Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mưa chiều » Phần 113

Mưa chiều

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 113

Sáng hôm sau lên lớp với cơ thể căng cứng và nhức mỏi, nhưng ít ra còn khá khẩm hơn thằng Vũ. Cứ mỗi lần thấy nó cử động, mép giật giật vì đau là tôi lại muốn phì cười. Thằng Hưng thấy thế cũng cười khả ố, vì chả mấy khi nó thấy bọn tôi ủ rũ thế này. Nó hết vỗ vai thằng nọ rồi bá cổ thằng kia giống như bạn cũ ngàn năm không gặp. Mãi tới khi nó vỗ vỗ xương sườn thằng Vũ khi thằng này đang gục mặt ngủ, nó đau quá hết ầm lên khiến tôi cũng giật nảy người, thằng Hưng sau khi bị chửi một chặp té tát nên đành gật gù bỏ qua vụ chọc giỡn.

Buổi chiều, cả đám đang đứng lớ ngớ trước cửa phòng truyền thống đợi mở cửa (vì đàn piano để trong này). Thằng Việt dặn dò đứng đây 1 lát rồi nó mặc kệ nhân vật chính là tôi đang đứng ngáo ngơ, nó lỉnh đi mất tiêu. Kế bên là cái xóm nhà lá nhiều chuyện, ăn ở không rảnh rỗi đi hóng chuyện thiên hạ.

“Ê Hiếu, con nhỏ đó nghe đồn dễ thương lắm hả? ” – Minh mái khều khều tôi hỏi.

“Tao cũng không nhớ rõ lắm, đại khái là vậy. ” – Tôi nhíu mày nói – “Mà sao trước mày nói con gái bây giờ không có đứa nào vừa mắt mày vì không hợp tiêu chuẩn cơ mà, sao giờ lại chạy tới đây coi náo nhiệt rồi. ”

“Đây là tao đi nhìn xem mặt mũi thế nào, chứ có phải đi tán nó đâu. ” – Minh mái gục gặc gật đầu.

“Đúng rồi, nó đi nhìn thôi chứ không có ý gì đâu. ” – Dũng rồng chen mồm vào nói.

“Sao mày biết nó không có ý gì? ” – Lộc đen thắc mắc.

“Bởi vì nó chỉ để ý đến con trai, hôm qua đi học về nó còn trố mắt nhìn thằng kia, đến lúc thằng đó mất dạng rồi nó mới chịu đi tiếp. Oahaha. ” – Thằng Dũng vân vê cằm nói, nói xung rú lên cười rồi bỏ chạy.

“Mày bịa chuyện gì đấy, thằng ranh con kia đứng lại cho bố. ” – Minh mái nghiến răng nghiến lợi cắm đầu đuổi theo.

“Có ngu mới đứng lại, hahaha. ” – Dũng rồng vừa chạy vừa rú ra cười.

Cả đám dở khóc dở cười nhìn 2 thằng thần kinh chạy huỳnh huỵch ngoài sân trường. Hồi sau húc phải con nhỏ nào đó, 2 ông tướng khổ sở đứng xin lỗi, đầu gật lên gật xuống như gà mổ thóc. Khoảng 10 phút sau, cả đám trông thấy có 2 con nhỏ đang đi về phía chúng tôi. Liếc mắt tôi có thể nhìn ra con nhỏ Hiền Thục đang đi cạnh một đứa con gái nào đó.

“Con nhỏ nào đàn cùng mày đâu. ” – Lộc đen hỏi nhỏ.

“Con nhỏ bên phải, đeo kính xanh. ” – Tôi lạnh nhạt nói.

“Chứ con nhỏ kế bên nó là ai? ”

“Bí thư 10A10. ” – Thằng Hưng gật gù nói – “Tí bớt nói vài câu đi, con nhỏ này đốp chát ghê lắm. Không khéo câu trước câu sau nó chọc cho đứng hình, lúc đây thì vui rồi. ”

“Bạn này là Hiếu phải không, có cả bạn Hưng ở đây nữa à? ” – Con nhỏ bí thư cười cười nhìn tôi với thằng Hưng.

“Lớp mình nay có chút chuyện nên ra trễ, Hiếu đừng giận nha. ” – Nhỏ Thục nghiêng cái đầu qua nhìn tôi rồi cười.

Lúc này tôi mới có tâm trạng nhìn kỹ nhỏ này. Cũng dễ thương, nhưng gương mặt hơi… nhợt nhạt. Mái tóc dài ngang lưng nhưng được cột ngược ra sau, nhìn có vẻ tinh nghịch như bé Thảo nhưng tôi thấy có gì đó là lạ, rất khó diễn tả. Đặc biệt khi nói chuyện, không biết vô tình hay cố ý mà con nhỏ này còn lắc lư cái đầu. Điều nhận xét đầu tiên của tôi về nhỏ này chỉ 1 chứ duy nhất: “Dị… ”

“Nếu người ta giận thì người ta đã bỏ về rồi, chứ làm gì có chuyện kéo theo nhiều người thế này đứng đây. ” – Con nhỏ bí thư mỉm cười nói.

“À bọn mình đang định về, chẳng qua… ” – Thằng Hưng bối rối nói.

“Chẳng qua là bên này chưa tới nên bên đó chưa nỡ về phải không. ”

“Ớ… ” – Không chỉ có thằng Hưng mà cả đám ngẩn người ra nhìn.

“Dù gì cũng mang tiếng là đi ngắm con gái A10, nên đứng đợi 1 chút chắc cũng không sao đâu nhỉ? ”

“… ”

Cả đám câm như hến.

“Ở đâu ra con nhỏ này vậy, gặp lần đầu tiên, mới câu trước câu sau đã móc họng nhau rồi. ” – Tôi bực bội nghĩ thầm.

“Thôi đừng đùa nữa, mở cửa đi kìa. ” – Thục lay lay vai con nhỏ bí thư giải vây.

“Hì, mình chỉ đùa thôi. Các bạn đừng để ý. ” – Bí thư liếc nhìn cả đám rồi cười tinh nghịch.

Để ý, cho dù để ý thì sao, dám nói chắc. Bà chưa cầm que móc họng tụi này lên là đã cảm ơn ông trời lắm rồi, sức mấy mà tụi này dám phàn nàn. Cả đám lại ngơ ngác nhìn nhau rồi cười khổ.

“Các bạn cứ ở đây đi, mình lên văn phòng Đoàn làm việc. Khi nào tập xong thì lên gọi mình hoặc nhờ ai đó khóa cửa là được rồi. ” – Con nhỏ bí thư xoay xoay chùm chìa khóa rồi cười nói.

“Phù… ” – Cả đám thở hắt ra một hơi, rút cục bà cô này cũng đi ra chỗ khác rồi.

“À nhưng mình phải dặn trước các bạn điều này. ” – Đang đi, con nhỏ bí thư quay người lại nói.

“Hả? ” – Cả đám ngạc nhiên.

“Trong này không được đá bóng đâu đấy, hihi. ” – Nó bật cười xong quay người đi, vừa đi vừa nghêu ngao hát cực kỳ vui vẻ.

Báo hại cho cả đám tôi, lúc đến thì hứng chí bao nhiêu, bây giờ thì lại chật vật bấy nhiêu. Cả đám lảo đảo chui vào phòng truyền thống giống như bị đi đày, kế bên là tiếng cười khúc khích của nhỏ Thục.

“Ủa mà Thục tính tập bài gì. ” – Tôi quay qua hỏi.

“Một bài Instrumental giai điệu nhẹ, mình muốn có gì đó khác lạ. Không phải là piano mang theo những âm điệu sang trọng của phương Tây, không phải là tiếng sáo với những giai điệu vùng quê. Mình muốn kết hợp cả 2 thứ đó lại. ” – Thục cười.

Tôi nãy giờ vẫn chú ý con nhỏ này, bỗng nhiên cũng phải rùng mình. Khi Thục nói chuyện, cái đầu thường hay lắc lư bên nọ bên kia, thêm nụ cười đặc biệt của Thục, kết hợp đôi mắt tròn nhưng rất ít khi chớp. Càng nhìn, tôi càng thấy con nhỏ này… càng dị.

“Vậy rút cục đó bài gì? ” – Tôi liếm môi nói.

Thục thò tay vào cặp lấy ra đưa cho tôi một cái kẹp giấy – “Sad Angel của Igor Krutoi. ”

“Không biết bài này. ” – Tôi đảo mắt nhìn cái sheet nhạc xong phán xanh rờn.

“Để mình thử trước 1 lần cho Hiếu nghe. ” – Thục khẽ cười rồi chầm chậm đi tới bên cạnh chiếc đàn.

“Ê mày, sao tao thấy con nhỏ này… ” – Thằng Đức khều khều tôi nói.

“Ờ, tao cũng thấy nó hơi lạ lạ. ” – Tôi cười khổ.

Tôi liếc sang nhìn đám bạn, thấy đứa nào cũng tập trung về nhân vật nữ duy nhất trong phòng. Thằng Dũng với Minh mái cũng ngưng trò đuổi nhau, 2 thằng đang đứng khoanh tay nhìn vào nhân ảnh người con gái nhỏ bé bên cạnh cây dương cầm. Sau khi dạo thử vài nốt nhạc, Thục khẽ gật đầu rồi quay sang nhìn tôi cười, một nụ cười khiến tôi nổi da gà.

Từng giai điệu du dương cất lên, từng ngón tay khẽ nhảy nhót trên từng phím đàn. Từng động tác cực kỳ uyển chuyển, đôi bàn tay khẽ lướt tựa như Thục đang vuốt ve, âu yếm cây đàn. Khi vừa nghe phần mở đầu, tôi đã thấy bài này là một bài cực kỳ hay. Một bản nhạc đơn giản, không cầu kỳ nhưng khiến tâm trạng của người nghe phải chùng xuống để thả mình vào trong từng nốt nhạc. Từng cảm xúc khẽ lướt qua trong đầu, từng khung cảnh khẽ hiện lên, tôi bỗng nhiên nhớ lại rất nhiều chuyện trong quá khứ. Những niềm vui, nỗi buồn, sự hụt hẫng, thù hận cùng với… tiếc nuối. Từng ánh nắng chiều len qua khe hở của cửa sổ, khẽ hắt lên thân hình Thục đang say sưa với từng cung đàn. Và đây là lần đầu tiên tôi nghe một ai đó đàn piano trước mặt mình, và cũng là khoảnh khắc tôi không bao giờ quên.

Tôi thẫn thờ nhìn vào khung cảnh trước mặt, da đầu khẽ run lên. Lúc này Thục vẫn đang mải mê theo bản nhạc, thân hình khẽ lắc lư theo giai điệu. Nhưng đôi mắt Thục đã trở nên đờ đẫn, tuy ánh mắt vẫn nhìn vào tờ giấy nhạc lý trước mặt nhưng tôi thấy dường như Thục đã bỏ qua nó.

Chiếc đuôi tóc đằng sau đã được Thục tháo ra từ bao giờ, lúc này đây tóc cô ấy phủ kín đôi vai gầy yếu, phần tóc mái cũng gần che kín đôi mắt ngây dại kia. Tôi không biết lúc này Thục đang nghĩ gì, đôi lúc khẽ hé miệng mỉm cười. Lúc này nhìn Thục, tôi chỉ thấy có 2 từ “ma mị” là đủ để diễn tả, bất giác tôi nâng cánh tay của mình lên, thấy toàn bộ cánh tay là da gà nổi lên từ bao giờ.

Tôi có nhớ lúc trước sư phụ có nói với tôi, khi con người ta quá tập trung vào một điều gì đó, thì có thể gặp trạng thái quên hết mọi thứ xung quanh. Quên hết bản thân mình là ai, quên mất mình đang làm gì, quên mất bên cạnh mình có gì… Lúc ấy điều tồn tại duy nhất trong đầu, chỉ là những chấp niệm mơ hồ, nhưng từ những điều mơ hồ ấy có thể khiến con người làm nên được những việc mà ngay cả khi tỉnh táo, có cố gắng cách mấy cũng không làm được. Trong Đạo giáo của Lão Tử, trạng thái đó được gọi là “Vật ngã lưỡng vong… ”

Tôi nhìn sang mấy thằng bạn, thằng nào cũng gật gù khen hay. Thằng Mạnh xoa xoa cánh tay nổi da gà, phán xanh rờn.

“Sao tao thấy con nhỏ này như bị ma ám vậy, nhìn ghê bỏ bà. ”

“Mày thấy ánh mắt nó đang dại ra không, tóc tai thì xõa rũ rượi. Kiếm thêm quả váy trắng cho nó mặc, buổi tối ngồi đây đàn. Không hù chết người không ăn tiền. ” – Thằng Dũng bên cạnh cũng than thở.

“Nói nhỏ thôi, đang hay. ” – Minh mái bực bội chen ngang vào.

Khi kết thúc bản nhạc, Thục khẽ chớp chớp đôi mắt vài cái rồi mới quay nhìn cả đám tôi mỉm cười. Cả đám quay ra nhìn nhau rồi vỗ tay rào rào, thằng Minh mái còn huýt sao inh ỏi như thể nó là người được khen không bằng.

“Các bạn thấy thế nào? ”

“Quá tuyệt, như thể tận mắt chứng kiến một nghệ sĩ đích thực đang độc diễn trước mặt. ” – Minh mái cười toe toét khen ngợi.

“Cảm ơn bạn… ” – Thục bối rối cúi đầu, chắc cô nàng có vẻ ngượng khi được nghe lời khen ngợi trắng trợn của thằng Minh.

“Bạn chơi đàn được bao nhiêu lâu rồi. ” – Minh mái coi như bỏ qua sự ngượng ngùng của Thục, bấn đầu sấn tới hỏi.

“Mình chơi đàn từ năm 5 tuổi. ”

“Từ năm 5 tuổi, tính tới giờ là khoảng 11 năm. 11 Năm mà đàn được vậy… coi như là thiên tài rồi. ” – Minh mái gật gật đầu phán độp.

“Phụt… oahaha. ” – Cả đám cố nén cười, duy chỉ có thằng Dũng là lăn ra cười như điên.

Minh mái liếc xéo thằng Dũng, ra hiệu im mồm. Nhưng thằng Dũng nhận thấy không khí có phần quái dị nên im miệng, cơ mà mép vẫn giật giật có nín cười.

Thục nhíu nhíu mày nhìn thằng Minh đang hăm he thằng Dũng, rồi cô nàng quay sang tôi hỏi.

“Hiếu thấy bài này sao? ”

“Bài này giai điệu hay, lên xuống tương đối nhẹ nhàng, cũng không quá phức tạp. Tập thì nhanh thôi. ” – Tôi liếc qua cái sheet nhạc rồi nhàn nhạt nói.

“Bạn có thể chơi một bản khác được không? ” – Minh mái đá tôi qua một bên, trực tiếp ra mặt với người đẹp.

Cả đám trố mắt ra nhìn – “Thằng này không phải bị ai nhập chứ, trước giờ nhìn thấy con gái xinh đến mấy. Kể cả Thùy, Linh hay ai khác, nó cũng gật gù liếc nhìn rồi bỏ qua. Thế nào hôm nay bị lên đồng thế này. ”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa chiều
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/07/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Xuyên qua võ hiệp Việt Nam Ma Tôn
Vương Như Hoa bên cạnh thì có chút không vui, rõ ràng đây là con cặc của riêng mình, hiện tại lại đang bị Thẩm Thanh Hà bú liếm, bảo sao nàng vui cho được. Ma tôn biết ý cười nói: “Phu nhân nếu không ngại thì tham gia cùng, nói thật Thẩm phu nhân bú liếm rất là lợi hại, phu nhân có thể học...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Chuyến kinh doanh khó quên của Thoa
Nhưng bất ngờ Khang tiến đến và tỏ vẻ nhã nhặn lịch sự khi xin phép Minh và mời Thoa cùng nhảy, có hơi chút bất ngờ nhưng Minh vẫn đồng ý, và cũng vì lẽ đó mà Thoa cũng không có lý do nào để từ chối. Tất nhiên khi nhảy, Khang phải đặt tay vào eo của Thoa, Thoa biết điều đó, biết hắn ta...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Ông ăn chả bà ăn nem Truyện liếm đít Truyện sex ngoại tình
Học sinh cá biệt
Ai cần cậu Bảy xin lỗi... muốn làm sao thì làm đi... con hổng có biết... ... mắt rưng rưng... THÌ ĐỤ MẸ... BẤT QUÁ TAO BẮT NÓ LẠI CHO MÀY CHÉM BÙ... ... nghe ổng nói thì nó cũng ráng căng mắt ra mà dòm coi là ổng nói thiệt hay nói giỡn... Nhưng mà thiệt tình là cái mặt ổng cũng tỉnh bơ à... nhìn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân