi nói:
– Cái kia Vậy ta gọi ngươi là Long muội muội.
– Ai là muội muội của ngươi, ngươi có thể gọi ta là Nhược Đồng hoặc Đồng Đồng.
Long Nhược Đồng giận dữ nói.
Lăng Tiếu trong nội tâm cười khổ.
– Làm muội muội ta có gì không tốt chứ, thiệt là.
– Đúng rồi, sớm như vậy ngươi tìm ta có chuyện gì.
Lăng Tiếu chuyển sang chính đề hỏi.
– Ta tới mang Lăng đại ca đi xem bốn phía một chút, biết một chút về phong mang của Long Hải Các ta.
Long Nhược Đồng tiến lên một bước nói với Lăng Tiếu.
Mùi thơm nghe say lòng người khiến Lăng Tiếu không khỏi lui về phía sau một bước.
Nghĩ đến mấy ngày trước, hắn ngay cả Lữ gia tỷ muội cũng chịu buông tha, tự nhiên cũng sẽ không nổi lên tâm tư không đứng đắn gì đó với Long Nhược Đồng, hắn biết rõ chuyện quan trọng nhất trước mắt mình là gì, không nên cùng những nữ nhân khác phong lưu khoái hoạt.
– Nhược Đồng, ta nghĩ hay thôi đi, ta sẽ chờ cáo từ với Nam Cung tiền bối, đợi khi nào có thời gian sẽ lãnh hội phong quang của Long Hải Các a.
Lăng Tiếu từ chối nhã nhặn nói.
– Cha ta nói, Nam Cung tiền bối tạm thời có việc phải làm, hắn bảo ngươi chờ hắn một ngày sẽ quay lại, cho nên giờ ngươi rảnh rỗi một ngày, để Nhược Đồng tận lực địa chủ một lần đi, bằng không thì phụ thân sẽ mắng ta không hiểu chuyện đấy.
Long Nhược Đồng nhu nhược nói, trong đôi mắt đẹp dịu dàng mang theo vài phần chờ đợi.
Lăng Tiếu trước kia không biết Nam Cung Liệt đã có việc rời đi, lại thấy Long Nhược Đồng nhiệt tình như vậy nên đành phải cố mà đáp ứng.
Hắn phân phó Ma Đế chuyển cáo Huyền Diệu một tiếng, liền cùng Long Nhược Đồng đi du sơn ngoạn thủy.
Long Hải Các chiếm đoạt địa vực có lẽ không lớn như Tử Thiên Tông, nhưng phong cảnh ở đây so với Tử Thiên Tông càng thêm xinh đẹp.
Một đám lầu các dựa núi mà xây, lộ ra vài phần trang nghiêm chi khí, từng con linh điểu lăng không phi độ khiến ở đây tăng thêm vài phần linh khí, những đê giai linh thụ, linh hoa, linh thảo tùy ý có thể thấy được, khiến tâm tình người khác cực kỳ khoan khoái dễ chịu.
Lăng Tiếu bên cạnh lại có mỹ nhân trò chuyện, khiến hắn có một loại cảm giác cực độ buông lỏng.
Từ sau khi hắn đến thế giới này bước lên con đường tu luyện khó mà có được mấy ngày nhàn rỗi thế này, trong đầu không khỏi nghĩ đến thân nhân và người yêu ở Vẫn Thạch Thành, không biết bọn họ giờ có mạnh khỏe không.
Không hiểu, Lăng Tiếu có một cổ xúc động muốn quay về Vẫn Thạch Thành gặp cha mẹ hắn, gặp Vũ Tích, Đại Nhi, Khinh Sương.
– Lăng đại ca nghĩ gì thế Không phải là Long Hải Các chúng ta không được khí phái như Tử Thiên Tông đấy chứ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |