Liên khẽ kêu một tiếng đau đớn khi cố gắng ép hai vú của mình vào chiếc áo ngực nhỏ xinh. Thùy đứng bên cạnh nghe thấy tiếng Liên thì cười:
– Ý dà dà, tiểu thư xinh đẹp của tui hôm nay sao thế!?
Liên xoay người qua véo mũi Thùy:
– Mày đó, con quỷ, tối qua mày bú vú tao dữ quá, giờ vẫn còn đỏ nè, giờ mặc áo ngực vô là nó đau nè mày!
Thùy nghe xong thì lè lưỡi làm mặt quỷ, cười trừ rồi xoay người lại thay đồ tiếp, bỗng Thùy khựng lại, nhìn qua Liên rồi cười cười bí hiểm. Liên vẫn còn chưa mặc xong áo ngực, vì cứ vừa chuẩn bị cài lại thì hai vú lại đau. Liên đang đau đầu ko biết làm sao thì chợt Thùy giựt lấy cái áo ngực của Liên, tháo ra. Liên định la lên thì Thùy đã nói trước:
– Nè, suy nghĩ làm gì cho mệt, mặc áo ngực thì đau dzú, thế thì khỏi mặc là khỏi đau!
Liên định giựt lại nhưng Thùy đã nhanh chân né đi. Liên nói:
– Con nhỏ này, mày đưa lại đây mau, sắp trễ giờ rồi kìa!
Thùy cầm cái áo ngực của Liên trong tay rồi quay vòng vòng, cười hà hà đắc chí:
– Con nhỏ này, mày mặc áo ngực vô thì dzú đau thì làm sao mà đi học được hả mày, mặc áo thường là được rồi bỏ bà cái áo ngực này đi có chết thằng tây thằng tàu nào đâu mà mày sợ dữ vậy?
Liên ngập ngừng định nói gì đó, nhưng không có nói ra. Thùy thấy thế thì cười cười rồi cũng đi thay quần áo tiếp, bỗng Liên vồ lấy Thùy, tháo phăng cái áo ngực trên người Thùy ra, chộp lấy vú Thùy bú thật mạnh, hai tay bóp lấy một vú, rồi bú lấy bên vú đó luôn. Thùy định la lên nhưng nhớ ra là trời đã sáng, nếu kêu lên thì người khác nghe được tưởng có chuyện gì rồi chạy qua thấy cảnh này chắc Thùy có nước độn thổ. Nên vừa đau, vừa sướng, lại không được rên la khiến cho Thùy khó chịu vô cùng, vô tình nó lại kích thích Liên hơn.
Liên bú một hồi bên vú này rồi chuyển sang vú kia, Thùy thì chẳng biết làm sao đành nhét đại cái áo ngực của Liên vào miệng, cắn mạnh để cho khỏi kêu lên thành tiếng. Sau khi bú xong cả hai bên vú của Thùy thì Liên ngẩng đầu lên cười hì hì:
– Thế là đều nhé, tao ko mặc áo ngực thì mày cũng ko được mặc đâu đấy!
Nói xong thì đứng lên, mở tủ quần áo ra kiếm đồ để mặc, vì Liên vốn định mặc một cái áo sơ mi trắng với quần tây, nhưng giờ ko mặc áo ngực mà mặc sơ mi trắng thì không ổn.
Thùy nằm đó, nhả cái áo ngực trong miệng ra, thở hỗn hển. Một lúc sau thì mắng:
– Con nhỏ này, mày định ko cho tao đi học luôn hả, bú mạnh quá vậy mại, đau muốn chết!
– Cho mày biết, hôm qua mày bú tao thì tao có cảm giác sao, he he!
Lựa một hồi Liên quyết định chọn một cái áo thun rộng và dày, ai không chú ý lắm thì sẽ không phát hiện được Liên ko mặc áo ngực, Thùy cũng chọn đồ giống Liên. Sau đó cả hai ra khỏi phòng đi ăn sáng rồi vào giảng đường.
Trên đường đi, Liên và Thùy cố tình ôm một cái cặp trước ngực để phòng ngừa có người thấy đầu ti của hai vú nhô ra phần ngoài áo. Tan học, Liên và Thùy chuẩn bị ra ăn cơm trưa, đi được nửa chừng thì bỗng nghe có người gọi “Liên”. Liên và Thùy xùng xoay người lại, thì ra đó chính là Sơn. Sơn chạy lại nói:
– May quá, gặp được em rồi!
Thùy vội chen vào:
– Này này, cái anh kia! Ở đây có hai mỹ nhân nhé, anh kêu em là kêu ai đấy hử!?
Sơn thấy Thùy nói thế thì xấu hổ, biết là Thùy cố tình trêu mình, nên cười trừ, cũng may là Liên giải cứu cho Sơn, Liên nói:
– Con quỷ, mày nói linh tinh gì thế?
– Úi giời, có dzai dzồi, quên bạn dzồi, thật là khổ cho tui quá mà, hù hù!
Cả Liên và Sơn đều bật cười trước câu nói của Thùy.
Sơn ấp úng:
– Hai em chắc chưa ăn cơm trưa …
Sơn còn nói chưa hết câu là đã bị Thùy chen vào:
– Thế anh ko nghe là mới chỉ có tiếng chuông báo hiệu hết giờ học thôi à, đâu phải sumo đâu mà ngoạm cái là hết đĩa cơm, thôi nể tình anh cũng đẹp dzai, nhường phần cho anh mời hai mỹ nhân này đi en đó!
Sơn và Liên ko biết nói sao với Thùy nữa, Liên đành cười trừ, vì nàng biết chắc Thùy sẽ làm khó Sơn. Còn Sơn cũng cười nhưng mà là cười gượng:
– Thế thì chúng …
Lại một lần nữa Sơn chưa nói hết câu đã bị Thùy chen vào:
– Vô tiệm cơm việt ở ngã ba đường đi, chỗ đó ít xe cộ, lại bán ngon, đi thôi Liên.
Nói xong rồi nắm tay Liên kéo te te đi, bỏ mặc Sơn đứng đó, Sơn lắc đầu cười khổ, rồi đi theo.
Liên quen Sơn cũng chỉ mới một thời gian thôi, lần đầu tiên khi Sơn và Liên quen biết nhau thì đó là vào một buổi chiều chủ nhật, Liên tản bộ ngoài công viên, Liên rủ Thùy đi chung nhưng Thùy ko chịu đi, nói là đau bụng, và thế là Liên đi một mình, Liên thích ko khí trong lành ở công viên, Liên thích nhìn những em nhỏ vui đùa ngoài công viên, nhìn chúng Liên nhớ lại thời thơ ấu của mình, rất vô tư, hồn nhiên và yêu đời. Nhưng trong ký ức tuổi thơ của Liên, ko chỉ có những điều đó ko thôi, mà còn những điều khác nữa…
…
Sau một thời gian, Liên đã biết được ‘thời khóa biểu’ của mẹ và hai người học sinh kia, hằng tuần hai học sinh kia đến nhà Liên vào hai ngày thứ 3 và thứ 5 để ‘chơi’ với mẹ Liên, còn ngày thứ 6 thì họ chơi với mẹ Liên trong trường. Tuy nhiên Liên chỉ biết thế, vì ban ngày Liên đi học nên Liên không biết họ có chơi với nhau ở trong trường vào buổi sáng không nữa. Còn bé nên Liên cứ nghĩ là họ chơi đùa với nhau, sau này nghĩ lại Liên còn bật cười với ý nghĩ ngây thơ của mình, họ làm tình hăng say thế mà mình cứ nghĩ là họ chơi đùa với nhau.
Giờ đây trong đầu của Liên chỉ có hình ảnh của hai người thanh niên kia chơi đùa với mẹ mà thôi, Liên luôn trông ngóng để được nhìn lén mẹ và hai người kia chơi đùa với nhau, vì Liên muốn được biết cách làm cho mẹ vui sướng. Một hôm Liên thấy mẹ vừa ra khỏi phòng giáo viên để lên lớp dạy thì cũng ngồi chờ một chút rồi lon ton chạy ra vườn sinh vật của trường, nhưng Liên chờ lâu rồi mà không thấy mẹ và hai thanh niên kia ra đây làm tình với nhau nên Liên buồn bã đi về phòng giáo viên.
Đi được nửa chừng thì Liên chợt mắc tiểu nên định chạy vào nhà vệ sinh. Khi chạy ngang hành lang tầng trệt thì Liên nhìn thấy có một đống bàn ghế được đặt ở trong một góc sân sau của trường. Liên tò mò chạy lại xem, thì chợt nghe được tiếng rên. Là tiếng rên của mẹ Liên, chỉ có một tiếng mà thôi nhưng cũng đủ để cho Liên nhận ra, vì hằng ngày Liên đều mong được nghe thanh âm này mà. Vừa nghe được thanh âm này thì Liên cảm thấy vui vẻ, rón rén chạy lại gần.
Đống bàn ghế ngổn ngang, chắc là bàn ghế cũ của trường chuẩn bị bỏ đi. Do bàn ghế nằm ngổn ngang cho nên tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều, Liên men theo đống bàn ghế, nhìn quanh một lúc, nếu ko phải Liên biết chắc mẹ ở trong này và cố tình muốn tìm thì chưa chắc là thấy được, đúng như Liên dự định, mẹ nàng và hai học trò của mẹ đang ở trong kia.
Liên thấy mẹ đang ngồi chồm hổm, không mặc quần, nhưng vẫn mang giày cao gót, háng được dạng rộng ra. Tà áo dài được kéo sang một bên, Liên có thể nhìn thấy rõ ‘chim’ của mẹ, hai thằng học trò đứng hai bên, tuột quần xuống chỉa ‘chim’ vào mặt mẹ Liên, mẹ Liên bú ‘chim’ bên này, dùng tay vuốt ve chim bên kia, rồi chuyển sang bú chim kia vuốt ve chim bên này, đầu mẹ Liên hoạt động Liên tục.
Không chỉ thế, mẹ Liên còn nhấp nhỏm lên xuống không ngừng, vì bên dưới có một vật gì đó rất là dài và to dựng thẳng đứng lên, đâm xuyên vào chim mẹ Liên, mẹ Liên nhướng háng lên, rồi ngồi xuống, vật đó trượt dọc theo chim của mẹ Liên. Liên nghĩ vật đó rất dài vì khi mẹ Liên nhướng lên thì vật đó cũng ko có tuột ra, Liên nhìn kỹ, Liên ko nhận ra được, nhưng Liên thấy nó rất giống với chim của hai thằng kia, nhưng to hơn, và dài hơn.
Mẹ Liên cứ nhấp lên nhấp xuống, đầu thì lúc quay sang bên này nút chim, quay sang bên kia cũng nút chim. Chợt một học sinh đá vào chân của mẹ Liên một cái, mẹ Liên lúc này vừa nhướng háng lên, bị mất đà, té xuống, ọc, Liên nghe mẹ rú lên rất lớn, chim mẹ Liên dập mạnh xuống, gần như là chạm mặt đất luôn, Liên thấy mẹ ngồi im luôn, rên ư ử. Hai thằng học trò mặc quần vào lại, rồi đỡ mẹ Liên dậy, một thằng đứng sau lưng mẹ Liên, vòng tay ra trước, để mẹ Liên dựa vào lồng ngực của mình, hai chân của mẹ Liên vẫn còn xếp lại, hắn ôm lấy hai chân mẹ Liên luôn, nên lúc này chim của mẹ Liên phơi ra trước mặt thằng học sinh kia, thằng học sinh kia cầm một vật dài dài, tròn tròn, như hình quả trứng ấy nhưng mà dài hơn tí. Nhét vào trong chim của mẹ Liên, nhét vật đó vào xong thì hắn lôi ra thêm một cái nữa nhét tiếp vào, rồi lại thêm một cái nhưng lần này ko phải vào chim mẹ lan mà là vào hậu môn.
Sau khi nhét xong thì hắn dùng một miếng băng keo trong lớn, dán lên chim của mẹ Liên, rồi dán luôn phần hậu môn, sau đó mặc quần lót lại vào cho mẹ Liên, rồi đến quần dài, xong thằng học sinh kia thả mẹ Liên xuống. Liên thấy khi vừa thả ra mẹ Liên ko đứng được, hai thằng phải đỡ lấy, Liên thấy mẹ lắc lắc đầu, nói gì đó nhưng hai thằng chỉ cười cười, mẹ Liên đưa tay tuột quần xuống thì bị cản lại chúng mặc quần lại vào cho mẹ Liên rồi dìu mẹ Liên đi.
Tối hôm đó sau khi dùng cơm xong thì mẹ Liên rửa chén bát, ba Liên thì ngồi xem tivi, Liên lén chạy vào phòng mẹ, mở cặp của mẹ ra, trong đó toàn là giáo án đi dạy của mẹ Liên, Liên kiếm một lúc thì thấy có ba vật tròn tròn dài dài, chính là ba cái hột mà hồi trưa này học sinh kia đút vào trong lồn của mẹ Liên. Lúc này Liên nhìn mới kỹ, và thấy nó có màu hồng, có một sợi dây nối liền 3 cái hột đó với nhau, và sợi dây nối vào một vật hình chữ nhật nho nhỏ, Liên cầm lên xem thử, vô tình đụng trúng công tắc nên 3 cái hột đó run run lên, Liên hoảng hồn cũng may là ko có la lên, vội tắt nó, và cất vào cặp lại cho mẹ.
Sau khi rửa chén xong thì mẹ Liên vào nhà tắm chuẩn bị tắm, thấy thế thì Liên vội về phòng lấy quần áo rồi chạy vào trước, khi mẹ Liên vào phòng tắm thì thấy Liên đã ở trong đó, Liên vội nói:
– Mẹ ơi, con tắm chung với mẹ nha!
Liên thấy mẹ ko có dấu hiệu đồng ý thì nắm lấy tai của mẹ Liên lắc qua lắc lại, năn nỉ:
– Đi mà mẹ, mẹẹẹẹẹẹẹ …, con tắm chung nha mẹ!
Liên thấy mẹ bật cười thì mừng, hô lên:
– Hoan hô, mẹ đồng ý rồi, hoan hô!
Thế là ko đợi mẹ Liên nói gì Liên đã cởi sạch quần áo của mình ra, rồi leo vào bồn xả nước. Liên xoay lại thấy mẹ Liên cũng từ từ cởi đồ ra, Liên đứng ngắm ko bỏ sót một chi tiết nào. Sau này khi lớn lên nhớ lại hình dáng của mẹ thì Liên vẫn cảm thấy hâm mộ không thôi, mẹ Liên đã là gái có chồng, mà hai bầu ngực vẫn rất căng, vòng eo rất gọn, mông to, và đặc biệt là vùng bụng nhẵn nhụi, Liên thấy chim của mẹ rất hồng, có một lớp lông rất gọn, sau này Liên mới biết là mẹ đã tỉa lại.
Liên thích thú ngồi vọc nước trong bồn, mẹ Liên ngồi đằng sau chà lưng cho Liên, rồi gội đầu luôn cho Liên, khi mẹ Liên đang gội đầu cho Liên thì Liên xoay người lại, gục đầu vào ngực mẹ mà bú, mẹ Liên nói:
– Này làm gì thế bé cưng!
Liên vội nói:
– Hôm nay Liên rất ngoan, được cả cô khen đó, mẹ phải thưởng cho Liên chứ!
Nói rồi ko đợi mẹ Liên đồng ý đã chụp đầu vào vú mẹ, há miệng to ra, ngậm lấy vú, rồi nút chùn chụt, mặt dù không ra sữa nhưng ko hiểu sao Liên rất thích cảm giác này, mẹ Liên vừa gọi đầu cho Liên vừa cho Liên bú vú, sau khi gội đầu cho Liên xong thì mẹ bảo Liên ra lau mình đi để mẹ tắm, Liên vâng rồi định bước ra thì chợt dừng lại, nói:
– Mẹ ơi để con chà lưng cho mẹ nha!
– Thôi đi cô hai, để tui tắm nữa!
– Không đâu, con sẽ chà lưng cho mẹ.
Nói rồi Liên lấy sữa tắm, thoa lên lưng mẹ và chà chà, mẹ Liên thấy Liên làm thế thì cũng cười, rồi gội đầu, sau khi chà lưng một hồi thì Liên xoa xoa ra phía trước luôn, từ từ bóp lấy ngực của mẹ, hai tai hai vú, nắn nắn bóp bóp, nhưng hai bàn tay của Liên quá bé nhỏ so với vú của mẹ, ko thể bao lấy hết vú mẹ để mà bóp được, mẹ Liên cười khúc khích:
– Con bé này, làm mẹ nhột quá!
Liên thấy mẹ cười thì cũng vui theo nên tiếp tục xoa xoa bóp bóp. Khi ra khỏi nhà tắm thì Liên nghe tiếng của ba:
– Khiếp, hai mẹ con tắm gì mà lâu thế, hơn cả tiếng đồng hồ!
Liên cười khì khì:
– Ba ơi, con vừa chà lưng cho mẹ đó, ba thấy con ngoan không!
Liên thấy ba bật cười rồi xoa đầu:
– Ngoan chứ, cục cưng của ba mà, sao ko ngoan được!
Sáng hôm ba Liên bận họp nên phải đi làm sớm, còn Liên và mẹ ở nhà ăn sáng rồi mới đi học và dạy. Liên đang ăn thì nghe mẹ nói:
– Mẹ lên phòng lấy đồ một chút, con cứ ăn, ăn xong ngồi chờ mẹ nha cục cưng của mẹ!
– Vâng ạ!
Liên nhanh nhảu trả lời.
Một lúc sau, Liên thấy mẹ đi xuống, hôm nay mẹ Liên mặc một bộ áo dài màu hồng phấn, rất là đẹp, Liên có thể nhìn thấy được cả áo ngực của mẹ hằn lên rất rõ. Hai vú mẹ Liên nhô cao, Liên nhìn thấy thế thì rất thích, buột miệng nói:
– Mẹ thật là đẹp!
Mẹ Liên mỉm cười, xoa xoa đầu Liên:
– Ái chà! Cục cưng của tôi hôm nay biết nịnh rồi đây!
Liên cười khì khì:
– Mẹ đẹp thật mà!
Nói rồi chồm lên hôn lên má của mẹ Liên một cái, nhưng hai tay cũng tranh thủ bóp vú mẹ một cái, Liên thấy mẹ bật cười, dùng ngón tay trỏ và ngón giữa véo mũi Liên một cái:
– Cục cưng của mẹ hư quá nhá, hôm nay dám lén tấn công mẹ nha, phạt hôm nay ko được chơi với vú mẹ nữa!
Liên cười nói:
– Hôm nay chưa đi học mà mẹ, nên Liên chưa có hư, chiều nay Liên ko hư là mẹ phải cho Liên chơi đó!
Liên thấy mẹ cười, rồi hai mẹ con ra khỏi nhà.
…
Liên ngồi nhìn mấy đứa bé chơi rượt bắt chợt nhớ lại những kỷ niệm thưở còn thơ của mình, Liên biết có lẽ Liên có được những ký ức tuổi thơ rất khác người, đang miên mang trong dòng ký ức thì bỗng một trái banh bay đến trung vào nàng, Liên giật mình, thì ra trái banh đó là của một cậu bé đá đi, nhưng ko chỉ trúng nàng ko mà còn trúng một người nữa, hay nói đúng hơn là vì người đó mà trái banh mới trúng nàng, do người đó đi ngang qua chỗ Liên, vừa đi vừa suy nghĩ gì đó nên ko để ý, trái banh bay trúng đầu người đó và dội vào người Liên. Đứa bé kia vội chạy đến líu ríu xin lỗi, Liên chỉ cười rồi trả banh lại cho nó. Liên cũng cảm thấy ngồ ngộ, ko ngờ lại bị trúng banh như thế, bỗng Liên nghe được tiếng người kia nói:
– À, xin hỏi hình như …
Liên nghe đến đó thì trong lòng chợt nghĩ, chắc là tay này lại định kua mình đây, chắc là sẽ nói.
– Xin hỏi hình như chúng ta gặp nhau ở đâu rồi phải ko?
Nghĩ thầm thế nên Liên dự định sẵn là sẽ trả lời rằng:
– Chắc thế, vì tôi làm ở trung tâm tư vấn tâm lý cho bệnh nhân AIDS.
Nhưng Liên ko nghe người đó nói nữa, Liên thấy người đó nhìn thoáng qua Liên rồi suy nghĩ gì đấy, ngập ngừng chút rồi nói:
– À xin lỗi, có lẽ tôi nhận lầm người, chào cô.
Nói xong thì cất bước đi, Liên ngẩn người ra đó, trước đây Liên vẫn luôn tự tin vào nhan sắc của mình, Liên nghĩ ít ra có thể thì người đó cũng phải nhìn Liên một chút, rồi kiếm cớ làm quen, ai dè nhận lầm người rồi bỏ đi luôn, nhưng Liên cũng ko để ý lắm.
Ở gần trường có một nhà văn hóa thanh niên, Liên và Thùy thỉnh thoảng chạy qua đó chơi, lần đó có một lễ hội của thành phố, nên ở nhà văn hóa thanh niên có tổ chức nhiều trò chơi dân gian khác nhau. Ko biết có phải do ông trời sắp đặt ko nữa, Liên chỉ thích thú khi đứng xem thôi chứ ko có tham gia vào các trò chơi, vừa đi Liên vừa nhìn trái ngó phải, nên ko để ý đường và va phải một người, Liên vội xin lỗi thì thấy người kia cũng xin lỗi ríu rít. Liên nhìn thấy mặt người đó thì chợt thấy quen quen, Liên nhớ ra đó chính là người bị trúng banh với nàng trong công viên lần trước, lần này ko chỉ có người đó nói mà cả hai cùng nói:
– Xin hỏi …
Dường như cả hai đều thấy bất ngờ trước câu nói của mình, cho nên cùng bật cười. Liên vội nói trước:
– Tôi nhận ra anh.
– Tôi cũng thế.
Đó là những lần gặp gỡ đầu tiên của Sơn và Liên, sau lần đó Liên biết được Sơn đang làm nhóm trưởng trong bộ phận kinh doanh ở một công ty nước ngoài, Liên rất bất ngờ, Sơn còn rất trẻ, chỉ mới hơn hai lăm hai sáu thôi, tính ra thì công việc của Sơn như thế thì cũng khá là ngon rồi.
Rồi từ đó, ko biết là vô tình hay cố tình, Liên đi ra nhà văn hóa chơi nhiều hơn, và cũng gặp được Sơn vài lần. Lúc đầu chỉ là những câu chuyện phiếm, những lời hỏi thăm này nọ, rồi dần dần là ngồi uống nước, đi ăn, đề tài cũng chuyển xa hơn. Liên bắt đầu nhận thấy nàng đã thinh thích Sơn rồi, nhưng có một điều làm Liên lo lắng, đó là sự ngộ nhận, Liên sợ chỉ là bản thân mình ngộ nhận như thế thôi, nên ko dám chắc lắm, vì Liên thấy Sơn rất là đẹp trai, nói chuyện rất có duyên và hóm hỉnh, rồi rất tốt bụng, chắc có lẽ đúng như ông bà ta nói ‘khi yêu trái sấu cũng tròn, khi ghét trái bồ hòn cũng méo’, Liên ko hiểu sao chỉ thấy được những tính tốt của Sơn mà thôi. Ko biết chắc mình có thích Sơn hay ko, nhưng Liên biết mình thích đi chơi chung với Sơn, và từ đó, ko cần phải thông qua nhà văn hóa nữa, Sơn thỉnh thoảng hay mời Liên đi uống nước, Thùy cũng biết Sơn từ khi Sơn đến trường mời Liên đi uống nước.
Mãi cho đến hôm qua khi Sơn tỏ tình với Liên, muốn Liên làm bạn gái Sơn, lúc đó Liên rất bất ngờ, bối rối, Liên đã định gật đầu đồng ý, nhưng ko hiểu sao lúc đó Liên lại từ chối, những hình ảnh, những dòng chữ trong ký ức của Liên hiện ra vào ngay lúc đó, Liên từ chối Sơn, và nói rằng Liên sợ, sợ điều gì đó mà chính Liên cũng ko rõ nữa. Liên cảm thấy mình nói rất hàm hồ, Liên nghĩ nếu đổi lại là Sơn thì Liên sẽ nghĩ rằng Liên ko thích Sơn do đó mới nói loanh quanh như thế, nhưng ko ngờ Sơn lại nói là ko sao, có lẽ bây giờ Liên còn sợ, nhưng Sơn tin chắc sau này sẽ trở thành chỗ dựa đáng tin cậy cho Liên, để Liên ko còn phải sợ hãi điều gì nữa, lúc đó Liên thật sự xúc động ko biết phải nói sao, nếu như lúc đó Sơn tiếp tục thuyết phục thì có lẽ Liên đã gật đầu đồng ý rồi, nhưng Sơn ko làm thế. Sơn thấy Liên đang bối rối thì nói:
– Anh biết, nếu anh thuyết phục tiếp thì em sẽ đồng ý làm bạn gái của anh, nhưng như thế thì ko được, vì lúc này em đang bối rối, quyết định đưa ra trong lúc này ko thể nào chính xác được, anh sẽ chờ em, em muốn suy nghĩ bao lâu thì suy nghĩ.
Liên thật sự giật mình trước những gì Sơn nói, chính những điều đó làm Liên ngồi suy tư cả đêm qua. Sáng nay khi gặp lại, Liên thấy Sơn vẫn như bình thường, ko có bất kỳ dấu hiệu nào khác thường, Liên cũng an tâm, nhưng trong lòng lại dậy sóng, ko biết phải làm sao nữa.
Khi vào quán cơm thì Thùy đòi lên lầu ngồi, rồi kêu toàn những món đặc biệt, nhưng vừa gọi món xong thì xách cặp đi ra, Liên và Sơn đều ko hiểu, Thùy cười nói:
– Thôi đi hai anh chị, em đâu có thích làm kỳ đà cản mũi, ở lại chắc bị nguyền rủa đến chết quá, thôi em thăng đây, te te te te.
Nói xong rồi chạy đi mất tiêu.
Trong lúc dùng cơm Sơn ko hề nhắc gì đến chuyện hôm qua, vẫn vui vẻ nói chuyện như bình thường, điều này càng khiến cho Liên bối rối hơn. Sau đó Sơn đưa Liên vào công viên ngồi chơi, nhìn bọn trẻ vui đùa, vì Sơn biết đó là điều mà Liên rất thích. Công viên quận có diện tích khá lớn, nên vào giờ chiều có rất nhiều người đến đây hóng mát, nhưng lúc này là đầu trưa, cho nên có rất ít người, nhưng trong công viên cây xanh rất nhiều nên ko khí vẫn mát mẻ, Liên có hỏi Sơn sao ko đi làm mà đưa Liên vào công viên chơi, Sơn nói là làm ở cty nước ngoài áp lực lớn nên thỉnh thoảng cần phải có thời gian thoải mái tí, vả lại công việc của Sơn ko bắt buộc lúc nào cũng ở trong công ty nên Sơn thỉnh thoảng vẫn chủ động được thời gian.
Liên thấy có vài đứa bé đang chơi trò rượt bắt, ko hiểu sao lúc đó Liên chợt nổi hứng lên, chạy vào xin chơi chung, nói ra thật buồn cười, người lớn xin trẻ con chơi chung, bọn trẻ thấy thế thì cũng vui vẻ cho Liên và Sơn vào chơi chung, suốt cả buổi, Liên và Sơn chơi với bọn trẻ rất nhiều trò, chơi vui nên ko để ý đến thời gian, khi nhìn lại thì đã là trưa rồi, Liên cảm thấy cả người mệt lả ra nhưng bù lại tinh thần thoải mái, sảng khoái. Liên và Sơn ngồi trên một cái ghế đá, chắc do số Liên xui nên ngồi trúng ngay cái ghế ko có chỗ dựa, Liên mệt lả người muốn tìm chỗ dựa mà ko có, nhìn qua Sơn, Liên định bảo đi lại chỗ khác ngồi thì giống như đọc được ý nghĩ của Liên, Sơn ngồi thẳng người, dùng tay vỗ vỗ lên bờ vai của mình, Liên hiểu ý định của Sơn.
Liên ko biết phải làm sao, nàng đã đắn đo mãi rồi, Liên biết mình ko thể đắn đo mãi được, trong cuộc sống đôi khi phải có quyết định thật nhanh. Liên ngả đầu vào vai của Sơn, ngồi đó, tận hưởng từng làn gió trong lành thổi qua, Liên thấy bàn tay của mình được nắm lấy, Liên ko phản kháng, Liên cảm thấy rất bình yên, một cảm giác mà Liên rất ít khi có được, hay có thể nói là từ sau khi chuyện đó xảy ra thì Liên ko còn có được cảm giác này nữa.
Tối về, Liên bị Thùy chất vấn cả đêm, Thùy còn chọc ghẹo nàng đủ thứ, Liên đành phải cam chịu, Liên cũng nhận thấy Thùy cũng có chút ghen tỵ với Liên, nhưng Thùy là người vui buồn ko lộ ra ngoài nên nếu ko phải là bạn thân của Thùy thì chắc chắn Liên ko nhận ra được.
Giờ đây Liên đã tìm được niềm hạnh phúc riêng của mình, tuy chỉ là mới bắt đầu nhưng trong lòng của Liên bỗng bình yên hơn rất nhiều, một cảm giác an toàn, nhẹ nhõm làm Liên thoải mái. Liên biết mình đã quyết định đúng đắn khi đồng ý làm người yêu của Sơn. Bỗng nhiên nhớ đến mẹ, Liên thở dài. …
Bỗng Thùy chạy ra đóng của phòng lại, rồi bật tivi đầu DVD lên, Liên ko hiểu Thùy định làm gì, thì một lúc sau đã rõ, phim sex. Thùy cười hích hích, bấm remote cho chạy, Liên cũng bật cười, thì ra là phim ‘Bạch Tuyết & Chú Lùn’. Liên gõ đầu Thùy:
– Con quỷ, mày muốn chết à?
Thùy cười khúc khích:
– Bậy nào mày, tao giúp mày đấy chứ, mày với anh Sơn …
Nói đến đó thì Thùy dừng lại, nhướn nhướn mắt nhìn về phía Liên đầy thâm ý, rồi nói tiếp:
– Tao chỉ là tạo thêm chút xúc tác thôi, he he.
Liên bật mắng:
– Cái gì chứ, con quỷ này, tao chỉ mới nhận lời làm người iu thôi nha mại!
Thùy xoa xoa đầu nói:
– Thì có sao đâu! Giờ coi tích lũy kinh nghiệm là vừa he he …
Liên đành cười trừ, ko biết phải nói sao với Thùy nữa. Liên nằm xuống coi chung với Thùy. Những cảnh phim này đối với Liên quá quen thuộc, ko biết có phải có duyên với bạch tuyết ko nữa mà bộ phim hoạt hình đầu tiên Liên xem chính là bộ bạch tuyết bảy chú lùn, sau đó bộ phim sex đầu tiên Liên xem cũng đúng là bộ bạch tuyết bảy chú lùn, giờ bộ phim sex mà Thùy muốn Liên xem để tích lũy kinh nghiệm khi vừa có bạn trai lại cũng là bạch tuyết bảy chú lùn. Đã một thời gian lâu rồi, nhưng khi xem lại bộ phim này Liên vẫn còn nhớ như in những cảm xúc ban đầu ấy.
Tuy Liên còn bé nhưng mà đã có thể tự bật tắt đầu DVD, thay đĩa phim khi xem, do Liên ở phòng riêng với ba mẹ, trước khi ngủ mẹ Liên thường cho Liên xem phim hoạt hình để mẹ rãnh rỗi mà làm việc nhà, để tiện cho nên ba mẹ Liên mới đặt một đầu DVD trong phòng Liên, Liên nhớ thời đó một cái đầu DVD dỏm thôi thì giá trị đã ko hề nhỏ chút nào cả, chứ ko phải rẻ bèo như hiện nay.
Liên còn nhớ trưa hôm đó, sau khi rước Liên từ trường về, mẹ Liên có chở Liên ghé ngang một siêu thị mua cho Liên vài đĩa phim hoạt hình, chủ yếu là phim Tom & Jerry, trẻ em có được mấy đứa ko thích mèo chuột chứ. Sau khi về nhà thì mẹ Liên bảo Liên tự lên phòng chơi và xem phim đi để mẹ giặt đồ. Liên vội vâng rồi chạy lên lầu, trước khi đi Liên còn đòi mang theo giỏ xách cho mẹ lên phòng nữa, Liên kỳ kèo mè nheo một lúc thì mẹ Liên mới cho. Liên vội ôm cặp và giỏ xách của mẹ lên lầu.
Khi vào phòng mẹ thì Liên để giỏ của mẹ lên giường rồi đi ra, nhưng chợt Liên quên mất là chưa lấy số đĩa phim hoạt hình mà mẹ vừa mua cho nên quay lại mở giỏ mẹ Liên lấy ra rồi chạy về phòng xem. Khi Liên bật đầu đĩa lên thì thấy được cảnh trong phim ko phải là cảnh phim hoạt hình mèo chuột quen thuộc, mà là cảnh một tòa lâu đài, Liên cảm thấy lạ, rồi từ từ xuất hiện một người đàn bà mặc áo đen đứng trước gương, nói gì đó Liên cũng ko nghe ra được, Liên đang định tắt đi để mở đĩa khác thì chợt nó đổi sang cảnh một cô gái mặc bộ đầm màu xanh, Liên nhìn thấy quen quen, hình như là đã thấy qua ở đâu rồi, Liên cố nhớ cho ra nên quên mất việc tắt đĩa, khi Liên nhìn lại màn hình thì giật mình, trong ti vi là cảnh bốn người đàn ông ko mặc quần, đứng ở hai bên giường, mỗi bên hai người, trên giường chính là người đàn bà áo đen khi nãy, đang nằm đó, còn ở giữa mỗi hai người đàn ông thì có một cô gái đang bú chim của mấy người đàn ông, Liên thấy chim của họ rất to và dài, to hơn hẳn của hai học sinh hay chơi với mẹ.
Liên thấy hai người phụ nữa kia bú nút chim rất ngon lành, cứ như khi Liên mút cà rem vậy. Liên bị những hình ảnh đó cuốn lấy, sau đó đến cảnh bốn người đàn ông kia leo lên giường tiếp tục chơi với bà mặc áo đen, Liên thấy rất rõ cảnh chim của họ đâm vào nhau, nuốt lấy nhau, do khi xem phim mèo chuột Liên bật nhỏ tiếng để có gì dễ ngủ, nên vô tình những thanh âm rên rỉ của người đàn bà mặc áo đen ko lớn, chỉ mình Liên nghe được. Liên coi một lúc, đến cảnh gặp bảy chú lùn thì Liên mới biết đó chính là phim bạch tuyết và bảy chú lùn, những cảnh chú lùn chỉ bạch tuyết cách làm tình vô tình trở thành dạy cho chính Liên luôn. Những hình ảnh ‘chim nuốt chim’ ‘miệng nút chim’ trong phim in sâu vào tâm trí Liên.
Thì ra hôm đó Liên lấy ra số đĩa phim nhưng ko hiểu sao có lẫn một đĩa từ trong số đĩa phim sex trong giỏ của mẹ Liên và chính mẹ Liên cũng ko biết là trong giỏ mình có chiếc đĩa đó, mà chính hai thằng học trò đã bỏ vào trong giỏ Lan một mớ đĩa khi Lan ko để ý.
Liên bị bộ phim đó kích thích, vì rất giống với cảnh mẹ Liên và hai thằng học trò chơi nhau. Liên coi bộ phim đó lại nhiều lần, gần như nhớ như in từng hành động của các diễn viên trong phim. Lúc đó Liên xác định là khi chim của con gái bị chim của con trai đâm vào thì sẽ rất sướng. Lúc trước Liên có hỏi là sao ba hôn mẹ được và ba mẹ đều hôn Liên cũng được nhưng bạn nam khác hôn Liên lại ko được thì nghe mẹ nói rằng có nhiều thứ con ko được làm vì khi lớn lên mới làm được.
Liên đã thử dùng ngón tay của mình chọt chọt vào chim mình nhưng chỉ thấy nhồn nhột và đau chứ ko có sướng gì cả nên Liên nghĩ chắc khi lớn như mẹ thì mới sướng được. Sau đó Liên phát hiện ra thì ra mẹ ko chỉ có đĩa phim đó mà có rất rất nhiều đĩa phim nữa, vì bị những hình ảnh kia hấp dẫn, vì bản tính tò mò nên Liên len lén lấy ra một cái đĩa khác, nhưng lần này ko phải là những cô tây mắt xanh mỏ đỏ nữa, bộ phim sau đó mà Liên coi là phim nhật, Liên thấy cảnh một cô gái ngồi tự vuốt ve chim của mình, rồi tự bóp vú mình và rên ư ử, một lát sau thì có một người đàn ông bước lại , cầm một con chim giả đút vào trong chim của cô gái, rồi dùng lưỡi liếm lên chim của cô gái luôn, Liên thấy cô gái đó rên dữ dội hơn, sau đó thì chuyển sang liếm đít cô gái đó, từ từ liếm lên vú rồi liếm bụng, Liên cảm thấy lạ sao liếm ko vậy? Liên thấy hầu như chỗ nào trên người cô gái cũng được liếm rồi, một lát sau thì lại đổi, hai người nằm ngược chiều với nhau cô gái nằm trên, bú chim của người đàn ông còn người đàn ông thì lại liếm chim cô gái, sau khi bú nút thỏa thê thì người đàn ông mới đút chim của mình vào chim cô gái rồi thụt ra thụt vào. Liên nhận thấy cô gái rất là sướng và thích thú khi được thụt ra đút vào như thế, giống y chang như mẹ vậy.
Rồi dần dần sau đó Liên xem được nhiều phim hơn nhưng vẫn là ở đống đĩa phim của mẹ, dĩ nhiên là Liên ko dám lấy nhiều đĩa như thế, Liên lấy đươc một cái đĩa mới là đưa cái đĩa cũ vào thế chỗ, chắc cũng may là mẹ Liên hình như có rất nhiều hay sao ấy, nên ko để ý đến chuyện mất một cái đĩa. Những hình ảnh khiêu dâm đó từ từ khắc sâu vào trong đầu của Liên.
Giờ nằm xem lại bộ phim bạch tuyết & bảy chú lùn Liên chợt cảm thấy lòng mình sao sao ấy, một tuổi thơ hoàn toàn khác với những đứa trẻ khác. Chợt Liên cảm thấy vú của mình nhồn nhột, cúi đầu nhìn lại thì ra Thùy đang liếm vú Liên một cách say mê. Liên tính gõ đầu Thùy thì chợt nhớ đến trước kia mình cũng thích bú vú mẹ như thế, Liên nằm đó để cho Thùy bú liếm vú của mình, từ từ chìm sâu vào giấc ngủ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phim sex |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/12/2015 17:00 (GMT+7) |