Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
– Đệ tử thì không có, nhưng Tà tông các ngươi còn có người hầu. Đường đường là Tà đế, cũng phải có người phục thị chứ?
Đại trưởng lão nói.
– Nói cũng như không!
Nghệ Phong bĩu môi, người hầu, nếu hắn muốn, nháy mắt sẽ xuất hiện một đống.
Đại trưởng lão thấy được bộ dáng này của Nghệ Phong, hận không thể đập cho hắn một nhát chết tươi, giận dữ nói.
– Tiểu tử ngươi biết cái gì? Người hầu Tà tông, ngươi tưởng có thể dễ dàng làm hay sao? Có thể trở thành người hầu Tà tông đều phải trải qua lựa chọn kỹ càng. Trong hơn một vạn hài đồng có thiên phú mới có thể miễn cưỡng tuyển chọn ra một hai người. Nói cách khác, trong trăm vạn người chưa chắc có thể tuyển ra một người. Tỉ lệ này so với nhiếp hồn sư còn thưa thớt hơn.
Nói đến đây, Đại trưởng lão một lần nữa trợn mắt nhìn Nghệ Phong.
– Người hầu Tà tông, cho dù kém cỏi nhất. Ném ra ngoài đại lục, tuyệt đối không thua kém tồn tại cấp bậc trưởng lão của những thế lực mạnh nhất.
Nghệ Phong bị lời nói của Đại trưởng lão dọa cho trợn mắt líu lưỡi, há to miệng.
– Ngưu như vậy?
Đại trưởng lão nhún nhún vai nói.
– Vậy ngươi cho rằng như thế nào?
Nghệ Phong lập tức hưng phấn hô lớn.
– Hiện tại, ta đã trở thành tông chủ Tà tông, ra lệnh cho bọn họ chắc là không có vấn đề gì chứ.
Đại trưởng lão cười hắc hắc hai tiếng nói.
– Chuyện này phải hỏi sư tôn ngươi. Dựa theo lệ cũ, sư tôn ngươi với tư cách là tà đế đời trước, có lẽ sẽ bồi dưỡng cho ngươi vài tên ngươi hầu. Bất quá, sư tôn ngươi ngay cả ngươi còn không thèm quan tâm. Huống chi là người hầu… Hắc hắc…
– Con mẹ nó, lão đầu tử, ngươi hỗn đản!
Nghệ Phong chửi ầm lên, hỗn đản này ngay cả quy củ của Tà tông cũng không tuân thủ, khiến hắn hiện tại ngay cả người sai sử cũng không có.
– Nghệ Phong, bây giờ ngươi cũng đã trở thành tông chủ rồi. Dựa theo lệ cũ, cũng có thể tìm đệ tử tương lại của ngươi, bồi dưỡng một ít người hầu. Đương nhiên, những người hầu này có thể tìm bên trong những hài đồng trên đại lục, hoặc cũng có thể tìm trong nguyên cư dân bên trong Thánh thành.
Đại trưởng lão nói.
– Phi!
Nghệ Phong tức giận, phi một tiếng, nói.
– Lão đầu tử khốn kiếp kia không bồi dưỡng ta. Bản thiếu gia cũng không hơi sức đâu tìm bảo mẫu cho đồ đệ tương lai. Lão đầu tử khi dễ ta nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng tìm được đồ đệ để khi dễ lại rồi.
Đại trưởng lão kinh ngạc, vừa muốn nói điều gì, đã nghe thấy Nghệ Phong gào ầm lên.
– Phi! Sao ta lại ngớ ngẩn như vậy, tìm đồ đệ? Kẻ đần mới tìm đồ đệ.
Nghe được câu này, Đại trưởng lão đổ mồ hôi hột, thầm nghĩ không biết nếu các vị tổ tiên của Tà tông nghe được lời này, liệu có tức giận đến phun máu hay không?
– Việc này, Đại trưởng lão, có phải Tà tông còn có người hầu khác hay không? Hắc hắc, ta có thể sử dụng?
Nghệ Phong hỏi.
– Không biết, ngươi đi hỏi Liễu Nhiên đi.
Lão già không không chút nghĩ ngợi nào trả lời. Tốt hơn vẫn nên đề phong tên tiểu tử này một chút, bằng không bị hắn lột đồ lúc nào cũng không hay biết. Nghệ Phong bĩu môi. Đại trưởng lão lấy ra một kim tinh, đưa cho Nghệ Phong nói.
– Ngươi đã đạt tới Quân cấp. Đây là đại biểu cho thân phận của ngươi tại Thánh thành, đại biểu ngươi là cung chủ nhất tinh, về phần những thứ khác, ngươi hỏi Lý Liên. Ta đưa ngươi trở về.
Nghệ Phong đối với việc người hầu Tà tông đã không còn chút hy vọng nào, bất quá, đối với tài nguyên của Tà tông vẫn cảm thấy vô cùng hứng thú. Nhưng mà sau khi lão đầu tử tiến vào trong Thánh thành đã lập tức biến mất. Điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng mất hứng. Khi Nghệ Phong trở lại cung điện, Lý Liên chứng khiến Nghệ Phong một thân áo dài, so với người bình thường còn muốn bình thường hơn, trong lòng vô cùng chán động. Lúc trước, Đại trưởng lão mang Nghệ Phong rời đi, hắn còn chưa đạt tới Quân cấp, lúc này mới chỉ qua một tháng mà.
– Cung chủ, ngài đạt tới Quân cấp rồi sao?
Lý Liên thấp giọng hỏi.
Nghệ Phong gật đầu với Lý Liên nói.
– May mắn mà thôi! Tiến vào Quân cấp, ta mới xưng đáng với cái danh xưng cung chủ này. Lý Liên, sau này thúc cứ gọi ta thiếu gia là được, cung chủ, ta nghe không được tự nhiên.
– Vâng! Thiếu gia.
Lý Liên cung kính hồi đáp, trong lòng vừa kinh ngạc với tộc độ tu luyện cực nhanh của Nghệ Phong, vừa cảm thấy vô cùng cao hứng. Dù sao, Nghệ Phong càng mạnh, địa vị của mấy người bọn họ càng cao, chỗ tốt đạt được cũng càng nhiều.
– Đúng rồi, thiếu gia Ly cung tam tinh, Ly Thủy đại nhân mời chúng ta đến điện đồng hành tiến vào hắc vực.
Lý Liên nói.
– Ly Thủy?
Nghệ Phong nhíu mày, chưa từng bao giờ nghe qua cái tên này, không biết làm cách nào hắn tìm được bản thân mình. Nghệ Phong ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng nói.
– Thúc bảo với hắn ta không có thời gian!
– Cái này…
Lý Liên nhìn Nghệ Phong há hốc mồm, trên mặt lộ vẻ làm khó.
– Có vấn đề gì sao?
Nghệ Phong nghi ngờ hỏi. Lý Liên hồi đáp.
– Theo quy củ của thánh địa, cung điện tinh cấp cao cấp, có quyền mệnh lệnh cho cung điện tinh cấp thấp hơn. Nếu không có nguyên nhân đặc thù, không thể cự tuyệt cung điện tinh cấp cao cấp.
Nghệ Phong nhíu mày.
– Đây là quy củ của Thánh tông?
Lý Liên gật đầu nói.
– Đây là quy củ từ trước tới giờ của Thánh thành, chính là vì muốn kích thích các cung điện ganh đua Tinh cấp.
Nghe được lời này, Nghệ Phong chợt giãn mày. Thánh thành làm như vậy không có gì đáng trách, dù sao điều này cũng là một loại biến tướng của cạnh tranh. Một tia bất mãn trong lòng lập tức biến mất, dù sao quy củ trước giờ của Thánh thành đều như thế. Hắn đã tới Thành thành, cũng không thể là ngoại lệ, tuy rằng thân phận của hắn đặc thù, nhưng dù sao Nghệ Phong cũng không muốn ỷ vào cái thân phận này. Có một số việc, phải do bản thân tự mình giải quyết.
– Thiếu gia, người xem!
Lý Liên dò hỏi.
– Nếu đã là quy củ của Thánh thành, chúng ta cũng không thể phá bỏ.
Lời này khiến Lý Liên thở phào một hơi. Tuy nói cự tuyệt Ly cung, Ly cung cũng sẽ không trực tiếp đối phó với Nghệ Phong. Nhưng mà vi phạm quy của của Thánh thành, thanh danh của Nghệ cung chỉ sợ là sẽ biến mất. Sau này muốn triệu tập người khác phát triển Nghệ cung là chuyện rất khó có khả năng. Trong Thánh thành, bộ quy tắc truyền xuống từ thời viễn cổ kia đã ăn sâu vào cốt tủy mỗi người. Không ai nguyện ý vi phạm quy định của Thánh thành, cũng nhờ những quy tắc này, Thánh thành trên dòng sông dài lịch sử mới có thể một mực giữ vững được truyền thừa.
– Nếu thiếu gia đã quyết định đi, lão nô bộc sẽ phái người thông tri cho Ly cung.
Lý Liên nói.
– Không cần!
Nghệ Phong đột nhiên nói. Lời này khiến Lý Liên nghi hoặc vạn phần, không hiểu Nghệ Phong muốn làm gì. Nghệ Phong đột nhiên hỏi Lý Liên một câu.
– Thực lực Ly Thủy rất mạnh?
Tuy rằng Lý Liên nghi hoặc, nhưng vẫn hồi đáp.
– Thực lực hắn công bố là Quân cấp nhị giai…
– Quân cấp nhị giai sao? Ta cho rằng tam tinh phải ứng với Quân cấp tam giai chứ?
Nghệ Phong cười nói.
– Tinh cấp cùng thực lực cũng không phải là giống nhau. Trước ngũ tinh rất dễ dàng đạt được, hơn nữa chỉ cần có đủ cống hiến đối với Thánh thành, cho dù là Quân cấp nhất giai cũng có thể đạt tới ngũ tinh. Thánh thành tồn tại cũng chính bởi nguyên nhân này.
Lý Liên giải thích nói. Nghe được lời này, Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
– Nhất giai đạt tới ngũ tinh? Chẳng phải là mỗi ngày đều phải đối mặt với người khiêu chiến sao? Chỉ cần cần thắng hắn vậy thì có thể đạt tới ngũ tinh rồi.
Lý Liên lắc lắc đầu nói.
– Điều này không cho phép… Nếu khiêu chiến, chỉ có thể khiêu chiến thực lực cùng tinh cấp ngang nhau. Những cung điện tinh cấp dựa vào cống hiến để tấn cấp đều được Thánh thành bảo hộ đặc thù, không cho phép tùy ý khiêu chiến. Huống chi bình thường, cung điện đạt tới ngũ tinh. Cho dù là quân cấp tam giai đi khiêu chiếu cũng không thể chiến thắng. Bởi vì khiêu chiến một tòa cung điện, không phải chỉ là khiêu chiến chủ nhân của nó, mà là khiêu chiến toàn bộ chỉnh thể của cung điện đó.
Nghe được lời này, Nghệ Phong cũng lý giải được một chút. Trong lòng tự giễu, Thánh thành truyền thừa nhiều đời như vậy, làm sao có thể không chú ý đến sơ hở này?
– Đã như vậy, chúng ta đi Ly cung một chút. Ha ha, cung điện của chúng ta cũng nên tăng tinh cấp một chút. Tuy rằng quy củ như thế, nhưng bị người khác sai khiến, chung quy ta vẫn cảm thấy khó chịu.
Nghệ Phong nhìn Lý Liên nói.
Lý Liên nghe được lời này của Nghệ Phong, lập tức cảm thấy nao nao, hoảng hốt hỏi.
– Thiếu gia, không phải ngài muốn đi khiêu chiến Ly cung?
– Như thế nào? Không được? Chẳng lẽ cung điện của hắn dựa vào cống hiến để thăng cấp?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi, nếu là như vậy, ngược lại rất phiền toái, như vậy chỉ có thể tìm cung điện tam tinh khác. – Cũng không phải. Chỉ có điều thực lực Ly Thủy đại nhân đã đạt tới nhị giai rồi.
Ý tứ của Lý Liên rất rõ ràng, Nghệ Phong vừa mới tiến vào Quân cấp, làm sao có thể là đối thủ của Ly Thủy.
Nghệ Phong khẽ cười cũng không giải thích.
– Không thử làm sao biết? Đi!
Mặc dù Lý Liên có chút bất đắc dĩ, nhưng mà thấy Nghệ Phong đã xuất cung, cũng chỉ có thể đi theo hắn. Chỉ là trong lòng vô cùng lo lắng.
Nghệ Phong thấy Lý Liên như vậy, chỉ khẽ cười cũng không an ủi hắn.
Dưới sự dẫn đường của Lý Liên, rất nhanh Nghệ Phong đã đứng trước một tòa cung điện. Lý Liên quay đầu nhìn Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong gật gật đầu với hắn. Lý Liên chỉ có thể cười khổ hướng về phía Ly cung tiến đến. Lý Liên tiến đến cửa cung điện, nhìn thị vệ đứng bên cạnh cửa lớn nói.
– Cung chủ Nghệ Phong nhà ta tới bái phỏng cung chủ Ly cung, cũng thỉnh cầu cùng Ly cung chủ luận bàn một phen.
Câu nói này lập tức khiến thị vệ Ly cung sững sỡ, sau đó lập tức phản ứng, vội vàng thi lễ với Nghệ Phong một cái nói.
– Đại nhân Nghệ Phong chờ tiểu nhân một chút, tiểu nhân tiến vào bẩm báo cung chủ.
Trong Thánh thành, luận bàn là một việc cực kỳ được coi trọng. Cho dù Nghệ Phong chỉ là một cung chủ nhất tinh, nhưng mà tới khiêu chiến cung chủ tam tinh, bọn họ cũng không dám chậm trễ chút nào. Rất nhanh, sau khi được thị vệ hồi báo, một người nam tử xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong dò xét thoáng qua hắn một chút, lập tức xác nhận thân phận của hắn.
– Ngươi chính là Nghệ Phong?
Nam tử cũng có chút kinh ngạc, hắn nghe nói bên cạnh xuất hiện thêm một tòa cung điện, chủ nhân của tòa cung điện này tên là Nghệ Phong. Nhưng thực không ngờ, Nghệ Phong lại còn trẻ đến như vậy. Tuy rằng sau khi thực lực đạt tới một cấp độ nhất định, sẽ có hiệu quả trú nhan. Nhưng mà, dung mạo của Nghệ Phong hiển nhiên không phải là trú nhan, mà quả thực là do tuổi tác còn rất trẻ. Lập tức Ly Thủy xem trọng Nghệ Phong thêm vài phần, thân thiện nói.
– Nghệ cung chủ đạt vừa mới đạt tới Quân cấp? Ha ha, đã muốn khiêu chiến ta rồi sao?
Nghệ Phong cười cười nói.
– Thời gian là vàng bạc, tới thử thời vận, tiện thể tăng tinh cấp của cung điện lên một chút, miễn cho vài việc phiền toái.
Nghe được lời này của Nghệ Phong, Ly Thủy cười nói.
– Cũng đúng, khi xưa ta đạt tới nhất tinh, cơ hồ là bề bộn đến ngập đầu. Mỗi một tòa cung điện phân phối xuống nhiệm vụ, lại phải lựa chọn một lần. Thực là lãng phí rất nhiều thời gian, chỉ là năm đó thực lực bản thân có hạn cũng không có biện pháp nào cả.
Nghe được lời phàn nàn này của đối phương, Nghệ Phong khẽ cười nói.
– Cho nên lần này đến đây, hy vọng một lần vất vả có thể suốt đời nhàn nhã.
– Hảo phách lực!
Ly Thủy cười ha hả, khua khua tay nói với Nghệ Phong.
– Mời!
Nghệ Phong gật đầu, Lý Liên không còn cách nào khác chỉ có thể đi trước dẫn đường. Rất nhanh, một giác đấu trường cực lớn đã xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. So với những giác đấu trường trước đó Nghệ Phong nhìn thấy, nó cổ phác và to lớn hơn rất nhiều. Bốn phía giác đấu trường được một tầng phòng hộ tráo nhàn nhạt bao phủ, hào quang lưu chuyển. Phối hợp với khí tức cổ phác, khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác sâm nghiêm. Giác đấu trường cực lớn khí thể đồ sộ này khiến Nghệ Phong cảm thấy chân tay có chút ngứa ngáy. Lý Liên trông thấy bộ dáng xoa xoa tay của Nghệ Phong, giải thích nói.
– Bên trong Thánh thành có rất nhiều giác đấu trường như vậy. Đây là do đại năng viễn cổ kiến tạo ra, hơn nữa toàn bộ những giác đấu trường này đều được đại năng viễn cổ gia trì. Hơn nữa, hàng năm cao tầng Thánh thành đều gia trì lại một lần, chắc chắn dị thường. Nghe đồn có thể thừa nhận một kích của Thánh cấp.
Nghe được lời này, Nghệ Phong líu cả lưỡi, ngẫm lại cũng lý giải được chuyện này. Bên trong Thánh thành nhiều cao thủ như vậy, giao thủ sơn băng địa liệt cũng không ít, nếu không có giác đấu trường chắc chắn, quả thực khó có thể chịu nổi luận bàn của những người này.
– Nghệ cung chủ, mời!
Ly Thủy nhìn Nghệ Phong nói. Nghệ Phong nhìn về phía Ly Thủy chỉ có một người, nghi ngờ hỏi.
– Ly cung chủ chỉ có một người thôi sao?
Ly Thủy khẽ cười cười nói.
– Nếu như các hạ có thể đánh bại ta, không có võ giả đạt tới Quân cấp đến đây trợ giúp, căn bản sẽ không mang lại chút tác dụng gì. Nếu các hạ không đánh bại được ta, như vậy một mình ta đã đủ rồi.
Nghệ Phong không thể không gật đầu, đạt tới cấp bậc này, không có võ giả đã lĩnh ngộ năng lượng không gian trợ giúp, căn bản là sẽ không có chút tác dụng nào. Việc hắn có được hai dạng năng lượng đặc thù Phệ Châu cùng tử khí là chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà có được bao nhiêu người trên đời này có kỳ ngộ giống như là hắn?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 210 |
Ngày cập nhật | 20/11/2024 03:36 (GMT+7) |