Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex ngắn » Phá trinh cô thôn nữ

Phá trinh cô thôn nữ

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Đây là một câu chuyện có thật của một người bạn tôi, hắn lúc đó là một sinh viên mới ra trường và đang trong thời kỳ tìm việc. Cậu ta ở vùng quê ra Hà Nội học và bây giờ không muốn về quê. Mà chỉ muốn trụ lại thật tốt ở Hà Nội này mà thôi.

Hắn chưa có việc làm gì cả. Vì vậy chỉ đi dạy thêm kiếm tiền mà thôi. Công việc chỉ tạm đủ sống qua ngày. Vùng quê hắn sống rất thanh bình. Người sống với nhau rất có tình có nghĩa. Nhưng lại rất là nghèo. Và trình độ dân trí lại rất là thấp. Ở cả vùng quê đó chỉ có một hai thằng học cao như hắn. Nên hắn được mọi người cực kỳ tôn trọng. Cứ có công việc gì to tát là hắn lại được gọi về.

Dù bản thân hắn chỉ là một thằng nhóc mà thôi. Con người là vậy, họ nghèo chẳng có gì để lên mặt cả. Trong làng mà họ nào có người học cao là luôn mang ra để mà khoe với họ khác. Hắn là ở trong trường hợp đó.

Mỗi lần về quê lại được hết nhà này đến nhà khác tiếp đón thật là chu đáo. Thường mổ gà giết vịt mà đãi hắn. Nhà nào có con gái đều muốn hắn để ý đến con gái họ. Có thế thì mới thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn được. Nhưng hắn chẳng để ý gì đến bọn nhà quê đó cả.

Hắn nghèo nên trong cả mấy năm trên trường đại học hắn chẳng có một mảnh tình vắt vai nào cả. Vì làm đủ tiền để mà mời một đứa con gái nào đi ăn hay xem phim chứ. Hắn chỉ cắm đầu cắm cổ vào mà làm việc. Với mong muốn là làm cho bố mẹ bớt khổ đi một chút.

Để ông bà già không phải lo lắng cho hắn mà nuôi mấy đứa em vẫn còn nhỏ. Nhà quê thế cho nên thường rất đông con. Người anh hay chị cả thường phải lo lắng cho các em. Và thường phải thôi học để làm việc mà cho em đi học. Hắn là một trường hợp hiếm hoi vì vẫn còn được học đến tận đại học này. Mà không phải bỏ giở giữa chừng.

Câu chuyện của chúng ta sẽ được bắt đầu tiến hành ngay bây giờ. Hôm nay cũng như mọi lần hắn lại được gọi về quê. Dù chẳng thích thú gì nhưng mà hắn vẫn phải về. Không về không được vì dòng họ mình mà. Ở thôn quê tính dòng họ là rất cao.

Rất miễn cưỡng hắn đành phải bỏ giở buổi dạy chiều nay mà đi về nhà. Một buổi dạy là mất toi gần 50 nghìn chứ ít ỏi gì nữa. Lại còn phải bỏ ra đến tận gần trăm để mà bắt tàu về quê nữa chứ. Xót hết cả ruột. Thế nên hắn mang khuôn mặt ủ rũ để lên tàu về quê.

Nhà hắn rất xa Hà Nội thế nên hắn chỉ thức được chừng có nửa tiếng thì đã nằm gục ra ngủ từ lúc nào rồi. Nằm thiu thiu ngủ bất chợt hắn thấy động ở bên cạnh. Hóa ra tàu đã đến một ga mới và bây giờ đang có khách lên khách xuống. Chỗ hắn lúc trước ngồi chỉ có một mình hắn mà thôi.

Nhưng giờ đây có một cô gái ngồi xuống. Uể oải hắn ngửa cổ lên nhìn. Với ánh mắt ngái ngủ hắn chỉ nhìn thoáng qua hình ảnh cô gái. Gật đầu chào một cái rồi hắn lại gục đầu xuống để mà ngủ tiếp. Hắn chỉ nghe loáng thoáng thấy cô gái đó chào hắn một câu gì đó. Như có gọi tên hắn thì phải.

Nhưng mà buồn ngủ quá nên hắn chẳng thể nào nghe ra cho rõ được. Một lúc lâu sau khi đã ngủ một giấc cho đã rồi hắn mới tỉnh dậy lại được. Nhưng hắn lại thấy ở vai mình nặng nặng. Quay sang nhìn nhưng mắt vẫn mờ mờ ảo ảo. Hắn phải lấy tay dụi mắt đi mới có thể nhìn rất rõ được.

Hắn nhìn lại thì mới nhận ra đó là cô gái lúc nãy lên ngồi cùng chỗ với hắn cũng đang ngủ gục. Và cô nàng lại còn đang gục đầu vào vai hắn mà ngủ ngon lành nữa chứ. Dù đang rất mỏi hắn cũng chẳng dám cựa mình một cái cho thư giãn.

Vì hắn sợ làm cô gái tỉnh ngủ. Chẳng còn buồn ngủ chút nào nữa. Hắn ngồi một mình suy nghĩ cho tương lai. Bây giờ hắn chẳng biết sẽ sống tiếp tục sao đây. Khi mà hắn chưa xin được việc. Dù đã tốt nghiệp đến gần nửa năm nay rồi. Thật là khó khăn để mà xin được một việc làm cho phù hợp với sở thích và ngành học của mình.

Dù hắn tốt nghiệp bằng không đến nỗi nào. Nhưng mà đi xin bất cứ đâu cũng chẳng thể nào xin được. Các công ty đều hẹn hắn nhưng không thấy có phúc đáp gì cả. Càng nghĩ hắn càng thấy tương lai của mình mờ mịt biết bao. Nhất là đến từng tuổi này rồi mà chẳng có mối tình nào vắt vai cả. Cuộc sống quá khó khăn làm cho hắn chẳng có tâm trí nào để mà tìm bạn gái cả.

Càng nghĩ càng nản biết bao. Hơi thở của cô gái cứ đều đều bên tai hắn. Hắn nhìn xuống chỉ mong được một giấc ngủ không cần suy nghĩ chút nào như cô bé này cả. Mấy sợi tóc rũ xuống mặt làm che mất khuôn mặt cô gái.

Nhìn thoáng qua thấy khuôn mặt cô gái có nét gì đó tương đối quen thuộc của hắn. Rất là lạ là sao hắn lại có cái cảm giác quen thuộc đến thế nhỉ. Tò mò muốn biết xem có đúng là người quen của mình không.

Hắn lấy tay vén nhè nhẹ mái tóc đang xõa xuống mặt của cô gái. Khuôn mặt xinh xắn được để lộ ra. Những nét quen thuộc mà hắn hình như vẫn nhớ mang máng. Nhưng mà hắn không biết đó là ai. Cúi xuống thật gần hơn nữa để nhìn thật kỹ cô gái.

Hơi thở đều đều của cô gái vẫn thoát ra từ đôi môi đang mỉm cười. Hắn chắc rằng cô gái đang mơ thấy một giấc mơ nào đẹp lắm đây. Nên mới vậy.

Đầu hắn bây giờ đang ở sát gần khuôn mặt khá là dễ thương của cô gái. Hơi thở từ miệng cô nàng tỏa ra thật là thơm mát. Tạo cho hắn một cảm giác thật là dễ chịu biết bao nhiêu.

Một cảm giác thư thái lan tỏa khắp thân thể hắn. Hắn cúi thật sát hơn nữa để lấy hết những luồng khí thoát ra từ miệng cô gái. Không hiểu từ lúc nào hắn đã vòng tay ra ôm ngang lấy người cô gái. Để cô dựa hẳn vào trên vai hắn mà ngủ thật ngon lành. Không hiểu động tác của hắn có gì tác động đến cô không.

Khi mà bất chợt cô nàng cựa quậy ngẩng đầu lên, mở mắt ra. Hắn không để ý đến hành vi bất thường này của cô. Làm cho khi cô ngẩng đầu lên thì mặt hắn đang ở ngay sát mặt nàng. Làm cho một tình huống khá là ngượng ngùng cho cả hai. Môi của cả hai chạm vào nhau.

Dù là rất nhanh hắn ngẩng lên còn cô gái nằm thụp xuống nhưng nó cũng làm cô gái đỏ hết cả mặt. Nhìn vẻ ngượng ngùng của cô càng đáng yêu hơn nữa. Hắn rối rít xin lỗi:

– Cho tôi xin lỗi. Tôi không cố ý.

Cô gái có vẻ vẫn còn rất là ngượng ngùng nên chẳng nói gì cả. Khuôn mặt cúi gằm xuống nhìn xuống sàn tàu.

Lấy tay sao đầu cho đỡ ngượng, hắn nói ấp anh ấp úng xin lỗi lần nữa. Lần này thì có hiệu quả. Khi cô gái lên tiếng. Chắc là cô đã hoàn hồn lại rồi. Nhưng mà con gái có khác rất khéo léo. Chẳng đề cập đến một tiếng tình huống đó.

– Anh thức rồi sao. Lâu chưa vậy.

Cô ấy đã chẳng muốn đề cập đến nữa. Thì hắn cũng vậy. Thế nên phải tạo ra một câu chuyện nào đó để mà cho qua.

– Tôi mới thức, thấy cô vẫn ngủ nên tôi chẳng dám đánh thức.

Cô gái nghe vậy định trả lời nhưng bất chợt nhìn xuống vai. Cũng nhìn theo ánh mắt của cô. Hắn thấy tay mình vẫn vòng sang phía cô gái. Và bây giờ đang để gần sát eo nàng. Hắn rút thật nhanh tay về và lại xin lỗi lần nữa.

Và cũng như vừa rồi. Cô gái vẫn là người thóa mắc câu chuyện khó khăn.

– Sao anh cứ xưng em tôi mãi vậy. Em ít hơn anh đến 4 tuổi cơ mà. Em năm nay mới 20 thôi mà.

– Sao cô biết tuổi của tôi vậy. Hắn rất thắc mắc và ngạc nhiên vì tại sao cô gái lại có thể nói chính xác tuổi của hắn vậy, vì nếu nhìn ngoài thì chỉ có thể nói hắn hơn cô chỉ tầm mấy tuổi là đúng. Nhưng sao có thể nói chính xác như vậy.

Cô gái có vẻ không hài lòng với cách xưng hô đó của hắn.”Sao anh vẫn cứ tôi tớ mãi vậy. Nói thế em ngại chết được. Anh là anh mà. Anh tên là Tuấn đúng không”

– Sao em lại biết tên anh vậy. Lần này thì đúng là hắn ngạc nhiên đến tột độ. Vì cô nàng nói tên hắn chính xác đến thế chứ. Vì hắn có mang thẻ trước ngực đâu cơ chứ.

– Bí mật. Anh đoán thử xem nào.

– Anh chỉ thấy em quen quen. Hình như là đã gặp rồi. Nhưng anh chẳng tài nào nhớ ra được đã gặp em ở đâu cả.

– Thế sao em vẫn nhớ hả? Chắc anh chẳng để ý gì đến cái cô bé xấu xí này đâu. Thế nên anh mới không nhớ chứ gì.

Câu nói đó làm cho hắn khó xử quá. Vì quả thật hắn chẳng tài nào nhớ ra cô bé đó là ai cả.”Không em đẹp lắm. Nhìn khuôn mặt này rất là dễ thương.”

Hắn vừa nói vừa nhìn đăm đăm vào khuôn mặt đang đưa lên nhìn hắn. Bắt mặt ánh mắt của hắn làm cho cô gái đỏ mặt mà quay đi.

– Anh làm gì mà nhìn em dữ vậy. Làm người ta đỏ hết cả mặt đây này.

– Anh xin lỗi. Chẳng qua một phần em quá dễ thương. Phần còn lại là anh muốn nhìn em thật kỹ để khắc sâu vào tâm trí. Để qua đó xem bộ óc nó có hoạt động xem xem em là ai.

– Anh quên nhanh thế hả. Mới gặp nhau có cách đây chưa đầy tháng mà anh đã quên em rồi sao.

Cô gái đã gợi ý đến vậy mà hắn vẫn chẳng thể nào mà nghĩ ra được đây là ai. Hắn lục lọi mọi ngóc ngách trong cái mớ hỗn lộn mà chẳng thể nào nhớ ra nàng là ai. Chỉ biết rằng hắn chỉ biết là đã thấy cô ả rồi. Và hình như chưa lần nào nói chuyện với nhau thì phải.

– Anh thật chẳng thể nhớ nổi tên em. Mặc dù cảm thấy là em rất quen thuộc. Nhưng mà chẳng thể nào nhớ nổi. Chắc là già rồi nên nó thế đây mà.

Cô gái bĩu môi ra vì câu nói của hắn”Già rồi, anh làm bộ là mình già lắm vậy sao. Nói thế chẳng hóa ra em cũng già rồi sao. Vì em chi kém anh có vài tuổi thôi à”

– Không em vẫn trẻ lắm. Vì xinh đẹp dễ thương như em thì làm sao mà già được chứ. Em nói cho anh biết em tên gì đi. Và sao em biết anh thế hả.

– Vì câu khen của anh em nói cho mà nghe. Em là Thúy – Kim Thúy. Em cùng làng với anh đó. Bây giờ đã nhớ ra chưa hả.

Cùng làng ư. Điều đố làm hắn thấy khá là lạ. Làng hắn có cô bé xinh xắn thế này sao. Hắn thử nghĩ xem xem có đúng không.

Lần này dữ kiện em cung cấp cho hắn rất là chính xác. Thế nên hắn đã có thể biết được đã gặp em ở đâu. Hắn reo lên như trẻ con thấy mẹ đi chợ về.

– Anh nhớ ra rồi. Có phải em là người họ Lưu không.

– Đúng rồi. Anh bắt đầu nhớ ra rồi đấy. Thế anh có nhớ là đã gặp em ở đâu không hả.

– Anh bây giờ thì nhớ chứ. Lần ấy làng mình có hội nên cả anh và em đều phải ra đình. Hôm ấy anh gặp em mà. Em còn đánh rơi mấy thứ. Và anh cúi xuống nhặt hộ nữa chứ.

Anh hài lòng ra mặt vì hắn đã nói đúng được từng tình tiết của cuộc gặp gỡ của cả hai. Nàng mỉm cười thật tươi làm hiện ra hai cái núm đồng tiền trên khuôn mặt bầu bĩnh của em. Làm cho khuôn mặt đã dễ thương càng rạng rỡ và dễ nhìn hơn biết bao nhiêu.

– Kim Thúy này. Em đang học đâu thế hả?

– À em đang học ở trường khối kinh tế. Anh ra trường rồi đúng không?

– Ừ sao mà em biết rành về anh quá vậy.

– Có gì đâu chẳng qua là anh rất nổi tiếng ở nhà đó. Nên ai cũng đem anh ra làm gương mẫu cả. Nên em chẳng khó gì để mà có tin tức đầy đủ về anh.

– Em cứ nói quá chứ anh thì có gì mà nổi tiếng hả. Nhà anh chẳng giàu có gì so với các gia đình khác trong làng. Thế nhà Kim Thúy ở đoạn nào vậy. Để có gì anh đến em chơi.

– Nhà em ở cạnh nhà này này… Nhà bác anh đấy.

Cả đoạn đường còn lại thật là vui vẻ biết bao nhiêu. Vì hắn được nói chuyện với một cô bé thật là đáng yêu biết bao nhiêu. Mà nói chuyện cũng rất là hợp nữa. Lần đầu tiên hắn nói chuyện với cô gái nào như vậy cả.

Bọn con gái trước kia hắn gặp chỉ được dăm câu thì hết chuyện. Còn Kim Thúy thì hắn nói mãi chẳng hết chuyện. Và cô gái cũng lắng nghe chăm chú. Có cả hai lên đoạn đường trôi sao mà nhanh thế. Hắn muốn kéo dài để mà nói chuyện được càng lâu càng tốt với cô bé. Nhưng đã đến lúc xuống ga rồi.

Vẫn muốn nói chuyện với nàng nên hắn cùng Kim Thúy đi bộ về tận đầu làng. Ở đây cả hai chia tay. Trước khi mỗi người đi mỗi ngả hắn nói với cô bé:

– Kim Thúy tối em có rảnh không vậy.

– Có anh ạ. Về nhà có khi ngày thì rảnh thôi. Chứ tối thì chẳng bao giờ em có chuyện gì cả. Có chuyện gì không anh?

– À tối anh định sang em chơi mà. Nói chuyện em anh thấy hay lắm. Nên muốn sang nhà chào cô chú rồi vào nhà em cho biết nhà. Có tiếp anh không đấy. Hay là sợ anh nào đấy biết hả cô bé.

Kim Thúy véo hắn một cái thật mạnh vì cái tội cứ dám gọi nàng là cô bé. Ngay trên tàu mấy lần hắn đã bị nàng cảnh cáo rồi nhưng mà vẫn không chừa.

– Không được gọi thế nữa nghe không. Tối nay em ở nhà. Em rất vui nếu anh đến nhà em chơi. Bố mẹ em mà biết anh đến chơi thì cũng rất thích cho mà xem. Thế nhé. Tối nhớ đến nhà em đấy. Em đợi. Mải chơi mà không đến thì mai em đến tận nhà em gọi cho coi.

– Anh sẽ đến mà. Yên tâm đi. Khoảng 7 rưỡi nhé. Thôi em về đi. Anh cũng đi về nhà đây.

– Vâng anh về.

Kim Thúy quay bước đi khuất rồi hắn mới quay lại để đi về nhà mình. Về lần này thực ra chẳng có việc gì quan trọng cho lắm. Làm cho hắn rất lấy làm tức giận. Cũng may là hôm nay còn gặp cô bé Kim Thúy thế nên đỡ đi phần nào. Chỉ là một cái chuyện con con mà cũng phải gọi hắn về.

Hắn đã phải nói là lần sau không được vô cớ gọi về như vậy. Vì hắn có rất nhiều việc. Bố mẹ hắn cũng ừ thôi. Nhưng hắn biết rằng chắc khó có khả năng ấy lắm. Vì họ rất tự hào về thằng con này. Một buổi chiều trôi qua thật vô nghĩa. Hắn chẳng làm được một việc gì cả. Hắn còn phải ở nhà thêm hai hôm nữa mới đi được. Cũng may là thứ bảy và chủ nhật. Nên hắn cũng chẳng có buổi dạy thêm.

Cơm tối xong bất chợt bố mẹ hắn đề cập đến một vấn đề mà thực tình hắn chưa hề để ý đến.

– Tuấn này. Bố có chuyện này cần nói với con. Con cứ nghe bố nói xong rồi hẵng nói lại nhớ.

Thế là bố mẹ hắn cứ thao thao bất tuyệt mà nói:

– Bố thấy con cũng đã lớn rồi. 25 tuổi rồi còn đâu nữa. Bây giờ bố mẹ muốn con gặp mặt một cô gái. Con xem có đồng ý không, Nếu được thì để bố mẹ đặt vấn đề với nhà họ. Con cũng biết cô bé này đấy. Đó là con nhà chú An. Năm nay nó 18 rồi. Học hết phổ thông đồng thời rất chăm chỉ. Con đi suốt ngày lên bố mẹ muốn có người đỡ đần giúp đỡ. Vậy nên bố mẹ nói như vậy xem ý kiến của con thế nào. Bố mẹ cũng không muốn ép con mà muốn con làm theo sở thích. Con nghĩ thế nào hả?

Bất chợt bị đề cập đến làm hắn chẳng biết phản ứng như thế nào cả. Bố hắn thì cứ giục loạn lên. Không biết từ chối thế nào cho phải đây. Một ý nghĩ thoáng qua đầu giúp hắn tháo gỡ khúc mắc này.

– Con thật lòng mong bố mẹ đỡ vất vả. Nhưng mà con đã có người yêu rồi bố ạ.

– Con có người yêu rồi. Sao chẳng bao giờ thấy con nói gì hả. Thế nó là người như thế nào vậy.

– Cô ấy năm nay 20 tuổi. Người xinh xắn đáng yêu. Tính cách cũng rất tốt. Cô ấy đang học đại học trên Hà Nội.

Hắn đề cập ở đây là Kim Thúy. Hắn phải có người mà đưa ra để đối phó với ông già chứ lị. Bố hắn nghe hắn nói rất tâng cô gái lên thì cũng gật gù. Nhưng ông vẫn nói:

– Con lớn rồi. Nên bố cũng tin con có con mắt nhìn người và cách đánh giá người chính xác. Nhưng bố vẫn muốn con đi gặp con nhà chú An. Có thế con mới so sánh được chứ. Đến lúc đó thì tùy con quyết định. Bây giờ đi luôn có được không con.

Tối nay hắn có hẹn với Kim Thúy rồi còn đâu. Nên phải thoái thác mới được.

– Để mai đi bố. Con còn cả hai ngày liền ở nhà cơ mà. Nên nhiều thời gian lắm. Lát nữa con sang nhà bác cái. Lâu lắm rồi con cũng chẳng sang đó vì không có thời gian. Nên con muốn sang đó chơi. Bố có đi với con không?

– Bố không đi đâu. Hôm nay mệt lắm bố chỉ muốn ở nhà thôi. Thế thì con đi đi rồi về cho sớm. Mai sang nhà chú An cũng được mà.

– Vâng con đi đây.

Hắn nói xong liền đi ngay. Chẳng ở lại làm gì không lại bị nói cái gì đó thì chết. Bây giờ vẫn còn khá sớm. Mới có bảy giờ kém. Thế nên hắn đến nhà bác mình một lát. Nhà ông bác này cũng đã ăn cơm xong rồi. Thấy hắn vào là nứng lắm. Cả mấy anh em chỉ có mình hắn là học hành tấn tới nhất. Thế nên trong họ ai cũng quý hắn. Đặc biệt là mấy anh em ruột cùng bố hắn.

Bác hỏi han hắn đủ chuyện. Hắn cũng trả lời qua loa cho ông hài lòng. Nói chuyện có ít mà đã thấy gần 8 giờ rồi. Nên hắn đứng dậy bảo phải sang nhà mấy thằng bạn cái. Ông bác cũng chẳng giữ hắn lại mà hẹn mai sang chơi ông mời cơm. Hắn ra đến cổng thì ông gọi lại bảo:

– Tuấn này cháu học Y ra đúng không?

– Vâng ạ. Có gì không bác.

– Chẳng là chị Hương đứa con lớn nhà bác. Năm nay nó thi trường y của cháu. Nhưng mà có nhiều chỗ học chưa chắc. Thế nên bác muốn nhờ cháu giúp chị một chút có được không?

– Cũng được bác ạ. Nhưng mà bác biết đấy cháu dạo này đi làm trên Hà Nội nên chẳng mấy khi về làng đâu. Vì thế cháu sợ không có nhiều thời gian cho chị ấy.

– Bác cũng biết là cháu rất bận. Thế nên bác đang định cho chị ấy lên Hà Nội ôn một tháng sau khi thi mà. Nên cháu cứ trên đó mà bảo chị. Có được không cháu?

– Vâng được bác ạ. Bác cứ đưa chị ấy lên còn cháu giúp gì được cho chị Hương thì cháu sẽ giúp hết sức.

– Bác cảm ơn cháu trước. Trăm sự nhờ cháu. Mai bác sẽ sang nói với bố mẹ cháu về việc này. Cháu đi cẩn thận nhớ.

– Bác cứ vào nhà đi. Đây là làng mình chứ xa lạ gì đâu mà. Mà ở làng mình cháu quen hết cả mà. Nên sợ gì chứ.

Ông bác tiễn hắn ra tận cổng trước khi đóng cửa còn cầm tay hắn mà bảo hắn giúp. Hắn cứ phải gật đầu thôi vậy. Không thể nào từ chối được. Mà tiền chắc chắn cũng chẳng được xu nào. Thế này thì chết.

Hắn được Kim Thúy chỉ dẫn nhà cẩn thận lắm rồi. Nên tìm nhà cái là ra ngay. Đến trước cửa thì đang là 8 giờ kém có 5 phút. Hắn gọi cửa. Từ trong nhà đã có tiếng thưa:

– Anh Tuấn à. Đợi chút em ra ngay đây.

Hắn chẳng phải đợi một chút nào cả. Cửa được mở ra luôn. Người ra mở chẳng ai khác mà là Kim Thúy. Nhưng hắn thấy lạ chút nữa chẳng nhận ra. Nàng đang mặc một cái áo cộc khá ngắn và mỏng làm hiện ra mờ ảo thân hình đầy đặn của em. Hắn đi qua cổng còn Kim Thúy đóng cửa lại. Mùi hương từ mái tóc của nàng phả vào mũi làm hắn thấy thật là sảng khoái. Biết trong nhà đang có người nhìn ra ngoài nên hắn chẳng dám nhìn mãi được.

Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hương. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hương. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.

Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hương. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hương. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.

Vào đến nhà Kim Thúy giới thiệu tôi. Nhưng hình như điều đó là thừa hay sao ý vì nhà em cũng biết tôi rồi. Còn tôi cũng biết qua bố mẹ em. Vì đã biết nên cũng không đến nỗi ngượng ngùng lắm để mà nói chuyện với bố mẹ Kim Thúy. Hai người cứ hỏi tôi về chuyện học hành và làm việc trên Hà Nội. Họ còn nhờ tôi giúp đỡ Kim Thúy nữa chứ, tôi cứ ậm ừ cho qua chuyện đi.

Ở nhà chật vanh vanh thế này muốn nói chuyện riêng với cô bé cũng khó. Nên đành phải đi chỗ khác mới được. Nên xin phép bố mẹ nàng rủ Kim Thúy đi có chút chuyện. Họ tin tưởng tôi tuyệt đối nên chẳng có một chút nghi ngờ nào cả. Đồng ý ngay. Cô bé Kim Thúy cũng chẳng phản đối. Tôi đứng dậy đi thì em cũng đi theo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Thông tin truyện
Tên truyện Phá trinh cô thôn nữ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Đụ với hàng xóm, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 16/09/2020 08:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Địt bạn gái bỏ nhà ra đi
Hà Nội, đêm mùa đông... Hắn nhìn đồng hồ. Còn vài phút đến giờ tan ca. Làm xong thủ tục giao phòng cho những vị khách cuối cùng trong ngày, hắn nhanh chóng thu dọn chuẩn bị ra về. Nghĩ đến từng cơn gió Đông đang về, hắn xuýt xoa và chỉ nghĩ đến cái phòng trọ nhỏ...
Phân loại: Truyện sex ngắn Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex Full
Kẻ nhút nhát
Từ nhỏ tôi đã sợ giông bão. Đêm nào có sấm sét, tôi đều chạy vô phòng ngủ của ba mẹ rồi leo lên giường khổ vua để cho mẹ ôm tôi đến khi cơn bão giảm bớt. Tôi run rẩy vì sợ hãi, chỉ nhờ sự ấm áp của cơ thể mẹ và giọng nói ngọt ngào của mẹ mới có thể làm cho tôi bình tĩnh trở...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột Truyện dịch Truyện người lớn Truyện sex Full
Thôi miên XxX nô lệ tình dục - Tác giả Gemine160
Tôi tên Quỳnh, tôi rất thương em trai mình, tôi yêu nó. Nhưng tôi có em trai từ khi nào nhỉ, à phải rồi thằng bé rất đáng yêu, tôi và mẹ đều rất yêu thương thằng bé mà, sao tôi lại hỏi thằng bé là ai chứ. Hôm nay tôi đi học về, vì mới vào cấp 3 nên lịch học rất căng thẳng, còn thêm cả...
Phân loại: Truyện sex ngắn Người và thú (Sex thú) Truyện sex bạo dâm Truyện sex khổ dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân