– Chàng đang nghĩ gì? – Nguyệt Nhi thấy chàng suy tư liền nhẹ nhàng hỏi…
– Ta… – Tần Hoàng ngập ngừng…
– Làm phu phụ bao nhiêu năm, không lẽ giữa chúng ta còn có chuyện gì không thể nói sao?
– Không phải… chỉ là… ta đang suy nghĩ về lời nguyền mà Tần gia mắc phải, cùng vì nó mà nàng theo ta bấy lâu nay phải chịu khổ…
– Chàng nói đi đâu vậy chứ, thiếp từ lúc sinh ra đã được hứa gả cho chàng, thiếp cả đời đều là người của Tần gia, cả đời là người của chàng…
– Nhưng vì mang danh phận Tần gia nên lời nguyền cũng ứng nghiệm lên nàng, nếu như nàng không còn là người của Tần gia ta nghĩ lời nguyền sẽ không còn tác dụng nữa, nàng sẽ có thể trở thành một người mẹ như bao người, chỉ cần nàng đồng ý… ta… ta sẵn lòng tìm cho nàng một người tốt nhất…
– Chàng điên rồi, sao chàng lại mang cái suy nghĩ đó ở trong đầu chứ, năm xưa cha mẹ chàng đã dùng cả sinh mạng để cứu lấy chúng ta, chúng ta là niềm hy vọng duy nhất của người, niềm hy vọng duy nhất của Tần gia, thêm nữa, từ đó đến nay đã 20 năm rồi, 20 năm tình cảm của thiếp đối với chàng, chàng định vứt bỏ hết sao? – Nguyệt Nhi hai mắt rưng rưng nói…
– Ta không có ý đó – Tần Hoàng ôm nàng vào lòng – Ta biết không dễ dàng gì, nhưng mọi chuyện đã không như mong đợi, sự hy sinh của phụ mẫu đã giúp chúng ta sống sót nhưng cơ thể ta và nàng lại không hề phát triển bình thường. Nàng đã gần ba mươi tuổi rồi, ta chỉ muốn nàng được trở thành một người phụ nữ thực sự, được sinh con, được làm mẹ, ta biết trước giờ nàng vẫn luôn nuôi hy vọng đó mà, nhìn nàng buồn bã ta cũng rất đau lòng, bằng không sao ta lại nỡ để nàng với một nam nhân khác chứ.
– Thiếp không biết, thiếp không đi đâu hết, cả cuộc đời thiếp chỉ có một mình chàng là phu quân, chàng có đuổi thiếp cũng không đi, từ nay về sau chàng đừng nói cũng đừng suy nghĩ về chuyện này nữa, nếu thiếp còn nghe một lần nào nữa, thiếp sẽ chết cho chàng vừa lòng…
– Được rồi đừng nói bậy – Tần Hoàng lau vệt nước mắt chảy dài trên má nàng – ta sẽ không nói nữa, ta xin lỗi…
Nhưng tưởng an ủi được nương tử, nhưng càng như thế nàng càng khóc to hơn…
– Chàng không còn yêu thiếp nữa, huhu…
Tần Hoàng nhận ra mình đã sai, ý của chàng hoàn toàn muốn tốt cho nàng, nhưng lại giống như chà đạp lên tình cảm thiêng liêng mà nàng dành cho mình khiến nàng tổn thương. Tần Hoàng hối hận xin lỗi rối rít, vỗ mãi nàng mới nín, thút thít nằm gọn trong lòng chàng.
– Nàng tha lỗi cho ta nhé…
– Hức… ai thèm giận chàng, về sau mà còn nhắc đến nữa thì đừng có trách…
– Ta biết rồi, là lỗi của ta hết…
Tần Hoàng nhìn nàng âu yếm, từ lúc còn là một cậu nhóc 10 tuổi, nàng đã một lòng ở bên cạnh ủng hộ chàng đến giờ, tuy đã lâu nhưng nàng chưa bao giờ khiến chàng buồn chán, nàng thật xinh đẹp, cứ mỗi lần nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của nàng là chàng lại không kìm lòng được, đôi môi chàng như một thói quen tìm tới, nàng cũng không ngần ngại mà đón lấy.
Từng mảnh vải trên người nhanh chóng rơi xuống, ánh trăng bên ngoài chiếu vào, cộng thêm ánh nến trong phòng đồng thời hắc ra soi sáng hai thân thể trần trụi thật đẹp.
Tần Hoàng cao lớn nam tính, Nguyệt Nhi mảnh mai mị hoặc, hai cơ thể cứ thể quấn chặt lấy nhau. Tuy nhiên có một điều bất thường, tuy cơ thể chàng là một thanh niên cường tráng, dương vật cương cứng chĩa thẳng nhưng nó lại ngắn cũn chỉ như một đứa trẻ mười tuổi.
Về Nguyệt Nhi cũng không khá hơn, lúc xảy ra biến cỗ nàng mới chỉ có 8 tuổi, và chỗ kia cũng đã dừng phát triển kể từ đó, trước giờ nàng cũng chưa từng có kinh nguyệt.
Tuy cơ thể không hoàn thiện nhưng sự ham muốn vẫn có, cả hai nhanh chóng vào cuộc. Dùng một chút nước bọt để bôi trơn, Tần Hoàng cầm dương vật từ từ tiến vào khe thịt chật hẹp của nàng.
– Ưhm…
Tuy không được to nhưng nó lại vừa khít với cái âm hộ non nớt của nàng, sự ma sát nhanh chóng làm cả hai sung sướng, chàng dần tăng tốc…
– Ahh… ta sướng…
Chàng hưng phấn dập liên tục mấy chục phát thật mạnh làm nàng chới với rồi phải đầu hàng chịu thua, Tần Hoàng cũng chỉ chờ có thể rùng mình lên đỉnh, dương vật co giật từng cơn trong người nàng, nhưng đáng tiếc không hề có một giọt tinh trùng nào được phóng ra. Cả hai mệt mỏi ôm lấy nhau rồi vô thức thiếp đi lúc nào không biết, không hề để ý có hai con bướm màu sắc sặc sỡ từ vườn hoa bay vào rồi đậu lên đầu mình, chầm chậm vỗ cánh…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 19/04/2023 11:33 (GMT+7) |