“Không được đâu, sẽ lây bệnh đó. Nhạn mà ốm thì tôi…”
Tôi gạt tay hắn ra, cố chấp hôn lên môi hắn.
“Ngốc, hôn như thế thôi, sao mà lây được.”
Hắn mỉm cười thỏa mãn, ôm tôi vào lòng rồi ngủ.
“Hôm nay cậu bận không, đã khỏe hẳn chưa thế?”
Tôi sốt ruột gọi cho hắn, mấy hôm nay tôi bận mờ mắt, chẳng có thời gian chạy qua chỗ hắn. Hắn từ hôm ấy vẫn đi làm đều, tôi hỏi thì hắn đều nói ổn.
“Nhớ là có chuyện gì thì phải gọi ngay cho tôi đấy nhé.”
“Cậu cũng thế nhé.”
Tôi hừ mũi.
“Tất nhiên rồi, tôi chẳng gọi cậu thì gọi ai bây giờ!”
Nhanh nhanh chóng chóng cũng đến cuối tuần, tôi gọi điện bắt hắn qua nhà tôi. Tôi về sớm đón Gạo, rồi xắn tay lên nấu cơm. Nấu ra một đống món, vừa muốn gia đình quây quần ăn ngon, vừa muốn tranh thủ tẩm bổ cho hắn một chút. Mãi muộn hắn mới đến, còn đi làm rồi về nhà tắm gội xong mới lái xe qua nhà tôi. Chỉ có tôi với Gạo ở nhà, mẹ tôi chưa về, anh tôi cũng mới bắt đầu đi làm nên về muộn.
Tôi nhìn hắn ở trước cửa, gương mặt có phần mệt mỏi. Tôi vươn tay chạm lên mặt hắn xoa xoa.
“Con chào chú Kiệt!”
Hắn vì mới ốm dậy, tuy đã qua mấy ngày nhưng vẫn không dám tùy tiện lại gần con bé. Hắn chỉ chào nó rồi xoa đầu nó một cái.
“Cậu nấu xong cơm rồi à, xin lỗi hôm nay tôi về muộn quá.”
Tôi lắc đầu, với tay lên sờ trán hắn, hắn nhìn tôi cười cười.
“Làm gì thế, tôi khỏi lâu rồi.”
Tôi liếc hắn một cái, chỉ ốm mấy ngày đã thấy sụt người ngay, nhìn thấy thực sự rất xót xa.
“Chú Kiệt ơi chú khỏi đau chưa?”
Hắn ngồi xuống trước mặt Gạo, mỉm cười.
“Chú hết đau rồi, nhưng sợ con sâu bệnh vẫn còn trong người, nên Gạo đừng lại gần chú nhé. Chú sợ sâu bệnh chạy sang người Gạo.”
Gạo gật gật đầu, ngay lập tức ngồi lùi lại phía sau, cách hắn một đoạn. Xong rồi con bé lôi hai con thỏ bông ra lắc lắc trước mặt hắn.
“Lêu lêu chú Kiệt, chú Kiệt hư.”
Hắn ngạc nhiên nhìn Gạo.
“Sao Gạo lại lêu lêu chú thế?”
Gạo cười.
“Mẹ bảo chú Kiệt đau xong chú Kiệt khóc nhiều xong bị mẹ đánh đòn! Mẹ bảo chú Kiệt hư! Mẹ bảo Gạo lêu lêu chú Kiệt.”
Hắn liếc nhìn tôi, còn tôi đưa mắt nhìn đi nơi khác.
“Mẹ Nhạn mới khóc, mẹ khóc nhiều lắm Gạo ạ.”
Con bé tròn mắt nhìn hắn.
“Sao mẹ khóc?”
Hắn cười cười.
“Tại mẹ Nhạn thương chú.”
Tôi vội chặn hắn lại, đánh hắn một cái lên vai.
“Ai thèm khóc, nói linh tinh!”
Hắn nhìn tôi nhếch miệng cười, giống như muốn nói rằng tôi cũng nói linh tinh như hắn vậy.
Gạo thấy thế định chạy lại, nhưng nhớ rằng không được đến gần hắn kẻo lây sâu bệnh, nó lại lùi lại.
“Mẹ đừng đánh chú, chú đau đấy.”
“Thế mẹ có được đánh Gạo không nhỉ?”
Gạo nhìn tôi, sau đó lắc đầu. Nghĩ thêm một lát, nó bẽn lẽn nói.
“Thế mẹ đừng đánh Gạo, mẹ đánh chú Kiệt nhé. Nhưng mà… mẹ đánh chú nhẹ thôi nhé.”
Tôi vừa buồn cười vừa thương Gạo, chạy đến ôm Gạo, bế Gạo vào lòng rồi ngồi cạnh hắn. Gạo rúc vào người tôi.
“Mẹ ơi ngồi cạnh chú Kiệt có con sâu bệnh…”
“Không sao, chú Kiệt khỏi rồi, mẹ đánh đuổi sâu bệnh rồi, Gạo đừng sợ.”
Gạo gật gật đầu, thoải mái ngồi, còn chòi chân ra gác lên đùi hắn.
“Gạo này, Gạo thích chú Kiệt không?”
Hắn nhìn Gạo, Gạo cũng nhìn hắn rồi cười gật đầu.
“Có ạ.”
“Gạo thích chú Kiệt từng nào nhỉ?”
“Con thích chú Kiệt như này này!”
Gạo vừa nói vừa dang hai tay nhỏ bé ra. Tôi liếc nhìn hắn, người hắn cứ như đông cứng lại, chẳng lộ ra biểu cảm gì nhưng tôi biết trong lòng hắn, mọi cảm xúc đều đang cuộn trào.
“Thế mẹ có thích chú Kiệt không?”
Gạo ngước lên nhìn tôi rồi hỏi lại. Tôi ôm Gạo, nghiêng người dựa vào vai hắn.
“Có, mẹ thích chú Kiệt nhiều lắm.”
Tôi lại hỏi Gạo.
“Gạo này, nếu để chú Kiệt ở cùng mẹ với Gạo, Gạo có thích không? Chú Kiệt đưa Gạo đi học, nếu rảnh sẽ đón Gạo về. Chú đọc truyện cho Gạo nghe, mua sữa cho Gạo. À, chú cho Gạo ngồi lên cổ nữa này. Ngồi trên cổ chú Kiệt thích nhỉ, vì chú cao ơi là cao.”
Gạo gật đầu đồng tình.
“Thế chú Kiệt ngủ với ai?”
“Gạo muốn chú Kiệt ngủ với ai?”
Gạo nghĩ một lát, rồi phân chia.
“Gạo ngủ với bà, chú Kiệt ngủ với mẹ nhé, bác Nhân ngủ với thỏ!”
Vì nhà tôi chỉ có một giường trong phòng bố mẹ, nên từ nhỏ Gạo đã luôn ngủ cùng mẹ tôi. Trước đó tôi ngủ cùng, nhưng khi Gạo một tuổi thì tôi ngủ một mình trong ổ chó của mình. Anh tôi mới về thì ngủ ở phòng khách. Gạo chia mỗi hai người ngủ cùng nhau, sợ bác Nhân buôn nên quyết định mỗi tối sẽ cho bác mượn một bạn thỏ.
Chờ mẹ tôi với anh trai về, mọi người mới ngồi vào bàn ăn cơm.
“Gì đây, sao hôm nay nấu lắm món thế? Mày rảnh à?”
Tôi lườm anh ta.
“Anh mau ăn đi, hay là thôi?”
Anh ta lườm lại tôi rồi ăn cơm.
“Mai không cần chờ tao về, ăn sớm không Gạo đói.”
“Mọi hôm Gạo ăn trước, hôm nay muốn mọi người cùng ăn nên Gạo mới ăn muộn. Với cả chiều Gạo ăn bữa xế rồi, bác đừng lo.”
Tôi nhếch miệng cười nói với anh ta. Anh ấy liền hừ một cái rồi cúi xuống ăn cơm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nam sinh biến thái |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên |
Tình trạng | Update Phần 52 |
Ngày cập nhật | 02/11/2018 03:39 (GMT+7) |