Tôi không báo cho các con mà thuê Taxi từ Berlin Flughafen Schönefeld về thẳng nhà. Sau 13 tiếng bay kể cả thời gian quá cảnh, tôi bấm chuông cửa lúc 9 giờ tối (giờ Berlin) của ngày hôm sau. Mở cửa là con gái tôi, bé Liên Hoa. Mới gần năm mà thấy nó lớn lộc ngộc, cao gần bằng bố rồi. Nó kêu to như bắt được vàng: ” Bố! Bố về! Bố về rồi mẹ ơi, Long ơi!”. Nguyên chạy ùa ra ôm lấy tôi, dụi mặt vào ngực tôi và cắn một cái đau điếng mà hạnh phúc. Cu con thì ra sau cùng, gầy lêu đêu và cũng cao gần bằng chị. Cả nhà vui và tíu tít hỏi chuyện HN, chuyện VN và chuyện Quê. Vừa giở quà của mình được mọi người gửi tặng để ngắm, để ướm, để nếm thử vừa cười, vừa nói, vừa hỏi làm cho tôi không ngớt miệng trả lời, dẫn giải và giải thích. Đến 12h, Nguyên mới giục các con ” Hai đứa đi ngủ đi, mai còn đi học và để bố tắm rửa, nghỉ ngơi kẻo bố mệt. Nhanh!”
Hai chị em vội ôm những gói quà của mình về phòng riêng. Kiểu này còn lâu chúng mới ngủ được với những món quà mà chắc chắn chúng rất thích. Ba chị em Thuý – Minh – Tâm nhận mua quà cho hai em, còn hai chị Liên & Lan thì đảm trách việc mua quà cho mợ Nguyên. Chị Thanh và em Bình tôi thì gửi toàn đồ ăn, thực phẩm khô sang.
… Bạn đang đọc truyện Những người tôi yêu tại nguồn: http://truyensextv.cc/nhung-nguoi-toi-yeu/
Sau khi làm xong các “Thủ tục” với Thuý, Liên và Lan, chụp hình cùng cả nhà, ôm bế hôn hít hai đứa con xong là hai bố con tôi ra sân bay.
Dọc đường tôi dặn Lâm mọi việc cần phải tiến hành khi tôi đi vắng để nhằm dần dần đưa thằng con vào guồng máy đầu tư, kinh doanh để nay mai sẽ giao toàn bộ việc trong nước cho con trai.
– Ngoài những công việc đầu tư và kinh doanh ra, con còn phải gánh trách nhiệm lớn là chăm sóc gia đình nữa nhé. Nhà toàn đàn bà, con gái, trẻ nhỏ chỉ trông chờ vào con đấy. Cậu ở xa cũng chỉ góp ý, hoặc trợ giúp con phần nào thôi.
– Vâng ạ. Con biết rồi, cậu yên tâm ạ.
– À, khi nào mợ về thì giao xe của cậu cho mợ dùng đỡ phải chở mợ đi các nơi, mất việc của con.
– Vâng.
Sau 15 tiếng bay (kể cả thời gian Transit), tôi có mặt ở sân bay Berlin lúc 19 giờ (giờ Đức). Tôi không gọi điện thông báo cho Nguyên và hai con vì muốn gây bất ngờ cho họ. Tôi thuê Taxi với lỉnh kỉnh đồ đạc, toàn là quà cáp bên nhà gửi sang tặng, cho ba mẹ con Nguyên. Đến sảnh chung cư tôi mới gọi để mẹ con Nguyên xuống chuyển đồ lên nhà.
Thấy tôi là con gái Liên Hoa lao đến ôm. Nó cao gần bằng bố rồi. 17 tuổi rồi còn gì. Con trai Thanh Long thì cao gần đến tai chị nhưng gầy nên nhìn càng thấy lớn. Cũng sắp 14 tuổi, ria mép đã lờ mờ, lún phún. Tôi ôm Nguyên vào lòng, hôn lên trán vợ: ” Anh nhớ vợ!”. Nguyên cấu vào lưng tôi, nói nhỏ: ” Mấy tháng rồi, ai chả nhớ!”
Lên đến căn hộ là như một cái chợ. Đồ tặng và quà trưng hết cả ra. Rồi ướm, đo, thử các loại trang phục. Rồi nếm, ăn thử các món bánh kẹo để rồi tấm tắc khen. Xen vào đó là bạt ngàn câu hỏi, nói, cười… làm tôi phát mệt vì trả lời.
Gần 12 giờ đêm, Nguyên giục hai đứa con đi ngủ để mai còn đi học và “Để cho bố đi tắm rồi nghỉ kẻo mệt”.
Tắm xong, lên giường là hai vợ chồng hành sự luôn để bù cho những ngày vắng nhau. Sau khi làm 2 nháy, Hường bảo:
– Chồng ngủ đi! Mai em mới hỏi chuyện nhà. À, mình yêu nhau đúng kỳ đấy. Em mong sinh con trong năm nay. Rồi nàng hôn tôi, lau sạch chim cò cho tôi rồi để mặc tôi nằm một mình. Nàng ra thu dọn “bãi chiến trường” mà hai đứa con bày bừa bộn các thứ quà cáp ngoài phòng khách.
Tôi ngủ mà chập chờn hiện diện 8 khuôn mặt của 8 người đã dâng hiến cho tôi, đã bị tôi chinh phục, trong đó có 3 người đang mang thai những đứa con của tôi.
Hôm sau, khi thức dậy thấy đã 9 giờ. Giờ này các con tôi đã đi học, Nguyên thì chắc là đang ở ngoài quán. Tôi đánh răng, rửa mặt xong, chọn mấy món quà Việt để mang cho mấy nhân viên làm công.
Ăn sáng xong, hai vợ chồng lái xe đi tới các cửa hàng, quán xá trong chuỗi nhà hàng của Nguyên. Qua theo dõi, tìm hiểu và qua lời kể của vợ, tôi thấy Nguyên ngày càng thành thạo trong kinh doanh, doanh số ngày càng cao. Tôi không kiểm tra tài khoản của mảng kinh doanh nhà hàng, quán ăn đã giao toàn quyền cho vợ nhưng chỉ cần thấy sự tấp nập khách và lượng khách ruột ngày càng nhiều, thấy thái độ phấn khởi và cung cách ứng xử của nhân viên là tôi biết việc kinh doanh của Nguyên đang thịnh.
Ở nhà cùng vợ con một tuần là tôi lại chúi mũi vào công việc, lại trên từng cây số một mình một xe đi khắp nơi để kiểm tra, để lên kế hoạch tiếp cho kinh doanh.
Đến trung tâm đào tạo nghề, thấy Andre báo cáo là lượng học sinh học nghề điều dưỡng – chăm sóc người già nay ít quá trong khi nhu cầu ngày càng nhiều. Tôi chợt nghĩ ra việc chiêu sinh, đào tạo tiếng từ bên VN rồi đưa sang đây đào tạo tiếp nghề thì sẽ thuận lợi và chắc chắn, chủ động 2 đầu vào, ra hơn là nhặt nhạnh học viên ở bên này. Bởi lẽ học viên người Âu ít hứng thú với việc chăm sóc người già. Còn học sinh VN chắc chắn thích vì muốn được ra nước ngoài. Vấn đề là chọn lựa các mô hình, thủ tục pháp lý… Tôi giữ bí mật những suy nghĩ này trong đầu mà chưa bàn gì với các cộng sự người Đức của tôi. Nếu thành công là tôi sẽ mở rộng ra các nước xung quanh như Tiệp, Ba lan…
Các con được nghỉ mấy ngày, tôi đưa vợ con đi nghỉ ở vùng núi Thüringer vì chỉ nơi đó tháng 2 vẫn còn tuyết rơi. Tôi và hai trẻ rất thích tuyết, còn Nguyên thì chỉ thích đi Rostock tắm biển.
Quanh quẩn vậy mà đến nay đã hơn một tháng tôi xa Việt Nam. Tuy xa vậy nhưng hàng ngày tôi vẫn gọi điện hoặc nghe điện gọi để gặp gỡ các nàng. Ai cũng có điện thoại di động, trừ bé Ngọc và bé Hinh. Nhưng hai cô vợ bé bỏng này cũng đủ khôn để đi ra chỗ khác nghe và nói chuyện riêng với tôi. Ai cũng thì thầm câu: “Nhớ chồng lắm”. Chỉ có Thuý, Tâm và Minh biết sử dụng và có Webcam để cho tôi được nhìn ba cái bụng bầu ngày một rõ, ngắm 6 bầu vú đã thâm quầng và nung núc sữa non, ngắm 3 cái lồn mòng mọng, mum múp và ướt át…
Một đêm, sau khi địt nhau tơi tả, Nguyên kéo tay tôi đặt lên mu lồn và hoan hỉ nói:
– Em bặt kinh rồi, chồng ơi.
Lại có em bé rồi, thích quá.
Một chút sững sờ, một chút thích thú và trên hết là rất… tự hào về độ cường tráng và hiệu quả. Mấy tháng địt nhau tơi tả với 8 cái lồn mà nay vẫn làm cho vợ mang bầu.
– Vậy thì em không về Việt Nam nữa chứ? Tôi hỏi.
– Không! Em vẫn muốn về và phải về. Vì…
Rồi Nguyên liệt kê trăm ngàn lý do cần thiết để thuyết phục tôi đồng ý cho nàng về.
“Em muốn về chăm sóc bố và thím Hường để đón tay em bé”
Với tôi, đây là lý do hợp lý nhất.
– Nhưng để cuối tháng 3 hãy về. Lúc đó thai đủ tháng, kê khai trong visa cho hợp lý kẻo lúc quay sang sẽ rắc rối. Nhớ giấy chứng nhận của bác sĩ đấy nhé!
– Em biết rồi. À! Khi nào tụi nhỏ nghỉ hè thì anh mua vé cho hai chị em nó về nữa nhé!
– OK!
Thằng Thanh Long mới vào lớp 8 thì còn lâu. Chứ con Liên Hoa chỉ còn năm nữa là vào Đại học rồi. Tôi hướng cho con học ngành luật nhưng nó lại thích ngoại giao. Cũng chẳng sao.
Trong thời gian chờ đợi, cả hai vợ chồng đều lao vào công việc nhằm thu xếp gọn gàng mọi thứ để Nguyên yên tâm. Được cái là Nguyên đã có trong tay hàng trợ thủ đắc lực, trung thành và thật thà, một đội ngũ nhân viên chăm chỉ, thạo việc. Tôi chỉ theo dõi và gián tiếp quản lý cùng Nguyên khi cần, còn lại giao hết cho vợ, kể cả vấn đề tài chính trong mảng kinh doanh mà Nguyên phụ trách.
Đưa Nguyên ra sân bay, tôi dặn mọi thứ và bảo:
– Nếu có gì khó khăn thì cứ bảo thằng Lâm nhé. Nó như con mình.
– Vâng.
Cuộc sống của ba bố con vẫn bình lặng trôi qua. Liên Hoa đã biết thay mẹ quán xuyến việc nhà và thỉnh thoảng đi thị sát các cửa hàng của mẹ để báo cáo cho mẹ điều khiển từ xa.
Thằng Thanh Long ham mê tập thể hình hơn sau khi bị bố chê “Thanh niên rồi mà còm nhom như que sậy”. Thế là cu cậu lao vào tập. Một thời gian thấy cứng cáp, chững chạc hẳn lên.
Hường về đến Hà Nội chơi mấy hôm rồi về quê.
Hường kể: “Em về thấy bụng cái Thuý lớn tướng rồi, mắn đẻ thế. Nghe chị Liên bảo là cả cái Tâm và cái Minh cũng chửa kềnh càng rồi. Chị ấy than thở với em là hai đứa đều không có chồng mà chửa đẻ sợ họ hàng cười cho. Em an ủi chị ấy là bây giờ ai chê trách gì chuyện đó đâu. Vả lại thì có con mang họ mẹ có sao đâu. Có bố càng tốt mà không có cũng chẳng sao. Em định mấy hôm nữa lên Thái Nguyên thăm chúng nó…”
Tuần sau, Nguyên gọi điện báo tin…
“Thím Hường ở cữ rồi. Con trai, 3 ký 2 nhá.”
Tôi biết, bố vợ tôi mừng như thế nào và Hường hạnh phúc như thế nào. Được mấy hôm thì Hường điện cho tôi (chắc lúc ấy chỉ có một mình, vì tôi đã dặn chỉ nhắn tin hoặc gọi cho tôi khi không có ai biết), Hường nói nhỏ, như có vẻ còn mệt:
“Em sinh rồi, con trai. Đặt tên là Hoàng theo ý bố nó”
Rồi sau đó là những lời yêu thương, nhung nhớ và hò hẹn cùng tôi. Tôi bảo Hường khi nào bé Hinh về thì đưa máy cho nó để tôi hỏi chuyện học hành. Hường bảo:
“Ối, giờ nó lớn lộc ngộc rồi. Đi học lớp 8 trên huyện, được anh mua cho cái xe đạp nhưng thỉnh thoảng vẫn bắt bố đèo đi bằng xe máy. Cứ như trẻ con…”
Chiều muộn lúc ba bố con tôi đang ăn thì thấy số máy của Hường gọi, tôi cầm máy nghe thì ra Bé Hinh…
– A lô, anh Luân ạ. Em đây…
Rồi thút thít khóc vì nhớ anh, dỗi vì sao anh không về cùng chị Nguyên hay là anh quên em rồi… Nói chuyện với nhau chừng 30 phút. Tôi bảo tắt đi để tôi gọi lại kẻo tốn tiền và mẹ Hường nghi đấy.
– Em bổ lợn lấy tiền trả tiền điện thoại. Còn mẹ không nghi gì đâu.
Thế là lại tiếp tục. Em khoe vú to bằng cái chén uống nước rồi.
– Thế… lồn đã nhiều lông chưa? Tôi hỏi trêu.
– Ứ… Anh về thì biết.
– Anh sẽ về với em. Nhưng phải học cho giỏi rồi anh sẽ đưa sang Đức nhé.
– Ôi, được thế thì em thích lắm.
Hôm sau, tôi gọi cho Nguyên dặn mua quà tặng bố, tặng thím Hường và “Nhớ mua cho cái Hinh cái máy điện thoại để động viên nó chăm học và chăm em giúp mẹ”.
Hôm Nguyên lên Thái Nguyên là dịp để tôi trò chuyện, xem hình cả 4 bà vợ quây quần, tíu tít bên nhau. Bụng Minh và Tâm giờ đã 6 tháng rồi nên đi lại khệ nệ lắm. Riêng bé Ngọc của tôi thì xinh như nàng tiên vậy. Cũng cao ra phết. Trời có ấm nóng không mà khi đứng trước máy bé cởi áo khoác, chỉ còn mặc cái áo Pull bó sát người làm nổi lên hai gò vú cao vống và nhọn cứng như chào đó, như mời gọi tôi – Người đã ăn nằm như vợ chồng với bé từ hai năm nay. Tôi yêu em!
