Dù sao coi như là võ giả sư môn phái ra cũng so ra kém Nghệ Phong. Thời điểm Nghệ Phong chưa tới Tôn Cấp, chuyện tình ở Mãnh Hổ đế quốc giết vào giết ra nàng cũng nghe nói qua, lúc này đã đạt được Tôn Cấp, vậy khẳng định thực lực cũng tăng vọt.
Cùng Nghệ Phong liên thủ, đối phó một mình Cơ Lạp là dễ như trở bàn tay? Cho dù Cơ Lạp có trợ giúp, cũng không phải vấn đề quá lớn.
Nghĩ vậy, Trữ Huyên cùng Nghệ Phong rời khỏi Tĩnh Hinh thành. Nguyên bản Liễu lão cũng muốn đi cùng, thế nhưng Nghệ Phong lại cự tuyệt. Lúc này Nghệ Phong trêu chọc Kim Ưng Tông, ít nhiều gì cũng phải có chút cố kỵ, có Liễu lão tọa trấn ở Tĩnh Hinh thành, cũng là một bảo đảm.
Mặc dù chuyện này có điểm buồn lo vô cớ, thế nhưng phòng ngừa chu đáo cũng là chuyện tốt.
Nghệ Phong không khỏi hy vọng sư môn của Điệp Vận Du nhanh chóng đến Tĩnh Hinh thành, nếu như sư môn của nàng qua đây, vậy lực phòng ngự của Tĩnh Hinh thành đại thăng, cho dù tương lai Kim Ưng Tông thực sự đến đối phó, cũng không phải chuyện tình dễ dàng như vậy.
Tốc độ của Nghệ Phong và Trữ Huyên được phát huy đến mức tận cùng, cảnh vật bốn phía lướt nhanh qua sau lưng hai người, trong khoảng thời gian ngắn đã đi rất xa. Trữ Huyên thấy Nghệ Phong chăm chú đi theo phía sau nàng, đáy lòng cũng có chút không cam. Tốc độ lần thứ hai nhanh thêm, muốn bỏ xa Nghệ Phong.
Nhìn thấy Trữ Huyên như vậy, khóe miệng Nghệ Phong cười cười, lần thứ hai thi triển thân pháp Mị Ảnh ra, không xa không gần theo sau Trữ Huyên như trước.
Tốc độ của Trữ Huyên đề cao càng nhanh, kinh ngạc trong lòng càng dày đặc, mặc kệ nàng đề cao kinh khủng cỡ nào, Nghệ Phong chung quy không nhanh không chậm đi theo phía sau nàng. Nói cách khác, ở phương diện tốc độ, Nghệ Phong căn bản không thua nàng.
Kết quả như vậy khiến Trữ Huyên hít sâu một hơi. Tốc độ của một Tôn Cấp sơ giai, cư nhiên có thể sánh ngang Tôn Cấp cao giai, điều này xác thực làm cho người khác không cách nào tin tưởng. Tôn Cấp kém nhau một giai, chênh lệch lẫn nhau vô cùng lớn, huống chi bọn họ kém nhau không phải một hai giai, là hơn cả năm gia a.
Trữ Huyên thấy không chiếm được thượng phong, rốt cục cũng chạy chậm lại. Điều này khiến tiếu ý trên khóe miệng của Nghệ Phong càng đậm, tốc độ của hắn quả nhiên có thể sánh ngang Tôn Cấp cao giai, thân pháp Mị Ảnh không hổ là Thiên Giai, hiệu quả đề cao thật kinh khủng.
Trữ Huyên liên tục lao về phía trước, khi tới dưới chân núi của một tòa núi lớn, nàng mạnh mẽ dừng lại, quay qua Nghệ Phong nói:
– Chính là ở đây.
Nghệ Phong gật đầu nhìn qua ngọn núi kia, ngọn núi này làm cho người ta có một loại cảm giác sâm nghiêm, đỉnh núi cao chót vót trong mây cùng với vụ khí tràn ngập, làm cho người ta cảm thấy một loại dữ tợn thần bí.
Nghệ Phong lấy ra hai viên đan dược từ trong giới chỉ, đưa cho Trữ Huyên một viên nói:
– Nuốt vào đi, có thể chống đỡ một ít chướng khí.
Trữ Huyên gật đầu, tiếp nhận nuốt xuống phía dưới, sau đó quay qua Nghệ Phong nói:
– Chúng ta vào đi thôi!
Dưới cái gật đầu của Nghệ Phong, Trữ Huyên và Nghệ Phong đồng thời lao vào trong đó. Đúng như Trữ Huyên dự liệu, trong nơi này tràn đầy chướng khí, bọn họ đi vào càng sâu, chướng khí càng nồng hậu, may mắn chính là thực lực hai người rất cao, hơn nữa có đan dược phụ trợ, nên những chướng khí này không có tác dụng quá nhiều đối với hai người.
Thảm thực vật dày đặc nói cho hai người biết thâm sơn này rất nguy hiểm, tuy rằng tốc độ hai người không chậm, thế nhưng cũng cẩn thận cảnh giác bốn phía. Đối với địa phương thâm sơn như vậy, nguy hiểm sẽ không ít, rất có thể đột nhiên chạy ra một con Ma thú, nếu như một người lơ đãng, ngay cả Cơ Lạp còn chưa thấy mà đã chết ở trong miệng Ma thú, vậy thực sự khóc không ra nước mắt.
Trữ Huyên và Nghệ Phong cũng không biết đi bao xa, thời điểm hai người đều cảm giác có chút uể oải, phía trước rốt cục cũng xuất hiện một tòa cung điện, tòa cung điện này cũng không phải rất lớn, thế nhưng làm cho người ta có một cảm giác lạnh lẽo, giống như một độc xà ẩn núp, thẳng tắp xoay quanh ở khu vực này.
Phát hiện như vậy làm cho Nghệ Phong và Trữ Huyên liếc mắt nhìn nhau, đều phát hiện trong đó không đơn giản.
Một đường đến này, Trữ Huyên và Nghệ Phong rất không thoải mái, đụng tới độc vật Ma thú không ít, cho dù lấy thủ đoạn của hai người bọn họ, cũng tiêu tốn rất nhiều sức lực mới đi đến nơi đây. Trữ Huyên thấy có chút may mắn, may mà có một Y Sư cao giai như Nghệ Phong theo nàng đến, nếu như là cường giả sư môn mà nói, sợ là muốn đi tới nơi này càng tiêu tốn tinh lực hơn.
Chỉ là ở một địa phương cổ quái thế này, kiến tạo ra một tòa cung điện âm trầm như vậy, hiển nhiên không phải người bình thường có thể làm được.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi nói:
– Nếu đã tới, vậy cũng nên vào xem một chút. Lén đi vào điều tra một phen, không nên đả thảo kinh xà.
Trữ Huyên gật đầu, cùng Nghệ Phong đi song song, thân ảnh chớp động bay nhanh về phía cung điện. Tiếp cận bốn phía cung điện, Nghệ Phong nhìn thủ vệ sâm nghiêm, trong mắt càng thận trọng, hắn phát hiện thực lực những thủ vệ này cư nhiên không có một người dưới Tướng Cấp…
Thận trọng như vậy, đồng thời cũng xuất hiện ở trong mắt Trữ Huyên, trong lòng Trữ Huyên đột nhiên có một dự cảm không tốt. Mặc kệ, nhìn Nghệ Phong đã chui vào cung điện từ một vị trí bí mật, Trữ Huyên cũng cắn răng chui vào trong đó.
Ở trong ấn tượng của Trữ Huyên, Cơ Lạp không giống như người có thế lực nào đó. Cho dù hiện tại Trữ Huyên nghe nói hắn ở trong một tòa cung điện, cũng chỉ cho rằng gần đây Cơ Lạp gia nhập một cổ thế lực, cũng không có quá để trong lòng, bởi vì lão gia hỏa kia rất thích tự do. Nếu như thế lực sâm nghiêm, hắn căn bản sẽ không gia nhập. Thế nhưng cảm giác hiện tại ở trong tòa cung điện này, làm cho Trữ Huyên phủ định suy đoán của nàng.
– Cẩn thận một chút! Sợ là trong cung điện này không chỉ có Cơ Lạp là Tôn Cấp, có lẽ có tồn tại sánh ngang nàng cũng nói không chừng.
Nghệ Phong quay qua Trữ Huyên nhắc nhở nói.
Những thủ vệ này quá mức sâm nghiêm, loại sâm nghiêm này cho dù so với hoàng cung cũng không kém, thậm chí mạnh hơn một bậc. Điều này khiến Nghệ Phong rất nghi hoặc, Nghệ Phong đoán rằng nơi này khẳng định là một phân điện nào đó của một thế lực nhất lưu.
Dựa theo Lão đầu tử nói, học viện Trạm Lam cũng không tính là thế lực nhất lưu, kia có thể nghĩ thế lực nhất lưu mạnh đến cỡ nào!
Nghệ Phong đi lung tung trong cung điện, cũng không biết Cơ Lạp ở nơi nào, cũng không dám tùy ý thi triển hồn lực tra xét, chỉ có thể tìm lung tung giống như con ruồi không đầu. Thỉnh thoảng có một ít thủ vệ phát hiện bọn họ, Nghệ Phong cũng đưa bọn họ lên đường.
Lấy thực lực của Nghệ Phong và Trữ Huyên, giết một Tướng Cấp căn bản là không phải vấn đề quá lớn, thậm chí giết bọn hắn cũng không phát sinh một âm hưởng. Chỉ là, theo giết người càng ngày càng nhiều, Nghệ Phong và Trữ Huyên cũng không khỏi thở dài một hơi, giết nhiều người như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.
Quả nhiên, không có qua bao lâu, một câu rống giận “có người xông vào cung điện” vang lên, lập tức toàn bộ thị vệ cung điện bạo động lên.
Nhìn thấy một màn này, Nghệ Phong và Trữ Huyên bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không dừng chân lại, thân ảnh chợt lóe lên, xuất hiện ở một bãi đất trống. Lập tức vận chuyển đấu khí phẫn nộ quát:
– Cơ Lạp, lăn ra đây!
Thanh âm này làm cho đám phi cầm bay loạn, không ngừng vang vọng ở trong thâm sơn. Đám thị vệ cũng oanh dũng lao ra, vây quanh ở chung quanh Nghệ Phong và Trữ Huyên.
Một màn này, cũng không có làm cho Nghệ Phong lưu ý, mà là chăm chú nhìn vào trong cung điện, hai cổ khí thế dâng trào bạo phát lao ra, chỉ khoảng nửa khắc đã xuất hiện trước mặt Nghệ Phong.
Nhìn hai thân ảnh kia, ánh mắt Nghệ Phong mạnh mẽ ngưng trọng, trong mắt cũng tràn đầy vẻ thận trọng. Cơ Lạp là một người trong đó, làm cho Nghệ Phong kinh ngạc chính là, khí tức của hắn không kém ngũ giai. Mà một đạo thân ảnh khác càng đáng sợ, sợ là thực lực đạt được cao giai, so với Trữ Huyên cũng không kém bao nhiêu.
Tổ hợp như vậy làm cho trong lòng Nghệ Phong hít một ngụm hàn khí, Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Trữ Huyên, thấy sắc mặt Trữ Huyên cũng ngưng trọng đồng dạng.
– Ha ha, nghĩ không ra ngươi thực dám đến. Xem ra ngày hôm nay ngươi phải ở lại chỗ này rồi.
Cơ Lạp nhìn Trữ Huyên, trong lòng đắc ý nói không nên lời, lúc trước hắn nghe tin Trữ Huyên ở Tội Ác chi thành, nên mua chuộc một vài người đi Tội Ác chi thành truyền bá tin tức, nói hắn ở chỗ này, không nghĩ rằng thực sự dẫn Trữ Huyên tới.
Trữ Huyên nghe Cơ Lạp nói, nàng băng tuyết thông minh làm sao không biết mình trúng kế. Chỉ là thật không ngờ chính là, Cơ Lạp luôn luôn thích tự do, cũng sẽ chịu hạn chế mà gia nhập thế lực lớn.
– Đê tiện!
Trữ Huyên mắng một tiếng.
– Ha ha, năm đó được một lão gia hỏa cứu, tuy rằng không biết vì sao lão gia hỏa kia lại bỏ qua ngươi. Chỉ là cái này cũng không trọng yếu, quan trọng là ngày hôm nay ngươi ở chỗ này.
Cơ Lạp cười nói, ánh mắt chuyển tới trên người Nghệ Phong, thần sắc cũng có chút sững sờ, lấy thực lực của hắn cư nhiên nhìn không ra thực lực của Nghệ Phong, điều này khiến hắn nhíu mày.
Cơ Lạp không khỏi quay đầu nhìn về phía Người mặc hắc bào bên cạnh, Người mặc hắc bào thấy Cơ Lạp nhìn qua, tùy ý nói:
– Một Tôn cấp sơ giai mà thôi!
Nghe được Người mặc hắc bào nói, Cơ Lạp nhất thời thở dài một hơi. Một Tôn cấp sơ giai mà thôi, cũng không làm gì hắn được.
Chỉ bất quá nhìn Nghệ Phong tuổi còn rất trẻ, trong lòng cũng có chút kinh hãi, Tôn Cấp còn trẻ tuổi như vậy không nhiều lắm. Chỉ là, Cơ Lạp cũng không biết, trong lòng Người mặc hắc bào cũng rất kinh ngạc. Lấy thực lực của hắn, cư nhiên chỉ có thể đại khái nhận biết ra thực lực Nghệ Phong, hơn nữa cũng không cách nào tập trung được khí tức của Nghệ Phong, điều này làm cho nhãn thần của Người mặc hắc bào nhìn Nghệ Phong nhiều thêm một phần hứng thú.
– Trữ Huyên! Ta cũng không muốn làm khó dễ ngươi, giao thứ lúc trước ra đây. Ta thả ngươi rời đi!
Cơ Lạp nhìn Trữ Huyên hừ nói.
– Hừ!
Trữ Huyên hừ một tiếng, lãnh ngạo nhìn Cơ Lạp.
Cơ Lạp không thèm để ý nhãn thần của Trữ Huyên, hắn cười nói như trước:
– Cũng được, cũng biết lấy tính tình của ngươi sẽ không giao ra đây. Bắt ngươi giam giữ, tự nhiên có thể tìm ra, cho dù trên người ngươi không có, cũng có thể bức sư môn ngươi giao ra đây.
Nghe Cơ Lạp nói, Trữ Huyên cười lạnh nói:
– Chỉ bằng ngươi?
– Ha ha! Lấy thực lực của ta tự nhiên không làm gì được ngươi. Chỉ là… Tiễn Hộ, lần này mời ngươi cùng ta đồng loạt ra tay.
Cơ Lạp nói rằng.
Người mặc hắc bào gật đầu, dùng thanh âm khàn khàn nói:
– Cơ Lạp yên tâm.
Thấy hai người tựa hồ không coi mình ra gì, Nghệ Phong hừ một tiếng, quay qua Trữ Huyên nói:
– Giao Cơ Lạp cho ta!
– Ngươi?
Trữ Huyên giật mình nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong hít sâu một hơi gật đầu, tuy rằng hắn cũng biết đối phó Tôn Cấp ngũ giai thắng rất khó. Thế nhưng nếu như để cho bọn họ vây công Trữ Huyên, kia Trữ Huyên nhất định bại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/10/2024 03:36 (GMT+7) |