Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Miêu Nghị – Quyển 39 » Phần 50

Miêu Nghị - Quyển 39

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 50

Đại chiến bên kia cũng tới hồi kết thúc.

Hai người đứng trước mắt Miêu Nghị, một nâng lên thủ cấp Phật chủ, một nâng lên thủ cấp Thanh chủ.

Miêu Nghị không có lạc thu hận thưởng thụ cấp, mặt không đổi sắc, hai tay mỗi bên cầm một thanh đao, một thanh kiếm quan thưởng, chính là vũ khí của hai người Thanh, Phật.

Lập tức có người đưa lên vài kiện vũ khí, Miêu Nghị khua múa đao kiếm liên tiếp trảm xuống, mấy kiến vũ khí đều gảy đôi, một đám thuộc cấp vui vẻ, ha ha náo nhiệt khen:

– Hảo đao! Hảo kiếm!

Trên U Minh Long Thuyền, Cao Quán lần nữa nghiêng đầu nhìn Bạch chủ, mà Bạch chủ thì lại thỉnh thoảng mắt lạnh nhìn hướng Miêu Nghị bên kia.

Đại thế trên chiến trường đã định, nhưng tựa hồ Bạch chủ không có ý sang đó gặp Miêu Nghị, mà tựa hồ Miêu Nghị cũng không có ý sang đây gặp Bạch chủ, hai bên đều thỉnh thoảng liếc nhìn đối phương một cái, giữa hai người có một loại ngăn cách rất khó diễn tả bằng lơi.

Ngược lại Dương Khánh đụng đến bên người Miêu Nghị, truyền âm nói:

– Bệ hạ, không ngại giữ lại mạng Tư Mã Vấn Thiên, hắn chấp chưởng giám sát tả bộ nhiều năm, sợ là biết không ít bí mật của quan viên lớn lớn nhỏ nhỏ trong Thiên Đình, rất nhiều mật thám của tả bộ hẳn là còn chưa bại lộ, vẫn còn chút tác dụng! Người này tịnh không phải võ tướng, chưa hẳn sẽ liều chết chiến đến cùng, có lẽ cho một con đường sống hắn sẽ hiệu mệnh vì bệ hạ.

Miêu Nghị liếc mắt nhìn Tư Mã Vấn Thiên chính đang như khốn thú tắm máu chém giết, nhàn nhạt ‘Ừ’ một tiếng.

Dương Khánh lập tức ly khai, tìm Thanh Nguyệt truyền đạt ý tướng.

Rất nhanh, có vài tên chiến tướng được Thanh Nguyệt chỉ định xông vào vòng vây công Tư Mã Vấn Thiên, đồng thời trong tối truyền âm.

Tư Mã Vấn Thiên đang chém giết đến đỏ mắt, đột nhiên nhãn thần dần dần khôi phục lý trí, ánh mắt lấp lánh, sau cùng không biết làm sao, bỗng dưng thất thủ bị người thu lại, tan biến ở trên chiến trường.

– Thắng! Thắng! Thắng.

Đợi đến thành viên cận vệ quân sau cùng đổ gục dưới loạn đạo, nhân mã đang chém giết của Miêu Nghị nhìn quanh bốn phía, đã không còn địch nhân, biết cuộc chiến tranh giành thiên hạ đã triệt để kết thúc, lập tức cất tiếng hoan hô, nhất thời tiếng kêu hét vui mừng chấn hám cả tinh không.

Nhìn vô số thi thể trôi dạt giữa tinh không, huyết thủy vùng vẫy khắp nơi, trên U Minh Long Thuyền, Ly Hoa lắc đầu khẽ thở dài nói:

– Đúng thật là kiêu hung tranh bá thiên hạ, đây là đuổi tận giết tuyệt a!

Du Y cũng lắc đầu nói:

– Nhìn xu thế này, chuyện thanh trừng một ít thế lực tàn dư sợ là không tránh khoi, e rằng còn phải chết rất nhiều người, trong ngắn hạn, thiên hạ này chắc là chưa yên tĩnh được đâu!

Chúng nhân đứng trên đầu thuyền đều im lặng, gọi là được làm vua thua làm giặc, ngươi liên lụy với kẻ chiến bại sợ là đếm không xiết. Trong lòng người hiểu biết đều rõ ràng, tuy chủ lực chém giết trên chiến trường nhìn qua có vẻ quy mô to lớn, nhưng những nhân viên tướng quan tản rải sau lưng chủ lực mới thật sự là đếm không xuể.

Thảm cảnh máu nhuộm tinh không trước mắt khiến cho Bạch nương tử không khỏi u ám nhắm mắt hợp mươi, trong miệng niệm niệm có từ, nàng đã trọng thương, cũng vô lực ngăn trở cái gì, trơ mắt nhìn hết thảy phát sinh.

Đại quân dọn dẹp chiến trường, sự chó ý của Miêu Nghị cuối cùng đã chuyển hướng đến bên này, khiến cho người trên U Minh Long Thuyền cảm thụ đến áp lực cự đại.

Miêu Nghị vừa hướng sang bên này, có thể nói là nắm thiên quân vạn mã mà đến, nhân mã sau người là vô số, lấy khí thế phô thiên cái địa bức tơi.

Cuối cùng, đám người Miêu Nghị ngừng ở tiền phương trước đầu thuyền U Minh Long Thuyền, Miêu Nghị cùng Bạch chủ bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hai người đều có một thứ gì đó khó mà nói được bằng lơi.

Ánh mắt Dương Khánh đi tới đi lui, quan sát phản ứng của bọn họ.

Đột nhiên Miêu Nghị lên tiếng hỏi:

– Ta nên xưng hô ngươi thế nào?

Trong lời ngâm bao hàm phẫn nộ, thâm ý trong đó người ngoài rất khó hiểu được.

Bạch chủ yên lặng một lúc, cuối cùng khẽ cười, nói:

– Nếu ngươi không ngại, thì cứ xưng hô như trước, lão Bạch đi!

Miêu Nghị vung tay chỉ hướng tinh không toàn là thây người:

– Đây có phải là thứ ngươi muốn nhìn thấy?

Tiếng đàn leng keng vang lên, ngón tay Bạch chủ vuốt nhẹ lên dây đàn là một đoạn giai điệu mà Miêu Nghị quen thuộc, là giai điệu năm đó Miêu Nghị nghe được khi mới đi vào vạn trượng hồng trần. Bạch chủ nhỏ giọng nói:

– Muốn đi thì vừa nãy ta đã đi rồi, ngươi cũng không quá khả năng có cơ hội lại tìm được ta, ở lại nơi này không đi, là vì chờ người tới, trước khi đi ta có chút chuyện muốn dặn dò. Hết thảy trước mắt liệu có phải thứ ta muốn nhìn đến hay không, cái đó phai hỏi chính ngươi. Hết thảy trước mắt, công hay tội đều do ngươi gánh, là phúc ngươi hưởng, là tội ngươi chịu, thiên hạ này là thiên hạ của ngươi, đối với thứ đó ta không hứng thú. Có thể giúp thì ta đã giúp người, có thể giúp thì ngươi cũng đã giúp ta, chúng ta đều lấy được cái minh cần, chẳng ai nợ ai!

Đương chúng nói ra lời này, thật ra đã khiến băn khoăn trong lòng Miêu Nghị được giải tỏa, hắn đi tới hôm nay, trên lưng vác quá nhiều ân oán, trên lưng vác quá nhiều công tội, để hắn chắp tay nhường ra thiên hạ, nhường ra thành qủa bao năm hắn quên cả sống chết mới đổi lấy được, thành làm đồ cưới cho người khác, hắn thật làm không được, người mặt dưới cũng sẽ không đáp ứng.

Hai người yên lặng hồi lâu, Bạch chủ lại hỏi:

– Còn có cái gì muốn hỏi không? Có thể nói cho ngươi thì ta sẽ nói cho ngươi, như qủaa không còn điều gì muốn hỏi, tinh không mênh mông, không bờ không bến, ta cư vậy rời đi, ngươi ngồi thiên hạ của ngươi, ta tự mình tiêu dao, nguyện ngày sau vĩnh không gặp lại!

Miêu Nghị nói:

– Ta có rất nhiều nghi vấn.

Vậy thì lên thuyền đi! Chắc có mấy lời ngươi cũng không muốn quá nhiều người nghe được.

Bạch chủ chắp một tay sau lưng, ngón tay phủ trên dây cầm nhấc lên, vươn tay làm tư thế mới, thấy Miêu Nghị có phần do dự, không khói cười nhẹ nói:

– Sao thế? Sợ ta hại ngươi? Năm đó, lời thế này ta cũng từng nói với hai người khác, ta nói ta không hứng thú với thiên hạ này, nhưng hai người bọn họ không tin, thế là mới có ân ân oan oan mấy năm nay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Danh sách truyện cùng bộ:
Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị – Quyển 2
Miêu Nghị – Quyển 3
Miêu Nghị – Quyển 4
Miêu Nghị – Quyển 5
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị – Quyển 7
Miêu Nghị – Quyển 8
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị – Quyển 12
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị – Quyển 16
Miêu Nghị – Quyển 17
Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu Nghị – Quyển 19
Miêu Nghị – Quyển 20
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị – Quyển 22
Miêu Nghị – Quyển 23
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị – Quyển 25
Miêu Nghị – Quyển 26
Miêu Nghị – Quyển 27
Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị – Quyển 29
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị – Quyển 31
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị – Quyển 35
Miêu Nghị – Quyển 36
Miêu Nghị – Quyển 37
Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị – Quyển 39
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 39
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 12
Sưu Sưu. Tuyệt Linh Vương hít sâu một hơi. Trong nội tâm vô cùng tức giậ. Hai mắt tràn ngập tơ máu, trong lòng cảm thán. Hắn tung hoành trong thành Cự Giang này mấy chục năm, cảnh tượng gì cũng đã gặp phải. Lần này chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Cuối cùng thì cũng sẽ tìm được biện pháp giải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 46
Sư phụ thật mạnh! Lúc này nhìn qua Minh Tôn Hồng Vũ, đột nhiên thân thể dừng trên không trung, ánh mắt vô cùng ngạc nhiên. Lục Thiếu Du chớp mắt, thân thể cao ngất đạp không đứng đó, trực tiếp giam cầm Huyền Độc, nhìn ánh mắt hoảng sợ của hắn, đạm mạc nói: Thất nguyên tiểu viên mãn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 13
Nghe Ô Phục nói xong, Lăng Tiếu lộ vẻ vui mừng nói: Ngươi là ý nói, nếu có năng lực trị cho vợ hắn thì nói không chừng hắn có thể rời núi gia nhập chúng ta sao? Ô Phục nói: Có lẽ có khả năng, vợ hắn là người hắn yêu sâu đậm, ta nghĩ nếu ai có năng lực chưa tốt cho vợ hắn hắn đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân