Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 9 » Phần 10

Lưu Phong - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 10

Sau một hồi chần chừ, Thái Tử Phi thở dài yếu ớt nói: “Hài nhi, là ta không tốt với ngươi, ta có lỗi… Năm đó, ta quả thật phạm vào sai lầm nên tránh. Hôm nay, nếu như sự tình đã tiến triển đên mức này, ta cũng sẽ không dấu diếm ngươi nữa. Ta chỉ hy vọng sau khi ngươi biết rõ chân tướng sự thật thì có thể tha thứ cho sai lầm của ta. Phụ thân của Triệt nhi chính là Hoàng Gia của Huyền Hoàng môn” Cho đến giờ Thái Tử Phi vẫn cho rằng thân thế Hoàng Thái Tôn là do Yến Vương cố ý để lộ nhằm gây áp lực lên Phi. Vì vậy, nàng cũng nửa thật nửa giả tiết lộ thân thế của Thái tôn nhằm trả thù Yến Vương. Bởi thế, nàng đã không nói rõ rằng vị Hoàng Gia này chính là Yến Vương.

Thật không dễ dàng nha. Rốt cục cũng đã có manh mối.

Lưu Phong giả bộ suy nghĩ rồi lạnh lùng hỏi: “Thân phận chân thật của vị Hoàng Gia này người hẳn phải biết?”

Thái Tử Phi vội vàng lắc đầu nói: “Thực xin lỗi hài nhi, ta chỉ biết hắn là Hoàng Gia. Còn về phần thân phận khác của hắn, ta đây cũng thực sự không biết rõ. Trừ bỏ lần đó, chuyện tình về sau này, hai chúng ta đã không còn gặp mặt nữa. Hiện tai, ngay cả hình dáng của hắn như thế nào ta đây đều không rõ”.

Nghe Thái Tử Phi nói như vậy, Lưu Phong trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào xác định được thật hay giả. Tuy nhiên, hắn có thể khẳng định là Thái Tử Phi tuyệt đối sẽ không nói thêm gì nữa.

Tuy nhiên, thực sự mà nói thì thu hoạch đêm nay vẫn là lớn. Tối thiểu, hắn đã biết được tên gian phu kia chính là địch thủ Hoàng Gia của hắn.

Nếu Thái Tử Phi thừa nhận kẻ gian dâm chính là Hoàng Gia, như vậy thì phụ hoàng năm đó không phải là bị bọn họ bày kế sát hại sao.

Tuy rằng hiện giờ Thái Tử đã tu thành Quỷ Tiên, một thành tựu to lớn. Nhưng nay, Lưu Phong cũng phải có trách nhiệm của người con. Vì thế, Lưu Phong chắc hẳn phải giết lão Hoàng Gia này, không còn nghi ngờ gì nữa.

“Ta hỏi lại ngươi, năm đó có khả năng ngươi cùng Hoàng Gia âm mưu sát hại Thái Tử không?” Lưu Phong hai mắt sa sầm, gương mặt lạnh lẽo, trong ánh mắt thỉnh thoảng lại có sát khí hiện lên.

Thái Tử Phi vội vàng phủ nhận: “Hài tử, ngươi nói gì thế? Ta thừa nhận lúc trước, bởi vì nhất thời nóng giận nên làm chuyện có lỗi với Thái Tử. Chuyện này quả thực là ác mộng suốt cuộc đời ta. Nhưng mà Thái Tử năm đó quả thật là trúng bệnh mà chết, không phải là do người khác hại chết. Chuyện này đã được đương kim bệ hạ xác định rõ ràng.” Thái Tử Phi biết một số chuyện tuyệt đối không thể thừa nhận. Nếu không nàng và Lưu Phong sẽ trở thành địch nhân.

Đáng tiếc rằng, nàng quả thật không biết, Lưu Phong kỳ thật đã hiểu rõ toàn bộ sự tình. Sở dĩ hắn có thể nhẫn nhịn đến bây giờ, chỉ là vì hắn đang chờ thời cơ.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, cũng không có trả lời gì.

Thật lâu sau, hắn mới thản nhiên nói một câu: “Điện hạ, lúc này không còn sớm nữa. Ta cần phải trở về.”

Thái Tử Phi đang mong muốn như vậy nên cũng không giữ hắn lại, vội vàng nói: “Một khi đã như vậy rồi, chúng ta hẹn hôm khác vậy… Đúng rồi, ngươi cũng đừng suy nghĩ lo lắng vớ vẩn nữa.”

Lưu Phong xoay người, đi vài bước rồi đột nhiên quay đầu lại nói với Thái Tử Phi: “Hy vọng lần sau gặp mặt, ngươi có thể đem chân tướng sự thật nói cho ta biết.”

Ngừng một chút, hắn nói tiếp: “Nếu như ngươi có thể điều tra ra rõ thân phận chân thật của Hoàng Gia trong đé quốc, ta sẽ tha thứ cho lỗi lầm của ngươi.”

“Tha thứ?” Thái Tử Phi dường như có một linh cảm không tốt.

“Điện hạ, nói thật cho người biết, có một số sự việc ta sớm đã biết rõ. Ngươi quả thật không phải là mẫu thân của ta, đúng không? Kỳ thật ta vẫn đều cho ngươi cơ hội, đáng tiếc ngươi lại luôn bỏ qua. Cũng may hôm nay ngươi cung cấp cho ta manh mối về Hoàng Gia. Ta hy vọng lần tiếp theo gặp mặt, ngươi có thể cho ta biết gã Hoàng Gia kia rốt cuộc là ai chứ? Có lẽ như vậy, chúng ta mới tránh trở thành địch nhân sao? Đi con đường nào, chính bản thân ngươi hãy cân nhắc cho kỹ đi…”

“Còn có việc này nữa, Thái Tử là bị các ngươi dùng độc mãn tính giết hại, không phải sao?” Lưu Phong lưu lại những lời này, liền lập tức phi thân ly khai Đông Cung.

Thái Tử Phi hoàn toàn ngây dại. Câu nói cuối cùng của Lưu Phong đối với nàng quả thật là một sự đả kích quá lớn. Mãi đến bây giờ, nàng mới biết được, hóa ra cho đến giờ Lưu Phong vẫn diễn trò trước mặt nàng.

Nhưng Phi quả thật không thể nghĩ ra Lưu Phong làm sao lại biết được chân tướng sự thật.

Năm đó, sau khi rời khỏi Hoàng cung rồi bị bỏ rơi trên Đại Tuyết Sơn thì hắn còn quá nhỏ. Đã nhiều năm trôi qua, làm sao hắn có thể nhớ rõ những chuyện thời thơ ấu được nhỉ.

Hơn nữa, lúc đó hắn căn bản là chưa từng biết được âm mưu và cả sự tình này.

Lời nói của Lưu Phong quả thật đã làm cho Thái Tử Phi hoàn toàn rối loạn. Gần như trong nháy mắt, toàn bộ kế hoạch của nàng đã bị Lưu Phong lật đổ.

Trước mắt gặp phải vấn đề gay go nhất trong đời. Việc Thái Tử Phi lo lắng nhất chính là việc Lưu Phong đem chân tướng sự thật về cái chết của Thái Tử công bố với thiên hạ.

“Hắc Phượng Hoàng…”

Thái Tử Phi đột nhiên nghĩ tới Yến Vương, kẻ chủ mưu trong việc mưu hại Thái Tử. Chuyện này nên để hắn xử lý.

Hắc Phượng Hoàng nghe được Thái Tử Phi gọi, nàng không dám chậm trễ, vội vàng chạy tới, cung kính nói: “Điện hạ, người có gì phân phó?”

“Đi mời Hoàng Gia đến đây. Nói cho hắn, Lưu Phong dường như đã biết hết sự tình năm đó.” Thái tử phi lạnh giọng nói.

Toàn thân Hắc Phượng Hoàng giật bắn mình, nàng dường như có chút khó tin: “Điều này sao có thể? Hắn làm sao mà biết? Thật không có khả năng…”

“Được rồi, ngươi đừng ca thán nữa. Thực tế hắn chính xác đã biết rồi. Hơn nữa, ta hoài nghi là ngay từ đâu hắn đã biết. Hắn chỉ diễn trò trước mặt ta mà thôi.” Thái tử phi cười lạnh nói: “Đáng thương cho Hoàng Gia của các ngươi, cứ tưởng thông minh tiết lộ khắp nơi, ý đồ gây áp lực cho ta. Thật sự là buồn cười…”

“Điện hạ, chủ công không có làm như vậy.” Hắc Phượng Hoàng biện bạch.

“Được rồi, im miệng!” Thái tử phi mệt mỏi nói: “Ngươi mau đi mời Hoàng Gia đến đây thương nghị đại sự. Một khi Lưu Phong đem chuyện này công bố, số phận của ta và các ngươi sẽ kết thúc”.

Hắc Phượng Hoàng cũng ý thức được tầm quan trọng của vấn đề, không dám chậm trễ vội vàng đi mời Hoàng Gia.

Lưu Phong rời khỏi Đông Cung, liền trở lại Thiên Thượng Nhân Gian. Lập tức phân phó Lý Hương Quân cùng Khuynh Quốc, sai khiến thuộc hạ ngày đêm giám thị Đông Cung. Nếu hắn tính không lầm, Thái Tử Phi khẳng định sẽ tìm Hoàng Gia để thương nghị đại sự. Đến lúc đó, Hoàng Gia khẳng định sẽ lộ diện ở Đông Cung.

Đến lúc đó, Lưu Phong sẽ tự mình ngăn chặn hắn.

Phủ Nguyên soái.

Mấy ngày nay, Nhạc Tử Lân tức giận không thôi. Lão không nghĩ rằng tên Túc Vương hỗn đản này muốn xuống tay giết nữ nhi bảo bối của mình. Thật sự là đáng giận.

Dựa theo ý tứ của lão, người bất nhân thì ta bất nghĩa. Hòn bấc ném đi hòn chì ném lại Tiếc rằng, nữ nhi bảo bối của lão lại cực lực không tán thành. Tốt xấu gì người ta cũng là Vương gia. Nếu cứ ăn đũa trả đũa như vậy thì cho dù là có lý cũng biến thành vô lý. Lão Hoàng đế há có thể thờ ơ bỏ mặc hay sao.

Nếu mình không được phép làm việc quang minh lỗi lạc, Nhạc Tử Lân ta đành phải ăn miếng trả miếng vậy. Học theo thủ đoạn của tên hổn đản kia. Ám sát.

Ai mà biết một ngày phái đi ba tên thích khách, đến bây giờ chưa có tên nào trở về. Hơn nữa theo thám tử hồi báo, Túc Vương phủ hôm nay đã ném ra thành hào ba thi thể. Hiển nhiên, toàn bộ sát thủ do Nhạc Tử Lân phái đi đã thất bại, tất cả đều bị giết chết.

Nhạc Tử Lân dường như không ý thức được rắng, đám sát thủ lão phái đi chỉ là cao thủ giang hồ. Trong khi thượng khách bên người Túc Vương toàn là tu chân. Khoảng cách quả thật là khác biệt, muốn ám sát thì thất bại là chuyện hiển nhiên.

“Mịa nó chứ, thủ hạ tên Túc Vương hỗn đản này quả nhiên có chút thực lực, lão phu thật tức chết…” Sáng tinh mơ, Nhạc Tử Lân đã giận điên lên đi qua đi lại dưới đại sảnh, thậm chí vì thịnh nộ mà thốt ra những lời thô tục.

“Phụ thân, xin người bớt giận. Con đã sớm nói với người rồi. Đám cao thủ giang hồ không thể so sánh được với Thượng khách Túc Vương phủ… Chuyện này theo con nghĩ, chúng ta nên bỏ qua đi. Dù gì thì con hiện tại cũng bình an vô sự”. Túc Vương phi biết phụ thân đang bực bội, sợ ảnh hưởng đến thân thể nên vội vàng lại đây khuyên bảo, an ủi.

“Không được, chúng ta không thể cứ bỏ qua như vậy được.”

Nhạc Tử Lân hừ lạnh một tiếng nói: “Nhạc Tử Lân ta tung hoành sa trường cả đời người, chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy. Ta nhất định sẽ không bỏ qua tên Túc Vương bát đản kia”

“Nếu như phủ hắn có thượng khách tu chân, lão phu cũng sẽ bỏ môt số tiền lớn để lôi kéo cao thủ tu chân khác”. Hiện giờ thiên hạ loạn lạc, rất nhiều cao thủ tu chân xuống núi gia nhập hồng trần. Cho nên cái gì gọi là tu chân Nhạc Tử Lân cũng không kinh ngạc cho lắm. Tiêu phí một ít ngân lượng hẳn là sẽ dễ dàng mời được không ít tu chân cao thủ.

Túc Vương phi sợ phụ thân đem sự tình làm to ra, đành vội vàng khuyên bảo: “Phụ thân à, chuyện này nên kết thúc thôi. Nói thế nào thì hắn vẫn là Vương gia. Nếu làm lớn chuyện, bệ hạ khẳng định sẽ không đứng ở bên phe chúng ta.”

Nhạc Tử Lân hừ một tiếng, đang muốn nói gì thì đột nhiên nghe thuộc hạ báo lại là Hầu gia Lưu Phong xin cầu kiến.

Nhạc Tử Lân vừa nghe Lưu Phong đến, lập tức vui vẻ hẳn, lửa giận tức thời vơi đi hơn phân nửa, vội vàng nói: “Mau mau mời vào!”

“Con ngoan, sợ là ta nhờ tiểu Hầu gia mai mối hôn nhân. Hôm nay Hầu gia đến đây quả thật là vì chuyện hôn nhân mà đến…” Nhạc Tử Lân ngày đó tuy rằng uống hơi nhiều, nhưng những gì nói ra đều nhớ rất rõ ràng. Quả đúng như vậy, nữ nhi mà được Lưu Phong che chở, lão cũng sẽ không phải lo lắng về sau nữa.

“Phụ thân, con có việc phải đi trước…” Nghe được Nhạc Tử Lân nói như vậy, Vương phi sắc mặt đỏ bừng, vội vàng xoay người rời đi.

“Ha ha, thẹn thùng…” Nhạc Tử Lân nhìn bóng dáng nữ nhi cười hắc hắc.

“Tiểu Hầu gia, người đến rồi à, ha ha, có phải vì chuyện ngày đó ta ủy thác cho ngươi không?” Nhạc Tử Lân vốn trực tính, gặp Lưu Phong liền nói ra tâm tư của bản thân.

Lưu Phong cười nói: “Nguyên soái, ta đến đây cũng là vì chuyện này. Tuy nhiên, chuyện hôn nhân đại sự này không nên gấp rút như vậy. Người phải cho ta một vài ngày.” Quan trọng là nữ nhi của người vẫn không bày tỏ thái độ a.

“Vậy làm phiền ngươi…” Nhạc Tử Lân hơi hơi chắp tay.

“Đúng rồi, như thế nào lại không thấy Tình nhi tiểu thư, sự tình lần trước đã khiến nàng kinh hãi. Hiện giờ chắc hẳn là sẽ không có việc gì nữa chứ?” Lưu Phong lúc này đã đạt được mục đích chính là chắp nối được mối quan hệ với Túc Vương phi. Hắn muốn mau chóng phát triển mối quan hệ này. Do đó không thấy Túc Vương phi bèn hỏi ngay.

Nhạc Tử Lân nghe vậy, đột nhiên cảm thấy thành ý trong lời nói của vị tiểu Hầu gia này. Lẽ nào hắn thực sự coi trọng nữ nhi nhà ta sao?

Nghĩ đến đây, Nhạc Tử Lân bắt đầu hưng phấn. Nếu như quả thật là như vậy, mọi sự hết thảy sẽ suôn sẻ. Giờ phút này, Nhạc Tử Lân không phải suy xét về phía Lưu Phong mà là lão lo lắng cho chính nữ nhi của mình. Nàng tuổi tác đã cao hơn, hơn nữa lại là tái hôn cho nên lão không dám mong ước hơn.

Nhưng lão xem ra, nếu nữ nhi của mình có thể gả cho Lưu Phong thì quả thật là một chuyện tốt.

“Tiểu Hầu gia, người đừng vội, ta sẽ gọi tiểu nữ đến đây.” Nhạc Tử Lân hướng Lưu Phong cười mập mờ: “Tiểu nữ nhà ta mấy ngày nay cũng rất hay nhắc tới tiểu Hầu gia, luôn nhắc ta phải nhớ ơn cứu mạng của ngươi…” Nhạc Tử Lân đường đường chính chính nói ra những lời như thế, kỳ thật nữ nhi ở trước mặt lão không hề đề cập đến Lưu Phong dù chỉ một câu.

Tuy nhiên, trong những ngày gần đây, Túc Vương phi trong lòng quả thật là muốn gặp Lưu Phong. Nhất là khi hắn cùng tên thích khách kia quyết chiến. Tư thế oai hùng của hắn luôn ẩn hiện trong mắt của nàng. Quả thật, tâm tình nàng hiện giờ có chút phức tạp. Ít nhất, nàng vẫn chưa từng mặt dày nghĩ tới việc trở thành nữ nhân của Lưu Phong.

Túc Vương phi vốn có chút ngượng ngùng khi đối mặt với Lưu Phong, chỉ là vì nàng trong lòng có quỷ. Nhưng lại không chịu nổi tiếng ồn ào của phụ thân, đành phải đứng dậy đi theo đến đại sảnh.

“Ra mắt tiểu Hầu gia…” Cư xử với ân nhân cứu mạng, Túc Vương phi hướng về hắn vái một cái vô cùng tôn kính.

Lưu Phong mỉm cười, vội vàng đi tới đưa tay nâng Túc Vương phi dậy rồi nói: “Tình nhi tiểu thư thật quá khách khí… Chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc đến.”

Bàn tay nhỏ bé của Túc Vương phi bị Lưu Phong giữ chặt, nàng liền có chút mất tự nhiên. Hai má ửng đỏ, cúi đầu xuống ngay cả liếc mắt nhìn Lưu Phong cũng không dám.

Nhạc Tử Lân đứng một bên âm thầm cười, thật là hấp dẫn, tuyệt đối hấp dẫn mà.

Rốt cuộc, là một lão già thành tinh, tuy rằng Lưu Phong vẫn chưa bày tỏ thái độ gì, lão cũng đã nhìn ra Lưu Phong quả thật có ý tứ đối với nữ nhi của mình. Nếu không sao lại năm lần bảy lượt đến thăm hỏi.

“Tiểu Hầu gia, nữ nhi ngoan, hai ngươi cứ trò chuyện tán gẫu, ta đi phân phó nhà bếp làm một bàn tiệc rượu và thức ăn…” Đừng nhìn Nhạc Tử Lân quê mùa, nhưng mà nhận thức của lão rất cao, lão sẽ không làm kỳ đà cản mũi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 12
Triệu Vũ Cơ nhìn điện thoại của Hạ Thiên, lại nhìn bàn tay của hắn đang ôm lấy nàng, cuối cùng nàng đành bất đắc dĩ nhận điện thoại, sau đó bấm số của Triệu Công Tử. Hạ Thiên? Âm thanh của Triệu Công Tử truyền ra trong điện thoại có chút kinh ngạc, rõ ràng hắn biết dãy số này là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lục Thiếu Du – Quyển 3
Thôi Hồn Độc Suất hỏi: Tiểu tử, ngươi còn dám ở lại đây? Không sợ hai lão quỷ kia tìm tới sao? Lục Thiếu Du đáp: Nếu hai người kia lại đuổi theo dù chúng ta muốn trốn cũng không thoát, còn không bằng núp tại đây. Bọn họ sẽ cho rằng chúng ta thừa dịp chạy xa, không ngờ chúng ta núp gần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 9
Bao Che Khuyết Điểm... Hàn Thạc ở đằng này đang vội vàng bay tới, đã cảm nhận được sự hưng phấn của Thổ Giáp Thi. Cũng giống như vậy, ở trong một phạm vi nhất định thì Thổ Giáp Thi có thể cảm ứng được sự tồn tại của hắn. La Ti luôn luôn theo Hàn Thạc đi lang thang trong Không Linh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân