Cả hai người đều đang nhắm mắt tập trung tư tưởng mà không nói chuyện. Rất nhanh, lại xem đến làn sương mù màu xám giống như hư ảo bốc ra từ trên người Yến Bắc Hồng.
Hồng Tụ, Hồng Phất vui mừng quá đỗi, cùng lẳng lặng lui ra ngoài, đến bên ngoài để hộ pháp cho họ.
Một tháng trôi qua rất nhanh, pháp lực của Miêu Nghị đã tiêu hao khá nhiều. Ở sau lưng Yến Bắc Hồng, Miêu Nghị rút hai tay về, cứ thế mà ném thẳng một viên Tiên Nguyên đan vào trong miệng mình, rất nhanh thì pháp lực của hắn đã được phục hồi.
Sau gần nửa ngày, song chưởng lại vỗ vào lưng của Yến Bắc Hồng.
Từng ngày trôi qua, cứ cách một tháng thì Miêu Nghị lại tạm dừng một lần, luyện hóa một viên Tiên Nguyên đan, làm vậy để phục hồi nhanh chóng pháp lực đã bị tiêu hao.
Chẳng mấy chốc mà hai người đã ở một năm trong phòng kín, trong thời gian này Yến Bắc Hồng cũng đã bảo Miêu Nghị nghỉ ngơi giữa chừng hay đi ăn chút gì đó.
Miêu Nghị đã từ chối, hắn không phải là không muốn nghỉ ngơi chút ít, nhưng mà thất tình lục dục trong cơ thể Yến Bắc Hồng quả thật là đúng như lời của Yến Bắc Hồng đã từng nói, đã thành tà niệm rồi, sẽ tự mình sinh sôi nảy nở. Nếu hắn ngừng trong một khoảng thời gian dài thì sẽ là lãng phí nhiều thời gian và công sức mà hắn đã tốn trước đó.
Lần tốn hao công sức này lặp đi lặp lại đã tròn ba năm. Trong ba năm này, Miêu Nghị quả thực là đã không ăn không uống không nghỉ không ngủ, rốt cục cũng dọn sạch hết những ý niệm hỗn loạn về thất tình lục dục trong cơ thể của Yến Bắc Hồng rồi.
Vì sao mà hắn lại mất nhiều thời gian như vậy cũng là do những ý niệm hỗn loạn trong cơ thể Yến Bắc Hồng có thể sinh sôi không ngừng, nhưng chủ yếu nhất vẫn là do chúng đã xen lẫn vào trong cơ thể của Yến Bắc Hồng rồi, vừa dọn dẹp liền tốn cực kỳ nhiều thời gian cùng tinh lực, mà hắn cũng đâu thể thiêu hủy Yến Bắc Hồng luôn với chúng được chứ, nếu không thì hắn chỉ cần một ngày là đã có thể giải quyết được cái đống ý niệm hỗn loạn về thất tình lục dục này rồi.
Trong khi Miêu Nghị thu về hai bàn tay đang đặt vào lưng của Yến Bắc Hồng rồi thở ra một hơi thật dài, thì Yến Bắc Hồng dùng hai tay mười ngón tạo thành pháp ấn đặt ngang bụng, pháp lực quanh thân y dâng trào lên cuồn cuộn.
Miêu Nghị có phần không chịu nổi uy áp tỏa ra từ pháp lực của y, lách người bay ra, đứng ở cửa phòng.
Hồng Tụ, Hồng Phất đang hộ pháp ở bên ngoài liền chạy tới, cẩn thận hỏi:
– Miêu gia, đại nhân hắn…
Miêu Nghị thở ra một hơi rồi đáp:
– Hắn đã không sao rồi.
Hai nữ hoan hỷ vô cùng, lại cùng xách váy lên để quỳ xuống mà dập đầu:
– Miêu gia đã vất vả rồi.
– Ha ha, ha ha…
Ở trong phòng, Yến Bắc Hồng đang ngồi xếp bằng trên giường chợt phát ra một trận cười điên cuồng, vang dội đến mức màng tai mọi người phát run lên.
Ba người một đứng hai quỳ cùng quay đầu nhìn vào trong, liền xem thấy Tử Liên cửu phẩm trên ấn đường của Yến Bắc Hồng đã biến thành Kim Liên nhất phẩm, y đã đột phá một cách dũng mãnh từ cảnh giới Ngự Không lên cảnh giới Phi Thiên mà vô vàn người mơ tưởng.
Bất thình lình, “Xoẹt!” – Yến Bắc Hồng vừa mới mở to hai mắt xuất hiện tinh quang bắn ra xung quanh liền chợt biến mất, rồi lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ba người họ, vỗ một chưởng vào đầu vai Miêu Nghị, nói với thái độ vui sướng vô cùng:
– Thoải mái, thoải mái, toàn thân đều thoải mái, làm phiền lão đệ phải vất vả rồi!
Y chỉ tay vào hai nữ đang quỳ:
– Hồng Tụ, Hồng Phất, nhanh chóng chuẩn bị rượu và đồ nhắm đi, ta muốn uống hai chén với Miêu lão đệ. Còn nữa, trong ba năm này Miêu gia của các ngươi quả là đã khổ cực lắm, xuống phía dưới rồi chọn mười mỹ nhân đến thị tẩm cho Miêu gia của các ngươi, khiến Miêu gia của các ngươi được nghỉ ngơi thật thoải mái. Nhớ kỹ đấy, phải tìm mười người xinh đẹp nhất, sau này mà các ngươi cần đột phá thì nhất định còn phải làm phiền Miêu gia của các ngươi hỗ trợ, nếu như không thể hầu hạ để Miêu gia của các ngươi được vui vẻ, thì coi chừng hắn sau này sẽ mặc kệ các ngươi đó.
– Nô tỳ liền đi lo liệu ngay đây ạ!
Hai nữ bò cả chân cả tay để đứng lên, quá mức mừng rỡ mà gật đầu lia lịa.
Ở thời đại này, quan niệm về nam tôn nữ ti và chủ tớ đã ăn sâu vào trong lòng người, hai nữ cũng không cảm thấy rằng lời nói của Yến Bắc Hồng có chỗ nào không ổn, lại cảm thấy đó là việc đương nhiên.
Còn Miêu Nghị thì trái lại, vươn tay ra để ngăn cản:
– Hồng Tụ, Hồng Phất, không cần phiền phức thế đâu! Ta và đại nhân của các ngươi, mỗi người uống hai chén, thuận tiện nói chút chuyện riêng, tai vách mạch rừng, nữ nhân thì miễn đi!
Hai nữ nhìn về phía Yến Bắc Hồng, xem ý của y.
Người đạt đến địa vị như Miêu Nghị hiện nay, thì đương nhiên là cũng sẽ không thiếu nữ nhân, Yến Bắc Hồng cũng không để bụng, phất tay mà nói:
– Làm theo lời mà Miêu gia của các ngươi nói đi!
– Dạ!
Hai nữ đáp rồi lui ra.
Chẳng mấy chốc mà rượu và đồ nhắm thịnh soạn đã được mang lên đại sảnh, Miêu Nghị và Yến Bắc Hồng ngồi đối nhau, Hồng Tụ, Hồng Phất thì đều đứng hầu hạ ở sau lưng mỗi người họ.
Sau khi nhấm nháp vài chén rồi, Miêu Nghị hỏi:
– Yến đại ca, ngươi chưa nhận ra rằng lần trước các ngươi thu mua Vô Ưu quả gây ra động tĩnh quá lớn sao?
Yến Bắc Hồng hiểu ý của hắn là gì, cười lạnh mấy tiếng:
– Ngươi cho rằng không thu mua Vô Ưu quả thì sẽ không có người chú ý đến ta sao? Sợ rằng ta cũng đã bị theo dõi vào lúc chiếm được cái chỗ Thiên Hành cung này rồi.
Miêu Nghị cau mày, đáp:
– Đã như vậy rồi, vì sao mà ngươi không cố nhẫn nại, tương lai ngươi đột phá cảnh giới Kim Liên là đầy hứa hẹn, sao còn phải chiếm lấy chỗ Thiên Hành cung này một cách huênh hoang như thế chứ?
Yến Bắc Hồng nhấm nháp một chén rồi đặt xuống, đáp lại với thái độ thờ ơ:
– Không chiếm chỗ Thiên Hành cung này thì e rằng ta tạm thời khó mà có thể đột phá đến Kim Liên được.
Đây là logic gì đó? Miêu Nghị cảm thấy kỳ quái nên hỏi:
– Sao lại nói thế?
Yến Bắc Hồng văng tay áo ra, nói lảng sang chuyện khác, cười ha hả:
– Bây giờ thì ta đã đột phá đến Kim Liên, đã vượt qua được ngưỡng cửa này rồi, cho dù bị người ta theo dõi thì đã sao nào? Nếu không trêu chọc đến ta thì ta lại cần dốc lòng tu luyện trong một thời gian ngắn, còn nếu mà dám trêu đến ta, ai chết ai sống còn chưa biết đâu, chỉ cần ta còn chưa chết, thật sự mà muốn chọc tức ta rồi thì… Hì hì, sớm muộn gì thì ta cũng phải ngủ với lão nương Mục Phàm Quân kia cái đã, có thể khiến Tiên thánh ngủ với mình được, lão đệ ngươi nói thử xem chuyện này sẽ thú vị đến bực nào đây, có có thể khiến cho nam nhân toàn thiên hạ phải hâm mộ hay không?
– …
Miêu Nghị toát mồ hôi, thầm mắng y là kẻ điên, nhắc nhở:
– Ngươi đừng làm loạn, lão Tam của chúng ta còn ở bên đó, khiến cho lão Tam của chúng ta bị tổn hại thì đừng trách ta trở mặt với ngươi.
– Ha ha!
Yến Bắc Hồng nâng chén nói:
– Uống rượu!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 20/10/2019 03:36 (GMT+7) |