– Đại nhân có thể đẩy ra ván bài ở thọ yến của Phiên Vân Phúc Vũ, là người thông minh, chẳng lẽ còn không nhìn ra dụng ý của bọn hắn hay sao? Có thể kéo chúng ta về có thể vãn hồi mặt mũi, kéo không được cử động lần này cũng có thể ly gián quan hệ giữa đại nhân và chúng ta, đây là cử chỉ một mũi tên bắn hai con chim của bọn họ, lý do làm cho chúng ta bất hòa, hy vọng có thể mượn tay đại nhân áp chế hai người chúng ta, làm chúng ta đã đến bên này cũng không cách nào ra mặt, sau khi mâu thuẫn kịch liệt còn có thể khiến chúng ta làm ra chuyện bất lợi đối với đại nhân. Ta chỉ nói đến thế, hy vọng đại nhân có thể nghe hiểu, nếu như đại nhân thật lòng có ngăn cách, không ngại nói thẳng, chúng ta đi là được.
Miêu Nghị cười ha hả nói:
– Ta chỉ nói giỡn với các ngươi mà thôi, hà cớ xem là thật, ta há có thể không nhìn ra mưu đồ của bọn họ, bày ra chuyện không có ta đồng ý, các ngươi cũng đi không được, không tới tìm ta, nhưng tìm các ngươi, nói rõ là mưu đồ bất chính.
Long Tín liếc xéo nói:
– Cũng không thể nói như vậy, bên phía Quảng Thiên Vương sai người tiện thể nhắn, nói nữ nhi Quảng Mị Nhi của Quảng Thiên Vương và đại nhân là bạn tốt, chỉ cần ta đồng ý, bên kia sẽ kêu Quảng Mị Nhi đích thân đến nói chuyện với đại nhân, không biết có chuyện này hay không?
– Quảng Mị Nhi…
Miêu Nghị sửng sốt, thoáng nghĩ tới cô gái trước kia làm người ta tim đập thình thịch, chân chính là một vưu vật giống như tên. Mị thái hồn nhiên thiên thành hiếm thấy, nghĩ đến tình cảnh sờ loạn khắp nơi trên người vưu vật kia lúc trước, phần xúc cảm trước kia lại quay về. Trên tay tựa hồ còn có dư hương…
Thời hạn một năm trôi qua rất nhanh, thời gian không ngừng tới khiến Đông Phương Liệt đã sớm thở phào nhẹ nhõm. Tốc độ tăng nhanh của nhân mã tạm thời đồn trú chứng minh muốn hoàn thành trận đánh cuộc không thành vấn đề, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, hắn lại điều một đại quân khác tới duy trì an toàn nơi đây.
Trong lúc đó cho dù phạm vi thu nhận nhân mà đà đóng lại, phỏng vấn của tổng trấn phủ Quỷ thị vẫn không dừng lại, thứ nhất là vì che dấu đối chiếu sự thật trong thẩm tra ngầm, thứ hai là muốn nắm giữ danh sách nhiều hơn, nói không chừng tương lai hữu dụng, đây là ý tứ của Dương Khánh. Dương Khánh tựa hồ có sắp xếp khác, chỉ nói đang suy nghĩ, không cho Miêu Nghị nguyên nhân cụ thể.
Cho đến gần thời hạn đánh cuộc, mười vạn nhân mã đã vào vị trí của mình, tổng trấn phủ Quỷ thị mới chính thức phát ra thông báo ngưng hẳn phỏng vấn, cuối cùng làm biển người chật chội ở quỷ thị khôi phục bình tĩnh, về phần có bao nhiêu người thất vọng ra về, Miêu Nghị hữu tâm vô lực.
Về phần kết cấu của nhân viên, Miêu Nghị vẫn giữ kín không nói ra, đây cũng là ý tứ của Dương Khánh, tránh tiết lộ quá sớm khiến cho xảy ra khúc chiết gì.
Nhưng ngày hôm nay, Miêu Nghị bỗng nhiên nhận được tin tức của Dương Khánh, kêu hắn trước tiên bí mật thông báo kết cấu nhân viên cho Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ.
Miêu Nghị kỳ quái, hỏi ngược lại:
– Ngươi không phải nói muốn giữ kín không nói ra sao?
Dương Khánh:
– Đây là ý tứ ngầm của Lục Đạo bên phía Thiên đình, đích xác cũng là muốn giữ kín không nói ra, nhưng muốn âm thầm để cho Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ biết, phải nhất định giữ bí mật, không thể để cho những người khác của Thiên Tẫn Cung biết, chỉ có thể là Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ!
Đối với Miêu Nghị mà nói đây không phải là vấn đề lớn, lần trước khi hắn ở Lục Ương viên đã có được tinh linh trực tiếp liên lạc với Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ, hắn không biết đường đường là một Thiên Hậu tại sao lại âm thầm muốn thành lập liên lạc trực tiếp với hắn, còn tiên nga âm thầm đáp cầu dắt mối cũng liên tục dặn dò không được tiết lộ cho bất kỳ ai. Chuyện này trừ hắn ra và Vân Tri Thu đúng là cũng không báo cho những người khác nữa.
Lúc này Miêu Nghị có chút kinh ngạc:
– Ý tứ ngầm kia là có ý gì?
Dương Khánh:
– Ta cũng không biết là có ý gì, nhưng nếu cọc ngầm đã an bài như vậy, hắn là có lợi không tệ. Nói vậy trong lòng đại nhân hắn là đã biết.
Trong lời nói ẩn chứa hàm nghĩa làm Miêu Nghị rơi vào trâm mặc:
– Mười vạn tinh nhuệ đã chiêu đủ. Đây là danh sách chính thức, mong rằng lúc Đông Phương đại nhân trở về Thiên cung thay ta trình báo với Thiên Tẫn cung.
Bên trong Tổng trấn phủ, sau khi an bài mọi chuyện thỏa đáng, Miêu Nghị đích thân đi tìm Đông Phương Liệt, đưa danh sách ngọc điệp cho Đông Phương Liệt, chia làm hai bản, phòng bị có mất mát.
– Ừ, sẽ đưa đến.
Đông Phương Liệt đón tới trong tay, sau khi thoáng nhìn xuống xác nhận là danh sách liền thu vào, làm một bản công văn giao nộp, hai người giao hàng.
Đợi sau khi Miêu Nghị rời đi, hắn lại lấy ngọc điệp danh sách ra xem xét, không nhìn kỹ không biết, vừa nhìn đã giật mình, tên của Thanh Nguyệt, Long Tín ở vị trí đầu nào không cần kỳ quái, mấu chốt là hai mươi tám người phía sau là hai mươi tám tên Hóa Liên tu sĩ?
Còn cho là mình nhìn lầm, sau khi nhìn đi nhìn lại tên và tu vi có mấy cái tên là hắn biết, có lẽ không nhầm, trừ Thanh Nguyệt, Long Tín, vẫn còn có hai mươi tám tên Hóa Liên tu sĩ, nói cách khác tổng trấn phủ Quỷ thị có khoảng ba mươi tên cao thủ pháp lực cảnh giới vô biên.
Chấn động do ba mươi cái tên này mang đến cho hắn còn chưa tản đi, một đường nhìn xuống danh sách, vẻ mặt tựa hồ đang vội vàng tìm cái gì, càng nhìn tròng mắt càng lớn, sau khi xem xong đôi mắt nhìn chằm chằm một lúc thật lâu, im lặng không biết nói gì.
Mười vạn nhân mã, hắn không tìm được một Kim Liên tu sĩ, toàn bộ là tu vi trên cảnh giới Thái Liên, ngay cả một Thái Liên nhị phẩm cũng không thấy, tu vi thấp nhất cũng là Thái Liên tam phẩm, đội hình nhân mã này có thể nói đưa đến rung động không nhẹ, một Tổng trấn phủ trang bị nhân mã như vậy, từ khi Thiên đình thành lập tới nay đây là lần đầu hắn nhìn thấy.
Hắn có thể xác nhận bệ hạ thắng rồi, nếu như người nào dám hoài nghi mười vạn nhân mã này không phải là tinh nhuệ tứ quân, trừ phi đầu óc có vấn đề, nhưng hắn đang suy nghĩ, một khi đội hình tổng trấn phủ Quỷ thị chính thức công khai, sợ là sẽ khiếp sợ thiên hạ!
Nhưng hắn có điều không biết chính là, vốn là Hóa Liên cao thủ đến đây hưởng ứng lệnh triệu tập trước sau có gần bốn mươi người, nhưng bên Miêu Nghị trải qua âm thầm xác định, có một số người hắn không muốn. Vì sao không muốn? Bởi vì tình huống của những người đó không giống với Thanh Nguyệt, Long Tín, mà là thật sự phạm vào một số tội ác ghê tởm.
Thí dụ như gian dâm cướp bóc… phẩm hạnh thật sự không đứng đắn mà đã gặp phải trừng phạt tiêu chuẩn quân kỷ của tứ quân, những người này Miêu Nghị loại bỏ toàn bộ ở phía ngoài, một người cũng không cần, về phần có những ẩn tình hàm oan khác hay không, đây không phải là chuyện Miêu Nghị suy nghĩ, hắn cũng không còn thời gian đi điều tra kỹ càng những người này, thà thiếu chứ không ẩu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 29 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/01/2020 03:29 (GMT+7) |