– Chàng bảo thiếp ở lại vậy thì Tần Vi Vi làm gì đây? Để cho Tần Vi Vi thay ta tọa trấn cũng được. Dương Khánh không thể không dốc sức liều mạng giúp nữ nhi mình biểu hiện. Yên tâm đi, không xảy ra chuyện gì đâu.
Miêu Nghị nói:
– Dù sao cũng phải đi Thiên Ngoại Thiên nộp tuế chước nha. Nàng không thể để cho Dương Khánh đi thay nàng chứ? Hai chúng ta không thấy đâu, người khác không sinh nghi mới là lạ.
Vân Tri Thu nói:
– Thiếp đã nói để cho Vi Vi tạm thời tọa trấn thay thiếp, trước khi giao nộp tuế chước thiếp sẽ gấp rút trở về, chàng yên tâm đi. Đường lui này thiếp đã tính kỹ. Thiếp đi trước làm quen đường, tránh cho sau này chàng chạy mất. Thiếp muốn tìm chàng cũng không biết đường đi. Không phải một chút yêu cầu nho nhỏ như vậy chàng cũng không thỏa mãn thiếp đó chứ?
Miêu Nghị rất là im lặng, nghĩ thầm nếu như để cho nàng biết chuyện giữa ta và Hoàng Phủ Quân Nhu thì làm sao bây giờ?
Vân Tri Thu lại nói tiếp:
– Lại nói, chàng không phải nói Vu hành giả kia khiến cho chàng cảm thấy đáng sợ hay sao? Bổn phu nhân dù gì cũng có tu vi Kim Liên, về sau thiếp sẽ tìm hắn. Chúng ta cùng nhau đi cũng tránh một chút chuyện không đáng có trên đường. Thiếp đi với chàng là phù hợp nhất, chàng có thấy đúng hay không? Việc này cứ quyết định như vậy đi. Thiếp đi sắp xếp.
Dứt lời nàng ôm lấy Miêu Nghị, đôi môi đỏ mọng hôn lên môi Miêu Nghị, miệng hừ một tiếng rồi rời khỏi. Có thể đi tới đại thế giới mở mang tầm mắt một phen khiến cho tâm tình của nàng không tệ.
Mà mấy ngày nay diễm phúc của Miêu Nghị rất sâu, đêm nay sủng hạnh ở Song Tử cung, nâng cốc với tỷ muội Âu Dương đang ngượng ngùng dưới ánh trăng. Tiệc tàn, ba người đứng dậy. Tri Thư, Tri Họa nhanh chóng cầm đèn lồng dẫn đường.
Miêu Nghị đi đầu, Âu Dương Lang, Âu Dương Huyên đi theo sau, tim đập nhanh như hươu chạy, khẩn trương tới mức trong lòng bàn tay tràn ngập mồ hôi.
Sau khi tới căn phòng mới bố trí, Tri Thư, Tri Họa lui về phía sau. Thời khắc mấu chốt nhìn thấy Âu Dương Huyên vụng về giống như Tần Vi Vi đêm hôm đó, Miêu Nghị không khỏi bật cười nói:
– Huyên Huyên, nhớ ngày đó nàng phi lễ ta nha. Hôm nay sao lại khẩn trương như vậy?
Âu Dương Huyên bị trêu chọc không nhịn được ưm một tiếng, mắc cỡ, chủ động rúc đầu vào trong ngực Miêu Nghị. Đương nhiên chẳng khác nào dê vào miệng cọp…
Miêu đại quan nhân bề bộn nhiều việc. Ngày kế tiếp lại sang bên Âu Dương Lang, một phen cá nước thân mật đương nhiên không tránh được. Sau đó hai người ôm nhau trên giường, mỹ nhân trơn bóng như ngọc trong ngực, Miêu Nghị ra vẻ khó khăn nói:
– Lang Lang, nàng và muội muội khi cởi y phục ra vẫn có chút khác biệt. Ta có thể nhận ra, nhưng mà sau khi mặc y phục quả thực giống như đúc. Bảo ta sao có thể phân biệt được chứ?
Âu Dương Lang mắc cỡ vùi đầu vào trong ngực hắn, nhưng mà cuối cùng vẫn ngẩng đầu, chỉ vào thái dương mình, thấp giọng nói:
– Chỗ này của thiếp có một nốt ruồi màu hồng nho nhỏ, nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra. Phu quân ở chung lâu với tỷ muội chúng thiếp là có thể nhận ra. Từ hành vi thường ngày cũng có thể phân biệt ra được. Mà bình thường kiểu tóc của tỷ muội thiếp cũng hơi chút khác nhau, để cho người khác phân biệt. Đám người Tri Cầm thường ở bên người chúng thiếp cho nên có thể đơn giản nhận ra. Nếu như phu quân thực sự không biết, vậy thì chỉ cần nhìn xem các nàng đi theo ai là có thể biết được.
