– Bổn cô nương không được đến đây sao?
Lý Hàn nghe vậy thì dở khóc dở cười, từ lúc gặp nhau ở Thiên Long Thành thì hắn đã cảm thấy bản thật sự của Nguyễn Bảo Ánh là một ma nữ, chỉ sợ thiên hạ không loạn nhưng có lẽ vì không muốn làm mất mặt gia gia mình nên nàng mới biểu hiện ra nàng chính là một công chúa thành thục cao quý. Lý Hàn lắc đầu chuẩn bị mở miệng nói thì Bùi Đại thiếu gia thì liếc nhìn hai người, lộ ra một dáng cười ôn hòa nói:
– Tại hạ Bùi Nghĩa Hiệp, không biết đạo hữu này xưng hô như thế nào?
Hắn cũng không có hướng Nguyễn Bảo Ánh hỏi thăm, mà là trực tiếp hỏi thăm hai người, cho thấy hắn hàm dưỡng, cũng không có bởi vì Lý Hàn chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh viên mãn mà không để ý.
Bởi vì linh giả coi trọng thực lực, linh giả cảnh giới bất đồng đẳng cấp sâm nghiêm, Bùi Nghĩa Hiệp thân là Linh Thiên Cảnh cường giả có thể đối Linh Hải Cảnh “tiểu bối” khách khí như thế, nếu không phải hắn thật sự rất khiêm tốn, thì phải là xem trên mặt mũi Nguyễn Bảo Ánh.
Sở dĩ hắn làm như vậy vì khi lúc này tuy lời nói của Nguyễn Bảo Ánh nhìn như rất không khách khí, nhưng chỉ có dưới tình huống song phương rất quen thuộc mới sẽ nói như vậy, thái độ lộ ra vẻ thân thiết. Mà hắn và Nguyễn Bảo Ánh nhìn như khách khí, kỳ thật lại là biểu hiện quan hệ lạnh nhạt.
Nhưng hắn lập tức đem cổ bất mãn này giấu đến trong nội tâm, tiến lên chào hỏi với Lý Hàn:
– Lý Hàn.
Lý Hàn thấy người ta khách sao như vậy thì cũng nhẹ nhàng báo ra tính danh của mình.
– Nơi này không phải chỗ nói chuyện, hàn xá coi như thanh tĩnh, chúng ta vẫn là trở về lại chuyện trò – Bùi Nghĩa Hiệp sau khi nghe thấy tính danh của Lý Hàn thì hắn nói tiếp.
Nguyễn Bảo Ánh không cho Lý Hàn cơ hội cự tuyệt mà kéo tay hắn đi về phía Bùi gia, Lý Hàn thấy vậy đành ngoan ngoãn đi theo. Bùi Nghĩa Hiệp nhìn hai người tay trong tay thì trong mắt hắn lóe lên tia nghen tị và căm ghét.
Long Vũ quốc có hai đại thế gia, là Bùi thị cùng Hồ thị, cộng đồng khống chế được quốc gia to lớn này. Mà Hổ Tinh thành Bùi gia chính là Bùi thị tổ địa, cái trạch địa này tự nhiên tráng lệ, hoàn toàn chính là một tòa Hoàng cung!
Nhiều gia tộc đều yêu mến đem tổng bộ xây tại địa phương linh khí nồng đậm nên đáng lý tổng trạch Bùi gia sẽ được xây dựng ở ngoại thành nhưng bởi vì cả thành thị Hổ Tinh thành đều do một trận pháp tụ lại linh khí, bởi vậy chế tạo ra một Thánh địa tu luyện, nên cho dù Bùi gia đem căn bản thành lập ở bên trong phố xá sầm uất cũng sẽ không ảnh hưởng tộc nhân tu luyện.
Bùi gia chẳng những tộc nhân hơn vạn, hạ nhân gia thần lại nhiều vô số kể, ba người xuyên qua từng tòa đại trạch xa hoa, rốt cục đi đến một tòa biệt viện tao nhã, có thị nữ mỹ lệ dâng trà thơm.
Ba người sau khi ngồi xuống thì Nguyễn Bảo Ánh liền lên tiếng hỏi thăm Lý Hàn:
– Ngươi là tới tham gia giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương a?
– Làm sao ngươi biết?
Lý Hàn rất biết thời vụ mà hỏi thăm, thỏa mãn lòng hư vinh của Nguyễn Bảo Ánh.
– Hahaha, đương nhiên ta đoán được.
Nguyễn Bảo Ánh dương dương đắc ý nói.
Sau đó ba người không có giới hạn nói chuyện với nhau. Bùi Nghĩa Hiệp lòng dạ sâu đậm, thủy chung không có hỏi thăm qua chi tiết của Lý Hàn, chỉ là ở một bên cùng nói chuyện, có vẻ phi thường rộng lượng. Mà hắn quả thật có tiền vốn này, tu vi Linh Thiên Cảnh làm cho hắn có thể nhìn xuống chúng nhân, nếu không phải Nguyễn Bảo Ánh chính là Nguyễn gia quý nữ, hai người căn bản không có tư cách ngồi ở bên cạnh hắn.
Một phen nói chuyện phiếm, Bùi Nghĩa Hiệp rất thức thời lựa chọn cáo lui, để cho hai người Lý Hàn không gian một mình tự thoại. Ngoài ra Lý Hàn biết rõ vì sao Bùi Nghĩa Hiệp không tham gia Thập Linh Tông vì khi vòng sơ loại diễn ra ở đây thì hắn đến giai đoạn bế quan trọng yêu nên hắn đành vô duyên với Thập Linh Tông.
Lý Hàn không khỏi kỳ quái hỏi:
– Bùi Nghĩa Hiệp kia cư nhiên còn nhận ra ngươi là tiểu thư của Nguyễn gia?
Hắn rất không tin tưởng Bùi Nghĩa Hiệp thật sự là loại người khiêm tốn, nếu không biết rõ thân phận Nguyễn Bảo Ánh, thái độ đối phương căn bản không có khả năng khiêm tốn giống như vậy. Cái này theo thực lực võ giả tăng cường, lòng tự tin cùng ánh mắt đều sẽ không ngừng nâng cao.
Mặc dù Nguyễn Bảo Ánh là mỹ nữ cấp gây tai họa, nhưng mà chỉ là mỹ nữ mà thôi. Đối với võ giả mà nói, tăng thực lực lên luôn ở vị trí thứ nhất, sắc đẹp chỉ là hưởng thụ bên ngoài.
Nguyễn Bảo Ánh giống như cười mà không phải cười nhìn xem Lý Hàn:
– Cái này có gì khó hiểu, Bùi gia là gia tộc đỉnh cấp ở Long Vũ Thành, còn Bùi Nghĩa Hiệp là trọng điểm bồi dưỡng của Bùi gia nên hắn biết được thân phận của ta cũng không gì đặc biệt. Lý Hàn, sao ta cảm thấy mới mấy tháng không gặp mà ngươi đã trở nên ngốc đi vậy?
Nói rồi nàng cười to khiến cho Lý Hàn đen cả mặt, hắn quên mất Linh Thiên Các có mặt khắp nơi trên đại lục nên muốn người khác biết về người cầm đầu chỗ đó là chuyện bình thường.
Nhưng Lý Hàn làm sao để Nguyễn Bảo Ánh nghĩ như vậy được nên hắn liền chuyển đề tài nói:
– Hắc hắc, Bùi Nghĩa Hiệp đối với ngươi thật đúng là mối tình thắm thiết, ngay cả trà cũng có hiệu quả nâng cao công lực, thế nào, có nghĩ tới việc sẽ gả cho hắn không? – Lý Hàn vừa phẩm trà vừa trêu chọc Nguyễn Bảo Ánh…
– Bùi Nghĩa Hiên nhìn về phía trên chỉ có hơn hai mươi tuổi, bất quá tuổi thật nghe nói đã hơn sáu mươi, bản cô nương ngẫm lại chính là toàn thân thẳng run.
Nguyễn Bảo Ánh còn khoa trương dùng hai tay ôm lấy vai, đem hai luồng ngực phong rất to của nàng loạn chiến một hồi rồi nàng chuyển sang đề tại khác nói chuyện với Lý Hàn, cả hai nói chuyện vô cùng tưng bừng đến hơn hai giờ sau mới tạm biệt nhau. Bùi Nghĩa Hiệp đứng ở bên ngoài mà khuôn mặt vô cùng âm trầm nên khi thấy Nguyễn Bảo Ánh đi ra thì hắn liền tiến lên, sau khi phát hiện thân hoàn bích của Nguyễn Bảo Ánh vẫn còn giữ nguyên thì hắn thở ra một hơi, sau đó hắn khách khí với Lý Hàn và cho người tiễn Lý Hàn đi.
Sáng hôm sau, Nguyễn Bảo Ánh liền bộc lộ bản chất ma nữ của mình, nàng liền kéo Lý Hàn hắn ra ngoài gây họa. Bịt ống khói nhà người ta, giật xâu kẹo hồ lô của đứa nhỏ, còn có cướp giàu chia nghèo.
Lý Hàn thật không biết trong thân thể thanh tú, danh môn quý nữ như nàng sao lại che giấu điên cuồng như thế, hoặc có thể là vì nàng bị đè nén lâu qua, nên mới đột nhiên bùng phát ra.
Làm nóng người xong, Nguyễn Bảo Ánh sẽ cùng Lý Hàn đi đánh người, bị đánh đương nhiên là đám con cháu hoàn khố trong Hổ Tinh Thành, bao gồm cả các con cháu hào môn từ các thành khác chạy tới nhưng tuyệt nhiên không có ai dám làm gì nàng vì ở xa xa phía sau nàng, hai Linh Sơn Cảnh siêu cường cao thủ đang âm thầm bảo vệ nàng.
Lý Hàn thấy Nguyễn Bảo Ánh vui vẻ như vậy thì cũng không muốn làm nàng mất hứng nên tận tình vui đùa với nàng. Cứ như vậy, một ngày sau đó, Vạn Vương Chi Vương làm cho linh giả ngũ đại quốc chờ đợi rốt cục bắt đầu rồi, tất cả người tham dự đều đi tới Hoàng gia săn bắn trường, mới liếc mắt nhìn đi liền có hơn mười vạn chi chúng, thậm chí còn có tiểu võ giả Tụ Linh Cảnh.
Hoàng Đế Long Vũ quốc là Bùi gia, Vạn gia thay phiên đảm nhiệm, mỗi một nhà đều thống trị trăm năm, Hoàng Đế đương triều là Bùi gia Gia chủ Bùi Nguyên Thành, tu vi Linh Thiên Cảnh thất trọng thiên, chỉ có thể nói là cao thủ, cách tuyệt đỉnh cường giả còn có chênh lệch rất lớn.
Nhưng Gia chủ, Hoàng Đế, loại người thống trị bên ngoài này từ trước đến nay không cần thực lực quá mạnh mẽ, chỉ là một cái chiêu bài mà thôi. Bất quá Hoàng Đế đích thân tới, có thể thấy được đối với giải thi đấu săn bắn Vạn Vương Chi Vương lần này là cực kỳ trọng thị, mà có vài đạo thần niệm tối nghĩa cường đại thỉnh thoảng đảo qua, cái này đã vượt qua trình tự Linh Thiên Cảnh. Đó là có Địa giai cường giả đang tọa trấn, phòng ngừa có người quấy rối.
Bùi Nguyên Thành chủ trì khai mạc giải thi đấu, nói một phen lời nói cố gắng, liền tuyên bố giải thi đấu lần này bắt đầu, lập tức, lòng đất vỡ ra, hiện ra một cái động khẩu tối như mực, ẩn ẩn có quang hoa lưu chuyển. Đây chính là lối nhập khẩu của Thượng cổ di tích.
Mấy trăm linh giả cung đình cầm công cụ nghiệm Cốt linh, để cho tất cả mọi người xếp thành hàng, lục tục tiến hành khảo thí Cốt linh trước, chỉ có võ giả dưới trăm tuổi mới có tư cách đi vào! Đây cũng là miễn cho lão quái vật gia tộc nào đó hỗn tạp mà vào, trợ giúp tiểu bối của gia tộc mình đạt được bài danh tiền tam, cái này chẳng phải là mất đi ý nghĩa giải thi đấu sao?
Mặc dù có mấy vạn người, nhưng mà có mấy trăm nhân viên trắc Cốt linh, mỗi đội ngũ bất quá trăm người mà thôi, mọi người lại nắm chặt thời gian, chủ động mở ra ngón tay, đại khái hai ba cái thời gian hô hấp có thể hoàn thành một lần khảo thí, toàn bộ kiểm tra hết thì khoảng một nén hương thời gian.
Người thông qua khảo thí có thể tiến vào di tích, hai hộ vệ của Nguyễn Bảo Ánh không thể theo vào được nên nàng liền quyết định đi theo Lý Hàn vì ở đây người quen thân nhất với nàng chính là hắn nhưng Bùi Nghĩa Hiệp lại mặt dạn mày dày đi theo phía sau bọn họ, ba người cùng đi vào lối nhập khẩu dưới mặt đất.
– Đây là một Truyền Tống Trận, thời điểm truyền tống sẽ có lực lượng dẫn dắt, không nên chống cự, nếu không có khả năng bị thương.
Bùi Nghĩa Hiệp đã là lần thứ ba tham gia giải thi đấu, chỉ là hai lần trước tu vi của hắn quá thấp, chỉ là đi vào biết một chút mà thôi.
Đi bất quá hơn mười bước, bọn họ đứng ở phía trên một cái pháp trận, bên cạnh còn có những người dự thi khác, cái pháp trận truyền tống này một lần phải tiêu hao rất nhiều linh thạch, bởi vậy mỗi lần đều phải tụ đủ người, đại khái phải hơn hai trăm mới có thể mở ra, miễn cho lãng phí.
Mặt trên khảo thí Cốt linh rất nhanh, chỉ chốc lát một lớp người này đã gom đầy, một võ giả cung đình khởi động Truyền Tống Trận, trong bạch quang tràn động, hơn hai trăm người trong pháp trận trong nháy mắt biến mất.
“Hô!” Lý Hàn chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, đã đi tới một mảnh sa mạc, cát vàng đầy trời, chung quanh thì là hơn hai trăm người bị truyền tống vào. Chỉ cần đi vào trong đó, di tích đại trận sẽ ghi lại khí tức một người, nơi này giết chết một con linh thú, trận pháp sẽ tự động ghi lại, cũng căn cứ thực lực linh thú cho điểm tương ứng.
Mà ở nơi này, linh giả cũng bị đại trận đối xử như nhau, đánh chết võ giả đồng dạng có thể đạt được điểm, cùng với điểm bản thân hắn có được. Bởi vậy, nơi này nguy hiểm nhất thật ra là người cạnh tranh. Sau khi pháp trận mở ra, có thể duy trì hai tháng, thời gian vừa đến, tất cả mọi người trong đó sẽ bị đá ra di tích. Mà lúc truyền tống tiến vào, đây là một tùy cơ hội, nơi này ngoại khu vực trừ sa mạc ra còn có vùng núi, ao đầm.
Tuy trong giải thi đấu không cấm võ giả trong lúc đó giúp nhau chém giết, nhưng bởi vì đây mới vừa bắt đầu, không ai sẽ vào lúc đó gây hấn. Bởi vậy, hơn hai trăm người này cũng không có vội vã tản ra, đại đa số mọi người là mang theo mục quang tân kỳ nhìn xem tả hữu.
Nhưng tiếp qua hơn một tháng lời nói, cái cạnh tranh này sẽ vô cùng kịch liệt, võ giả ở giữa cướp đoạt sẽ đạt tới đỉnh phong. Bởi vì cho phép cướp đoạt cạnh tranh, linh giả Tụ Linh Cảnh cũng không phải là không có cơ hội thắng được. Tuy bọn họ săn bắt không nổi linh thú quá cường đại, nhưng linh giả Tụ Linh Cảnh thắng ở số lượng nhiều, nếu có thể đem thu hoạch của tất cả mọi người tập hợp lên, nói không chừng có thể so sánh cùng Linh Thiên đại thừa cảnh cao thủ!
Nhưng dù sao lẫn nhau trong lúc đó đều là đối thủ cạnh tranh, hơn hai trăm người cũng không dám ở lâu, đều tản ra, rất nhanh liền theo phương hướng bất đồng biến mất.
Không lâu, nơi đây cũng chỉ còn lại có ba người Lý Hàn. Dùng nguyên ý của Lý Hàn, là muốn cùng Bùi Nghĩa Hiệp tách ra, nhưng người này không chút nào giác ngộ phương diện này, mặt dạn mày dày dính lên bọn hắn, loạn không có tiết tháo, cũng chỉ có thể tùy ý gã.
Hai tháng kỳ hạn tuy không ngắn, nhưng mà không phải dài, hơn nữa trong di tích này cũng không phải khắp nơi đều có linh thú cao giai cho bọn hắn giết, không nắm chặt thời gian mà nói, nói không chừng còn có thể không bằng linh giả Tụ Linh Cảnh, cái này chẳng phải là dọa người sao.
– A… – Bọn họ vẫn chưa ra khỏi thạch lâm bao xa, chỉ nghe phương xa truyền đến một tiếng kêu thảm liệt, rất nhanh im bặt mà dừng, giống như yết hầu người nọ đột nhiên bị người cắt bỏ.
– Đi xem!
Tổ ba người bọn họ phi thường cường đại, trong nhóm có đến hai người Linh Thiên Cảnh.
Một hồi lao nhanh, bọn họ đi đến địa phương phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy trên mặt đất là một thi thể nhân loại, rơi lả tả thành từng mảnh, nếu không phải trước nghe đến có người kêu thảm thiết, như thế nào cũng không có biện pháp đem một ít thịt nát cốt mảnh kia cùng nhân loại kia liên lạc chung một chỗ. Địa phương này quả thật quá hung tàn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lý Hàn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Tình trạng | Update Phần 408 |
Ngày cập nhật | 15/07/2021 11:29 (GMT+7) |