Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Miêu Nghị – Quyển 38 » Phần 28

Miêu Nghị - Quyển 38

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 28

Miêu Nghị gật gật đầu:

– Tụ hiền đường bên kia cũng phải nhìn cho chặt, lúc này bản vương không hy vọng xảy ra chuyện.

Từ Đường Nhiên lần nữa bảo chứng:

– Tuyệt sẽ không để ảnh hưởng đến đại sự của vương gia!

– Được rồi! Sự không nên trễ, người tận nhanh đi chuẩn bị đi.

Miêu Nghị vẫy vẫy tay.

Dương Triệu Thanh vươn tay làm tư thế mời, Từ Đường Nhiên lại cung cung kính kính hành lễ một cái mới theo hắn rời đi.

Trên đường, gặp phải Dương Khánh vừa trở về, thấy Dương Khánh cùng Dương Triệu Thanh nhìn nhau gật đầu chào hỏi một cái liền thuận lợi tiến bên trong, thủ vệ cũng không ngăn trở, Từ Đường Nhiên vừa đi vừa ngoay đầu nhìn bóng lưng Dương Khánh, trong lòng có điểm hồ nghi…

– Vương gia!

Dương Khánh vào trong sảnh, kiến lễ một cái.

Miêu Nghị gật đầu:

– Khổ cực, bên kia đều thỏa đáng cả chứ?

– Đều an bài tốt nên không có việc gì.

Dương Khánh đáp lại một câu, từ trong trữ vật trạc lấy ra một thanh kiếm, dài chừng nửa trượng, thông thể trắng như tuyết, thân kiếm ánh lên quang trạch kim loại, độ sắc bén chỉ bằng mắt thường liền có thể nhìn ra.

Kiếm phong đảo ngược, tỏ ý không có địch ý, hai tay dâng kiếm lên.

Miêu Nghị sửng sốt một lúc, tiếp kiếm trong tay, cầm trên tay rất trầm trọng, lật xem cự kiếm, ngón tay bung bung vào thân kiếm, phát ra một tiếng ‘Đông’ trầm muộn, tiếng này không phải kim cũng không không ngọc, mới ngập ngừng nói:

– Đây chẳng lẽ chính là Cửu Đỉnh kiếm của Thanh Chủ?

Dương Khánh nói:

– Đúng vậy, Thanh Chủ vốn ban cho Vương Định Triều, sau Vương Định Triều bị Thanh Nguyên Tôn giết chết, rơi vào trong tay Thanh Nguyên Tôn, nghe nói là lợi khí năm đó Thanh Chủ chinh chiến thiên hạ, có thể ban cho Vương Định Triều đủ thấy tín nhiệm Vương Định Triều thế nào, đáng tiếc Vương Định Triều đi theo Thanh Nguyên Tôn lại là theo sai người, chưa thể đền đáp ưu ái của Thanh Chủ. Nghe nói kiếm này là do di tinh cực hiếm thấy trong tinh quang rèn tạo mà thành, trong một tòa tinh quang cũng chưa hẳn có thể lấy ra một khối dị tinh, độ khó để luyện chế ra một thanh bảo kiếm thế này không cần nghĩ cũng biết. Nghe nói kiếm này là năm xưa Hạ Hầu gia đưa tặng cho Thanh Chủ, ngụ ý là vô kiến bất tồi (cứng không thể gãy), nghe nói trên tay gia chủ Hạ Hầu gia còn có một thanh hắc sắc dị tinh bảo kiếm, độ sắc bén càng hơn kiếm này, cũng được tương truyền là tín vật của gia chủ Hạ Hầu gia.

– Vô kiện bất tồi! Lợi khí năm đó Thanh Chủ chinh chiến thiên hạ rơi vào trong tay bản vương, đúng là điềm báo tốt!

Miêu Nghị ha ha cười một tiếng, lật tay lấy ra một thanh hồng tinh bảo kiếm, hai kiếm khua múa chém vào nhau, một tiếng giòn vang, hồng tinh bảo kiếm liền gãy đoạn, không khỏi mừng rỡ tán thán nói:

– Đúng la bảo kiếm sắc bén!

Keng! Nửa đoạn kiếm trong tay bị quăng xuống đất, Cửu Đỉnh kiếm trên tay còn lại không nói hai lời cưa lên cổ mình.

– Vương gia…

Dương Khánh dọa nhảy dựng, còn tưởng hắn muốn cắt cổ, kết quả phát hiện Miêu Nghị chỉ là kéo ra một sợi dây đeo trên cổ để cắt xén.

Sa! Kiếm phong cùng dây đeo mai vào nhau phát ra tiếng cọt kẹt chói tai, nhưng dây thừng lại vẫn chưa đứt.

Dương Khánh kinh nghi bất định, không biết dây đeo trên cổ Miêu Nghị đến cùng là vật gì, mà cứng cỏi đến mức có thể chống đỡ được bao kiếm sắc bén như thế!

Sau mấy lần cưa đi cưa lại, dây đeo kia cuối cùng đứt ra.

Hái xuống dây chuyền, nhìn Mặc lục châu trong bàn tay, trong lòng Miêu Nghị cảm khái không thôi, năm đó từ sau khi đeo vật này trên cổ, liền chưa từng một lần hái xuống. Không phải hắn không muốn hái xuống xem xem, mà là thực không cách nào hái xuống, dùng hết lợi khi vẫn không cách nào chặt đứt dây đeo này, bây giờ lấy đến Cửu Đỉnh kiếm thì cuối cùng mới chặt đứt được.

Thấy Miêu Nghị có vẻ cảm khái, Dương Khánh nhịn không được hỏi:

– Vương gia, đây là vật gì?

Miêu Nghị khẽ cười nói:

– Lễ gặp mặt năm xưa người đó tặng ta.

Dương Khánh ‘A’ một tiếng, nghĩ thầm, khó trách, bằng Cửu Đỉnh kiếm mà vẫn khó đứt ra sợi dây kia, sợ là không phải vật của người bình thường.

Xoay lại bao kiếm trong tay, Miêu Nghị nâng lên nói:

– Tiên sinh liên tục lập công lớn, không biết thưởng gì, kiếm này liền thưởng cho tiên sinh thôi!

Dương Khánh cuống cuồng lui ra sau một bước, khoát tay, cười khổ nói:

– Kiếm này chính là lợi khi năm đó Thanh Chủ chinh chiến thiên hạ, có trải nghiệm đó liền đã không phải một thanh bao kiếm giản đơn, mà được trao cho hàm nghĩa đặc thù, thành một thanh đế vương chi kiếm, chỉ có ngươi quyền thế chân chính xứng với vật này mới dám lấy ra sử dụng, người bình thường cũng vô phúc hưởng thụ, làm không khéo con sẽ mang đến họa sát thân, Vương Định Triều chính là vết xe đổ! Thuộc hạ vạn vạn không dám nhận thưởng này, kiếm này cũng chỉ có vương gia mới xứng mà thôi.

Miêu Nghị ha ha một tiếng:

– Ngươi làm sao cũng học biết vỗ mông ngựa rồi? Thôi được, nếu ngươi đã nói nghiêm trọng như vậy, ta cũng không làm khó ngươi.

Nói rồi lật tay thu lại bảo kiếm, chuyển sang xem xét dây chuyền trong tay.

Đồ vật nay theo gót hắn nhiều năm, sớm thành thói quen, đột nhiên lấy xuống cảm giác như thiêu thiếu cái gì, do dự hồi lâu, lại đeo lên trên cổ, lần nữa cột lại.

Vừa thả tay xuống lại thuận tay xách ra một chiếc tinh linh, khẽ nhăn mày nói:

– Thành Thái Trạch!

Hai người lòng dạ biết rõ nhìn nhau khẽ cười.

Tinh linh bắt được liên hệ, Miêu Nghị mở lời:

– Không biết Thành vương gia có gì chỉ giáo?

Thành Thái Trạch:

– Lão đệ cần gì biết rõ còn cố hỏi, lão đệ nói cho bản vương một con đường sống, không biết đường sống ở đâu?

Miêu Nghị:

– Tiểu đệ tự nhiên là người nói lời thì sẽ giữ lời, còn là câu nói kia, cứ việc đến tìm tiểu đệ, tiểu đệ sẽ không thấy chết mà không cứu!

Thành Thái Trạch:

– Mọi người đều lòng dạ hiểu rõ, vòng vèo có nghĩa lý gì đâu?

Miêu Nghị:

– Ta đã nói, tới tìm ta, chẳng lẽ còn chưa đủ trực tiếp ư? Chỉ cần người qua đây, ta bảo đam tính mạng trên dưới Thành gia đều vô ưu!

Thành Thái Trạch:

– Chỉ đơn giản như vậy?

Miêu Nghị:

– Vương gia đang nói đùa ư? Chi nhân mã kia của người không đưa cho ta, ta dựa vào cái gì phải làm chuyện phí sức không chỗ tốt còn đắc tội người?

Thành Thái Trạch cả kinh, hỏi:

– Ngươi muốn nhân mã trên tay ta? Cho dù ta cho ngươi, người cũng dám muốn ư?

Miêu Nghị:

– Chỉ chê ít, không chê nhiều, người nói ta dám hay không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị – Quyển 2
Miêu Nghị – Quyển 3
Miêu Nghị – Quyển 4
Miêu Nghị – Quyển 5
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị – Quyển 7
Miêu Nghị – Quyển 8
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị – Quyển 12
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị – Quyển 16
Miêu Nghị – Quyển 17
Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu Nghị – Quyển 19
Miêu Nghị – Quyển 20
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị – Quyển 22
Miêu Nghị – Quyển 23
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị – Quyển 25
Miêu Nghị – Quyển 26
Miêu Nghị – Quyển 27
Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị – Quyển 29
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị – Quyển 31
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị – Quyển 35
Miêu Nghị – Quyển 36
Miêu Nghị – Quyển 37
Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị – Quyển 39
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 38
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/02/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 9
Mao Viễn Công cùng Lạp Thần Ông rốt cục đuổi theo, hai người lên tiếng hỏi nguyên do, không khỏi lửa giận ngất trời, mở miệng một tiếng “Con mẹ mày Chân Pháp tặc ngốc”. Ba Thần Ma giờ phút này không có cường viện Chân Pháp Phật Đà này, lại không có trọng bảo như Thánh Quân Thi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 19
Người này chính là đại trưởng lão của thế gia xếp hạng thứ ba trong Ngũ đại thế gia Lâm gia, dường như có chút bất mãn với thái thượng trưởng lão của Diệp gia. “Hắc hắc, nếu Lâm đạo hữu muốn tỷ thí với bổn tiên tử thì ta cũng không ngại phụng bồi một lần.” Thiếu nữ mặc...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân