Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 15 » Phần 55

Quan Trường - Quyển 15

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 55

Tối hôm qua, Liêu Đắc Ích vẫn phải xấu hổ mà gặp mặt Trần Thu Đống cho công tư trọn vẹn đôi đường.

Về công, là đại diện cho Ban Tổ chức cán bộ nói chuyện với Trần Thu Đống. Về tư, là báo cho Trần Thu Đống thời gian này nên khiêm tốn một chút, đừng gây chuyện nữa, Bí thư Hà gửi gắm kỳ vọng cao đối với gã, vẫn muốn đỡ gã thăng chức, gã không thể lại lúc ẩn lúc hiện, làm những việc đáng lo.

Trần Thu Đống ngay trước mặt Liêu Đắc Ích làm ra một mặt vỗ trong ngực cam đoan, từ nay về sau sẽ theo bước chân Bí thư Hà và Trưởng ban Liêu, đi theo làm tùy tùng, tuyệt không lùi về phía sau.

Trần Thu Đống càng làm ra vẻ, Liêu Đắc Ích càng khinh thường gã, không phải là em gái gã đi theo Hà Giang Hải, Hà Giang Hải mới tận hết sức lực dìu gã lên chức? Nhưng là một gã đàn ông dựa vào phụ nữ để lên chức, có phải có bản lĩnh hay không bản lĩnh, chính là cách nói dễ nghe. Những việc khác đều rất tồi tệ, sống phóng túng, tinh thông mọi thứ, đúng là lưu manh chính trị.

Hà Giang Hải cũng thật là, bùn lầy không thể làm nên tường. Còn dìu gã làm gì? Người như thế làm sao có thể lăn lộn trong quan trường? Thật sự là trò cười lớn nhất thiên hạ.

Nhưng Liêu Đắc Ích không thuyết phục được Hà Giang Hải, nếu Hà Giang Hải một lòng phải đỡ Trần Thu Đống đứng lên, thôi thì để cho y đỡ cho tốt, dù sao ông ta làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, chỉ để ý đề bạt lên, thành hay không, phải xem Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng có cho đi hay không.

Hội nghị thường vụ thuận lợi kinh người, khiến Liêu Đắc Ích vô cùng kinh ngạc, rõ ràng thời điểm ông ta xin chỉ thị Hạ Tưởng, nghe được bên trong giọng điệu của Hạ Tưởng có ý bất mãn. Làm sao chỉ chớp mắt, Phó Bí thư Hạ rộng lượng tới mức ngay một câu phản đối cũng không làm ra nông nỗi?

Hạ Tưởng rộng lượng còn chưa tính, dù sao so sánh ra thì Hạ Tưởng còn có một mặt khéo đưa đẩy, như thế nào Lý Đinh Sơn cũng không phản đối?

Khó hiểu thì khó hiểu, Liêu Đắc Ích cũng không suy nghĩ sâu xa.

Vừa tan họp ông ta còn chưa trở lại văn phòng, Hà Giang Hải liền vội vàng kéo ông ta lại:

– Tối hôm qua Trần Thu Đống ở đâu vậy?

Liêu Đắc Ích đang tức giận vì sự việc thuận lợi một cách ma quái, trong lòng ông ta cũng thiếu tự tin, liền nói:

– Tôi làm sao mà biết được? Anh hỏi ta, tôi hỏi ai? Tôi cũng không phải người nhà anh ta.

Hà Giang Hải cũng cố không tức giận đối với câu trả lời rõ ràng là châm biếm của Liêu Đắc Ích, mặt ra vẻ lo lắng:

– Đây là chuyện gì vậy, Trần Thu Đống thật đúng là đống bùn, hội nghị thường vụ đều thông qua việc bổ nhiệm gã, người khác cũng không thấy gã đâu.

– Cái gì không thấy ?

Liêu Đắc Ích kinh ngạc, người sống to lù lù như thế nào có thể không thấy? Hôm nay cũng không phải cuối tuần, Trần Thu Đống ngoại trừ đi làm, còn có thể đi đâu được? Lại nghĩ, đống bùn cũng là đống bùn của anh, với tôi chẳng có chút may may quan hệ nào.

Không đúng, rất có quan hệ, bởi vì Trần Thu Đống là do ông ta đề xuất, bổ nhiệm được thông qua, mà người không thấy đâu, đúng là trò cười lớn, thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, là việc không làm tròn bổn phận lớn bằng trời.

– Điện thoại gọi không được, cơ quan không đi làm, trong nhà nói một đêm không về nhà, mẹ nó, chơi trò gì vậy!

Hà Giang Hải mắng một câu thô tục, bỏ lại Liêu Đắc Ích, vội vàng xoay người đi với vẻ mặt bất an.

