Hôm đấy ngày vui mà, 3 năm mới gặp nhau nên ngồi ăn uống phè phỡn đến 10h mà vẫn chưa xong. Cả bọn con gái cũng máu rượu, uống được vài chén mà phê, uống hăng lắm. Đứa nào đứa nấy cũng ngà ngà nhưng mình tửu lượng trâu bò nên là vẫn tỉnh lắm, còn bầy bọn nó lên phòng hát nhà thằng chủ nhà đập phá, hơn 10h rồi còn hát với chả hò, ừ thì mình lại có cơ hội thể hiện giọng ca vàng, mà nhà thằng này nó giàu lắm các bạn ạ, bố mẹ làm ăn kinh doanh nên đi nước ngoài suốt, nhà thì có hẳn phòng Karaoke như ngoài quán (thế thì mới có cái bữa ăn hôm nay chứ).
Lên hát được vài bài thì khản cổ. Mình lại chạy đi mua thêm mấy chai bia nữa về uống, vì đi hát mà chẳng được lâng lâng thì vào thế nào được. Nghĩ là làm mà cái giờ này quán xá nó đóng hết cửa rồi thì làm sao mà mua được, Chạy đến cuối đường thì may quá có quán bia nó đạng chuẩn bị dọn hàng, mình chạy vào xách 5 – 6 chai bia Hà Nội về tiện mua mấy bao thuốc hút.
Thế là lại tiếp tục màn hát hò rượu bia, nàng lớp trưởng thì từ sáng đến giờ nhìn mình hút thuốc cứ tỏ thái độ không bằng lòng, cơ mà cả đám thằng nào cũng hút nên không thể bắt bẻ gì mình được rồi. Tiệc nào thì cũng có lúc tàn, khi cả lũ bắt đầu nghiêng ngả thì bắt đầu dắt díu nhau đi ngủ, mình thì uống ít thì lúc nào cũng tỉnh hơn mọi người, cơ mà uống nhiều vào phát là bắt đầu say chẳng ai bằng, nôn mấy bãi. Mà lúc đó phê rồi cũng chẳng nhớ là những đứa nào phải về, những đứa nào ngủ lại, và tại sao bố mẹ chúng nó không đến đón về nữa cả, mình thì cứ tương đại phòng nào đấy mà năm cho đỡ mệt rồi ngủ…
Nằm đúng kiểu thằng say, mình cứ xoay bên nọ xoay bên kia, chẳng yên được lúc nào. Rồi lại buồn đi vệ sinh, thế là loạng qoạng mò dậy. Xong đâu đó, mình quay lại và chui vào một cái phòng, vì say rồi nên cũng có biết là phòng nào đâu, cứ thế mà vào nằm thôi. (Theo thông tin sáng hôm sau chứng kiến thì là mình đã vào nhầm phòng rồi, nhà thằng này thì 5 tầng không biết có bao nhiêu cái phòng nữa, nhưng mình nhớ rõ là mình đang ở tầng 3, lúc nãy ăn uống tầng 1 phòng khách).
Sáng hôm sau, cũng giống mấy cái phim các bạn xem, mình tỉnh dậy và bên cạnh là P, trong cái tình trạng hoàn toàn không có chút quần áo nào trên người. Mình mặc vội đống quần áo vào, vẫn chưa dám lay P dậy ngay. Mình cố gắng không muốn nghĩ đến cái tình huống kia đâu, chưa thể định thần lại mọi chuyện đang diễn ra xunh quanh, Lúc mình đang mặc quần áo thì P dậy…
Sau đó, nàng vồ lấy mình mà vừa khóc vừa cào cấu mình mà thét:
– H, cậu làm gì tớ rồi, tại sao cậu lại có thể làm chuyện đồi bại đó với tớ… Cậu đã làm gì chưa?
Rồi thôi không cào cấu nữa mà ngồi ôm mặt khóc… Mình quay mặt đi, không dám nhìn vào P, nghĩ cũng khổ, giờ mình với P ai cũng có gấu rồi, mình cũng đã quên P từ lâu, nhưng ngay cái lúc này mình lại thấy yêu thương nàng hơn bao giờ hết, mình cũng khóc theo… Vì do hôm qua cả 2 đứa đều say, P có vẻ say hơn cả mình, nhưng vẫn lết được lên cái phòng đó.
Mình cứng họng luôn, cũng chỉ biết nói với nàng:
– Cậu đừng khóc nữa, chuyện nó đến nước này cũng chỉ là do chúng mình hôm qua lỡ uống say thôi, giờ tạm thời xin cậu đừng nói cho ai biết chuyện này nhé. Cậu không nói, tớ không nói, cứ xem như là chúng ta chưa hề có chuyện gì cả đi
P vẫn khóc mà còn khóc to hơn, rồi thì cả đám bạn cũng biết. Nói thật là cũng chưa ai nghĩ đến cái chuyện có thai ở đây đâu nên chúng nó cũng chỉ biết thế rồi khuyên bọn mình về nhà, không bố mẹ lại mò đên đây thì phiền lắm. Lúc đó thì cũng nghĩ mọi chuyện sẽ chỉ quên đi là xong, bọn mình về nhà. Thời gian này mình cũng tránh mặt gấu An luôn, tại vì cảm thấy mình đã làm điều có lỗi với An.
Từ sau hôm đây, thỉnh thoảng mình vẫn hay nhắn tin cho P để xin lỗi mà P cũng không thèm rep nữa, mình thấy bản thân đáng trách quá… Rồi thì cũng vài tuần sau bọn mình thi tốt nghiệp, từ hôm đó mình cũng có gặp lại P nữa đâu…. Cho đến ngày hôm nay, thì chính P gọi điện cho mình nói là P có thai rồi và bảo mình về nhà, bố mẹ P đang ở nhà mình…
Cái tin nó táng vào đầu mình nhanh quá, cũng buông máy luôn. Mình thì đang ở nhà thằng bạn nên nghe tin không dám về nữa. Ngồi suy nghĩ, tin nhắn đến và cuộc gọi cứ thế đến mà hoảng không dám rep hay nghe điện…. Lúc sau, ô tô của bố P đến tận cổng nhà thằng bạn, chẳng nói chẳng rằng, ông đấm cho mình một phát đau điếng vào mặt, may thằng bạn nó can chứ không thì nhừ đòn. Hình như là có người biết sáng nay mình xin sang nhà thằng này nên ông ý mới biết. Ông kêu mình lên xe, mình cũng cun cút lên theo. Mình nhìn thấy bố cũng trên xe, mà sao vừa nãy không can người ta đánh thằng con, chắc mình đáng ăn đánh.
Mình cũng nói thêm về gia đình bên này, P là con một, có một ông anh trai nữa nhưng mất từ lúc mới lọt lòng, thành ra nhà có mỗi đứa con gái, bố nàng làm to trong quân đội mà lại rất nghiêm khắc, mẹ thì ngày xưa làm diễn viên về hưu nữa, nên thành ra nhà đó nuôi con chăm sóc tử tế thế mà mình lại… Bây giờ thì nhà mình đông người lắm, mình đang ngồi đây, với P, bố mẹ nàng, bố mẹ mình và cả lô lốc cô dì chú bác nữa. Ăn từ nãy đến giờ là hơn chục phát tát rồi.
Về phần P, sau cái ngày hôm ấy về nhà thì cũng bị bố mẹ tra hỏi cho một trận, tuyệt nhiên P không hé mồm về chuyện ấy, P chỉ kể là hôm đó muộn rồi, nên về nhà đứa bạn gái trong nhóm rồi ngủ ở đó thôi, mẹ P không tin đòi gọi điện kiểm tra, cũng không biết tại sao gọi đến nhà đứa kia nó xác nhận đúng là P ngủ ở đó đêm hôm qua…
Còn lý do bị phát hiện là do P cũng bắt đầu ám ảnh về cái ngày hôm đó, nên là có đi mua que thử thai về thử thì mẹ P đi vào phòng vệ sinh và phát hiện ra… Sau đó gọi bố P về và tra hỏi (Có cả đòn) thì P đã khai ra tất cả mọi chuyện đêm hôm ấy.
Bây giờ thì tất cả mọi người đang ở đây và tra hỏi mình, giờ này thì dấu cái gì nữa mà chả không khai hết ra. Mình nhìn thấy ánh mắt thất vọng của bố mẹ, trước giờ mình vẫn là thằng con ngoan, tự làm ra tiền, mặc dù mình vẫn là đứa hư hỏng, hút thuốc, uống rượu.
Mẹ mình đã phải dập cả đầu xuống để xin lỗi gia đình nhà người ta. Họ giải quyết thế này: Bây giờ tốt nhất là đưa P vào viện khám xem bác sỹ bảo như thế nào rồi quyết định, dù gì đi nữa, dù có cái thai hay không, thì mình sẽ vẫn phải yêu thương và chăm sóc P thật tốt, nếu có thai thật thì họ cũng không cho phép phá, và mình phải cưới P, phải chịu trách nhiệm về những gì mình đã làm…
Giờ thì họ cũng đã đem con gái về nhà. Những gì mình nhận được từ gia đình chỉ là sự im lặng, chẳng ai nói với mình câu nào nữa cả. Mình lại lặng lẽ lên phòng. Đợi ngày mai đến bệnh viện xem thế nào đã… Còn An nữa, mình rất yêu cô ấy, mình không muốn cô ấy biết sự thật, nhưng cứ với tình hình này thì sớm muộn gì An cũng biết mất thôi… Mình đã tránh mặt An từ hôm “tai nạn” đến giờ rồi, tin nhắn không rep, gọi điện không nghe. Chắc An lo cho mình lắm …
Tối hôm nay mình hẹn gặp P ra ngoài nói chuyện, P bảo sang nhà mình thì bố mẹ mới cho đi, cũng tại từ lúc gia đình P biết chuyện, bố mẹ P đã cấm túc P không cho ra ngoài. Mẹ P đưa P sang nhà mình và ngồi chơi, còn mình với P ra chỗ nhà đa năng gần nhà ngồi…
Chưa bao giờ mình sầu thảm như hôm nay, P ngồi khóc mà mình không thể nào mà kìm lòng được, đến An còn chưa bao giờ phải khóc trước mặt mình. P nhẹ tựa vào vai mình, mình cảm thấy yêu P hơn bao giờ hết, rồi P nói từng tiếng trong nước mắt:
– Giờ em phải làm sao bây giờ (không phải tớ – cậu nữa) , em biết cả 2 ta đếu không có lỗi, mỗi người còn có cuộc sống riêng, cả người yêu em và người yêu anh, anh yêu nó đúng không?
– Ừ…
– Bố mẹ em từ hôm qua đã đánh mắng em rất nhiều, có lúc em đã muốn chết… Em cảm thấy chẳng còn gì đáng sống nữa cả, rồi còn gia đình, bạn bè, hang xóm… Họ sẽ nghĩ em là đứa con gái hư…
Rồi P khóc thành tiếng luôn…
Mình rón rén đưa tay đặt lên đầu P rồi cố ngăn cái dòng nước mắt đang trực trào ra của mình, khẽ vuốt vuốt mái tóc dài và mượt của P.
– Bố mẹ em nhất quyết bắt chúng ta phải yêu nhau, bấy nhiêu năm em sống bên họ thì em biết mình không thể làm khác lời họ được…. Nhưng còn anh N, anh ấy mà biết chuyện này chắc sẽ buồn vì em lắm…
Nói đến đây, mình lấy tay lau những giọt nước mắt ở trên 2 gò má ấy và thở dài, mặt P có vẻ gì đó hao hao đi, khuôn mặt của người mất ngủ… trong cái lúc này thì mình không biết nói gì thêm nữa, 2 đứa chỉ biết lặng im bên nhau cả tiếng đồng hồ… Mình chợt nghĩ về An, nghĩ đến cảnh An khóc, cái cảnh mà chưa bao giờ mình được nhìn thấy, những kỉ niệm lại ùa về khiến mình như nhói trong lòng…
Mình dắt P về, trên con đường 2 hàng cây tỏa bóng, đoạn đường như dài thêm cả trăm mét, 2 đứa cứ bước đi trong đêm im bặt không 1 một ai nói câu gì…. Về nhà thì cũng là lúc mẹ P kêu P chào bố mình rồi đưa P về……
Đến tối bố mới ngồi nói chuyện với mình:
– Con lớn rồi, đủ bản lĩnh để có thể chịu trách nhiệm với việc mình làm, dù kết quả ngày mai có thế nào thì con phải hứa là sẽ luôn yêu thương cà chăm sóc cho con P, trong mắt bố mẹ, con vẫn luôn là đứa con biết suy nghĩ, biết tự lo cho mình, cuộc sống ai cũng có những lỗi lầm cả thôi, cái quan trọng là ta phải biết nhận lỗi và sửa chữa… Bây giờ đi ngủ đi, mai còn lên viện sớm…
Mình rơm rớm nước mắt, đi lên phòng…. Nằm trằn trọc mà không ngủ được, nghĩ đến An, nghĩ đến P và mọi thứ sắp sửa mình phải đối mặt…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phá trinh lớp trưởng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện sex phá trinh, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/01/2021 08:29 (GMT+7) |