Mấy tên thanh niên đó trong mắt Hàn Thạc thì chỉ là những nhân vật phất tay một cái là chết. Đối với sự chất vấn của chúng, hắn chẳng thèm để ý tới, chỉ cúi đầu nhìn thiếu niên hắn đang nâng lên.
– Hàn Thạc, sao thế? – Khiết Bích Nhi dắt theo hai thiếu nữ Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù cùng lách vào. Nàng nhìn Hàn Thạc vẻ ngưng trọng, xem ra không hiểu cử động này của hắn.
Ở Thâm Uyên giới, những việc thế này quả là rất lạ lùng. Một vài người chung quanh phát hiện ra dị biến ở đây, một mặt kinh ngạc vì sự mỹ mạo của ba cô Khiết Bích Nhi, mặt khác cũng thấy rất khoái khi thấy có người nhúng tay vào, ai nấy mặt mày hớn hở ùa vào xem.
– Ủa! Ba mỹ nữ! – Thanh niên cầm đầu thần sắc khoái trá, phóng tứ huýt sáo, mắt dán vào cơ thể ba cô Khiết Bích Nhi, mặt lộ vẻ dò xét, bộ dáng rất đểu giả.
– Hài tử, ngươi muốn có sức mạnh chứ? – Hàn Thạc không đếm xỉa gì đến những người bên cạnh, chỉ nhìn vào thiếu niên vẻ mặt quật cường, thân thể đỏ như máu, tiếp tục hỏi.
– Đương nhiên, ta đương nhiên muốn sức mạnh, chỉ là ngươi có thể cho ta sao? – Thiếu niên thì thào nói nhỏ, dần dần khôi phục khí lực, đôi đồng tử đỏ ké nhìn Hàn Thạc chằm chằm, mờ mịt hỏi lại.
Mỉm cười, Hàn Thạc buông thiếu niên này ra, vươn tay ra, chộp thẳng vào cổ hắn này. Vài luồng Ma Nguyên lực phát ra, khi vào trong cơ thể thiếu niên này theo một quỹ tích rất huyền diệu bắt đầu lưu động.
Vốn thân thể thiếu niên đang đỏ như máu, sau khi Ma Nguyên lực của Hàn Thạc vừa vào, bỗng trở nên còn đỏ hơn. Mùi máu tươi phảng phất từ trong cơ thể hắn phả ra ngoài, giống như từng lỗ chân lông của hắn đều đang tứa máu ra.
“Đúng vậy, đích xác là Huyết Linh chi thể.” – Hàn Thạc thầm khẳng định. Người có Huyết Linh chi thể một khi bạo nộ không khống chế được bản thân, máu tươi trong cơ thể sẽ lưu động với tốc độ cao, làm cho người ta có một loại cảm giác như người này bị hắt một bát máu vào người. Loại thân thể đặc thù chính là loại người tốt nhất để tu luyện Huyết Thần Kinh, có thể trong thời gian ngắn ngủi tu luyện Huyết Thần Kinh tới một cảnh giới cực cao.
Từ ký ức của Sở Thương Lan, Hàn Thạc hiểu rất rõ về Huyết Thần Kinh. Năm đó Sở Thương Lan thân là ma đạo chí tôn, thủ hạ hắn có một cao thủ tu luyện Huyết Thần kinh, tên thuộc hạ tu luyện môn này có thực lực rất khá, nhưng vì hắn không phải là Huyết Linh chi thể, nên mặc dù tu luyện rất khắc khổ, nhưng lại không thể tu luyện Huyết Thần Kinh tới cảnh giới cao nhất.
Trong truyền thuyết, chỉ có người có Huyết Linh chi thể, khi tu luyện Huyết Thần Kinh mới có thể đạt đến mức tận cùng, trở thành “Huyết Ma”. Nhưng người có Huyết Linh chi thể chỉ có thể khả ngộ bất khả cầu, Sở Thương Lan năm đó cũng từng muốn tìm được một người có Huyết Linh chi thể, rồi đem Huyết Thần Kinh truyền thụ cho hắn, tạo ra một thủ hạ hùng bá một phương, nhưng tìm mãi mà không thành công.
Không ngờ ở Thâm Uyên giới, Hàn Thạc lại gặp một thiếu niên có Huyết Linh chi thể. Thiếu niên này tâm tính kiên nghị, hồn nhiên như một viên ngọc thô chưa được mài dũa, với Huyết Linh chi thể của hắn mà tu luyện Huyết Thần Kinh, nhất định có thể tiến bộ thần tốc, trở thành một cao thủ không ai có thể coi thường.
Hàn Thạc đứng yên một lát, đột nhiên rút tay lại. Vốn thiếu niên đang vô cùng yếu ớt, cả thân thể đang đỏ ửng lên bỗng khôi phục lại bình thường, đôi mắt vô thần bây giờ tràn đầy vẻ hưng phấn, nhìn Hàn Thạc chăm chăm nói:
– Ngươi… ngươi có thể cho ta sức mạnh thật à?
Khẽ gật đầu, Hàn Thạc mỉm cười khẳng định:
– Bái ta làm thầy, ta cho ngươi sức mạnh, sức mạnh cường đại vượt quá những gì ngươi tưởng tượng!
– Nhưng, trong tám đại lực lượng nguyên tố, ta đã từng tu luyện cả, nhưng vẫn không thể tu luyện được bất kỳ một hệ nào. Ta có thể có sức mạnh thực sao?
Thiếu niên này mặc dù hơi tin Hàn Thạc rồi, nhưng vì nhiều năm qua hắn đã nếm thử đủ loại phương pháp, thế mà thân thể kỳ quái vẫn một mạch không cho hắn một chút sức mạnh nào để báo thù, do đó hắn vẫn còn sự nghi hoặc ám ảnh trong lòng.
Thiếu niên mới mười lăm sáu tuổi, có ý chí kiên định, lại là Huyết Linh chi thể, trong mắt Hàn Thạc thật sự quả là một viên ngọc thô, chỉ cần truyền thụ cho hắn Huyết Thần Kinh, thiếu niên này nhất định có thể hóa rồng tung hoàng giữa thiên địa. Nhìn hắn, Hàn Thạc mỉm cười giải thích:
– Này, tên gia hỏa kia, đừng xen vào việc của người khác! – Trong khi Hàn Thạc đang nói chuyện với thiếu niên, tên thanh niên cầm đầu đột nhiên quát to.
– Hử? – Hừ lạnh một tiếng, Hàn Thạc quay đầu lại liếc nhìn chúng, sát khí trên người tỏa ra, sức mạnh tà ác kinh khủng thoáng chốc đã bao phủ phạm vi chung quanh hơn mười thước.
Đám thanh niên nghênh ngang đang chuẩn bị làm gì đó, vừa nhìn Hàn Thạc đột nhiên lại cảm thấy sợ hãi một cách khó hiểu, bị sức mạnh tà ác trên người hắn uy hiếp đến mức cả người phát run.
Chẳng những bọn chúng, một vài người đang hứng thú vây xem chung quanh, vô luận là thực lực mạnh hay yếu, toàn bộ đều bị dọa đến hồn phi phách tán, nhưng dưới cái nhìn lãnh lệ của Hàn Thạc, không có ai dám rời khỏi nơi này, tất cả đều run rẩy nhìn hắn vẻ cầu xin, hy vọng Hàn Thạc có thể tha thứ cho cái sinh mạng tùy thời có thể biến mất của chúng.
– Cút đi! – Hàn Thạc khẽ quát.
Đám thanh niên vừa nghe Hàn Thạc nói thế, cũng không dám ở lại thêm một khắc, nuối đuôi nhau rời khỏi nơi này. Một vài người đang vây xem cũng thế, bất luận thực lực cao thấp, cũng đều không dám lưu lại xem, ai nấy bỏ đi còn nhanh hơn cả cái bóng quỷ.
– Tên kia rốt cuộc là người phương nào, khí tức thật là khủng khiếp?
– Không biết, người này mặt rất lạ, nhất định là cường giả ở bên ngoài. Quá đáng sợ, ta đã là một Hủy diệt giả cấp ba, nhưng không hề dám động đậy gì, đây là một cường giả chính thức!
– Nhanh lên, đi thôi, nhìn thấy hắn là ta không dám nói một câu!
Sau khi những người này chật vật rời khỏi đây, Hàn Thạc mỉm cười, nói với tên thiếu niên đối diện:
– Những tên gia hỏa khi dễ ngươi, hẳn là do ngươi tự mình tru sát, ta sẽ ban cho ngươi một cơ hội!
“Bịch”
Thiếu niên lúc này quỳ sụp xuống, hướng về phía Hàn Thạc vái lạy, trong miệng hô khẽ:
– Cảm ơn, sư phụ!
Thiếu niên không phải người ngu dốt, Hàn Thạc đột nhiên triển lộ thực lực của mình kinh khủng vượt quá tưởng tượng của hắn. Nhất là khi thiếu niên này phát hiện ra mấy nhân vật chung quanh ngày thường đều cao cao tại thượng, cũng bị sức mạnh kia dọa đến nỗi cả người phát run, lập tức không hề do dự, quyết định thật nhanh lễ bái ngay, nhận sư phụ có lai lịch bất minh nhưng lại có sức mạnh tà ác cường đại này.
– Đứng lên đi, mặc kệ ngươi trước kia tên gọi là gì, cũng không dùng nữa. Từ hôm nay trở đi, ngươi tên là Huyết Linh!
Hàn Thạc khẽ gật đầu hài lòng, chỉ chỉ ba nữ nhân bên cạnh, nói:
– Đây là ba sư mẫu của ngươi!
Huyết Linh vái lạy bộp bộp ba cái mới từ đứng lên, cung kính quay về ba cô Khiết Bích Nhi hành lễ, hô:
– Sư mẫu.
Khiết Bích Nhi và Hải Mạn Na Tây Nhĩ Phù thản nhiên nhận cách xưng hô của Huyết Linh. Khi ba cô liếc mắt, vẻ nghi hoặc nhìn về phía Hàn Thạc, không rõ tại sao hắn đột nhiên thu đồ đệ.
– Huyết Linh, ngươi còn có thân nhân gì không? – Đối với tên đồ đệ này, Hàn Thạc chẳng hề hay biết gì, bây giờ Huyết Linh đã bái sư rồi, Hàn Thạc cũng nên hỏi cho rõ ràng lai lịch của hắn.
Huyết Linh ra vẻ buồn bã, mắt đỏ ngầu, thấp giọng nói:
– Không, mẫu thân ta vừa mới bệnh chết, còn chưa kịp an táng.
Ngẩng đầu nhìn Hàn Thạc, Huyết Linh nói tiếp:
– Phụ thân ta trước kia cũng là một chiến sĩ cường đại, chỉ là đã chết trận từ rất lâu rồi. Phụ thân và mẫu thân ta từ hai chủng tộc bất đồng. Thân thể ta trời sinh đã khác với người bình thường, không thể tu luyện bất kỳ lực lượng nguyên tố nào. Nhiều năm qua, ta và mẹ ta nương tựa vào nhau, trải qua những ngày tháng sống rất khổ cực. Ta vì không thể tu luyện bất kỳ lực lượng nguyên tố nào, bị người ta gọi là phế vật tạp chủng, đã sớm quen bị người ta khi dễ rồi.
Hôm nay mấy tên gia hỏa đó, người nhà của chúng trước kia đều là bộ hạ của phụ thân ta. Trước khi phụ thân ta chết đi, lúc nào cũng muốn ve vãn lấy lòng ta, trước giờ không dám bậy bạ gì. Nhưng phụ thân ta vừa chết, họ trở nên rất khắc bạc. Mẫu thân ta cũng bị một vài tên hành hạ rất đáng sợ, đến cả cái chết của mẹ, cũng vì đám súc sinh này.
Khi nói tới đây, hai mắt Huyết Linh hiện ra một màu đỏ ké, thân thể hắn tựa hồ cất giấu một con mãnh thú tàn bạo, chỉ là con mãnh thú này mặc dù có khí thế hung hãn, nhưng lại giống như bị trói buộc rất chặt, trước nay không thể tận tình bộc lộ sự hung tàn của hắn.
– Yên tâm đi, từ nay trong tay ta, ngươi có thể thu được đủ sức mạnh. Không bao lâu nữa, tất cả những tên từng bức hại mẹ con các ngươi đều sẽ phải trả giá gấp trăm lần! – Hàn Thạc nhìn tên đồ nhi mới thu, nói giọng cam đoan.
– Sư phụ, cho ta sức mạnh! Ta muốn sức mạnh! Ta muốn có thể có sức mạnh cường đại để giết toàn bộ đám đó! – Huyết Linh nhìn Hàn Thạc thật sâu, nói vẻ khát vọng cực độ.
– Tĩnh tâm, không nghĩ gì hết, thả lỏng linh hồn ngươi.
Thanh âm Hàn Thạc trầm trầm, tay trái đột nhiên vươn ra, nhè nhẹ áp vào đầu Huyết Linh, đem phương pháp tu luyện Huyết Thần Kinh cơ bản nhất ấn vào giữa vùng ký ức của hắn.
– Dựa theo phương pháp tu luyện cơ bản nhất của Huyết Thần Kinh, ngươi chăm chú tu luyện cho ta. Chỉ cần ngươi nắm được toàn bộ phương pháp tu luyện cơ sở này, có thể chính tay giết chết cừu nhân! – Hàn Thạc rút tay lại, mỉm cười nói. Đối với tên đồ nhi vừa mới thu này, hắn tạm thời cũng chưa chính thức yên tâm, mà cũng không muốn cho nó học quá nhiều, nên không đem tất cả phương pháp tu luyện Huyết Thần Kinh truyền thụ một lần.
Hai mắt Huyết Linh lóng lánh kỳ quang hưng phấn, người run rẩy quỳ sụp xuống, dập đầu ba cái liên tiếp, kích động nói:
– Sư phụ, phương pháp tu luyện này hình như là chuyên môn sáng tạo cho ta, quá thần kỳ!
Hàn Thạc khẽ gật đầu, chỉ cười không nói gì.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2022 03:36 (GMT+7) |