Xoẹt!
Trong khoảnh khắc cánh phải tựa lưỡi dao bén của Thiên Sí Tuyết Sư đã đến trước mặt Vũ Vương lục trọng.
Lão nhân Vũ Vương lục trọng biểu tình kinh hoàng:
– Nghiệt súc kiêu căng!
Chớp mắt Vũ Vương lục trọng giơ tay phải, hơi nước bàng bạc tuôn ra cùng với cuồng phong sắc nhọn rít gào. Một quả cầu nước to lớn đụng mạnh cánh phải của Thiên Sí Tuyết Sư, quanh thân lão nhân bày ra một cương khí hộ thân.
Răng rắc!
Quả cầu nước màu lam đụng vào cánh phải của Thiên Sí Tuyết Sư chớp mắt bị đánh nát vụn. Vũ Vương lục trọng bị đẩy lùi.
Bốn người khác thấy tình thế không ổn đồng thanh kêu lên:
– Thực lực của nghiệt súc này quá mạnh, mau hợp sức đối phó!
Giây lát bốn người phát ra khí thế, linh lực chân khí tuôn ra.
Thiên Sí Tuyết Sư không sợ, ánh mắt hung ác gầm rống liên hồi, hù con yêu thú phi hành ngũ giai phía xa sợ hãi run cầm cập.
Năm người đang định hợp tác công kích Thiên Sí Tuyết Sư thì một tiếng quát lạnh lùng vang vọng trong không trung:
– Mấy tên tạp mao mơ đụng vào tọa kỵ của bản tôn, theo ta thấy các ngươi đã chán sống rồi!
Thanh âm truyền ra làm năm người biến sắc mặt, giọng nói vang bên tai bọn họ như sấm đánh, làm màng tai đau nhức.
Năm người nhìn hướng phát ra thanh âm, ngạc nhiên nhìn chằm chằm lưng Thiên Sí Tuyết Sư đột nhiên xuất hiện một vật kỳ lạ, sóng không gian dao động. Trong không gian này có mấy bóng người bước ra, là đám Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long.
Thiên Sí Tuyết Sư lùi ra sau lưng chủ nhân:
– Tham kiến chủ nhân!
Ánh mắt Thiên Sí Tuyết Sư thương hại nhìn năm người khác.
Năm người thấy mấy người đột nhiên xuất hiện thì ánh mắt hoảng hốt, liếc qua nhóm Lục Thiếu Du. Khí thế vô hình trung làm bọn họ thấy áp lực nặng nề, mỗi người đều có khí thế cực kỳ đáng sợ.
Đặc biệt Vũ Vương bát trọng thực lực mạnh nhất dẫn đầu năm người, ánh mắt trở nên kinh hoàng.
Lục Thiếu Du lòng máy động, Thiên Trụ giới ẩn vào tay hắn, biến mất.
Lục Thiếu Du hờ hững nhìn năm người trước mắt:
– Các ngươi là tự bạo hay để ta ra tay?
Vũ Vương bát trọng thực lực mạnh nhất ánh mắt run rẩy, cơ mặt co giật:
– Ngươi là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn!
Vũ Vương bát trọng đã nhận ra Thiên Sí Tuyết Sư, vì lão từng thấy, gặp ở đảo Bình Nham.
Lúc trước sự kiện quan trọng ở đảo Bình Nham thì Vũ Vương bát giai cũng có mặt, từng thấy Thiên Sí Tuyết Sư một lần. Lúc này người áo xanh, Lục Tâm Đồng, Dương Quá xuất hiện, lão nhìn kỹ đều nhận ra là ai.
– Lục Thiếu Du…
Bốn người khác hoàn toàn biến sắc mặt. Hiện tại có ai không biết ba chữ Lục Thiếu Du? Môn chủ Phi Linh môn, Linh Vũ Chiến Tôn, đồn rằng tàn sát Tôn cấp như không, đồn rằng tọa kỵ của Lục Thiếu Du dường như là Thiên Sí Tuyết Sư.
Mấy người lòng lạnh lẽo.
– Tiêu rồi!
Bọn họ chọc ai không chọc lại đi trêu vào Lục Thiếu Du.
Vũ Vương bát trọng vội xin lỗi:
– Lục chưởng môn, chúng ta không cố ý xúc phạm, vì không biết Thiên Sí Tuyết Sư đó là tọa kỵ của Lục chưởng môn, chúng ta đi ngay đây.
Lục Thiếu Du hờ hững liếc qua mấy người:
– Mấy tạp mao kia, đụng vào tọa kỵ của bản tôn rồi đi dễ vậy sao? Ta nói rồi, muốn ta ra tay hay các ngươi tự bạo cho rồi?
Đụng vào tọa kỵ của hắn thì sao bỏ qua được? Quan trọng nhất Thiên Trụ giới đã xuất hiện trước mặt mấy người này, bọn họ phải chết.
Lục Tâm Đồng nói:
– Ca ca, giao cho ta.
Nghe Lục Thiếu Du nói, mấy người không dám ở lại lâu hơn, vội vàng chạy trốn:
– Chạy mau!
Một tiếng quát nũng nịu truyền ra:
– Chạy đi đâu? Chỉ có thể trách các ngươi không có mắt.
Bóng dáng Lục Tâm Đồng như quy mị biến mất tại chỗ, khi lại xuất hiện thì đã đến trước mặt Vũ Vương bát trọng. Khí thế kỳ dị khiến tim người đập nhanh tuôn ra từ trán Lục Tâm Đồng, Trấn Diệt Linh Hồn tháp xuất hiện trong tay nàng.
– Chít chít chít!
Các tiếng rít quái dị truyền ra, bên trong Trấn Diệt Linh Hồn tháp tuôn ra mấy chục vật hồn anh dữ trợn, mấy con hồn anh bao vây Vũ Vương bát trọng. Số hồn anh dữ trợn còn mang theo theo khói đen ngút trời, khí tức kỳ dị làm người run sợ ngăn trước mặt bốn người, mười tu vi giả Suất cấp trên lưng yêu thú ngũ giai phía xa.
Khí thế làm tim người đập nhanh, sâu trong linh hồn mấy người cứng lại. Bọn họ không bao giờ ngờ chạy thoát khỏi tộc Độc Giác Yêu Ngưu chưa được bao lâu lại mù mắt đi trêu vào Lục Thiếu Du. Nếu sớm biết Thiên Sí Tuyết Sư là tọa kỵ của Lục Thiếu Du thì cho bọn họ mười lá gan cũng không dám đến gần. Tiếc rằng bây giờ có hối hận cũng đã muộn rồi.
– A!
Các tiếng rú thê thảm vang lên. Năm tu vi giả Vương cấp bị những con vật dữ trợn đáng sợ nuốt sạch. Hồn anh của bọn họ không chạy ra được, hồn anh vừa chạy liền bị trói buộc, bị Lục Tâm Đồng thu vào Trấn Linh Diệt Hồn tháp.
Phương xa đám tu vi giả Suất cấp, yêu thú phi hành ngũ giai đều hóa thành mưa máu rơi từ trên cao xuống, chết cũng không biết mình chết như thế nào.
– Thu!
Mười mấy con hồn anh dữ tợn trở lại Trấn Linh Diệt Hồn tháp, bị Lục Tâm Đồng thu về, lắc người đến bên cạnh đám người Lục Thiếu Du. Tu luyện hai năm nay thực lực của nàng lại tiến bộ nhiều.
Lục Tâm Đồng ra tay, Lục Thiếu Du chỉ liếc một cái rồi thôi. Thực lực của Lục Tâm Đồng muốn đối phó với mấy người này thì kết quả đã rõ rành rành trước mắt. Lục Thiếu Du luôn nhìn chằm chằm sơn mạch to lớn bắc ngang hải vực phương xa.
Lục Thiếu Du lên tiếng:
– Phía trước chính là Tổ Yêu Lâm, chúng ta đã đến nơi rồi.
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú sơn mạch bao la trước mặt, chắc đã đến Tổ Yêu Lâm.
Nhìn sơn mạch to lớn, con ngươi Tiểu Long co rút:
– Đã đến rồi sao?
Rốt cuộc tới Tổ Yêu Lâm.
Trong Tổ Yêu Lâm khắp nơi là đỉnh núi trập trùng, trong sơn mạch mênh mông vô bờ là biển cây to chọc trời. Hiện đang đang là mùa hè, đập vào tầm mắt là dãy núi phập phồng, biển rừng gợn sóng.
Trong sơn mạch toàn là rừng cây um tùm lá xanh, hoàn toàn giống như rừng rậm nguyên thủy. Núi cao rừng rậm, gió to thổi qua vạn mộc khuynh phục, giống như bão biển trong đại dương.
Trong sơn mạch có nhiều yêu thú vượt sức tưởng tượng của Lục Thiếu Du. Đây là thiên đường của yêu thú. Trên bầu trời nhìn xuống, thỉnh thoảng Lục Thiếu Du thấy cảnh vạn thú chạy chồm rất khó thấy ở bên ngoài.
Ngẫu nhiên thấy trăm ngàn yêu thú đang chém giết, chuyện này rất thường thấy trong Tổ Yêu Lâm. Đám người Lục Thiếu Du ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nên không gặp yêu thú nào đến quấy rầy. Thiên Sí Tuyết Sư phát ra khí thế thì yêu thú bình thường sớm tự động lùi thật xa, huống chi đang ở vòng ngoài Tổ Yêu Lâm không có yêu thú cao giai nào tồn tại.
Huyền Vũ hoàng tộc cụ thể ở đâu thì Lục Thiếu Du thật tình không biết. Từ tin tức Phi Linh môn thu thập được không có địa chỉ cụ thể, Lục Thiếu Du nghe Nam thúc nói một số chỗ ở của Huyền Vũ hoàng tộc nhưng phải đi tới trung tâm Tổ Yêu Lâm mới được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/02/2019 11:36 (GMT+7) |