Nàng sở dĩ tham gia cạnh tranh, đều bởi vì người kia lấy ra cho Đổng gia phách mại hội của các nàng không muốn bí mật bán cho Đổng gia các nàng, Đổng gia dĩ nhiên không thể nào làm người khác khó chịu, nếu không liền tự đập phá chiêu bài của mình, cho nên chỉ có thể đi theo trình tự tham gia đấu giá.
Đệ nhất kiện tinh phẩm đánh ra, tiếp theo đấu giá sư lại lấy ra kiện tinh phẩm thứ hai.
Đệ nhị kiện tinh phẩm, là một thanh linh kiếm.
Hoàng Huy kiếm, đê cấp Thổ thuộc tính linh khí, chuôi kiếm như rồng, thân kiếm thật lớn, kiếm văn huyền ảo, mũi kiếm sắc bén, tản ra Thổ Hoàng linh khí nồng đậm, phảng phất có thể thấy một đầu linh thú Thổ thuộc tính đang gào thét.
Linh kiếm này, nhìn lần đầu tiên khiến cho người ta cảm ứng được chính là khí phách mười phần, làm cho người ta liên tưởng đến phong tư dũng mãnh bá đạo, bễ nghễ thiên hạ của một gã võ giả cao cường sử dụng.
Trong sương phòng số 6, Lăng Tiếu cũng nhịn không được kinh hô:
– Tốt cho một thanh linh khí, thật là đáng tiếc!
Hắn liền thích loại cự kiếm bá đạo mười phần này, sử dụng mới lộ ra vẻ phong cách khốc khí mười phần.
– Vì sao nói nó tốt, lại còn nói đáng tiếc.
Huyền Diệu không giải thích được hỏi.
– Nói nó tốt, là bởi vì hình dáng nó rèn chính là loại ta thích, đáng tiếc chính là nó là Thổ thuộc tính kiếm khí, không thể cho ta sử dụng, rơi vào trong tay người khác nhất định là minh châu vị lu mờ, không thể phát huy ra uy lực của nó, thể hiện ra giá trị của nó.
Lăng Tiếu nghiêm trang nói.
Nghe lời này, Huyền Diệu không khỏi đảo cặp mắt trắng dã, trong lòng thầm mắng:
– Da mặt của người này còn thật không phải là dày bình thường.
– Đê cấp kiếm khí Hoàng Huy kiếm một thanh, giá khởi điểm 50 vạn hạ phẩm huyền tinh, tăng giá thấp nhất không được thấp hơn một vạn hạ phẩm huyền tinh.
Đấu giá sư hắng giọng nói.
Linh khí vừa ra, mọi người lại môt lần nữa sôi trào lên.
Bất kể là ở Tây Bắc hay là Nam Hoang, linh khí tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy.
Có linh khí, liền tương đương với nhiều thêm nửa cái cường giải Địa Hoàng giai trấn giữ, vượt cấp giết người tuyệt đối không phải là cái việc gì khó.
– 51 Vạn hạ phẩm huyền tinh.
– 52 Vạn hạ phẩm huyền tinh.
– 55 Vạn hạ phẩm huyền tinh.
Giá tiền liên tiếp kéo lên, rất nhanh đã kêu đến 70 vạn hạ phẩm huyền tinh rồi.
– Vệ gia ta ra giá 75 vạn hạ phẩm huyền tinh.
Vệ Uy Hổ ở bên trong sương phòng số ba lần nữa hắng giọng kêu lên.
– Linh khí này, vô luận như thế nào cũng phải đấu giá xuống.
Trong mắt hổ của Vệ Bất Phàm hiện lên vẻ kiên định nói.
– Ta biết rồi đại ca, tuyệt đối không tiếc bất cứ giá nào cũng phải lấy tới.
Vệ Uy Hổ nặng nề gật đầu nói.
– 76 Vạn hạ phẩm huyền tinh.
Sương phòng số 4 vẫn rất ít có động tĩnh tham dự đấu giá rồi.
Ở trong sương phòng số 4 đồng dạng là Thái gia một trong những đại gia tộc của Nam Thiên thành, thực lực cùng Vệ gia không phân cao thấp, chẳng qua là ở phương diện tài lực kém Vệ gia không ít, đây mới khiến cho bọn họ xếp hạng ở vị trí thứ ba của Nam Thiên thành.
Ở trong sương phong này là một gã thanh niên chưa tới 30 tuổi, còn có một người hầu trung niên Vương giai.
Người trẻ tuổi kia tên là Thái Chân, là trưởng tử của Thái gia gia chủ, là người nối nghiệp tương lai của Thái gia, tu luyện chính là Thổ thuộc tính linh lực, hắn hiện tịa đã là một gã Nửa bước Vương giai, chỉ cần đối với linh khí tiến thêm một bước khống chế, lực lượng tích lũy đầy đủ tự nhiên có thể vào Vương giai rồi.
– Thiếu gia chủ, lần này lão gia chủ phân phó, ở trong số lượng một trăm vạn, tùy tiện Thiếu gia chủ ngươi sử dụng.
Tên trung niên Vương giai kia khẽ khom người nói.
Thái Chân khẽ gật đầu nói:
– Bên trong Vệ gia có một gã trưởng lão đời trước hình như là tu luyện Thổ thuộc tính, nếu muốn đấu giá xuống được đoán chừng phải mất chút máu a!
– Chỗ này của ta còn có 20 vạn hạ phẩm huyền tinh.
Tên trung niên Vương giai kia do dự một chút nói.
– Ha ha, hảo Hoa thúc, nếu quả thật có thể đấu giá tới, sau khi về đến gia tộc ta nhất định để người bồi hoàn gấp đôi cho ngươi.
Thái Chân cười nói.
Lúc này, giá tiền của linh kiếm đã bị kêu đén 85 vạn hạ phẩm huyền tinh rồi.
Trong mười sương phòng, trừ hai ba cái sương phòng không có tham dự đấu giá ra, những người còn lại tất cả đều tham gia đấu giá.
Trong sương phòng số 10, ba tên Man nhân ăn mặc kỳ dị đồng thời khẩn cấp muốn nhận được linh kiếm này.
– Đại ca, nếu như không đấu giá được linh kiếm này, chúng ta cũng không cần phách Huyết Tu La bà nương kia rồi.
Một gã Man nhân ngồi ở bên trên hướng về tên Man nhân ngồi ở giữa nói.
Tên Man nhân ở bên phải âm hiểm cười nói:
– Có linh kiếm nơi tay, chụp được Huyết Tu La kia nhất định phải hảo hảo hưởng thụ một phen, để cho nàng biết ba huynh đệ chúng ta lợi hại.
Tên man nhân ở giữa âm u nói:
– Lần này chúng ta tổng cộng dồn lại mới có 150 vạn hạ phẩm huyền tinh, mới vừa rồi đã dùng mất 25 vạn, hiện tại còn có 125 vạn hạ phẩm huyền tinh, nếu muốn đấu giá xuống sợ rằng không dễ dàng a!
Lời này vừa nói ra, thần sắc của hai gã Man nhân khác đều ỉu xìu xuống.
Cuối cùng, trải qua một phen đấu giá thảm thiết, Vệ gia lấy 150 vạn hạ phẩm huyền tinh đấu giá được Hoàng Huy kiếm.
Trong sương phòng số 6, Lăng Tiếu ở trong lòng thở dài nói:
– Thật không hổ là Đại thành trì nổi danh, hôm nay quả nhiên là khai mở nhãn giới rồi, đợi ngày sau ta nhất định cũng phải làm chúa tể một phương, để cho Lăng gia ta cũng điều khiển phách mại hội so với chỗ này càng lớn hơn.
Kế tiếp, kiện đồ vật thứ ba lại là Chung Thạch Nhũ năm ngàn năm, công hiệu cùng với vạn năm thạch nhũ dịch giống nhau, chẳng qua là hiệu quả so với vạn năm thạch nhũ dịch thì kém hơn.
Ở trong mắt Lăng Tiếu, cái này căn bản không đáng giá nhắc tới.
Nhưng mà, chỉ một bình Chung Thạch Nhũ nho nhỏ như vậy lại cũng đánh ra cái giá 120 vạn hạ phẩm huyền tinh.
Bị ba tên Man nhân kia đấu giá xuống.
Đây thiếu chút nữa để cho Lăng Tiếu kinh hãi vọt đến đầu lưỡi.
Một bình nho nhỏ cư nhiên có giá trị như vậy, mà hắn từng có một cái đầm so với thứ ở trước mắt càng tốt hơn, lại chỉ chứa chừng 30 bình, còn lại để cho Lục Ông hấp thu.
– Phá sản a Siêu cấp phá sản a Mẹ kiếp, đi theo ta tất cả đều là bại gia tử!
Lăng Tiếu một bộ vô cùng đau đớn.
Huyền Diệu thấy sắc mặt của Lăng Tiếu khó coi, không khỏi thở dài:
– Chung Thạch Nhũ này đã có năm ngàn năm, có công hiệu tẩy tủy thác mạch, coi như là cường giả Địa Hoàng giai cũng muốn ngắm nghía a! Đáng tiếc quá đắt, ta muốn mua cũng không mua được.
Nghe lời này, sắc mặt của Lăng Tiếu càng thêm đen rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |