Giáng Tiên ngồi bật dậy, cô đảo mắt bồ câu còn hơi ngủ nhìn ngó xung quanh. Cô lướt nhanh cái ánh mắt tinh anh của mình về hướng phòng ngủ của bác hàng xóm tốt bụng. Sau đó cô cười cười một mình như thuở cô còn tấm bé mới lớn lên ở tuổi dậy thì, bởi thuở ấy cô hay nói chuyện một mình và hay cười với bản thân. Chuyện ấy là điều tự nhiên, là điều dễ hiểu mà thôi, thế nên nụ cười ấy của cô nó mang nhiều điềm lành cho cô, bởi cô đã không bị quấy rối mà ngủ một giấc ngon lành tới sáng.
Cô xếp chiếc chăn bông tươm tất lại, rồi cô để trên đùi mình nơi gần bờ mu. Sau đó cô ấy đứng dậy đi tới cửa căn phòng ngủ của bác ấy định mang chiếc chăn bông đem trả, ai ngờ khi đứng trước cái cánh cửa phòng ngủ không có khóa mà chỉ khép hờ. Rồi cô nhìn vào trong, cô thấy thân hình bác ấy nằm dài trên chiếc giường ngủ màu xanh, còn tấm ga trải giường thì màu xanh ngọc bích. Cô rón rén đi vào trong, khi cô đi tới cạnh giường ngủ của bác thì dừng lại. Hiện tại, trên tay cô đang cầm chiếc chăn bông được xếp ngăn nắp gọn gàng và nó cũng đã lưu giữ lại mùi hương con gái của Giáng Tiên.
Mùi hương phái nữ nó tỏa ra từ chiếc chăn bông cô ấy đắp từ hai tiếng trước, nó bay thoang thoảng trong không khí và bay tới mũi của bác ấy đang nằm ngủ. Bác ấy đang ngủ mê chưa có tỉnh giấc, rồi gặp gỡ cái mùi hương này làm tình trạng ngủ của bác như mê man mà chìm vào trong mộng mị luôn. Trong giấc mộng của bác, bác thấy Giáng Tiên đang bên cạnh mình. Bác thấy cô ấy nói chuyện với bác về những lời gì đó mà bác nghe không được rõ, bởi hiện giờ tình trạng của bác là trong mộng mị nên mọi thứ nó đều mơ hồ…
Giáng Tiên thấy bác ấy ngủ say mà thời gian bây giờ đã trôi qua mười phút, cho nên cô muốn đi vệ sinh răng miệng trước rồi mới quyết định kêu gọi bác dậy sau. Thông thường Giáng Tiên vệ sinh rất là lâu nhưng hôm nay trái ngược hoàn toàn, bởi cô vô trong đó khoảng hai phút là ra đây nơi căn phòng ngủ của bác tức thời. Cô đang đi vô phòng ngủ, sắp tới chỗ bác ấy nằm thì tiếng chuông tin nhắn điện thoại của cô nó kêu lên rất nhỏ, bởi cô chọn chế độ im lặng và âm thanh đó chỉ là tiếng rung.
Giáng Tiên mở xem để đọc thì đó là tin nhắn mà bạn trai cô gửi. Cậu ta nói với cô rằng, cậu ấy đã về tới huyện Nhà Bè rồi, tức về ngôi nhà của bố mẹ cậu và bảo cô đừng lo. Xem xong tin nhắn, không hiểu sao cô ấy cảm thấy bình thường, cô cũng không còn buồn bực bạn trai cô như lúc trước mà còn mỉm cười nữa chứ.
Cô để chiếc điện thoại của cô ở trên đầu giường ngủ của bác hàng xóm. Xong rồi, cô đi lại ngồi bên cạnh giường của bác mà vung tay định vỗ lên người bác kêu dậy thì cô bỗng dưng che bàn tay lên miệng và a… một tiếng dài. Do cô thấy nơi đũng quần của bác ấy nó độn u lên một cục rất to, không những vậy mà cái đầu cu to như quả nấm của bác nó lộ ra ngoài chiếc quần xà lỏn.
Cái khúc thịt to dài nó cương cứng thẳng băng như cây trụ điện, nó ngoe nguẩy theo nhịp thở của bác hàng xóm từng đợt co lên và hạ xuống bên ngoài bẹn. Giáng Tiên thấy thế thì thầm nghĩ:
“Chắc do bác ấy mất tiểu chăng? Bởi dương vật đàn ông thường cương cứng lên vào mỗi buổi sáng. Vả lại, hai tiếng trước mình đã khơi dậy niềm trắc ẩn của dương vật bác bấy lâu, thế nhưng xong chuyện thì mình ngủ luôn…”
Đang nhìn cái con cu to của bác hàng xóm thì Giáng Tiên bỗng thấy bác ấy cựa quậy, hình như là sắp thức dậy, cho nên cô giả đò nằm sấp trên giường mà vờ vịt ngủ say. Cô chọn tư thế nằm sấp là vì cô muốn che đi cái bối rối, cái biểu cảm của khuôn mặt của mình và cũng muốn xem bác ấy xử lý tình huống thế nào khi biết cô ấy ngủ bên cạnh bác ở đây.
Bác ấy thức dậy, bác ngáp dài một tiếng cho sảng khoái. Sau đó bác bỗng thấy thân hình Giáng Tiên nằm ngủ bên cạnh, bác thấy cô ấy nằm sấp và bờ mông thì chổng lên cao như một quả đồi. Bác thấy vậy thì nhìn hoài, bác nhìn mãi không hề rời khỏi bờ mông của Giáng Tiên. Bác thấy tư thế nằm sấp của Giáng Tiên sao mà hư… đến thế. Bởi cô ấy nằm sấp quá vội vã nên cái chân váy nó kéo tít trên mông và lộ ra cái quần lót màu hồng.
Cái bờ mông kèm với cái quần lòng màu hồng của cô thiếu nữ chưa chồng, nó khiến ánh mắt của bác hàng xóm toát lên một màu đỏ lửa. Lúc này, Giáng Tiên cũng biết mình đã vội vàng mà tạo ra tình cảnh như này nhưng nghĩ lại cô cũng cảm thấy rất hay, bởi vì cô đang muốn thử lòng thì phải thử như thế mới đúng điệu, mới đúng với độ khó.
Bác nhìn bờ mông với quần lót màu hồng của Giáng Tiên một hồi thì chặt lưỡi rồi đi vệ sinh và đánh răng. Bác ấy đánh răng xong xuôi rồi và đi lại vào trong phòng ngủ, thế nhưng khi bác vào phòng ngủ thì hơi thở của Giáng Tiên lại thờ đều đều, có nghĩa là từ giả đò ngủ nhưng bây giờ cô ấy ngủ thật luôn. Không những ngủ mà ngủ thật mê man cơ, bởi một phần do đêm qua cô ấy thức thâu đêm và mới ngủ được có hai tiếng đồng hồ thì đâu có đủ giấc.
Lúc này, tuy bác hàng xóm đã đi vệ sinh xong, con cu của bác nó cũng trở lại bình thường. Thế nhưng khi vô lại đây, thấy cái bờ mông với chiếc sịp màu hồng của Giáng Tiên thì con cu của bác nó lại ngỗng trời y như lúc bác ấy ngủ. Nhìn tư thế nằm sấp, kiểu nằm ngủ lộ hàng của Giáng Tiên khiến cho lòng dạ đàn ông của bác như say xỉn, bởi bác đứng mà như không vững, còn bước chân thì như loạng choạng sắp té nhào xuống nền nhà.
Bác cố gắng đẩy lùi con quỷ dâm ô, sự dục vọng trong người mình ra nhưng không được, thế là bác tiến bước chân đi thêm vài bước nữa và nhảy cẫng lên chiếc giường ngủ thân quen để nằm cạnh thân hình của Giáng Tiên. Bác chồm qua nhìn khuôn mặt của Giáng Tiên thì thấy ánh mắt của cô khép kín. Sau đó bác gác một cánh tay lên tấm lưng thon của Giáng Tiên, rồi một bàn tay của bác nó vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ nhắn ấy của cô lên xuống nhiều lần. Khi bàn tay của bác vuốt xuống tới chân váy, nơi chỗ bờ mông lộ ra quần lót màu hồng đó của cô thì bàn tay ấy của bác hơi khựng lại, còn nhịp tim của bác thì đập thình thịch liên hồi vì vừa hồi hộp và vừa phấn khích.
Do sự ứ đọng tinh binh đêm qua chưa giải thoát, giờ đây bác ấy đã bốc đồng làm điều liều lĩnh với Giáng Tiên. Bác nằm nghiêng người so với tư thế nằm của Giáng Tiên, bác xòe lòng bàn tay của mình ra ôm chặt lấy bờ mông căng phồng của cô ấy, rồi bàn tay ấy của bác nó bóp bóp và xoa xoa bên mông trái và mông bên phải, xoa bóp đến khi chân váy của cô ấy lên tới eo thì mới dừng. Giáng Tiên tuy ngủ mê nhưng trực giác của con gái cho cô biết là có bàn tay đàn ông đang xoa bóp mông mình, bởi làn da của cô ấy nó rất mịn và rất nhạy cảm.
Khi chân váy đã bị bàn tay bác hàng xóm xoa bóp mông vô tình kéo chân váy lên eo. Lúc này, ánh mắt bác ấy đã nhìn xuống nơi bàn tay của bác đang vo ve bờ mông của Giáng Tiên, cũng nơi đây đã lộ ra trọn vẹn một bộ mông rất quyến rũ trắng tinh trên nền vải hồng của chiếc quần lót. Khi bàn tay bác ấy đang định di chuyển đến mí quần lót thì bất chợt Giáng Tiên tỉnh lại.
Cô quay mặt sang nhìn bác nhưng thân hình cô thì vẫn nằm sấp như cũ, rồi cô nhoẻn miệng cười duyên với bác như chưa hề có chuyện gì xảy ra giữa hai người. Bác ấy thấy vậy thì cũng ngại ngùng, bởi bàn tay của bác nó đang còn ôm trọn một bờ mông của Giáng Tiên. Khi bác định thu bàn tay lại thì bất thình lình Giáng Tiên cô ấy… lại quay người nằm ngửa, thế là bàn tay của bác ấy bị mông của Giáng Tiên đè lên và mắc kẹt ở đó.
Khi bàn tay nằm dưới bờ mông to, bác ấy cố gắng rút bàn tay ra nhưng không hề dễ dàng chút nào, bởi cô ấy có cho bác rút ra đâu mà dễ với chả khó. Lúc này bốn mắt nhìn nhau, còn môi của cả hai thì đều rung rinh mà cười nhẹ do mắc cỡ. Giáng Tiên thì thấy thích thú vì sự thử thách của cô đã đạt hiệu quả, còn bác hàng xóm thì bỡ ngỡ như chân bèo đang trôi tĩnh lặng trên mặt hồ thì bị cá đâu đớp động dưới chân bèo, rồi làm mọi chuyện rối tung lên.
Hai đôi mắt thi thố nhìn nhau đôi chút thì cũng mỏi mắt và chớp lia lịa như đá lông nheo. Khi thời gian trôi qua tầm vài phút thì bác hàng xóm cảm thấy tê tê nơi ấy, tức cái bàn tay của bác nó bị phồng lên do máu lưu thông tuần hoàn không đều, thế là bác mới dùng sức co rúm các ngón tay lại và làm bờ mông của Giáng Tiên hơi bị nhích nhẹ lên.
Lúc này, các cơ thịt ở mông Giáng Tiên nó lõm vô theo sự co rúm của ngón tay bác hàng xóm, rồi ngón tay của bác hư quá nên làm nhăn nhúm vải quần lót màu hồng của cô ấy, không những vậy mà các ngón tay ấy của bác nó luồn lách vô khe mông của cô và làm cho cô rên khẽ những âm thanh ưm a kéo dài. Giáng Tiên lườm bác, một cái lườm rất lạ và thật khó hiểu.
Bởi vì cô không phản kháng về cái bàn tay đang hư của bác ấy, cô cũng chỉ nhìn vào ánh mắt của bác và cứ khẽ rên mà thôi. Thời gian thì cứ dần trôi, tâm tư của hai người nam và nữ cứ đấu tranh tư tưởng từng hồi. Giáng Tiên lúc này cảm thấy ươn ướt vùng kín của cô, rồi cô cũng cảm thấy ngứa ngáy nơi vách trong âm đạo đang rỉ rả nước nhờn nhợt, như thể đang chờ thứ gì đó để giải phóng sự ứ đọng bên trong.
Lúc cô đưa ánh mắt sáng ngời của cô gái tuổi đôi mươi mà nhìn xuống đũng quần xà lỏn của bác. Cô hơi ngẩng đầu lên để nhìn nơi đũng quần của bác thì thấy một vệt chất lỏng nó rỉ ra nơi cái đầu cu to, rồi cô bất động như điểm huyệt đạo toàn thân nên tay chân cô nó không còn cử động. Giờ đây, toàn thân cô như chiếc lá mùa thu đang rơi trên mặt hồ phẳng lặng, chiếc lá thu không trôi đâu cả, bởi vì mặt nước đang tĩnh lặng như tờ.
Giáng Tiên cắn môi dưới như bỡ ngỡ và thầm nghĩ, rồi nói như chính cô nghe:
“Nếu bác ấy tấn công tiếp thì mình sẽ cho luôn. Nếu bác ấy dừng thì mình có nên dừng không vậy hả Giáng Tiên? Còn nếu mình với bác làm chuyện ân ái lúc này thì sao mà về quê đây? Bởi khi về gặp mẹ thì sẽ bị bại lộ, do mẹ tinh mắt lắm, nhìn sơ qua là biết liền. Ưm… Để xem sao đã…”
Thật ra, Giáng Tiên với bác hàng xóm như có thần giao cách cảm vậy. Bởi vì bác hiểu được điều mà Giáng Tiên nghĩ thầm trong bụng, thế nên bác cố ngồi bật dậy và rút bàn tay ra thật là nhanh. Do bác rút bàn tay ra thật nhanh nên dính theo mí quần lót màu hồng phấn của Giáng Tiên. Trong khi đó, quần lót thì dính với mông, còn bàn tay của bác thì nó dính với mí quần, thế là bác rút bàn tay ra thì mang theo cả quần lót và cả bờ mông của Giang Tiên luôn.
Giáng Tiên bị kéo thân người về phía bác hàng xóm thì bất ngờ ú ớ, cô chưa hiểu chuyện gì xảy ra vì mọi thứ diễn ra rất vội vã, cho nên cô cũng không biết hành động gì mà chỉ biết nhìn chiếc quần lót mỏng màu hồng nó tuột ra khỏi mông và dừng lại nơi giữa đùi của cô. Lúc này, bác hàng xóm mới thấy và lật đật xin lỗi, nói lời giãi bày:
“Ơ, bác không cố ý. Bác chỉ muốn rút tay ra thôi ai mà có dè…”
Giáng Tiên nhìn bác không nói gì. Cô không vui cũng không buồn, cô không cười và cũng không nhăn nhó. Bất thình lình, Giáng Tiên thấy con cu to của bác nó lòi ra được một cái đầu cu. Cô thấy cái ngạnh đầu dương vật của bác sao mà hùng dũng đến thế, sao nó khác lạ so với bạn trai của cô rất nhiều, bởi nó góc cạnh và gân thì nổi cộm như gân tay.
Chiếc quần lót nó đã bị bàn tay của bác kéo ra ngoài theo sự vô tình, thế nhưng Giáng Tiên chỉ lo mải mê cái khúc thịt hùng dũng kia mà chưa chịu kéo chiếc quần lót của cô lên. Có lẽ do cô mặc váy nên chân váy đã phủ đầy nơi mu bướm nên không hề lo, bởi vì bác ấy có thấy được đâu, cũng có thể là do bác ấy chưa biết về việc này và một phần chân váy của Giáng Tiên nó phủ đầy tới gối.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phố hoa |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 23/01/2024 11:46 (GMT+7) |