– Ồ? Vậy là tốt rồi, bằng không lên sai giường quả thực cũng phiền nha.
Miêu Nghị trêu chọc một tiếng, kỳ thực trong lòng lại có suy nghĩ khác. Chỉ là lúc này hắn không thể mở miệng, một chút tâm tư làm ác này đợi sau khi quen thuộc với hai tỷ muội này mới lại nói sau.
Âu Dương Lang thực sự không nhịn được, lại nện một quyền vào ngực hắn…
Nữ nhân là thứ rất là kỳ quái, có danh nghĩa phu thê thực sự hay không thường thường quyết định trình độ thân cận. Chỉ mới một đêm đã có biến hóa cực lớn. Vẻ hậm hực, âu sầu giữa hai hàng lông mi đã biến mất. Mà chuyển thành xinh đẹp động lòng người. Một đôi mỹ nhân giống như đúc cùng xuất hiện, hoặc đứng chung một chỗ rất là đẹp mắt. Khiến cho không ít người âm thầm hâm mộ Miêu Nghị không thôi.
Duy chỉ có Miêu Nghị không may, mỗi khi rời khỏi hai tỷ muội, Vân Tri Thu lại hung hăng đá một cước vào đùi hắn một cách khó hiểu, hơn nữa còn không thèm giải thích.
Mấy ngày nay ở Ngọc Đô phong, phu thê An Như Ngọc tự nhiên cũng biết được biến hóa của hai nữ nhi. Vừa nhìn thấy nữ nhi nhiều năm không có vui vẻ, tươi cười như vậy. Lúc này lại vui vẻ, xấu hổ, kèm theo là cao hứng tới thỉnh an phụ mẫu. Trong lòng An Như Ngọc thực sự cao hứng. Khúc mắc nhiều năm rốt cuộc cũng cởi bỏ.
Trong lòng Âu Dương Quang chán ngấy, một đôi nữ nhi, hơn nữa lại là sinh đôi. Cùng gả cho một người, đủ loại cảm xúc kia tràn ngập trong lòng hắn, làm cho trên mặt hắn quả thực không thể nào nặn ra được nụ cười.
Nam nhân này cũng có lúc kỳ quái. Trước kia sao? Miêu Nghị không vào trong phòng hai nữ nhi của hắn động phòng, hắn lập tức giận dữ không thôi. Mắng Miêu Nghị khinh người quá đáng. Nhưng lúc chính chủ vào trong phòng hai nữ nhi của hắn thì trong lòng hắn lại không thoải mái. Tóm lại hai nữ nhi cùng gả cho một người khiến cho trong lòng hắn không thoải mái, tâm bệnh kia khó giải. Không biết có phải liên quan tới việc cả đời hắn không được nạp thiếp hay không.
Điểm này An Như Ngọc cởi mở hơn hắn, trên đời này chuyện tỷ muội cùng gả cho một người cũng có nhiều. Cũng không phải chỉ mỗi nhà nàng như vậy, có gì mà không được chứ? Chỉ cần nữ nhi mình sống tốt là được. Có lẽ là trong thế giới này phân thành nam nữ, cho nên tâm tính cũng khác biệt rất lớn.
Sau khi ở vài ngày, nhận được kết quả yên lòng, phu thê An Như Ngọc rời khỏi Ngọc Đô Phong.
Mà Tần Vi Vi và tỷ muội Âu Dương Lang cũng không được hưởng thụ vui vầy cá nước với Miêu Nghị quá lâu. Ba người lập tức bị Vân Tri Thu kéo tới bên người. Để ba người cùng đi theo nàng xử lý công vụ, khiến cho ba người tối mắt. Cũng phân một chút chuyện cho ba người đi xử lý.
Ban đêm lại để cho Miêu Nghị thay phiên đi tới chỗ ba người. Mỗi ngày đều làm chuyện nam nữ kia khiến cho Miêu Nghị có chút chán nản. Hắn vốn cũng không phải là người phóng túng, chuyện này cũng không thích quá. Nhưng mà Vân Tri Thu nói cũng đúng. Vừa mới trải qua tân hôn với người ta đã rời đi, ở nhiều với người ta cũng là chuyện nên làm. Hắn miễn cưỡng tiếp nhận ý kiến này.
Càng làm cho Miêu Nghị im lặng chính là Vân Tri Thu thậm chí còn bảo Miêu Nghị trước khi đi đại thế giới tranh thủ thời gian thu thị nữ của Tần Vi Vi, tỷ muội Âu Dương Lang vào làm thiếp.
Việc này Miêu Nghị đánh chết cũng không làm. Nàng thực sự coi ta là lợn giống sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2019 03:36 (GMT+7) |