Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mai Ngọc – người con gái tôi yêu » Phần 139

Mai Ngọc - người con gái tôi yêu

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 139

Đứng trước cửa phòng nàng, trong đầu mông lung những suy nghĩ và hồi tưởng xáo trộn trong tiềm thức. Cả khoảnh khắc gặp gỡ với bé gái là em cùng cha khác mẹ với tôi, mà trong lòng dấy lên trăm mối tơ vò.

Thời gian cứ nặng nề trôi. Và tôi thì vẫn đứng bất động mãi như vậy. Cảm giác nhớ nhung lại cồn cào tâm can. Nhưng biết làm gì hơn ngoài nhìn vào cánh cửa đã đóng chặt.

Trời đã bắt đầu tờ mờ sáng. Tôi mới lẳng lặng kéo cây truyền nước lê gót về phòng mình.

“Có lẽ lại phải nhờ anh Toàn thêm một lần nữa vậy!”

Tôi thầm nhủ, và quyết tâm sẽ tận dụng tối đa cơ hội lần này. Mặc xác những gì đã nói với Nhật Huy. Mình đã bất chấp tất cả rồi cơ mà.

Mở cửa bước vào phòng, hai thằng bạn vẫn đang say giấc nồng. Khổ thân chúng nó, vì mình mà phải bao phen vất vả, mệt nhọc.

“Tao vẫn là đại ca của mày Sơn à! Và tao sẽ chứng minh là tao xứng đáng với điều đó!” – Tôi mỉm cười nhìn thằng Sơn đang ngoác mồm gáy, rồi đi lại giường. Khẽ đẩy thằng Hòa sang một bên, rồi nằm xuống.

“Ngọc à! Anh đã ở đây, ở cạnh em, và sẽ mãi mãi như vậy! Em sẽ biết mà, sớm thôi! Đừng quấy rầy anh trong giấc mơ nữa nhé, anh biết tội của anh rồi mà!”

Tôi lim dim mắt, dần chìm vào giấc ngủ.

Không còn những cơn mơ ám ảnh nữa, chỉ có ký ức êm đẹp bên mái trường xưa. Bên những con đường, khung cảnh kỷ niệm bao trùm niềm hạnh phúc ru tôi trong giấc ngủ êm đềm.

Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: http://truyensextv.cc/mai-ngoc-nguoi-con-gai-toi-yeu/

– Hiếu dậy, dậy nào!

Tôi cau mày hé mắt ra.

– Gì vậy? – Tôi uể oải ngồi dậy, ngáp dài. Rồi quay sang thằng Hòa.

– Đến giờ ăn trưa rồi! – Nó vừa nói vừa dở hộp cơm ra.

– Ăn trưa?

– Cậu ngủ mê mệt, sáng gọi không được. Anh Toàn bảo cứ để cậu ngủ cho tinh thần thoải mái. Nhưng đến trưa phải gọi cậu dậy ăn để còn uống thuốc.

– Sơn đâu rồi?

– Nó xuống mua cơm xong rồi đi ra ngoài với Lâm rồi. – Hòa đưa hộp cơm cho tôi, rồi cầm một hộp khác xúc ăn nhồm nhoàm.

– Việc điểm danh ở nhà thế nào? – Tôi vừa chậm dãi ăn vừa hỏi.

– Yên tâm, anh Kiên lo liệu hết.

– Có lẽ tao phải giải quyết sớm cho xong để còn về thôi. Nấn ná ở lại lâu quá rồi.

– Giải quyết? – Hòa ngừng ăn trố mắt nhìn tôi.

– Ừ, tao sẽ gặp Ngọc.

– Cậu thay đổi quyết định rồi à?

Tôi gật đầu.

– Yeahhhh! – Hòa nhảy cẫng, reo lên thích thú.

– Phải vậy chứ! – Nó đập bộp vào vai tôi. Làm tôi phụt cả miếng cơm đang ăn dở ra.

– Đau tao! – Tôi nhăn nhó.

– Chết, tớ xin lỗi! – Hòa gãi đầu cười hềnh hệch.

– Lát Sơn và Lâm về rồi sẽ gọi anh Toàn vào bàn tính! Chỉ cần gặp Ngọc và mọi thứ sẽ đâu vào đấy, bất kể phía trước có chông gai thế nào đi chăng nữa! – Tôi nghiêm giọng quyết tâm.

– Được rồi, được rồi! Vậy có khi phải ăn thêm suất cơm nữa cậu nhỉ, có thực mới vực được đạo mà!

– Thôi, mà Sơn có bảo khi nào về không?

– Chắc nó về bây giờ ý mà, nó bảo ra ngoài tí thôi!

– Ừ!

Ăn cơm xong, tôi uống thuốc rồi ngồi nghịch ngợm chiếc điện thoại. Thực ra không phải nghịch ngợm mà tôi bấm số của nàng.

Nàng vẫn không dùng máy, hay là không được dùng nữa? Tôi gọi toàn thấy thuê bao. Mấy lần định gọi bừa vào số bà dì, nhưng rồi lại thôi. Nghĩ lúc này nôn nóng cũng không giải quyết được vấn đề gì. Cứ phải bình tĩnh đã.

– Ăn cơm chưa chú em? – Anh Toàn đẩy cửa bước vào, theo sau là Nhi với Chi.

– Em ăn rồi anh!

– Uống thuốc rồi chứ?

– Vâng!

– Hôm qua chú lang thang đâu thế? Có biết tình trạng của chú không được ra gió không hả?

– Em xin lỗi! – Tôi gãi đầu cười.

– À, anh Toàn này!

– Sao em?

– Em có việc muốn nhờ anh!

– Chú cứ nói!

– Không biết anh có thể giúp em, gặp Ngọc thêm một lần nữa được không ạ? Em thay đổi quyết định rồi. Lần này em sẽ không phụ lòng mọi người đâu, em hứa đấy. Thời gian qua nhiều sự việc xảy đến quá khiến em không đủ tỉnh táo để mà suy nghĩ nữa!

– Gặp Ngọc? – Anh Toàn và cả Chi với Nhi ba người quay sang nhìn nhau.

– Vâng! Lúc này Ngọc cũng tỉnh rồi nên nói chuyện dễ hơn. Em sẽ…

– Khoan đã! – Anh Toàn ngắt lời tôi.

– Dạ! Sao hả anh?

– Thực ra anh rất sẵn lòng giúp. Nhưng vấn đề là giờ mọi thứ đã ngoài tầm kiểm soát của anh mất rồi.

– Ạnh nói gì cơ? – Tôi sững sờ.

– Ngọc… Ngọc chuyển viện sáng nay rồi! – Chi ngập ngừng.

– Hả? – Tôi điếng người.

– Sao lại chuyển viện?

– Sáng nay anh Huy vào làm thủ tục ra viện, nói là chuyển qua viện khác! – Chi thở dài.

– Có biết chuyển qua viện nào không? – Tôi hỏi dồn.

– Anh cố moi tí thông tin, nhưng không được! – Anh Toàn nhún vai.

Nghe vậy tôi luống cuống cầm máy lên. Lần này tôi không chần chờ nữa mà gọi thẳng luôn vào số máy bà dì.

– “Thuê bao quý khách…”

Tôi bần thần buông thõng chiếc điện thoại rơi xuống nền nhà. Một cảm giác hụt hẫng tuyệt vọng xoáy sâu vào tâm can muốn nghẹt thở.

Trong cơn hoảng loạn, tôi cuống cuồng vùng dậy.

– Chú định làm gì? – Anh Toàn đẩy tôi ngồi lại.

– Em… em không biết… em không biết! – Tôi thẫn thờ nói, nước mắt lăn dài.

– Chú cứ bình tĩnh đã nào, giờ có nôn nóng đâu giải quyết được gì!

– Nhưng…

– Anh cứ tĩnh dưỡng cho bình phục hẳn đã. Em đã cho anh Sơn và anh Lâm địa chỉ nhà Ngọc rồi. Chỉ cần theo dõi người nhà bạn ấy là sẽ biết được Ngọc ở đâu thôi. – Chi ngắt lời tôi.

– Sơn và Lâm đã biết chuyện? – Tôi sửng sốt.

– Ừ! – Hòa trả lời.

– Và cả mày nữa? – Tôi trố mắt nhìn Hòa.

Hòa khẽ gật.

– Vậy tại sao…

– Nghe tớ nói này, bọn tớ muốn cậu bình tĩnh ăn uống, thuốc thang đàng hoàng. Nên mới không nói, nhưng cũng không nghĩ là cậu lại thay đổi quyết định nhanh và sốt sắng đến vậy. Thôi thì đằng nào cậu cũng biết rồi. Giờ như Chi nói đó, lúc này phải bình tĩnh. Bọn tớ sẽ cố gắng đưa cậu đến với Ngọc nhanh thôi.

Tôi ngồi thừ người ra, chẳng nói năng được gì.

– Những khi ngủ mê man, cậu cứ lảm nhảm nói. Ai cũng hiếu thâm tâm cậu không cam lòng. Và sớm muộn cậu cũng tỉnh ngộ thôi. Giờ quay trở lại con đường, bọn tớ sẽ tiếp sức. – Hòa vỗ vai tôi.

– Thôi chú em nghỉ ngơi đi! Bọn anh té đây, chú hiểu ra được vấn đề là ok rồi! – Anh Toàn nháy mắt.

– Có gì bọn em sẽ thông tin về, anh cứ yên tâm! – Chi tiếp tục trấn an.

Ba người đi khỏi. Tôi vẫn ngồi trầm ngâm.

– Hòa này! – Mãi một lúc sau tôi mới mở miệng được.

– Sao hả cậu?

– Địa chỉ nhà Ngọc, mày có chứ?

– Cậu, cậu định làm gì?

Tôi chẳng trả lời câu hỏi của nó. Đứng dậy bước ra phía của sổ, ngoài trời nắng đã chói chang. Tôi nghiến răng run run rút chiếc kim truyền nước đang cắm vào cánh tay, máu lại rỉ ra…

Tôi đã đặt tư tưởng mình vào một con thuyền lênh đênh trong gió bão, để mặc cho những cơn sóng cuốn đi xa. Phó mặc cho số phận, khi ấy tôi tâm niệm đã đến lúc cần phải buông để cho hai nửa cuộc đời tìm lại được sự bình yên sau biết bao biến cố…

Vậy mà giờ tôi lại đang cố kéo con thuyền ấy lại, đặt về đúng chỗ trong trái tim mình. Đấy là khi bản ngã đích thực trong tôi đã hồi sinh, và loay hoay tìm về con đường vốn dĩ mình vẫn đang bước mê mải giữa dòng đời.

Dù chẳng biết mình đi đến đâu và bước được bao lâu nữa? Nhưng tôi đã nhận ra mình không có sự lựa chọn nào khác… Nàng, bằng cách nào đó trong những giấc mơ đã chỉ cho tôi thấy cuộc đời tôi chỉ có thể nhìn về một hướng mà thôi.

Tiềm thức của nàng và tôi có lẽ đã có một sự đồng điệu nào đó. Nàng vẫn đang đấu tranh bất chấp những nghiệt ngã đang bủa vây. Và truyền cảm hứng cho tôi ở trong cả những phút giây cay đắng nhất.

Tôi nhớ đôi vai gầy run run giữa đêm tối lạnh lẽo, mà tôi đã không thể bước tới ôm và che chở… Tôi hối hận khi đã quá nhu nhược mà để vuột mất khoảnh khắc đó.

Và giờ thì đang loay hoay tìm một cơ hội khác sau tất cả…

– Đi ăn cái gì đi còn uống thuốc! – Lâm bước tới huých nhẹ tôi.

– Cậu cứng đầu quá! Tớ đến chịu thua luôn! – Hòa có vẻ ngán ngẩm.

Tôi chẳng màng đến chúng nó nói gì. Tôi đứng tần ngần nhìn về phía ngôi nhà 3 tầng sơn màu xanh nước biển thấp thoáng sau những tán me. Tôi cứ trầm ngâm dõi về phía đó như vậy từ lúc đến đây và bao nhiêu lâu tôi cũng không nhớ nữa, tôi chỉ biết nhìn trong những khắc khoải đợi chờ… trong những hy vọng mong manh…

– U ơi, cho con thêm mấy ly nâu đá nữa! – Sơn gọi bà chủ quán.

– Cậu làm thủ tục ra viện rồi à? – Lâm quay sang hỏi Hòa.

– Ờ, nó cứ nằng nặc đòi ra viện.

– Anh Toàn bảo sao?

– Anh ý cho đơn thuốc, rồi dặn nếu nó có hiện tượng gì thì quay lại nhập viện gấp. Anh ý bảo ở trong viện mà nó không thoải mái tinh thần thì có thuốc tiên cũng chả thể bình phục được.

– Sắp chiều tối rồi, ngồi từ sáng đến giờ mà không thấy ai ra vào ngôi nhà đó cả, tớ thấy hoang mang quá. Không biết cái Chi có cho địa chỉ chính xác không nữa.

– Làm sao mà không chính xác.

– Này, kể cả có tìm được ra Ngọc chuyển qua viện nào thì tiếp cận cũng khó hơn cả lên trời.

– Quan trọng là biết được cụ thể ở đâu. Còn lại thì… sẽ tính tiếp.

– Đại ca, lại đây uống nước đã!

Tôi ngoảnh lại, thấy Sơn đưa tay vẫy vẫy. Đứng lâu cũng thấy mỏi chân thật, tôi lầm lũi bước lại, ngồi xuống, với tay lấy bao thuốc.

– Đại ca, giờ đi ăn, để một thằng ở lại đây hóng được rồi.

– Tao không đói! – Tôi rút một điếu châm, nheo mắt nhả khói.

– Đại ca phải ăn, và uống thuốc. Nếu đại ca mà gục ngã lần nữa thì kể cả có tìm được sếp, cũng chẳng giải quyết được gì. Vấn đề sức khỏe của đại ca vẫn là quan trọng nhất trong kế hoạch, đại ca không phải ngu mà không hiểu điều đó, đừng cố chấp tỏ vẻ trượng phu nữa.

Tôi lặng thinh hút thuốc, rồi khuấy khuấy ly cafe. Chẳng thể phán bác lại được những gì nó vừa nói.

– Lâm ở lại nhé, lát bọn tao mua đồ ăn về cho. – Sơn quay sang Lâm dặn dò.

– Ok – Lâm gật đầu.

Sơn liền vẫy vẫy chiếc taxi đang đậu gần đó, rồi kéo tôi bước lại. Tôi đành miễn cưỡng đi theo chúng nó lên xe.

– Các anh đi đâu? – Anh lai taxi ngoái lại hỏi chúng tôi.

– Anh biết chỗ nào có quán phở hoặc đồ ăn Hà Nội thì chở bọn em đến đó. – Hòa trả lời.

– Dạ, có vẻ các anh không quen với các món ăn Sài Gòn nhỉ?

Anh taxi vừa nói vừa đánh lái, chiếc xe chậm rãi lăn bánh.

– Khoan đã, dừng lại! – Bỗng tôi thấy thằng Sơn có vẻ hớt hải.

Anh taxi thắng gấp. Tôi thấy nó ngoái nhìn một chiếc xe bốn chỗ màu đen vừa đi vào ngõ nhà nàng. Sơn vội kéo chiếc mũ lưỡi chai lụp xụp xuống mặt, sau đó mở cửa xe ra, bước vội về phía đó. Cả tôi và Hòa cũng chạy theo.

– Gì thế mày… – Hòa quay sang Sơn hỏi.

Sơn đưa tay ra hiệu cho nó im lặng, rồi tiếp tục dõi theo chiếc xe màu đen đó… Chiếc xe đỗ ngay trước cửa nhà nàng.

Cả ba thằng hồi hộp nhìn, tim đập thình thịch.

Cửa xe mở ra, một người phụ nữ trung tuổi ăn mặc sang trọng bước xuống, đi ra phía sau mở cốp lấy ra mấy túi đồ. Sau đó một người đàn ông mặc áo blouse trắng cũng mở cửa bước ra, hai người trao đổi một chút, rồi có người ra mở cửa, hai người cùng bước vào trong nhà.

– Thấy chiếc xe không? – Lâm sốt sắng chạy tới cạnh chúng tôi.

– Như thế nào đây? – Hòa hỏi tiếp, mắt vẫn không dời chiếc xe.

– Còn như thế nào nữa? – Sơn đúi tay túi quần, tựa lưng vào tường, mỉm cười ra vẻ đắc ý.

– Chiếc xe này lúc bọn em mới tới thấy nó đi từ trong ngõ này ra, linh tính của em quả nhiên không nhầm, sếp không chuyển qua viện nào hết, mà về điều trị tại nhà. – Nó nhanh chóng kết luận.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Thông tin truyện
Tên truyện Mai Ngọc - người con gái tôi yêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 30/07/2019 06:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tình nhân khác
Khi bàn tay của tôi đặt trên bờ ngực nơi con tim đang đập của Hương Tuyết, tôi thấy ánh mắt của nàng ấy nhìn tôi có vẻ khác lạ hơn mọi ngày. Tôi với Hương Tuyết đang vun đắp một vườn hoa hé nụ một cách âm thầm chứ không hề nói ra ngoài, bởi vì tôi và cô ấy đang ngăn cách nhau nhiều...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ thư ký Sextoy Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Cô cháu gái
Ăn uống xong gần 6h tối thì về, ôtô lại đi trước, mình có uống nhiều nên chạy chậm. Phải nói thêm là quảng giữa huyện có 1 cánh đồng rất dài, lác đác có vài nhà, rất ít người đi lại buổi tối. Đi được 1/2 đường thì nó nói: Cậu, dừng lại tí, con đi đái. Nói thật chả biết nó muốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ cháu gái Đụ lỗ đít Đụ máy bay Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Tình đầu thường đẹp, nhưng…
Sao??? Đại ca nghe tẩm ngẩm mà đánh chết voi nhá Thằng DM nói. Ờ... ờ... Ờ cái cục cờ... Tao là tao đéo thấy ai hên như thằng này, đùng cái có gấu xinh nhất hội một hảo hữu bức xúc. Mày xem lại, nó tu tâm tích đức 2 năm liền không gái gú, trời phật mới thương chứ cỡ mày hết cua con nọ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân