Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mưa chiều » Phần 48

Mưa chiều

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 48

Chiều hôm đó tan học, trời lại mưa… Tôi ngước nhìn trời mưa lòng lại trầm xuống nhớ lại lần đầu tiên tôi gặp nàng cũng trong một buổi chiều mưa tầm tã như này. Nàng đang co ro trong trạm xe bus như một con mèo con, tôi thì bị hút hồn bởi nàng ngay khi vừa gặp mặt lần đầu tiên. Rồi cứ thế mọi thứ lại bình yên trôi qua nhẹ nhàng, dường như tôi và nàng có một sự ngẫu nhiên nào đó. Ngay hôm sau thì tôi gặp nàng ở nhà sách, rồi hôm tôi đi mua thuốc cho bé Thảo cũng vô tình gặp nàng ở tút dưới gần chợ Lớn… Nhân ảnh nhỏ bé đầu đội lụp xụp cái mũ lưỡi trai màu đen xem tôi đá bóng, cô gái xinh đẹp mặc bộ váy trắng đến nhà tôi nấu ăn, khuôn mặt lạnh lùng khi đưa tay gạt tôi sang một bên… Tất cả mọi thứ chầm chầm lướt qua trước mắt. Mới có 1 tháng thôi ư, thực sự ai mà ngờ được chỉ vẻn vẹn 1 tháng mà xảy ra cả đống chuyện thế này…

“Sao vậy ku? ” – Thằng Đức lại gần hỏi.

“Ừm không sao. ” – Tôi lạnh nhạt nói.

“Thế quái nào mà bữa nay lại mưa nhỉ, tháng 11 rồi mà? ” – Thằng Đức cau mày bực bội.

“Ừm… ”

“Ra làm vài trận không? ” – Nó lại tiếp tục gạ gẫm.

“Thôi về đi, nay tao không có hứng! ”

“Ế… ” – Nó chưng hửng, tròn mắt ra nhìn tôi.

Lại dầm mưa về, trong cặp thì có áo mưa nhưng cũng chỉ để đó… trưng bày. Mưa cũng khá nặng hạt, chỉ khác là không có gió thổi như lần đó, nhưng cũng đủ làm tôi ướt sũng. Tôi cố tình đạp thật chậm để đi lại qua trạm xe bus kia, hi vọng một lần thấy được bóng người đó. Và rồi… quả đúng như tôi dự đoán, vẫn dáng người hao gầy, mảnh mai, đơn bạc kia đang khẽ nép vào trạm xe bus như ngày đầu tiên. Đôi mắt vẫn u buồn lặng nhìn từng hạt mưa rơi xuống. Lòng tôi lại bồi hồi, xen lẫn chút bực mình. Sao lần nào cũng vậy, sao không để sẵn áo mưa trong cặp chứ, cứ đứng vậy là sao…

Thế rồi tôi đứng xéo bên đường, nép vào một góc khuất với tầm mắt của nàng rồi lặng lẽ nhìn nàng. Từng hàng người qua lại dưới trời mưa tầm tã, số ít trong đó cũng đổ ánh nhìn về phía tôi. Chắc họ thắc mắc tại sao trời mưa tôi lại đứng ngu người ở vệ đường, mà lại không mặc áo mưa, hay nghĩ ác hơn thì có thể cho rằng tôi bị… thần kinh. Cứ thế, thời gian cứ dần trôi. Hình như đã có lần tôi thấy nàng định bước lên xe bus như bao lần nhưng lại do dự mà không lên. Nàng làm sao vậy, sao lại không lên, chẳng lẽ đứng như vậy vui lắm ư?

Thời gian cứ chầm chậm trôi đi, khi những hạt mưa cũng tạnh dần, bầu trời cũng đang tối dần, lác đác đã có vài người đi đường mở đèn xe. Có một chiếc xe bus nhẹ nhàng dừng lại trước trạm, nàng chỉ khẽ nhìn xung quanh rồi cúi đầu bước lên… Tôi thầm thở dài rồi cũng lên xe, guồng chân rồi đạp về.

“Tôi nên làm gì đây… ”

Bạn đang đọc truyện Mưa chiều tại nguồn: http://truyensextv.cc/mua-chieu/

Thành phố dần lên đèn, từng dòng người hối hả chạy ngược chạy xuôi về nhà để cho kịp giờ cơm nước, không khí vẫn còn vương lại sự ẩm ướt sau cơn mưa trái mùa vừa rồi. Tôi chỉ lặng lẽ đạp xe như một bóng ma vô định. Cứ đi rồi rẽ như một quán tính, đầu óc trống rỗng với những cảm xúc không tên.

“Mình nên làm gì đây… ”

“Mình đang nghĩ gì thế này… ”

“Tại sao cứ có cảm giác như mình đã mất đi một thứ gì đó… ”

“Mình đã sai ở đâu ư… ”

“Tại sao khi nhìn thấy nàng mình lại trở nên như vậy, mình đã có Thùy rồi cơ mà…

Bạn đang đọc truyện Mưa chiều tại nguồn: http://truyensextv.cc/mua-chieu/

Trong đầu lởn vởn hàng đống câu hỏi mà không có người giải đáp, hay chính bản thân tôi cũng không thể tự giải đáp. Rồi cứ thế tôi lầm lũi guồng chân đạp xe, và bất chợt phát hiện khi trước mặt mình là căn nhà với chiếc cổng quen thuộc… Thực sự ở đây mấy tháng rồi, đây là lần đầu tiên tôi… không muốn về nhà. Nhưng cũng không còn cách nào khác, nếu ở ngoài quê thì tôi sẽ chẳng ngại ngần mà tót sang nhà thằng Giang ngồi, rồi 2 thằng lại kể lể cho nhau nghe. Nhưng mà ở đây… ai sẽ nghe tôi. Bạn bè thì có đó nhưng chưa đủ để tôi có thể kể hết mọi chuyện. Tôi cảm thấy sự bất lực, khó chịu cực độ… Khẽ thở dài rồi luồn tay với cái chốt cổng, sau đó từ từ dắt xe vào.

Bỏ qua mọi lời hỏi thăm cùng ánh mắt lo lắng của bé Thảo. Tôi chỉ lạnh nhạt nói – “Đừng nói gì nữa, để anh yên đi… ”. Rồi tôi lê cái thân ướt sũng từ đầu tới chân lên trên phòng, chui vào nhà tắm xối nước ào ào. Ngước mặt lên cho từng dòng nước xối thẳng vào mặt, lại liên tưởng tới những cơn mưa ngày hôm đó và rồi lại nghĩ đến nàng.

“Hiếu quá đáng lắm… ”

“Tránh ra cho tôi đi… ”

“Thế nhé, cúp máy đây, tôi đang bận… ”

“Chết tiệt! ” – Tôi cắn răng đấm rầm vào tường, gằn giọng – “Mình đang nghĩ cái quái gì thế này? Không phải mọi thứ đã chấm dứt rồi ư? ”

“Liệu chấm dứt được sao… ”

“Nếu chấm dứt thực sự, tại sao hôm nay tôi lại như vậy, rồi tôi cứ có cảm giác như nàng đang đứng đó… đợi tôi… ”

“Không được, không thể cứ để mọi thứ như vậy được… ”

Nghĩ là làm, vơ lấy bộ quần áo rồi mặc vào. Tôi đi ra cầm ngay cái điện thoại lên với dự định gọi cho nàng để nói rõ tất cả, cả sự hiểu lầm của tôi lẫn như thái độ khó hiểu của nàng… Bấm số của nàng xong tôi lại do dự…

“Nói với nàng như nào đây… ”

“Liệu nàng có cho mình giải thích hay không…

“Nói ra hết rồi thì sao, chẳng lẽ lại trở lại như trước. Vậy còn Thùy thì sao, Thùy đâu có đáng để cho mình phải đối xử như vậy? Thùy buồn bao nhiêu lâu nay rồi, giờ mà thêm chuyện này thì cô ấy liệu sẽ ra sao?

Khi nghĩ đến Thùy, lòng do dự tôi lại càng tăng lên, nhưng sự khó chịu cứ day dứt trong lòng. Thôi thì… nhắn tin vậy, cố gắng giải quyết sao để 2 người có thể… trở thành bạn.

Vâng khốn nạn thân tôi lúc đó, suy nghĩ mọi thứ cực kỳ đơn giản và ấu trĩ… Nhiều lúc nhớ lại, tôi chỉ mong có thể cầm cây gậy phang thẳng vào đầu của… tôi tại thời điểm đó, hoặc ít ra đi hỏi bé Thảo thì mọi thứ đơn giản hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà đằng này…

“Mình không biết Linh giận gì mình cả, nhưng nếu có thể thì cho mình… xin lỗi vì tất cả những gì mình gây ra… ” – Cắn răng một lúc cũng nhắn được cái tin rồi bấm gửi đi.

Ngồi đợi một hồi dài cả mỏ cũng chả thấy tin nhắn gì trả về, tôi quăng điện thoại lên giường rồi lôi cái nhạc lý ra thử trước vài đợt. Mà quên khuấy rằng cái điện thoại đang ở chế độ im lặng, tức là chỉ có rung chứ không có chuông… Liếc nhìn qua tờ nhạc lý rồi đưa cây sáo lên thổi, bài này cũng khá đơn giản nên chẳng cần tốn thời gian nhiều tôi cũng đã nắm bắt được sơ bộ… Lúc sau thì bé Thảo lên gọi tôi xuống ăn cơm, tôi cũng quên mất cái chuyện điện thoại, tót xuống nhà ăn cho xong lên còn giải quyết đống việc đang ngập mặt ngập đầu…

Ôm cái bụng no ngang cành hông lên phòng, tôi vơ lấy cái điện thoại liếc qua xem thử rồi thở dài – “Vẫn không có tin hồi âm. ”. Tặc lưỡi một hồi lại quăng nó qua một bên mà vẫn quên không mở chuông… Lôi đống bài tập ra làm, thầm toát mồ hôi khi thấy cả đống bài tập Hóa. Bình thường thì tôi cũng chẳng lo lắng gì, nhưng thời gian đang hạn hẹp thế này cũng phải khổ đây. Cắn răng ngồi làm cho xong rồi ôn lại đống từ vựng Anh văn, Lý thì tạm ổn rồi không lo, đủ chống đối cho bài kiểm tra.

Bé Thảo thì kế bên chép bài, chốc chốc lại khẽ liếc sang nhìn tôi rồi cũng không hỏi han gì. Cứ thế không khí trong phòng trầm xuống, chỉ nghe tiếng sột soạt lật sách lật vở. Giải quyết đống bài trên lớp xong, nhìn đồng hồ cũng đã 9 rưỡi, dự tính là ngồi ôn lại từ vựng Anh văn với mấy công thức Lý đến tầm 11h là lôi cái mô hình ra làm tiếp. Trước mặt là tập giấy Thùy đưa cho tôi từ dạo trước, tôi ngồi lẩm nhẩm y như mấy ông đạo sĩ trong phim Tàu đang… hô mưa gọi gió. Bé Thảo thì cau mày quay qua nói.

“Anh học tiếng Anh thì ghi ra chứ, ngồi tụng thế sao thuộc? ”

“Kệ đi, anh học chống đối mà. Miễn sao lúc kiểm tra không quên là được. ”

“Học hành gì kỳ vậy… ” – Và dường như nó đã nói chuyện được với tôi là dây dưa không buông, nó lại tiếp tục hỏi – “Sao nay anh về ướt mem vậy, áo mưa anh đâu? ”

“Trong cặp… ”

“Vậy sao anh không mặc? ”

“Trời nóng nên anh… tắm mưa cho mát. ” – Tôi liếm môi rồi kiếm cớ nói đại cho qua.

“Cứ dầm mưa vậy hoài rồi lại lăn ra ốm cho coi. ” – Thảo chun mũi nói.

“Kệ đi, gì chứ anh trâu bò lắm. Dầm mưa xưa giờ có đau ốm gì đâu” – Tôi khoát tay.

Mà công nhận lúc đó tôi cũng thuộc dạng trâu bò thật, dầm mưa tối ngày mà chẳng bao giờ cảm cúm hay bị gì cả. 1 Năm thì may ra ốm khoảng 1 2 lần, nhưng mà cứ ốm trận nào là chết trận đấy. Toàn sốt cao 39 40 độ, người nóng như chui từ Hỏa Diệm Sơn ra, mà cũng cả tuần mới khỏi…

“Nghe nói dạo này anh với Thùy… hay đi cùng nhau lắm à? ” – Thảo hơi ngập ngừng rồi hỏi thẳng.

