Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Những người tôi yêu » Phần 43

Những người tôi yêu - Tác giả Vi Thăng Long


Update Phần 50

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 43

Sáng hôm sau.

Tôi quyết định không đi Thái Nguyên nữa vì khả năng thằng Quân, con trai Lan khó qua khỏi, chưa chắc chờ được vợ chồng nhà Công – Như với cu con về kịp.

Y như rằng, 9 giờ sáng thì Thằng Lâm gọi điện từ BV về báo tin thằng Quân đã chết. Tôi vội vàng đi và dặn Liên ở nhà trông 3 đứa trẻ.

Vào đến Viện thì xác Quân đã đưa sang phòng lạnh rồi. Đưa Quân sang phòng lạnh là ý của Lan vì muốn chờ vợ chồng Công về còn được nhìn thấy mặt anh, cu cháu nhìn thấy mặt bố đẻ của nó.

Mãi đến 3 giờ chiều thì vợ chồng Công mới về tới sân bay. Tôi bảo Lâm đánh xe ra đón.

5 giờ chiều Lâm đưa vợ chồng Công về tới nhà. Tôi cũng sang nhà Lan để cùng lo việc tang lễ cho cháu. Cả nhà thống nhất sẽ đưa Quân lên nghĩa trang thành phố, nằm cạnh bố (là anh Quốc).

Việc tổ chức tang lễ cho Quân và chôn cất được lo chu đáo. Trong đám tang Quân có mặt cả gia đình vợ nó (Nhu) từ Ninh Bình ra và gia đình Lan, gia đình anh Quốc từ Nam Định, Thái Bình lên. Ai cũng thương xót.

Trong những bữa cơm gia đình, tôi được Lan giới thiệu như một ân nhân của mẹ con Lan kể từ khi anh Quốc mất. Nhiều người thấy chồng Thuý (Lâm) giống tôi nên cứ tưởng tôi là bố chồng của Thuý, là “ông thông gia” với Lan. Trong số người nhà của Lan có một ông già tuổi chừng gần 80, tóc bạc trắng nhưng da dẻ hồng hào, quắc thước và đẹp lão. Lan bảo đó là chú ruột của Lan, tên ông là Dự. Ông Dự ở lại chơi hai ngày sau mới về. Trong những ngày có đám, cả Lan và vợ chồng Lâm Thuý đều về bên nhà Lan vì còn vợ chồng Công Nhu vẫn ở nhà. Chỉ ba đứa trẻ, con của tôi và Thuý ở nhà cùng tôi và Liên. Con Liên Hoa và Sylvia thì đi tối mới về. Những ngày đó lũ trẻ luôn quấn quýt bên tôi. Chỉ khi chúng ngủ thì tôi và Liên mới làm tình. Nhưng cũng chỉ là hôn hít, sờ mó thôi chứ Liên không dám cho tôi địt vì sợ.

Từ khi tôi nói sự thật với con trai (Lâm) về mối quan hệ vợ chồng của tôi và Liên thì thấy Liên vui vẻ, tươi tỉnh và nhẹ nhõm hơn.

– Em mừng lắm mình ạ! Vậy là mối ưu tư gần 40 năm trong em đã được trút bỏ. Em vui vì thằng Lâm giờ có bố, gọi bố chứ không phải gọi là cậu nữa và anh đã gọi nó là con trai. Ước gì cả nhà đều biết chuyện và thông cảm, đồng ý với chuyện vợ chồng mình nhỉ. Liên thổ lộ những suy nghĩ thầm kín, chất chứa trong lòng với tôi khi nằm trần truồng bên tôi.
– Rồi mọi người sẽ biết thôi. Bằng cách này, cách khác anh sẽ cho mọi người biết hết. Vợ cứ yên tâm.

Liên tin cậy dụi mặt vào ngực tôi.

Sau 3 ngày tang lễ, cả Lâm và Thuý lại đi làm bình thường. Tôi cũng có một số công việc ở Hà Nội, ở Hải Phòng, Quảng Ninh, Hạ Long… nên cũng phải đi nhiều. Tôi phải gọi điện và giải thích với Minh – Tâm và bé Ngọc vì sự lỡ hẹn cùng ba bà vợ. Tôi dặn Tâm và Minh thu xếp công việc và thông báo bán nhà đi, để về Hà Nội như dự định đã bàn trước.

Hôm thứ bảy, tôi bảo Thuý làm cơm mời vợ chồng Công – Nhu sang trước khi đi. Đến lúc này tôi mới nhìn kỹ từng người.

Thằng Công không có nét nào giống bố (anh Quốc) và anh trai nó (Quân) mà nhang nhác giống một nét mặt, dáng người của ai đó tôi đã gặp mà quên mất.

Nhu thì như tên gọi. Một nét mặt nhu mì, hiền thục, trắng trẻo và khá xinh. Gầy, cao nhưng có duyên, nhất là nụ cười. Mắt to, đen láy nhưng thấy cứ phảng phất nỗi buồn. Nhu cũng nhanh nhẹn, tháo vát. Nhìn Nhu khi cùng Thuý nấu ăn tôi đoán Nhu cũng đảm đang, xứng danh người phụ nữ của gia đình.

Thằng cu con tên Thành thì giống bố đẻ (Quân) như tạc. Năm nay đã 5 tuổi nhưng tiếng Việt chỉ bập bẹ mấy từ. Có lẽ vì thế nên cu cậu sợ giao tiếp, cứ khép nép đứng sát vào bố (Công) hoặc mẹ (Như). Bà nội (Lan) dù thương quý cháu đích tôn, muốn bồng bế nhưng cũng không dứt được cháu ra khỏi bố mẹ.

Trong bữa ăn, khi nghe tôi hỏi liệu hai vợ chồng còn muốn ở Hàn đến bao giờ? Sao không để thằng bé ở Việt Nam cho bà nội nuôi cho?

Công ngần ngừ:

– Vợ chồng cháu cũng muốn về lắm. Việc bên ấy cũng khó kiếm hơn trước. Nhưng về thì làm gì? Mà ở trên Thái Nguyên thì lại càng khó khăn. Khéo rồi vốn liếng cóp nhặt mấy năm lại sạch bách…

Lâm bảo:

– Anh chị cứ về đi. Nhà cửa thì đã có rồi. Căn nhà trên Thái Nguyên, đợt này anh chị về thì bà Lan cũng lên bán đi, được bao nhiêu thì thêm vốn mà làm ăn, lo gì.

Lan bảo con:

– Vợ chồng mang cháu về đây với mẹ, với em cho thành một mối. Công việc thì dần dần lo…

Tôi bảo:

– Hai đứa cứ mang con về đi. Không thiếu gì việc cho mà làm đâu. Vả lại phải nghĩ cho đứa con nữa chứ, đưa nó về cho nó học ở Việt Nam. Chứ cứ để bên ấy rồi nó và sau nó là các em nữa liệu có chăm nuôi được không? Về đây còn có gia đình, người nọ người kia giúp đỡ, cháu ạ!
– Vâng, nốt năm nay, sang năm chúng cháu sẽ về. Còn 3 tháng nữa thôi ạ.

Khi mẹ Lâm đưa mẹ con, bà cháu Lan về. Còn lại tôi và Thuý ngồi ở phòng ăn. Ba đứa con tôi theo chị Liên Hoa và chị Sylvia đi chơi ngoài phố. Liên thì kêu mệt (Chắc do bị tôi vần và nhét cặc vào hai lần lúc sáng) nên lên phòng trước.

Thuý nhìn tôi với ánh mắt rực tình, thèm khát.

Tôi bế em vào phòng tôi và đáp ứng nỗi khát khao của cả hai. Chúng tôi địt nhau say mê đến khi Liên Hoa đưa lũ trẻ về và cùng lúc Lâm cũng quay lại. Lâm và Thuý chào tôi rồi đưa lũ trẻ về. Trước khi Lâm ra xe, tôi bảo:

– Lâm sắp xếp dần đi. Trước mắt hoàn thiện nhanh căn nhà cho chị em Minh – Tâm và thuê thêm thợ khẩn trương xây thêm hai căn ở lô 7, lô 8 cho cậu. Đồng thời với việc chỉnh trang các căn hộ trong trường để cho các giáo viên người Đức về ở luôn tại trường, không phải thuê khách sạn. Còn Thuý nhớ thanh toán lương tháng cho nhân viên làm 2 kỳ nhé. Các giáo viên thì trả lương vào tài khoản cho họ, trả bằng tiền Việt hoặc ngoại tệ thì theo yêu cầu của họ nhé.
– Vâng.

Thuý – Lâm vừa đi khỏi thì Lan gọi điện…

– Anh ơi! Ngủ chưa? Em muốn gặp chồng để… tâm sự.
– Đợi nhé! Ra cổng đi rồi anh sang ngay.

Khi tôi sang đến nơi, đã thấy Lan đứng chờ ở cổng nhà. Tôi mở cửa, giục Lan lên xe rồi phóng ra phía hồ.

Chúng tôi “hành sự” ngay trên xe. Lần này thấy lồn Lan có nước nhờn chứ không khô như trước. Tôi địt Lan ở ghế sau. Sau hai lần xuất tinh trùng vào lồn Lan, Lan lau mồ hôi cho tôi rồi bảo:

– Mình mặc quần áo vào đi anh. Em có chuyện muốn kể riêng với chồng thôi.

Tôi tò mò:

– Chuyện gì thế? Mới hay cũ hả vợ?

Lúc cả hai đã chỉnh tề, không còn lõa lồ nữa. Lan ngả đầu vào vai tôi trong khi tay em cầm tay tôi ấn vào hai bầu vú nóng hổi của mình rồi thủ thỉ:

– Chồng là người duy nhất em kể về bí mật của mình. Vì em biết anh sẽ không chê trách em, thông cảm và thương em hơn, đúng không?
– Ừ! Anh nghe đây!
– Nhưng chỉ vợ chồng mình biết thôi nhé. Đừng kể lại với ai đấy! Và em kể:

‘Em có ba đứa con. Nhưng chỉ có thằng Quân là con của anh Quốc. Còn thằng Công con của một người, cái Thuý con của một người khác nữa.

Khi thằng Quân được 3 tuổi, anh Quốc dính chuyện gái mú bị kỷ luật, cách chức đâm ra bất mãn, rượu chè và ruồng rẫy vợ con. Anh ấy đánh em như cơm bữa, đánh gãy tay một lần và tệ hơn nữa là đánh con như đánh chó. Em tủi quá bỏ việc nông trường, bế con về quê ở. Lúc đó bố em vẫn còn, cụ chửi em và đuổi mẹ con em ra khỏi nhà, bắt quay về Thái Nguyên với chồng. Em nhiều lần muốn tự tử cho nhẹ mình nhưng thương con. Em lầm lũi bế con đi, các em còn bé, mẹ thương em giấu bố đong cho em chục cân gạo và một trăm sáu mươi đồng và bảo em cứ tìm nơi trọ tạm, đợi bố nguôi giận thì mẹ đón về. Em lang thang, lếch thếch bế con ra ngoài phố huyện tính thuê trọ và buôn bán ngoài chợ. Một trăm sáu mươi đồng mẹ đưa cộng tiền lận lưng của em có quãng bảy chục, hồi ấy là món tiền lớn. Một hôm, đang ngồi bán chè khô và mấy thứ ở chợ thì thấy chú ruột em gọi. Em sợ quá! Chú em là cán bộ địa chất, đang công tác mãi tận Nghệ An cơ. Hôm ấy chú ra Hà Nội công tác, ghé về quê thăm bố mẹ em và họ hàng. Chú đã có vợ ở trong Nghệ An nhưng vợ chú ấy mới mất vì bom Mỹ. Chú lấy vợ muộn và chưa có con. Năm ấy chú đã gần 50 nhưng chưa lấy vợ nữa. Nghe chú kể, chú về nhà biết chuyện bố em đuổi mẹ con em đi, “chú buồn và thương cháu mà không biết làm gì được, cháu thì đã bế con đi cả tuần nay rồi…”. Hôm chú ra chợ huyện để mua mấy thứ vào làm quà quê cho gia đình vợ và anh em trong đoàn địa chất của chú. Em giúp chú chọn mua đồ và mời chú về chỗ em trọ. Thằng Quân thì em gửi người ta trông trẻ với tiền công 15 đồng một tháng, tối mới đón về. Về nhà chỉ có hai chú cháu, em nấu cơm mời chú ở lại ăn cơm trưa rồi chiều ra ga tàu. Năm ấy em 23 tuổi, gái một con, lâu không có đàn ông nên sự khát thèm luôn hiện hữu, chú em lại to khỏe, đẹp và dịu dàng, như chú nói thì hồi em bé chú luôn bế em cho đến khi đi thoát ly, em cũng quý chú chẳng cần gì bố mẹ, hôm đấy có sẵn mấy chai bia Tàu, em mở ra mời chú và… thế nào mà hôm ấy em lại xin chú một ngụm khi chú vừa uống một hớp. Uống bia vào em cứ thấy mình thế nào í. Xong bữa, khi chú hỏi chuyện chồng con và những lời an ủi nhẹ nhàng của chú. Trời xui đất khiến thế nào mà em lại gục đầu vào lòng chú mà khóc, ngửi mùi mồ hôi trên ngực áo chú tự nhiên thứ gì đó thức dậy và giục giã em. Chú cứ để cho em như thế, tay chú xoa lưng, xoa đầu em như là sự dỗ dành con trẻ. Nhưng với em, em cảm thấy như sự kích thích, gạ gẫm. Thế là… Anh biết không? Em ngước mắt nhìn chú với ánh mắt của người đàn bà thèm khát đàn ông và thấy mắt chú cũng long lanh nhưng cố tình che giấu. Em chủ động cởi hết áo em ra để cặp vú trần trước mặt chú và rên rỉ ” chú ơi, cháu thèm…”. Rồi cái gì đến, đã đến. Chú cháu em loạn luân làm chuyện vợ chồng. Hôm đó, chú không đi vào Nghệ An nữa mà ở lại với mẹ con em đến 4 ngày. Bốn ngày đó em vẫn gửi con mà không ra chợ. Bốn ngày ấy chú cháu em ăn ở, nói năng với nhau như vợ chồng. Anh bảo vừa bị ruồng rẫy, đánh đập từ bố thằng Quân nay có người đàn ông mình biết từ thuở nhỏ đang gần gũi mình như thế thì em cưỡng sao được. Hôm chú ra ga, em tiễn. Dọc đường chú ý bảo: ” Hay là Lan đưa con đi cùng đi, vào đấy không ai biết mình là chú cháu đâu… Anh sẽ cưới Lan.”

Dù cũng muốn nhưng em không thể, còn bố mẹ & các em của em em không bỏ được. Em bảo chú: ” Thôi… Chú ạ! Nếu may Lan có chửa thì coi như đã là vợ của chú rồi. Em sẽ nuôi con anh. Rồi anh còn phải lấy vợ chứ cứ ở vậy à. Lấy đi rồi đưa thím về quê.” Em nói trong nước mắt và chỉ dám ôm chú và gọi thầm đúng một câu ” chồng ơi, mình đi đi”. Chỉ vậy thôi rồi em chửa thằng Công đấy. Cũng mấy lần sau, chú em ra cũng đi tìm em vì biết em đẻ con trai nhưng em toàn phải trốn. Đến ba năm sau chú mới lấy vợ, có con rồi khi nghỉ hưu cả nhà về quê Nam định ở.’

– Thế bây giờ hai người có gặp nhau không? Có nhận bố con không?
– Vẫn gặp chứ anh. Biết là con của mình đấy nhưng em dặn đừng để lộ là cả em và con chết. Thế là yên. Nhiều lúc nhìn ông cũng thương, anh ạ. Mà hôm đám ma thằng Quân, anh đã thấy ông ấy rồi đấy. Ông già tóc bạc, hồng hào mà em giới thiệu với anh là ông trẻ đấy.
– À, anh nhớ rồi. Cụ Dự phải không?

Lan gật đầu xác nhận. Rồi em kể tiếp:

“Đến con Thuý thì cũng vậy. Được mấy năm yên lành, ông Quốc lúc ấy làm lái xe dính vào chuyện cờ bạc, buôn hàng cấm và gái mú. Bị đi cải tạo. Lần đi nhờ xe của bộ đội về xuôi đi thăm nom tù thì em lại dính với anh bộ đội ngay tối đầu tiên, chẳng biết tên tuổi, quê quán nhau. Thế rồi có chửa, đẻ ra con Thuý. Là đứa thứ 3 sợ bị đuổi việc nên em phải dối là về quê chăm sóc bố mẹ già và em xin nghỉ không lương hơn một năm, rồi gửi con Thuý cho bà ngoại nuôi, mãi đến khi nó lớn rồi, mới đưa lên Thái Nguyên.”

– Thế anh Quốc và hai đứa trẻ có biết chuyện không?
– Thằng Công thì anh Quốc biết không phải là con mình nhưng anh ấy tội còn to hơn vả lại cơ quan và nhất là chị Liên đả thông tư tưởng nên cũng êm. Còn con Thuý thì anh ấy không có ý kiến gì.
– Thế em có ý định cho ba người biết rõ sự thật không để họ còn dễ cư xử…

Lan nhìn thẳng vào mắt tôi rồi lắc đầu:

– Hoàn cảnh của em khác chị Liên nên em không thể, không dám hé lộ. Em biết chuyện của anh và chị Liên từ hồi thằng Lâm còn bé cơ. Chị em không giấu nhau chuyện gì nhưng không nói với người khác. Anh yên tâm nhé. Em mừng cho anh với chị Liên đã công khai nói với con để nó nhận ra bố đẻ của nó. Cái Thuý cũng biết chuyện rồi đấy anh ạ!

Tôi giật mình. Chắc thằng Lâm đã kể với vợ mình, cũng chẳng sao vì là vợ chồng thì không nên giấu. Việc tôi quan tâm lúc này là thái độ của Thuý. Tôi nhìn Lan, thăm dò:

– Thế Thuý bảo sao hả em?
– Nó mừng vì nó đã có câu trả lời cho sự hoài nghi khi thấy hai cậu cháu giống nhau như bóc và nay hai thằng con lại giống… ông nội như tạc.

Tôi lại chột dạ khi thấy Lan ngần ngừ nói câu “ông nội”. Không để tôi hỏi, Lan ôm tôi, hôn tôi, sờ chim tôi rồi cầm tay tôi đưa lên vú, ấn vào lồn. Một hồi, rồi Lan bảo:

– Em biết hết, con Thuý giống em. Biết rõ để giữ cho người mình yêu. Mẹ con em đã thề rồi. Im lặng và vui vẻ chấp nhận miễn là được anh yêu. Mẹ con em giờ đều là vợ của anh, anh ạ. Mà sao thằng Lâm không thể có con anh nhỉ?
– Cũng có thể do anh và Liên quan hệ cận huyết, dù đã bốn đời nhưng rất có thể vì vậy. May mà con anh – Thằng Lâm chỉ bị tật yếu sinh lý, tinh trùng không đủ tố chất sinh sản, còn trí tuệ, sức khỏe rất ngon lành. Em đã biết chuyện và đã coi anh là chồng thì anh cũng không giấu nữa. Ba đứa con của Thuý sinh ra chính là con đẻ của anh, cháu ngoại của vợ anh Bùi Thuý Lan.
– Ôi! Nếu mà em còn đẻ được với anh thì thích nhỉ?

Nếu thế thì con em và con nhà Thuý xưng hô thế nào hả anh?

– Vợ nào cũng là vợ, con do vợ nào sinh ra cũng là con anh. Đứa nào ra trước thì là anh, là chị. Đứa ra sau là em đều là giọt máu của bố Lưu Thanh Luân… Vừa nói tôi vừa vê vê đầu vú Lan làm nàng rú lên sung sướng…
– Anh ơi! Hay tại vì em với chú Dự là chú cháu ruột lại đẻ ra thằng Công nên nó cũng bị bệnh không có con nhỉ? Mà mấy năm trời nó với cái Như ở với nhau ngần ấy năm trời, thằng bé Thành thì đã 5 tuổi mà chả đẻ đái gì. Em lo lắm. Con Như thì hơ hớ mà càng gầy tóp đi thế chắc bởi thiếu hơi đàn ông. Con bé ngoan, giỏi giang thế mà nó chán, nó bỏ thằng Công thì tiếc lắm, anh ạ.
– Anh cảm ơn vợ hôm nay đã kể hết những bí mật cho anh nghe. Mấy hôm nữa, mẹ con em thu xếp đi Thái Nguyên cùng anh. Lên đấy mẹ con em lo chuyện bán nhà đi để xuôi về một mối. Anh cũng lên đó cùng cái Minh, cái Tâm bán nhà của Liên để đưa tất cả về Hà Nội. Tiếc là Liên không đi cùng.
– Vâng! Vợ chồng mình về đi. Hôm nay em hạnh phúc lắm, sướng lắm chồng ạ!

Tôi và em quay xe. Chở Lan về đến cổng là tôi đánh xe về luôn.

Ở nhà bà vợ già, bà vợ đầu tiên, bà chị họ tôi đang chờ chồng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Thông tin truyện
Tên truyện Những người tôi yêu
Tác giả Vi Thăng Long
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Loạn luân với chị họ, Truyện loạn luân
Tình trạng Update Phần 50
Ngày cập nhật 23/08/2021 22:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Vi Thăng Long

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân