Khấu Văn Thanh thán phục lên tiếng, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh diễm.
Biến hóa thay đổi quá nhanh, quá mức nhấp nhô, Khấu Văn Lam há hốc mồm, xem tới mức ngốc luôn. Căn bản không nghe rõ tỷ tỷ mình đang nói gì.
Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên chính thức há hốc mồm, thân là người cùng đội. Nhìn phương thức kịch chiến như vậy không có vẻ gì là tu vi yếu hơn. Khiến cho hai người triệt để nhiệt huyết bành trướng.
Nhưng mà tốc độ phản ứng của người có tu vi như Phiền Ngọc Phỉ cũng không phải ăn chay. Dưới tình thế cấp bách lại biến hóa chiêu. Cánh tay còn lại vung tay lên đỡ.
Cạch, cạch, cạch.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, trong nháy mắt Phiền Ngọc Phỉ đã trúng năm sáu thương. Thế nhưng nàng lại dùng chiến giáp trên cánh tay phòng hộ, cứng chọi cứng với năm sáu thương của Miêu Nghị.
Ngăn cản chỗ hiểm của thân thể, lại không thể ngăn cản cho mái tóc dài bồng bềnh kia. Dưới tốc độ ra thương nhanh chóng của Miêu Nghị, từng sợi tóc dài bị cắt đứt, bay xuống phía dưới.
Mà tu vi nàng hơn xa Miêu Nghị vẫn còn đó, cái hào rộng tu vi chênh lệch như vậy căn bản không có cách nào bù đắp. Phiền Ngọc Phỉ trúng liền năm sáu thương mà vẫn có thể yên ổn đứng đó không nhúc nhích. Miêu Nghị liên tục đánh ra mấy thương chỉ có thể phá được pháp cương hộ thể của nàng. Lại khó có thể rung chuyển thân thể nàng mảy may. Nàng chỉ dùng lực lượng mạnh mẽ ngăn cản công kích của Miêu Nghị.
Khong có biện pháp, tu vi không nói. Trên người nàng cũng mặc chiến giáp hồng tinh ngũ phẩm, độ tinh khiết rất cao. Bảo thương của Miêu Nghị mặc dù sắc bén, mặc dù công phá được pháp cương hộ thể của nàng nhưng cũng không có cách nào công phá được lớp phòng ngự của chiến giáp ngoài thân thể nàng. Hai thứ đều là pháp bảo đồng cấp. Muốn mạnh mẽ phá vỡ rất khó. Huống chi tu vi Miêu Nghị còn xa không bằng nàng. Cho nên chỉ có thể thầm kêu đáng tiếc mà thôi.
Ngăn cản một hồi công kích, Phiền Ngọc Phỉ tự nhiên ổn định, cũng phẫn nộ. Nàng đường đường là tu sĩ Kim Liên bát phẩm, vậy mà trước mắt bao nhiêu người lại bị một tu sĩ Kim Liên tam phẩm cứng chọi cứng, nhiều lần làm cho nàng luống cuống tay chân. Quả thực là trò cười lớn. Sau đó không biết mọi người sẽ nhìn nàng thế nào.
Lần này thực sự nàng giận dữ. Đao điên cuồng chém ra, mãnh liệt chém về phía Miêu Nghị. Dùng lực lượng mạnh mẽ muốt thoát khỏi Miêu Nghị dây dưa.
Chỉ là Miêu Nghị ứng phó với công kích của nàng dường như rất là quen thuộc, vung thương lên đỡ.
Oanh.
Tiếng nổ truyền khắp tinh không. Lại thấy Miêu Nghị mượn lực lượng một kích của nàng, nhanh chóng vung thương xoay tròn. Lúc này khoảng cách song phương đã kéo giãn. Miêu Nghị còn muốn dùng thương đả thương đối phương là chuyện không có khả năng. Hắn lại tung chiêu hồi mã thương, đầu thương sắc bén lại đâm tới, toát ra khí huyết sát nồng đậm.
Như mưa rơi. Đầu thương sắc bén hung hăng xẹt qua cạnh mông Băng Giáp thiên âm thú, không ngờ lại kéo theo một đám tia lửa. Từ đó có thể thấy được sự cứng rắn của Băng giáp. Đầu thương sắc bén chui vào trong cơ thể Băng Giáp thiên âm thú, mang theo một đám máu tươi và băng giáp vỡ vụn bay ra.
Ô…
Băng Giáp thiên âm thú rên rỉ một tiếng.
Đao cương mãnh liệt lần nữa từ trong tay Phiền Ngọc Phỉ giận dữ chém ra. Miêu Nghị rất nhanh đã chọc thương nhảy lên. Oanh. Trong tiếng nổ, đao cương sụp đổ. Miêu Nghị lần nữa lăng không hóa giải lực đạo công kích của đối phương.
Một hồi triền đấu, song phương cứ như vậy tách khỏi nhau.
Lúc đám người đang xem cuộc chiến cảm thấy thỏa mãn thì đột nhiên Phiền Ngọc Phỉ lại làm ra hành động dị thường. Nói chính xác là Băng Giáp thiên âm thú bị thương chỗ hiểm làm loạn. Kết cấu toàn bộ đều loạn, nó điên cuồng, bay loạn trong tinh không. Mặc cho Phiền Ngọc Phỉ sai bảo thế nào cũng không nghe, giống như đã điên lên vậy.
Cầm thương trong tay, vẻ mặt Miêu Nghị dữ tợn, huyết sát gặp máu giống như cá gặp nước. Dù chưa có làm tổn thương đối phương được, thế nhưng ưu thế tọa kỵ lợi hại của đối phương cũng đã mất.
Mộ Dung Tinh Hoa nhìn thương trong tay Miêu Nghị, nhanh chóng dập tắt ý niệm muốn dùng Phiên Vân Phúc Vũ thú có ưu thế tốc độ đi đánh lén Phiền Ngọc Phỉ. Người ta cho dù mất đi ưu thế tọa kỵ cũng không phải là tồn tại mà nàng có thể rung chuyển.
Mọi người đương nhiên nhìn ra tọa kỵ của Phiền Ngọc Phỉ bị Miêu Nghị đả thương. Một phen giao phong vùa rồi hiển nhiên là vị tu sĩ Kim Liên tam phẩm lạ mặt này chiếm thế thượng phong.
Đại bộ phận người đang xem cuộc chiến bên ngoài còn không biết Miêu Nghị là ai. Là bộ hạ của ai mà lại bưu hãn như vậy.
Trong đám người, người kinh hỉ nhất không ai hơn được Khấu Văn Lam. Đó chính là mừng rỡ chính thức.
Nói thì chậm, kỳ thực một loạt giao phong tốc độ rất nhanh. Đám người Cừu Đãng Hải nhận được mệnh lệnh của Khấu Văn Hoàng xong rất nhanh đã chạy tới.
Mà sáu đầu Kim Cương ma điêu bên này đã thay đổi phương hướng, tập hợp lại với nhau. Lần nữa xếp thành một hàng dài, lần nữa bắn về phía Miêu Nghị.
Thấy đối phương lại dùng phương thức kia, Miêu Nghị nhanh chóng bay về phía sau trận thế của đối phương. Cố gắng giảm bớt uy lực, tốc độ công kích của đối phương. Lần nữa vẻ mặt hiện lên vẻ dữ tợn, Nghịch Lân thương trong tay lay động. Một cỗ khí huyết sát nồng đậm lập tức từ trong Nghịch Lân thương và chiến giáp trên người hắn tuôn ra.
Huyết vân quay cuồng, như ma như yêu, quay cuồng lan tràn ra bốn phía.
Miêu Nghị cầm thương trong tay, vẻ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm vào sáu đầu Kim Cương ma điêu đang vọt tới. Thân thể bay ngược lại nhanh chóng biến mất trong đám khí huyết sát như ẩn như hiện kia.
– Là khí huyết sát.
– Khí huyết sát nồng đậm như vậy, cũng không biết dùng bao nhiêu tính mạng tế luyện ra. Thứ trong tay tiểu tử này chẳng lẽ là vật tà ma hay sao?
Có người ở bên ngoài kinh ngạc lên tiếng.
Đám người Khấu Văn Lam cũng giật mình không nhỏ, không biết trong tay Miêu Nghị sao lại có thứ ác độc như vậy. Nhưng mà đối phương đã có thể khống chế chứng minh hắn đã không sợ đồ chơi ác độc này.
– Là huyết sát. Thi pháp bảo vệ ma điêu.
Thống lĩnh dẫn đầu đám Kim Cương ma điêu tạo thành trận thế phóng tới thấy vậy quay đầu lớn tiếng nói.
Đám người phía sau nghe vậy gật đầu, đều thi pháp bảo hộ cho Ma điêu, đều phòng khí huyết sát xâm lấn.
Phiền Ngọc Phỉ ở phía xa rốt cuộc cùng bừng tỉnh. Rốt cuộc nàng cũng hiểu tại sao tọa kỵ Băng Giáp thiên âm thú của mình lại điên cuồng, không nằm trong khống chế như vậy. Hóa ra là do khí huyết sát này. Thứ đồ chơi ác độc này nàng căn bản không có cách nào trợ giúp Băng Giáp thiên âm thú loại trừ. Sau khi hiểu rõ, ngẫm lại nàng cũng cảm thấy đau lòng. Một tọa kỵ tốt như vậy cũng không phải ai cũng có thể lấy được. Giá trị rất là xa xỉ. Nếu không đụng phải gia hỏa không sợ âm ba công này, có Băng Giáp thiên âm thú này tương trợ, quả thực nàng như hổ thêm cánh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/11/2019 03:36 (GMT+7) |