Lúc này tôi cũng quăng cái tập đề cương Anh sang một bên rồi quay qua cau mày hỏi – “Em điều tra anh đấy à? ”

“Ơ không… ” – Thảo thấy thái độ của tôi hơi khác liền co rụt người lại – “Em nghe Hân nói thôi… ”

“Ừm… ” – Tôi thầm than mình quá lời, hơi tí là nạt con bé. Đưa tay khẽ véo má nó rồi cũng nói – “Anh với Thùy… ừm giờ thành 1 cặp rồi. ”

“Hả? ” – Bé Thảo trợn tròn mắt ngạc nhiên – “Từ bao giờ? ”

“Ừm… từ hôm chủ nhật, hôm đó là anh đi sinh nhật Thùy. ”

“Anh… không đùa chứ? ”

“Cái này đùa được sao? ” – Tôi khẽ nhíu mày hỏi lại.

“Dạ… ” – Thảo khẽ cúi đầu, ngồi thêm lúc nữa thì cũng kêu hơi mệt rồi về phòng ngủ. Tôi cũng không mấy quan tâm nên chỉ ậm ừ cho qua.

Đến 10 rưỡi thì tôi không còn đủ khả năng với cái đề cương quỷ quái này, vứt sang một bên rồi thu gọn sách vở. Định lôi mô hình ra làm, lúc này mới nhớ đến cái điện thoại. Lúc này mới sờ đến, thì thấy 2 cuộc gọi nhỡ lúc khoảng 8 giờ và 1 tin nhắn cách đây… 10 phút.

“Mặc kệ tôi! ” – Tin nhắn của Linh.

Lúc này lòng tự tôn của một thằng con trai đất Bắc lại trỗi dậy, quăng cái điện thoại qua một bên, cùng với tâm trạng buồn chán lúc nãy đã được tôi quăng lên chín tầng mây. Thầm tự cho rằng mình hơi áy náy nên mới nhắn tin xin lỗi, người ta không muốn thì thôi… Dù gì giờ tôi cũng đã có Thùy. Tự nghĩ như vậy rồi tự hài lòng với cái lối suy nghĩ ngu ngốc đó. Tôi lại xuống bếp và… xách dao lên…

Cái mô hình nhà thì cũng đã hoàn thành sơ bộ được 2 tầng. Còn thiếu phần mái nhà, mái hiên, với mấy cái cột trước cửa cho có… phong cách, rồi cái lan can, hàng rào là cần đến mấy cây tăm gỗ này. Ngồi định hình ra rồi sẵn có dao cưa luôn một lượt. Rồi hì hục giũa, xong là dán. Mấy cái mái cần hình tam giác nên khi dán lại, tôi đưa lên ướm thử rồi cưa tiếp cho hợp yêu cầu. Rồi lại dán… Mấy cái này làm đơn giản nhưng cần tỉ mỉ, đặc biệt là phần… bôi keo. Và ngày nào cũng thế, cứ làm xong là tay tôi lại dính đầy keo 502, nhưng cũng mặc kệ. Vật vờ đến 3 giờ cũng xong được toàn bộ căn biệt thự, sau đó là gắn hàng rào bên ngoài căn nhà. Tặc lưỡi tự thưởng cho bản thân vài lời khen ngợi rồi thu dọn toàn bộ, dọn dẹp qua loa rồi tót lên đi ngủ.

Dù là ngủ sớm hơn hôm qua gần… 1 tiếng đồng hồ, nhưng sáng dậy tôi vẫn vật vờ như thằng chết trôi, mắt càng thâm hơn… Nhìn y như gấu mèo trong truyền thuyết. Em Thùy thấy cũng lo lắng hỏi như mọi khi, tôi cũng chỉ trả lời cho qua rồi ngồi đọc lại mấy phần đã học cho em ấy nghe. Nghe xong em khẽ mỉm cười gật đầu hài lòng, trước khi em về chỗ còn để hỏi lại tôi một câu làm tôi… ngu người.

“Tối thứ 7 Hiếu có bận gì không? ”

“Không, thứ 7 tuần này có làm gì đâu. ”

“Thế tối thứ 7 đi chơi nhé, Hiếu qua nhà mình rồi đi, OK? ”

“Tưởng gì chứ cái đó cứ để mình. ” – Tôi vỗ vỗ ngực bồm bộp rồi nói.

Em khẽ che miệng cười rồi cũng đi về chỗ, bỏ lại tôi với khuôn mặt đang ngu ra không biết là mơ hay tỉnh. Lúc sau tôi mới sực tỉnh lại từ giấc mộng rồi quay sang nói thằng Vũ.

“Ê mày. ” – Tôi khều khều nó.

“Gì? ” – Nó đang đọc truyện quay sang, đưa ngón tay lên khẽ nhấc gọng kính.

“Mày… đấm tao một cái đi! ” – Tôi liếm môi nói.

“Hả? ” – Nó cũng giật mình ngạc nhiên.

“Nãy em ấy rủ tao đi chơi, tao không nghe nhầm chứ. Mày thử đấm tao xem có phải mơ không? ”

Thằng Vũ vẫn đang há hốc mồm, dường như không tin đây là thằng bạn hàng xóm của nó. Rồi cũng gục gặc gật đầu, bẻ tay rốp rốp. Sau đó đưa lên táng cái bốp vào đầu tôi. Vâng tiên sư bố nhà nó, dường như nó trả thù vụ hôm nọ tôi gây sự hay sao, mà lực cũng rõ mạnh. Lúc đó tôi bị bất ngờ cũng không hiểu ất giáp gì, bị táng cho nghiêng người ngã dúi xuống sàn, đổ cả ghế. Nghe tiếng ồn nên cả lớp lại quay lại nhìn tôi tròn mắt.

“Hề hề, không phải mơ. ” – Tôi cười hềnh hệch, cũng chả ham tìm nó tính sổ. Thứ nhất là lúc này tôi đang vui sướng cực độ. Thứ 2, tôi ngã là do bất ngờ chứ cũng chẳng đau đớn gì, nên bỏ qua cho nó.

Thằng Vũ lúc này đang đắc ý vì chẳng mấy khi đánh được tôi, thấy khuôn mặt tôi hí hửng lồm cồm bò dậy thì nó tắt cười ngay lập tức, chán nản lắc đầu rồi phán xanh rờn – “Mày bị em Thùy cho uống thuốc lú rồi đấy, thằng ngu. ” – Phán xong nó cắm đầu đọc truyện tiếp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa chiều
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/07/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô giáo Phương – Quyển 2 - Tác giả Traidamdulich
Huy không thèm trả lời le lưỡi liếm láp hết phần nước nhờn đang rỉ ra ào ạt. Phương giờ im bặt, người chỉ còn uốn éo. Cô không nói gì được nữa... chỉ rên rỉ... chỉ có cái miệng lồn của cô đang can đảm la lên: “Nữa đi... nữa đi mấy em ơi... sướng quá!”. Phần hấp dẫn nhất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Người và thú (Sex thú) Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex khổ dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh Tuyển tập Cô giáo Phương
Cái giá của loạn luân
Vừa nhậu vừa trò chuyện nghe mấy ông anh ngồi khoe chiến tích chăn rau, lái mb và đặc biệt là kể về những trò bạo dâm, hành hạ mấy bà mẹ của mình ra sao thì cũng hết thùng bia, ông nào ông nấy cũng bắt đầu táy máy đưa tay sờ soạng các bà mẹ của nhau có lẽ cơn dâm đã tới nên không còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện mút chân Truyện nuốt tinh trùng
Diệp Phi - Dịch giả Sấu Bất Liễu
Liễu Diệc Như bị nàng nói mà sững sờ, hỏi lại: Chúng ta làm sao vậy? Cho tới nay, thái độ của Liễu gia tỷ muội đối với Diệp gia tỷ muội cũng không giống với thái độ Diệp gia tỷ muội đối với các nàng đấy. Đặc biệt là Liễu Phượng Nghi, tuy rằng nàng cảm thấy mình năm đó cũng không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân