Nghĩ đến đây, Miêu Nghị than thở:
– Thanh Chủ lấy chọn lựa chức Vụ nam quân làm uy hiếp, ta sợ không đem U Minh Chi Địa giao ra cũng không được!
Dương Khánh cân nhắc, vuốt cằm nói:
– Bây giờ Vương gia nắm giữ nam quân tạm thời lấy ổn định đại cục làm trọng, chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể thỏa hiệp nhượng bộ!
Miêu Nghị không khỏi cười khổ:
– Có một thượng đế lão tử đúng là tốt, đường nào cũng đều được san bằng, để tiểu tử kia nhẹ nhàng hái được quả đào, hiện tại xem ra việc làm ra U Minh Tổng đốc phủ ngược lại thành ra ta lấy đá đập lên chân của mình, vạn nhất Thanh Nguyên Tôn ngày nào đó học theo cách ta lật đổ Hạo Đức Phương để đối phó ta, hắn lại được lào tử chống đỡ ta đây sẽ chịu đủ.
Dương Khánh hơi lắc đầu.
– Mọi việc có lợi có hại, đối với chúng ta cũng vậy, đối với Thanh Chủ cũng vậy, huống hồ Thanh Chủ không đến bước đường cùng thì không có khả năng để cho Thanh Nguyên Tôn nắm giữ binh quyền quá lớn, một người thừa kế danh chính ngôn thuận, có lẽ vào thời khắc nào đó Thanh Chủ nhận ra sự uy hiếp lớn hơn vương gia nữa, cho nên Vương gia căn bản cũng không cần lo lắng. Huống hồ thuộc thấy Thanh Nguyên Tôn tiểu nhi kỳ thực không khác gì Hạ Hầu gia lệnh, một đường bằng phẳng đột nhiên trong tay quyền to chức trọng thiếu sự rèn luyện qua gian khổ, căn bản không đáng để lo, thuộc hạ tự có thượng sách đối phó với bọn họ!
Miêu Nghị mắt sáng lên.
– Xin lắng tai nghe!
Dương Khánh hơi trầm mặc một hồi, chỉnh đốn lại mạch suy nghĩ, chậm rãi nói:
– Thiên hậu bên đó Vương gia cần tiếp tục giao hảo, tạm thời không thể làm xấu quan hệ, nữ nhân kia là hạng người ngốc nghếch, làm việc toàn bằng tình cảm, trấn an không khó! Thanh Nguyên Tôn bên đó Vương gia cũng phải giao hảo! Chiến Như Ý là cái gai trong mắt Thiên hậu, cái gai trong thịt, một khi chưa trừ diệt, thì khó nguôi hận, hết lần này tới lần khác Thanh Chủ cực kỳ sủng ái Chiến Như Ý. Vương gia chỉ cần tìm cơ hội động chút tay chân kích một chút, Thanh Chủ yêu quý bảo vệ, Thiên hậu ghét bỏ, việc này sẽ gây ra ảnh hưởng, mẫu thân chịu nhục, Thanh Nguyên Tôn tâm tình như nào có thể tưởng tượng được, Thanh Nguyên Tôn có lẽ sẽ âm thầm làm, nhưng nếu trong đó Vương gia gây chút khó dễ, chỉ sợ không phải hắn muốn thế nào là được thế ấy.
Miêu Nghị:
– Gây chút khó dễ như thế nào?
Dương Khánh cười nói:
– Vương gia nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa, vừa mật thiết lui tới với Thiên hậu, vừa cùng Thanh Nguyên Tôn giao du mật thiết lúc cần thiết giao cho Thanh Nguyên Tôn một ít nam quân địa bàn, chỉ cần nhân mã ở trên tay Vương gia, địa bàn có thể thu hồi bất cứ lúc nào, nói chung tìm mọi cách làm cho Thanh Chủ nhìn ra Thanh Nguyên Tôn đang muốn mở rộng thế lực của mình, Thiên hậu và Thanh chủ bởi vì Chiến Như Ý hai bên đều sẽ có động tác, Thanh Chủ làm sao có thể không sợ hãi! Thanh Chủ một khi có ý đồ khống chế Thanh Nguyên Tôn, Vương gia thừa dịp trước mặt Thanh Nguyên Tôn phóng đại ý đồ của Thanh Chủ, Thanh Nguyên Tôn tay cầm binh quyền lại có thể ngồi chờ chết? Phụ tử hai bên tất có một trận náo nhiệt!
Miêu Nghị hiểu, ly gián Thanh Chủ phụ tử tự giết lẫn nhau! Lúc này đứng lên vỗ tay khen:
– Hay! Quả thật là thượng sách!
Dương Triệu Thanh đứng cạnh nhìn Dương Khánh. Trong lòng khẽ kêu lên thật là độc sĩ!
Nhưng có một điểm Dương Triệu Thanh không thừa nhận cũng không được, nếu không có kỳ mưu của Dương Khánh, chỉ bằng thực lực của vương gia, lần này căn bản không có khả năng nuốt trọn địa bàn nam quân!
Sau khi bình phục tâm tình. Miêu Nghị lại nói:
– Không ngoài dự liệu của ngươi. Phi Hồng báo lại, Thanh Chủ bên kia quả nhiên sẽ ám sát ta, hiện giờ vẫn cần kéo dài thời gian, lấy cớ gì kéo dài để Thanh Chủ bên kia không hoài nghi phải cân nhắc kỳ.
Dương Khánh cười nói:
– Chuyện nào có đáng gì? Bên ngoài không phải còn có thiếp thất của vương gia, đều là nữ quyến, nam nhân tiếp xúc không tiện, Hồng phu nhân đã tới, thay mặt Vương gia xử lý là chuyện hợp tình hợp lý, có thể giảm thiểu cơ hội hạ thủ của Hồng phu nhân đối với Vương gia, Hồng phu nhân cũng vì vậy mà có thể dễ khai báo với tả bộ lâm sát, chính là cớ hay để kéo dài thời gian.
Miêu Nghị lập tức hướng Dương Triệu Thanh khẻ gật đầu, ý bảo làm theo.
Về sau Miêu Nghị lại nói tới một việc lo lắng khác.
– Chúng ta bên này căn cơ khởi binh vẫn còn quá yếu, một số nhân mã cũ của nam quân không thể không cần đến, những người đó rốt cuộc có ý gì, người nào cũng khó mà dự liệu được!
Dương Khánh nghe được trong lòng thầm than, đây là bắt đầu lấy lòng nghi ngờ đối đãi người phía dưới rồi, trước đây có cảnh giác nhưng không đến mức kiêng kỵ như thế, vị này tâm tính cuối cùng cũng không thể tránh khỏi như vậy. Hắn trấn an nói:
– Vương gia toàn bộ địa bàn nam quân lớn như vậy, nhân mã nhiều như vậy, là người đều không tránh được có tư tâm của mình, muốn người người đều thỏa mãn, đều toàn tâm toàn ý hướng về Vương gia là chuyện không thể nào. Thanh Chủ nếu như liên hợp phật chủ, cũng không phải không có khả năng bình định mấy kẻ đầu sỏ, hắn sở dĩ không làm như vậy, là bởi vì hắn rất rõ người cũ ngã xuống lại có người mới, cho dù hắn giúp người nào lên đài đều không tránh được, đây là một vòng tuần hoàn, hắn chỉ có thể tận lực phân hóa để ngăn cản. Từ xưa đến nay, người nắm giữ thiên hạ đều không có khả năng xuất nói xong là xong, trọng điểm là ngăn được nắm quyền, điểm ấy cũng thích hợp với Vương gia ngài hôm nay!
Miêu Nghị nghe hiểu rồi, liền gật đầu.
Dương Khánh lại nói:
– Vương gia, thiên cung bên kia cũng phải tìm hiểu cho kỹ, không thể không biết gì, nên chọn một ít tuyệt sắc giai nhân đầu óc nhanh nhẹn tiến dâng vào cung, để phòng tương lai có thể dùng đến!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 36 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2020 11:29 (GMT+7) |