Hình ảnh Hà Giang Hải bất an đập vào mắt Liêu Đắc Ích khiến ông ta không kìm được giật mình một cái. Trần Thu Đống đừng có gặp chuyện không may mới được. Nếu chẳng may bây giờ xảy ra chuyện gì, ông ta liền mắc lỗi nhìn lầm người.

Trần Thu Đống là đống bùn, ông ta không muốn dính vào bẩn tay.

Nhưng sự tình thường thường sẽ phát triển theo hướng không tốt, Liêu Đắc Ích vừa mới trở lại phòng làm việc, điện thoại liền vang lên dồn dập, dọa ông ta đến nhảy dựng. Trong lòng liền có dự cảm chẳng lành, vội vàng nghe, bên trong liền truyền đến giọng nói hổn hển của Hà Giang Hải:

– Mẹ nó, Trần Thu Đống bị Cục Công an thành phố bắt rồi!

– Á?

Sự việc thật sự là quá lớn rồi, ứng cử viên ông ta đề bạt vừa mới được thông qua ở hội nghị thường vụ, vốn là chuyện tốt, không ngờ, nổi trên mặt nước mới thấy hai chân dính bùn, con mẹ nó, ông ta thành ra một trò cười lớn, quả thực là đưa người ta đến chỗ chết mà,

– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

– Chơi gái vị thành niên, bị bắt được tại chỗ!

Hà Giang Hải gần như là nghiến răng nghiến lợi nói, hiển nhiên là tức giận đến nổi điên,

– Tốt, hạ độc thủ… chờ tôi trở về đi xem tôi sẽ làm gì!

Hiện tại không phải thời điểm để chửi bới, Liêu Đắc Ích vội nói:

– Bí thư Hà tốt nhất tự mình đến Cục Công an thành phố một chuyến, nếu có thể che dấu sự việc liền khẩn trương mà che, để công bố ra thì chậm mất rồi.

Hà Giang Hải chỉ nói một tiếng “Được” liền ngắt điện thoại.

Hà Giang Hải làm sao giải quyết tốt hậu quả, Liêu Đắc Ích cũng không quá quan tâm, hiện tại ông ta cũng khác gì với kiến bò trong chảo nóng, có khác thì chỉ là dạo vòng vòng ở trong văn phòng, thiếu chút nữa là đổ mồ hôi đầy đầu.

Xong rồi. Bị lừa. Khẳng định là thủ đoạn của Hạ Tưởng!

Trần Thu Đống sống chết thế nào Liêu Đắc Ích cũng không quan tâm, ông ta chỉ quan tâm đến việc sự vụ của Trần Thu Đống rốt cuộc có bị làm lớn chuyện lên không. Bởi vì một khi lớn chuyện, ông ta thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, chẳng những sẽ là trò cười cho người ta, còn làm cho người ta hoài nghi nhân phẩm và nhân cách của ông ta, hơn nữa còn làm cho những người ông ta đề bạt sau này, rất khó lại đạt được sự ủng hộ của các vị ủy viên thường vụ.

Càng nghĩ càng thấy không xong, việc đề bạt Trần Thu Đống, từ đầu tới đuôi chính là một hố to, Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ dùng kế Lã Vọng buông cần, trơ mắt nhìn ông ta và Hà Giang Hải đi bước một nhảy ngay vào cái hố to, chẳng những không ngăn cản, ngay cả nhắc nhở một tiếng cũng không làm, thật là ác độc.

Chính là muốn hủy diệt thanh danh của ông ta, khiến một Trưởng ban Tổ chức cán bộ như ông ta mất hết quyền uy. Thử nghĩ mà xem, đề bạt một người chơi gái vị thành niên bị Cục Công an thành phố bắt được tại chỗ đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, nếu thật vấn đề của Trần Thu Đống phải ra tòa, về sau ông ta còn có mặt mũi nào đề bạt người của chính mình?

Lại liên tưởng đến việc điều chỉnh nhân sự sắp diễn ra trong phạm vi toàn tỉnh, Liêu Đắc Ích bừng tỉnh, quả nhiên là cài âm mưu thủ đoạn liên hoàn, liền phong ấn ông ta trong lần điều chỉnh nhân sự kế tiếp. Bởi vì liên lụy một chuyện của Trần Thu Đống mà dẫn đến trọng lượng tiếng nói giảm bớt!

Nghĩ thông suốt tình tiết này, Liêu Đắc Ích rốt cục đổ mồ hôi đầy trán, không quan tâm đến việc lau đi, mà vội vàng chuẩn bị tự mình đi tới Thành ủy một chuyến, lấy quyền uy của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, bóp chết sự việc của Trần Thu Đống từ bên trong trước khi nảy sinh.

Bởi vì Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ Viên Húc Cường chẳng những là người một nhà, Cục trưởng Công an thành phố Cố Thư Toàn cũng là người một nhà, muốn đem sự kiện chơi gái vị thành niên từ chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, cũng không phải là việc gì khó làm.

Trần Thu Đống cũng thật là, như thế nào giống hệt họ hàng nhà gã, dạy mãi không sửa, sau khi bị lộ ảnh nude cũng không biết kiềm chế, còn thích người mẫu trẻ còn vị thành niên? Thật sự là biến thái.

Vừa nghĩ Liêu Đắc Ích vừa thu dọn đồ đạc đang định đi ra, trong đầu còn thoáng hiện lên một ý niệm, Lỗ Thành Lương chơi gái bị bắt, Trần Thu Đống chơi gái vị thành niên bị bắt, như thế nào báo lên dồn dập.

Ông ta chỉ cần bận tâm đến việc vãn hồi được thanh danh danh vọng là được, còn Hà Giang Hải đúng là lên cơn thịnh nộ rồi, chẳng những bị khiêu chiến quyền uy, còn bị đánh vào mặt, hơn nữa nói không chừng Hạ Tưởng còn có chuẩn bị ở sau.

Liêu Đắc Ích đoán đúng rồi…

Ông ta vừa mới ra đến cửa, chỉ kém chút nữa là sợ tới mức kêu ra tiếng, điện não đồ chỉ còn dòng gạch ngang, suýt nữa bị dọa thành bệnh tim, bởi vì một người đứng ở cửa, chắp tay sau lưng, sa sầm mặt, dường như đã dọn xong trận thế, chính là chờ ông ta xuất hiện.

Không phải ai khác, chính là Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng vô cùng nghiêm túc nói:

– Trưởng ban Liêu, phải đi đâu sao? Không biết là chuyện gì, có thể để đó đã, mở một cuộc họp khẩn cấp rồi nói.

Liêu Đắc Ích vất vả lắm mới bình tĩnh lại được đột nhiên bị một cú sốc:

– Phó Bí thư Hạ, chuyện gì vậy?

Căng thẳng, không ngờ nói lắp một câu.

– Tôi cũng không rõ lắm, vừa rồi là thư ký Ấn tự mình đến báo cho tôi biết, tôi thuận đường liền thông báo cho anh.

Hạ Tưởng bình thường rất ít khi mặt mũi khó chịu, cho dù là không cười, cũng là vẻ mặt ôn hòa. Hôm nay sắc mặt nghiêm túc dị thường, khi nói chuyện, còn dùng giọng quan mười phần, liền càng làm cho trong lòng Liêu Đắc Ích thiếu tự tin hơn nhiều.

Còn muốn chạy đi cũng không được, Liêu Đắc Ích đành phải ở phía sau Hạ Tưởng, tâm hoảng ý loạn mà một mạch đến phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy.

Liêu Đắc Ích đang rảo bước tiến đến văn phòng Khâu Nhân Lễ, trong một khắc, sắc mặt ông ta liền xám trắng một màu…

So sánh với sắc mặt xám trắng của Liêu Đắc Ích thì sắc mặt Hà Giang Hải chính là xanh mét.

Tỉnh ủy ủy viên thường vụ, Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh kiêm Giám đốc sở Công an, là danh hiệu khiến trên người Hà Giang Hải tỏa ra một quầng sáng quyền lực vô cùng chói mắt. Hơn nữa y thân là thân phận của một nhân vật thống lĩnh quân, không khoa trương mà nói, Hà Giang Hải ở tỉnh Tề chỉ cần đạp một cước sẽ khiến ba nhân vật run rẩy, ở thành phố Lỗ, y lại càng hào quang tỏa ra vạn trượng, không ai dám khiêu chiến với quyền uy của y.

Hôm nay, y lại vấp phải trắc trở!

Bởi vì khi vụ án Trần Thu Đống do y đích thân đề xuất muốn hỏi đến lại bị Phó cục trưởng Cục Công an thành phố Đới Kế Thần uyển chuyển cự tuyệt, nói nghe rất hay, lý do cũng rất đầy đủ, nhưng chính là không để cho người ngoài nhúng tay vào vụ án Trần Thu Đống. Vụ án trọng đại, Thị trưởng Lý đã báo lên Tỉnh ủy trước tiên, Bí thư Tỉnh ủy Khâu tự mình gọi điện thoại tới, yêu cầu việc xử lý chuyên án, bây giờ do ông ta toàn quyền phụ trách.

Ngụ ý chính là, hiện tại Đới Kế Thần lướt qua Cục trưởng Cục Công an thành phố, lướt qua Thị trưởng và Bí thư Thành ủy, trực tiếp nghe lệnh từ Bí thư Tỉnh ủy, những người còn lại, bao gồm Hà Giang Hải, rất xin lỗi, mời đứng sang bên.

Nói chung, sự kiện chuyên án cũng không hiếm thấy. Hiếm thấy chính là Đới Kế Thần thật đúng là chuyện bé xé ra to, không nể mặt mũi ai. Người trong quan trường, ai chẳng biết câu ‘quan huyện không bằng hiện quản’, Đới Kế Thần không nghĩ tới sau khi chuyên án chấm dứt, còn muốn lăn lộn ở cục Công an thành phố làm Phó cục trưởng, còn muốn làm người ở ngay dưới mắt Viên Húc Cường sao?

Đới Kế Thần vừa có thủ đoạn của người trong quan trường, lại có khí chất vô lại và lưu manh, nói trắng ra là, chính là lưu manh chính trị, hơn nữa anh ta lại có lý, chẳng ai làm gì được anh ta, Hà Giang Hải gần như muốn nổi trận lôi đình.

Viên Húc Cường tức giận đến mức thiếu chút nữa nói ngay tại chỗ miễn chức của Đới Kế Thần. Nhưng phải nhẫn nhịn, lại nhịn xuống, dù sao việc Đới Kế Thần đưa Khâu Nhân Lễ ra, là thật hay giả nói sau, ít nhất trong trường hợp này phải đi trước. Hơn nữa Lý Đồng vẫn không lên tiếng, rõ ràng là xu hướng cùng lập trường với Đới Kế Thần.

Nói chi Đới Kế Thần thực hiện theo trình tự mà nói thì không có gì đáng trách, người là do Đới Kế Thần bắt, anh ta có quyền ưu tiên được xử lý.

Hà Giang Hải tung hoành nhiều năm ở tỉnh Tề, tự nhận không có gì không làm được, lại bị một Phó cục trưởng nho nhỏ ở Cục Công an thành phố bức tới tận góc tường. Chỉ thiếu chút ông ta nữa liền mắng chửi ra lời thô tục nhưng vẫn còn chưa mắng ra được, bởi vì điện báo của Hạ Tưởng.

Phó bí thư tỉnh ủy Hạ Tưởng tự mình gọi điện thoại tới, chỉ để thông báo Hà Giang Hải khẩn cấp quay về Tỉnh ủy họp, giọng điệu rất nghiêm khắc, hơn nữa còn cố ý cường điệu “Lập tức”, là giọng điệu không gì nghi ngờ nữa.

Hà Giang Hải không dám chậm trễ, vội vàng nhích người, vừa ra khỏi cửa mới phát hiện, bên ngoài đã bị đám người phẫn nộ vây quanh chật như nêm cối.

Dân chúng còn giơ biểu ngữ, viết là:

– Nghiêm trị hung thủ, để dân chúng có một vị quan thanh liêm!

Đám người chen chúc nhốn nháo, tình cảm quần chúng dâng trào, Trần Thu Đống có rất nhiều nợ cũ từ năm xưa, những sự vụ của Trần Thu Đống đã bị xóa đi toàn bộ hiện ra, sôi trào, mà bởi vậy dẫn phát một loạt sự kiện, vừa mới vừa mới bắt đầu…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/01/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đảo zombie - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh ở hòn đảo Thịnh Vượng . Hòn đảo này bỗng dưng xuất hiện dịch bệnh kỳ lạ, người dân ở đây trở thành những zombie khát máu. Trên hòn đảo có một nhân vật quan trọng còn sống sót là cô nàng Tiến sĩ Hà, người được cho là có khả năng chế ra vắc-xin chống lại dịch...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 5
Bên kia đầu dây điện thoại, An Tâm đáng thương rõ ràng đã đứng trước bờ vực suy sụp, cũng không biết Lâm Nhược Khê đã phán tán điều gì để làm cho người ta phải sợ hãi, khiến cho An Tâm trước giờ là người gan dạ cũng sợ đến nổi thế này. Dương Thần đau đầu vuốt trán: Nói cụ thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 1
Ta có thể suy nghĩ cân nhắc hay không? Miêu Nghị hỏi. Hắn vừa nói như vậy, vẻ châm chọc trên mặt lão bản nương càng nồng đậm. Nữ tử áo đỏ thản nhiên cười một tiếng: Hy vọng không để cho ta chờ quá lâu! Sẽ không quá lâu. Miêu Nghị cầm thương tung mình lên không, phóng qua thi thể cương thi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân