Miêu Nghị kinh ngạc, hắn nhìn thấy thung lũng chẳng có gì che mưa chắn gió cả, phải ở ngoài trời suốt một năm? Đối với tu sĩ mà nói không xem vào đâu, bởi vì thời gian quá dài nên hỏi:
– Vì sao phải chờ lâu như vậy?
Khấu Văn Thanh cười khổ nói:
– Sau khi thu gơm thành tích khảo hạch của các ngươi, lập tức có nhóm người xét duyệt, cũng tiến hành phân loại thành tích, sau đó có cao thủ dẫn đội đi tìm hiểu, từ đó thẩm tra đối chiếu thành tích trên thực địa, xác nhận thành tích các ngươi không sai và hệ số độ khó của thành tích mà cho điểm, cũng phòng bị có kẻ lừa gạt… Tùy tiện giao ít đồ lên để ứng phó, chắc chắn sẽ có loại người này. Tình hình thẩm tra đối chiếu thực địa sẽ có người an bài, tận lực cho mọi người một khảo hạch công bằng.
Nàng lại truyền âm:
– Không nói gạt ngươi, lần này Cao hữu sứ tạm thời thay đổi quá trình xét duyệt! Có chút gia hỏa ỷ vào gia thế bối cảnh không biết trời cao đất rộng cho nên cố ý giả mạo thành tích, có kẻ sợ thành tích không đủ nên biên thêm, có kẻ biết được tin giả mạo thành tích sẽ bị chém, không có biện pháp lại vận dụng quan hệ ăn gian, có người sợ quá nên cãi lộn muốn thu hồi thành tích trở về, đám người này bị Cao hữu sứ hạ lệnh chém hơn trăm người, đều là đệ tử quyền quý. Cho dù là ngoại thích của Đằng Phi Đằng soái cũng chém, hoàn toàn không cho Đằng soái chút mặt mũi nào, đám người khác càng sợ hãi. Chờ coi! Kế tiếp sẽ có một đám người rơi đầu xuống đất, hiện tại không biết trong mấy chục vạn người có bao nhiêu người thấp thỏm lo âu, nơi này bố trí trận pháp ngăn chặn tinh linh liên hệ ra ngoài, muốn tìm người cầu cứu cũng quá sức. Cao hữu sứ sẽ làm tuyệt, hắn cố ý muốn đá đệ tử quyền quý ra khỏi hệ thống thiên nhai.
Miêu Nghị không ngờ Khấu Văn Thanh có thể không ngại phiền toái kể cho hắn nghe nhiều việc như vậy, lúc nhìn ánh mắt đối phương hắn mới hiểu, đối phương có ý nói Hạ Hầu Long Thành là người không đáng tin cậy, hy vọng Miêu Nghị không nên dính vào gia hỏa làm việc không đáng tin như Hạ Hầu Long Thành, sợ đối phương giả mạo thành tích, nếu như có thì phải chuẩn bị tâm lý, Cao Quan là người không nói chuyện tình cảm…
Lúc này chắp tay tạ ơn nhắc nhở, tỏ vẻ thành tích của mình trong sạch, sẽ không lừa gạt.
Lúc này Khấu Văn Thanh mới yên tâm, nàng nói:
– Ta còn có công vụ, không phụng bồi.
Lại chắp tay tạ ơn, Miêu Nghị tiễn Khấu Văn Thanh, Hạ Hầu Long Thành bĩu môi khinh thường, cả đám người tìm kiếm vị trí trong thung lũng.
Võ đài trống rỗng, tất cả mọi người không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tùy tiện tìm địa phương, ánh mắt Miêu Nghị nhìn sang chung quanh, ánh mắt nhìn sang đám người Chương Hãn Phương, nghĩ tới đám gia hỏa này lúc trước còn nhục nhã mình, cũng nên trả đũa một chút, hắn truyền âm thì thầm với Hạ Hầu Long Thành vài câu.
Hạ Hầu Long Thành giống như chó săn đứng lên giơ tay mở đường, hắn ép một đám người nhường đường, bộ dáng hoành hành bá đạo khí khái! Hắn xông tới trước mặt đám người Chương Hãn Phương và quát:
– Cút ngay! Nơi này Hạ Hầu gia gia muốn!
Sắc mặt đám người Chương Hãn Phương khó coi, lại nhìn sang Miêu Nghị, không cần đoán cũng biết Miêu Nghị cố ý gây phiền toái cho bọn họ.
– Lề mề cái gì?
Hạ Hầu gấu đen bộc phát tính tình, trực tiếp đá một cước, Đinh Trạch Toàn đứng dậy hơi chậm nên bị một cước đá lăn lốc.
Chín người nhanh chóng tránh ra, tức giận mà không dám nói gì, bọn họ có thể dùng gia thế bối cảnh khi dễ Miêu Nghị cũng được, lại không đủ nhìn khi so với Hạ Hầu Long Thành, tuy con gấu đen này không có tiền đồ nhưng lại thuộc hàng ngũ quyền quý đỉnh cấp, kẻ có bối cảnh so với hắn không nhiều.
Phát hiện động tĩnh nên có một tên tử giáp thượng tướng đáp xuống, quát hỏi:
– Xảy ra chuyện gì?
Hạ Hầu Long Thành mở to mắt hung dữ trừng mắt nhìn chín tên đại thống lĩnh của phủ Đông Hoa tổng trấn, bộ dáng các ngươi tin ta giết các ngươi hay không!
– Không có việc gì, không có việc gì!
Đám người Chương Hãn Phương liên tục khoát tay, không dám cáo trạng, nhanh chóng lui ra ngoài, cho dù ăn thiệt thòi trơớc mặt mọi người cũng không dám nói, chỉ có thể đánh gãy răng nuốt vào bụng, ai kêu thân cô cô của vương bát đản này là Thiên Hậu, hôm nay Thiên Hậu quản lý thiên nhai, không thể trêu vào đành phải trốn.
Kỳ thật Hạ Hầu Long Thành cũng không đáng sợ, phần lớn người cũng biết Hạ Hầu Long Thành chính là kẻ giá áo túi cơm, thu thập hắn rất dễ dàng, mấu chốt thu thập hắn là đánh mặt Hạ Hầu gia tộc, hết lần này tới lần khác thằng này còn không biết tốt xấu không giảng đạo lý, cũng không có biện pháp so đo với kẻ như thế.
Thấy mấy người rời đi, tình thế dẹp loạn, tử giáp thượng tướng nhìn sang Hạ Hầu Long Thành, đoán chừng cũng biết vị này, cũng không dám làm quá tuyệt, không phải là người nào cũng dám làm như Cao Quan, quát tháo cảnh cáo một tiếng:
– Không cho phép nháo sự, nếu không nghiêm trị!
Chợt dẫn người rời đi.
Hạ Hầu Long Thành đuổi người rời đi liền vỗ vỗ bụng, quay người cười nói với Miêu Nghị:
– Ngưu huynh, tạm thời cứ như vậy, về sau lại thu thập bọn chúng, nơi này là địa bàn của Cao Quan, Cao Quan là người không giảng đạo lý, nếu làm lớn không tốt cho ai cả, nhẫn nại.
Miêu Nghị gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu, trong nội tâm cũng nói thầm, cũng không biết là kẻ nào không giảng đạo lý, Cao Quan người ta là phân rõ phải trái, phân rõ phải trái đến mất không thông tình lý, ngươi mới là kẻ không nói đạo lý.
– Ngồi một chút, thời gian một năm trôi qua rất nhanh.
Hạ Hầu Long Thành tự mình phất tay quét bụi đất mời Miêu Nghị ngồi.
Đám người biết rõ Hạ Hầu Long Thành liền cảm thấy kỳ quái, cũng chưa từng nhìn thấy gấu đen này khách khí với ai bao giờ.
Nếu là Miêu Nghị lúc trước, Hạ Hầu Long Thành khẳng định chẳng thèm ngó tới, nhưng hôm nay cấp bậc của Miêu Nghị đã khác, trong mắt hắn biến thành người có bản lĩnh, là nhân vật giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân, danh chấn thiên hạ, nếu nói là bằng hữu của mình cũng rất có mặt mũi! Hạ Hầu Long Thành bình thường không có bằng hữu gì, người có năng lực không làm bằng hữu với hắn, mấu chốt là địa vị của hắn trong Hạ Hầu gia tộc cũng không lên mặt bàn, làm bằng hữu của hắn không có gì hay. Nhân phẩm không tốt, tính tình thối không chịu nổi, nếu làm không tốt còn bị vạ lây tiếng xấu, tất cả mọi người đều tránh xa hắn một chút.
Nói Miêu Nghị bằng hữu của hắn cũng là Hạ Hầu Long Thành trèo cao.
Có loại người, ngươi chủ động kết giao hắn, hắn còn không đặt ngươi vào mắt, không xem ngươi thành thứ gì cả, nói trắng ra chính là xem thường ngươi, Hạ Hầu Long Thành chính là loại người này.
Một đoàn bảy người ngồi tại đây, bọn họ chậm rãi chờ đợi một năm qua đi.
Tuy nơi này lộ thiên, phải đối mặt gió táp mưa sa nhưng không phải không tốt, nơi đây rất an toàn, có thể an tâm chờ đợi một năm qua đi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/11/2019 03:36 (GMT+7) |