– Làm sao? Nêu ngươi cảm thấy mình không được, ta có thê đổi cho người khác làm.
Miêu Nghị quay đầu nhìn lại.
Từ Đường Nhiên vội vàng khoát tay nói:
– Không không không, đại nhân hiểu lầm ý thuộc hạ, chuyện đại nhân phân phó, thuộc hạ dù xông pha khói lửa cũng quyết không từ, chỉ là thuộc ha đang nghĩ việc này nên làm thế nào. Vừa nói xong trong lòng hắn lập tức hối hận, nhưng lời đã nói ra mồm, nào thu về được, huống hồ có cho hắn thêm một lần cơ hội, hắn cũng vẫn sẽ đáp ứng.
Dương Triệu Thanh nhìn bộ dáng kia của hắn, giống như thật đang nghĩ cách, nhíu mày trầm tư, nhưng càng nhìn càng giống như là mặt ủ mày chau.
Khi hai người vừa từ trong nhà Miêu Nghị đi ra, Từ Đường Nhiên chợt khẽ thở dài một tiếng, thân hình hơi ủ rũ, thậm chí hắn hơi hoài nghi liệu có phải Miêu Nghị đã biết chuyện hắn làm, mới cố ý làm thế để chỉnh hắn.
– Rất khó làm?
Dương Triệu Thanh sóng vai bước cùng cười hỏi một tiếng.
Từ Đường Nhiên hữu khí vô lực nói:
– Ngươi cảm thấy việc này… Rất dễ làm ư?
Dương Triệu Thanh cười nói:
– Đại nhân ủy thác trong thác, tức là đang coi trọng ngươi.
– Ha ha!
Từ Đường Nhiên cười một tiếng, trên thực tế lại muốn nhổ vào mặt hắn.
Dương Triệu Thanh nói:
– Ngươi đừng không tin tưởng, tí nữa muộn một chút, ta đưa cho ngươi một thứ, là lễ vật đại nhân tặng ngươi, lễ trọng! Bảo đảm ngươi chung thân thụ dụng!
Đại nhân tăng lễ trọng? Ánh mắt Từ Đường Nhiên sáng lên:
– Thứ gì vậy?
– Đợi ta chuẩn bị một lát, tí nữa ngươi tự nhiên sẽ biết.
Dương Triệu Thanh khẽ cười, mặt mang thâm ý, ném lại một câu rồi bước nhanh rời đi, bỏ mặc Từ Đường Nhiên thẫn thờ đứng đó.
Về lại nội trạch, Từ Đường Nhiên còn đang suy xét.
Ngược lại Tuyết Linh Lung đi ra chuẩn bị đón khách không thấy bóng dáng Miêu Nghị đâu, bèn quay lưng truy hỏi:
– Đại nhân đâu?
– Có việc không tới được.
Từ Đường Nhiên ngồi ở trên ghế thuận miệng đáp lời lấy lệ.
Mất công chuẩn bị! Tuyết Linh Lung thở dài một tiếng, mắt nhìn ngoài cưa trống trơn, đành chịu thở dài quay đầu phát hiện thần sắc Từ Đường Nhiên không đúng, thắc mắc hỏi:
– Ngươi sao vậy? Bị đại nhân quở mắng?
Từ Đường Nhiên khẽ lắc đầu, thầm thì đáp lời:
– Đại nhân đáp ứng, chẳng qua để Phi Hồng phu nhân cùng Lâm Bình Bình đi cung vơi ngươi.
Tuyết Linh Lung kỳ quái nói:
– Chẳng phải chính hợp ý ngươi? Sao còn ủ rũ như thế?
Từ Đường Nhiên muốn nói lại thôi, cuối cùng cười khổ lắc đầu, có một số lời nam nhân sẽ không kể ra cho nữ nhân nghe, cùng đồng thời đưa đi cả Phi Hồng cùng Lâm Bình Bình, hắn hoài nghi suy đoán của mình là đúng, không khéo đại nhân chính đang chuẩn bị gây sự tại Quỷ Thị, lời này nói ra sợ rằng sẽ khiến Tuyết Linh Lung càng thêm lo lắng, bèn nuốt ngược trở về.
Tối muộn, Dương Triệu Thanh đúng hẹn tới chơi, nói chuyện rất lâu cùng Từ Đường Nhiên trong tĩnh thất.
Tuyết Linh Lung không biết hai người đã nói những gì, chỉ biết lúc hai người đi ra. Từ Đường Nhiên đã quét sạch vẻ ủ rũ trên mặt tinh thần phấn chấn như thường, vui vẻ tự thân tiễn Dương Triệu Thanh ra cửa.
Lúc về lại trong nhà, Tuyết Linh Lung đi theo bên cạnh Từ Đường Nhiên, bèn truy hỏi:
– Ngươi lúc thì mặt ủ mày chau, lúc thì mặt mày hớn hở, sao vậy?
Từ Đường Nhiên lật tay cầm khối ngọc điệp lắc lư trong tay, sách sách nói:
– Không uổng Từ mỗ người trước yên sau ngựa hiệu mệnh, đại nhân tặng cho lễ trọng, Hỗn Nguyên đại pháp!
– Là công pháp tu hành?
– Đương nhiên!
– Hỗn Nguyên đại pháp rất lợi hại?
Từ Đường Nhiên vội vàng quay đầu nhìn ra.
Ngoài cửa, vung tay lên, trực tiếp làm phép đóng cửa, rồi mới cười trộm truyền âm nói:
– Mới đầu ta cũng từng nghe qua công pháp có danh tự tương đồng, đợi nhìn đến nội dung trong đó, đoán chính là bộ Hỗn Nguyên đại pháp mà ta từng ngẫu nhiên nghe qua kia, nhưng Dương Triệu Thanh nói, công pháp này là thứ của sư tôn cách thế truyền pháp Hỏa Tu La, nghe ý, thì hình như đại nhân và Dương Triệu Thanh căn bản không biết lai lịch bộ đại pháp này. Chúng ta đúng là nhặt được bảo, ta lập tức phục chế một phần, chốc nữa ngươi mang theo tới Thiên vương phủ mà tu luyện, chỉ cần luyện thành bộ đại pháp này, tiền đồ của phu thê chúng ta không cần phải lo!
Nghe hắn nói trịnh trọng như thế, Tuyết Linh Lung cũng nhịn không được hai mắt sáng lên, ngạc nhiên nói:
– Thiếp thân chưa từng nghe nói qua, không biết Hỗn Nguyên đại pháp này đến cùng lai lịch thế nào?
Từ Đường Nhiên hắc hắc hai tiếng, cho biết:
– Nếu không phải một lần ngẫu nhiên có cơ hội nghe người giảng đến, ta cũng không rõ lai lịch của công pháp này, rất lâu rất lâu trước kia, khi thiên hạ còn chưa có mô thức quản hạt như kết cấu Thiên Đình hiện giờ, mọi thứ đều lấy thực lực vi tôn, có một cách sắp xếp căn cứ theo bài danh thực lực, gọi là một thần, ba tiên, sáu phái, ba mươi hai tinh chủ, đấy là những người có thực lực cao cường nhất trong thiên hạ. Một thần là chỉ thiên hạ đề nhất cao thủ đương thời Yêu Tăng Nam Ba, mà vốn mặt trước cửa bài danh này không có một thần, là sau khi Yêu Tăng Nam Ba quật khởi mới thêm vào. Ba tiên chính là chỉ Thiên đế, Phật chủ hiện nay cùng sư phó Bạch chủ đã qua đời, sáu phái là chỉ sáu môn phái mạnh nhất đương thời, theo như lời đồn Yêu Tăng Nam Ba từng trộm sư học nghệ tại sáu môn phái này, nghệ thành rồi Yêu Tăng Nam Ba lại trở giáo diệt đi sáu môn phái, ba mươi hai tinh chủ, nghe tên chắc ngươi cũng có thể hiểu được, về phần ba mươi hai tinh chủ lợi hại tới đâu, chắc ngươi nghe qua về Thập hành cung rồi chứ, đó chỉ là một nhánh truyền thừa từ trong đó, mà nghe nói công pháp truyền thừa tứ đại Thiên vương Thiên Đình tu hành cũng đến từ trong đó, nếu lời đồn là thật, tức là trong công pháp tu hành của ba mươi hai tinh chủ chỉ có mười bốn vị được truyền thừa cho đời sau, còn có mười tám vị đã thất truyền.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/01/2020 03:29 (GMT+7) |