Thuý ngày nào cũng gọi cho tôi, khoe hai con, khoe cái bụng bầu, khoe vú, khoe lồn… và bao giờ cũng kết thúc bằng nụ hôn gió và “Em nhớ chồng, em thèm…”
Liên và Lan cũng thỉnh thoảng nói chuyện với tôi. Đến 3/4 câu chuyện là những lời kể dành cho các con, cháu. Còn lại chỉ những lời nhớ nhung và những nụ hôn bằng lời. Không còn được nghe 2 bà nói câu ” Thèm địt” nữa. Hai bà vợ của tôi đã già rồi ư? Vừa mới qua tuổi 60 thôi. “Cứ đợi nhé, khi anh về là các em sẽ được hoặc phải ham muốn như trước!” Tôi tự nghĩ như vậy và nhất định sẽ như vậy.
Nghỉ hè, tôi mua vé cho hai chị em con Liên Hoa về Việt Nam. Con gái tôi đề nghị:
– Bố ơi, con có đứa bạn gái rất thân. Bố nó trước đây cũng làm chuyên gia ở Việt Nam, nhưng ông ấy đã mất rồi. Nó muốn đi cùng con về Việt Nam. Nếu có thể thì bố cho phép nó đi cùng chúng con nhé. Tiền vé thì mẹ nó bảo là sẽ lo cho nó…
– Cũng tốt thôi! Con lại phải làm thông ngôn cho bạn thì vất vả đấy.
– Cũng được mà bố.
Thế là tôi chở ba đứa trẻ ra sân bay cho chúng về Việt Nam ba tháng hè.
Tháng Bảy, tôi nhận mấy tin vui.
Minh đẻ sinh đôi, cũng một trai, một gái. Tôi gọi cho Minh để đặt lại tên cho con. Đứa con trai ra trước đặt là Minh Long, đứa con gái là Minh Thái. Minh thắc mắc thì tôi giải thích lấy tên của mẹ làm tên đệm. Tên con trai là Long vì là con của bố Luân, tuổi Rồng lại sinh năm Rồng (2000). Còn con gái cũng lấy tên của mẹ làm đệm. Còn tên Thái là ý muốn nói đã sinh ở Thái (nguyên). Nàng cười hạnh phúc lắm.
Tâm sinh con sau Minh đúng 4 ngày. Con trai. Tôi đặt tên là Tâm Long với lời giải thích, phân tích tương tự như đã nói với Minh.
Sang tháng Tám, thì Thuý sinh tiếp cho tôi một thằng con trai nữa. Tôi đặt tên là Thăng Long.
Vậy là đến nay tôi đã có 9 đứa con. 5 Đứa con trai, xếp theo thứ tự, gồm:
1 – Thanh Lâm (Mẹ Liên)
2 – Thanh Long (Mẹ Nguyên)
3 – Hải Long (Mẹ Thuý)
4 – Minh Long (Mẹ Minh)
5 – Tâm Long (Mẹ Tâm) và…
6 – Thăng Long (Mẹ Thuý)
Cùng ba cô con gái, gồm:
1 – Liên Hoa (Mẹ Nguyên)
2 – Thuý Hải (Mẹ Thuý) và…
3 – Minh Thái (Mẹ Minh)
Rồi nay mai, nếu trời cho có hậu thì các bà vợ của tôi còn tiếp tục sinh cho tôi những đứa con mang họ Lưu. Có việc tôi cần nói thêm là hai đứa con của tôi với Minh thì khó mang họ Lưu bởi mẹ chúng họ Hà (Hà Thanh Minh). Nhưng tôi đã bàn và bảo với thằng Lâm: ” Khi nào em Minh sinh thì con phải nhận làm con nuôi để nó mang họ Lưu của ” bố nuôi” chứ không để nó mang họ mẹ”.
Giờ thì mọi việc đều đúng như sự sắp đặt của tôi – Người chồng của các bà vợ, Ông bố của những đứa con.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người tôi yêu |
Tác giả | Vi Thăng Long |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Loạn luân với chị họ, Truyện loạn luân |
Tình trạng | Update Phần 50 |
Ngày cập nhật | 23/08/2021 22:33 (GMT+7) |