Lão Cổ ở trong nhà mình chắp tay mà đứng, một mình nhìn trời, đứng yên nửa ngày
Người ở Bắc Kinh, lòng ở Phẩm Đô, dùng bất đắc dĩ mà bi thương để hình dung tâm trạng hiện giờ của lão Cổ là thích hợp nhất
Bạn chí cốt nhiều năm rồi, ông cũng không muốn dùng một lần cảnh cáo có ý nghĩa khác để bày tỏ lựa chọn cuối cùng của ông, ông đã mệt rồi, không còn muốn đứng giữa phối hợp hoặc là thỏa hiệp nữa, chỉ muốn yên ổn trải qua tuổi già
Chỉ muốn Cổ Ngọc vui vẻ, chỉ muốn Hạ Tưởng kiên định, từng bước đi lên vị trí cao
Nếu như nói trước kia trong bất đồng giữa Thủ tướng và Hạ Tưởng, lão Cổ thà rằng giả hồ đồ, từ lúc bắt đầu cũng không giúp ai, đến sau này thầm giúp đỡ Hạ Tưởng, lại đến hôm nay trực tiếp dùng một hành động ý nghĩa sâu xa để trực tiếp nhắc nhở hành trình tỉnh Tề của Thủ tướng, đã tương đối trực tiếp mà chính diện đứng ở bên Hạ Tưởng
Cảnh tượng ở Phẩm Đô, sẽ không tạo thành xung kích gì chính diện đối với uy vọng của Thủ tướng, cũng sẽ không từ trên căn bản mang đến bao nhiêu lực cản đối với Thủ tướng thị sát ở Phẩm Đô, nhưng lại là chỉ thẳng nội tâm, từ sâu trong nội tâm chỉ thẳng tình bạn duy trì nhiều năm mà Thủ tướng để ý nhất, nói cách khác, cũng là lực cản lớn nhất ở phía quân đội mà Thủ tướng để ý nhất
Người ngoài có lẽ không thể hiểu được, lão Cổ rất tin, ngay lúc Thủ tướng bị đoàn xe quân đội ngăn cản, nội tâm khẳng định một mảnh thê lương, càng vô cùng thất vọng đối với ông
Thất vọng thì thất vọng được rồi, cũng tốt hơn vẫn luôn tồn tại hy vọng xa vời, trong thế cục tranh chiếc ghế của cục chính trị tiếp theo, ông thật không muốn tham gia trong đó nữa, chỉ muốn không đếm xỉa đến, làm một người rảnh rỗi.
Bởi vì Hạ Tưởng còn chưa tới tư cách nhập cục, thật sự không có việc gì của ông, ông cũng không muốn bị người ta lại dùng các loại phương pháp dụ dỗ
Coi như màn diễn ở Phẩm Đô, là một lần diễn xuất cáo biệt là tốt rồi. Sau này, ngoại trừ Hạ Tưởng có việc, người khác đừng muốn mời ông ra tay nữa
Cũng không biết trầm tĩnh bao lâu, nghe được sau lưng truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, lão Cổ cũng không có quay đầu lại, hỏi:
– Quan Hoa, nghe nói Hạ Tưởng muốn giới thiệu bạn gái cho cậu?
Hứa Quan Hoa cười ha hả:
– Bí thư Hạ có nói như vậy, tôi phỏng chừng anh ấy cũng chỉ là tùy tiện nói, quay đầu liền quên. Anh ấy là một Phó bí thư tỉnh ủy, làm sao còn lòng thanh thản làm mai mối?
– Cậu sai rồi, tâm tư của Hạ Tưởng rất tỉ mỉ, chuyện cậu ấy chủ động lên tiếng, có 80 – 90% sẽ thành
Lão Cổ trong lòng cười thầm, Hạ Tưởng thật sự là một người tinh ranh, Hứa Quan Hoa ở trước mặt hắn, cũng thật không phải đối thủ. Nhưng cũng tốt, sau này có Hứa Quan Hoa giúp đỡ, vị trí của Hạ Tưởng sẽ càng củng cố một chút
– Đúng rồi, Hồ Tồn Phú và Phí Chí Đống sau này… cùng Bí thư Hạ qua lại, có quan trọng không?
Hứa Quan Hoa ở trước mặt thủ trưởng, luôn không thoải mái, càng không cần nhắc đến chuyện bạn gái gì nữa, liền chuyển hướng đề tài
– Từ từ tiếp xúc trước rồi nói, tôi chỉ có thể phụ trách dẫn đường, có thể đi tốt hay không, còn phải xem bản thân Hạ Tưởng. Không có khả năng ai ai cũng thích cậu ta, càng không có khả năng ai ai cũng phục cậu ta, đều phải xem con người của cậu ấy rồi
Lão Cổ dường như rất thản nhiên, kỳ thật trong lòng cũng không yên tâm cho thế cục của tỉnh Tề
– Niếp Kiến Hào là người của bên khác, cậu ấy và Trần Pháp Toàn giao tình không tồi, cái chết của Trần Pháp Toàn, cậu ấy không rõ lắm rốt cuộc là chuyện gì, lại biết là bút tích của Ngô gia, khó tránh sẽ không có cách nghĩ bất lợi đối với Hạ Tưởng
– Quân đội tỉnh Tề thế lớn, nhất là Bắc Hải đã từng xảy ra chuyện lớn…
Hứa Quan Hoa nói đến một nửa, liền bị lão Cổ dùng ánh mắt ngăn lại, vội vàng im miệng, biết có những lời nói chỉ có thể mục nát ở trong bụng
– Nguy rồi, đã quên nhắc nhở Hạ Tưởng một tiếng quan hệ của Niếp Kiến Hào và Trần Pháp Toàn rồi
– Khiến cậu ấy tự đi làm rõ, nếu cậu ấy ngay cả một chút bản lĩnh này cũng không có, cậu ta là a Đẩu rồi. Chẳng lẽ cậu ta không suy nghĩ, vì cái gì tôi phải đi thành phố Lỗ, cố tình giới thiệu Hồ Tồn Phú và Phí Chí Đống quen biết? Cậu ấy tưởng rằng cậu ấy là ai? Cậu ấy ngay cả bí thư tỉnh ủy cũng không phải, càng không phải ủy viên cục chính trị!
Hứa Quan Hoa biết thủ trưởng nói lời tức giận, bởi vì thủ trưởng đã vì Hạ Tưởng và Thủ tướng quyết liệt, trong lòng ít nhiều có chút khó chịu, y hoàn toàn có thể lý giải. Kỳ thật y cũng không thích con người của Thủ tướng lắm, có lúc quá không chân thật, không giống Hạ Tưởng, xấu có bộ dáng xấu, tốt có phóng đãng tốt, nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm thấy kiên định đáng tin
Khi đang suy nghĩ, điện thoại di động nhận được một tin nhắn, mở ra xem, không khỏi ngây ngẩn cả người, là một tin nhắn mms, là một tấm hình của phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp
Lão Cổ thấy Hứa Quan Hoa ngây người xem di động, không khỏi nổi lên tính trẻ con, nhìn trộm vừa thấy, không khỏi mỉm cười:
– Quan Hoa, cậu lén chụp hình của ai?
Hứa Quan Hoa lại đỏ mặt:
– Thủ trưởng, tôi, tôi, tôi không chụp lén, là mms Bí thư Hạ gửi đến
– Tôi không hiểu là mms gì, tôi chỉ biết cậu xem hình phụ nữ, hơn nữa còn đỏ mặt
Lão Cổ cười ha ha.
Hứa Quan Hoa càng xấu hổ
– Thủ trưởng, tôi, tôi…
Y vừa lật di động, phát hiện còn có một đoạn mà Hạ Tưởng phát đến, liền vội vàng đọc ra
– Quan Hoa huynh, cho anh xem hình trước, nếu cảm thấy được, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp nhau
– Hóa ra là Hạ Tưởng thật sự muốn giới thiệu bạn gái cho cậu
Lão Cổ vỗ vai của Hứa Quan Hoa
– Cô gái rất xinh đẹp, ánh mắt của Hạ Tưởng xưa nay rất chuẩn, cơ hội đến rồi, nhất định nắm bắt
Bề ngoài khích lệ Hứa Quan Hoa, trong lòng lại nghĩ, Quan Hoa ơi Quan Hoa, cậu đã nắm bắt cơ hội rồi, Hạ Tưởng sẽ nắm bắt cậu
Khi Thủ tướng nói ra sắp xếp đến quảng trường Năm Tư tham quan một chút thì trở về Bắc Kinh, Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân và Lý Vinh Thăng đều giật mình!
Sao đến mức như vậy!
Khi Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân và Lý Vinh Thăng phát hiện là đoàn xe của hạm đội Bắc Hải chấp hành quân vụ khẩn cấp, đột xuất thông hành vượt đèn đỏ mới tạm thời ngăn cản đoàn xe đi tới, trước là trong lòng một mảnh lạnh lẽo, bởi vì không ai dám trêu vào thế lực của quân đội
Nhưng sau đó lại thở dài một hơi, bởi vì nếu như là không ai trêu vào thế lực quân đội, vậy thì không tồn tại vấn đề trách nhiệm cố tình như vậy, Thủ tướng cũng không dễ truy cứu trách nhiệm sắp xếp không tốt, lại cộng thêm Thủ tướng xưa nay ở trước mặt người ta thông tình đạt lý, là nổi tiếng ôn hòa và dễ nói chuyện, sự tình không lớn, khẳng định có thể ung dung qua cửa rồi
Khâu Nhân Lễ thậm chí còn âm thầm đưa ánh mắt với Lý Vinh Thăng, nhắc nhở Lý Vinh Thăng không cần bối rối, trong chốc lát cẩn thận giải thích một chút là được rồi, hạm đội Bắc Hải… không chịu khống chế!
Đều nghĩ rằng bình an vô sự, ngay cả Hà Giang Hải cũng không cho rằng Thủ tướng sẽ tức giận vì chuyện này, bởi vì Thủ tướng xưa nay ở trước mặt người ta đều biểu hiện vô cùng độ lượng, sẽ không giáp mặt nổi giận, càng không phẩy tay áo bỏ đi
Cũng quả thật, Thủ tướng hôm nay cũng không phẩy tay áo bỏ đi, nhưng đột xuất thay đổi chủ ý, vẫn là khiến tất cả mọi người đều không rõ dụng ý thật sự của Thủ tướng, chẳng lẽ chỉ là bởi vì một lần đoàn xe quân đội ngăn cản?
Khâu Nhân Lễ làm Bí thư Tỉnh ủy, còn muốn nói gì, Thủ tướng lại khoát tay:
– Quốc vụ viện đột xuất mở hội nghị khẩn cấp, ban đầu muốn lập tức trở về, nhưng nếu đã đến Phẩm Đô, vẫn phải đi một vòng mới coi như không uổng công đến đây một chuyến
Thấy Thủ tướng đã có quyết định, biết nói nhiều vô ích, đành phải phục tùng
Bởi vì trước đó không có sắp xếp hạng mục tham quan quảng trường Năm Tư, Lý Vinh Thăng vội không ngừng an ủi cảnh lực đến duy trì công tác bảo vệ, Thủ tướng lại căn dặn nói:
– Tôi chỉ là muốn đến trong quần chúng đi một chuyến, xem xem, không cần thiết phải kéo lên bức tường người, cùng quần chúng nhân dân duy trì khoảng cách
Lần trước Thủ tướng đến siêu thị thành phố Yến thị sát dân sinh, chính là đột nhiên tập kích, rất nhiều người đều không biết Thủ tướng đến thăm, lúc đó liền dẫn đến chấn động
Tuy nói như vậy, Lý Vinh Thăng vẫn là không dám chậm trễ, vội vàng sắp xếp nhiều cảnh sát thường phục.
Thủ tướng bất ngờ xuất hiện ở quảng trường Ngũ Tứ, không ngoài dự đoán, đồng dạng dẫn đến không ít chấn động, mọi người ùn ùn tiến về phía trước, chào hỏi Thủ tướng, mọi người tranh nhau phía sau tiếp trước giơ tay, hy vọng bắt tay với Thủ tướng
Thủ tướng không ngại phiền toái mà đã bắt tay chào hỏi với rất nhiều người, lại thân thiết cùng mấy người nói chuyện nhà, ở hơn một tiếng mới rời khỏi
Cho đến khi Thủ tướng bay khỏi Phẩm Đô, đám người tỉnh ủy tỉnh Tề, bao gồm Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân, cũng còn chưa nghĩ thông rốt cuộc Thủ tướng xuất phát từ suy nghĩ như thế nào mới đột xuất thay đổi hành trình, chỉ là một lần xe quân đội ngoài ý muốn, thì đến mức ngay cả công tác thị sát ban đầu cũng từ bỏ mặc kệ?
Suy nghĩ sâu hơn nữa, Khâu Nhân Lễ âm thầm lắc đầu, Thủ tướng lần này thị sát tỉnh Tề, bởi vì hai sự kiện ngoài ý muốn, mà tuyên bố hoàn toàn thất bại
Tôn Tập Dân tâm trạng càng là không tốt, Thủ tướng vừa đi, sắc mặt y luôn xanh mét, ban đầu muốn lấy ra quyền uy Chủ tịch tỉnh chỉ trích Lý Vinh Thăng vài câu, phê bình Lý Vinh Thăng công tác làm không chu đáo, nhưng Khâu Nhân Lễ lại luôn không có ý chỉ trích Lý Vinh Thăng, mà quả thật đoàn xe quân đội thực sự cũng là ngoài ý muốn, sự tình ngay cả tỉnh ủy cũng không có cách khống chế, sao có thể trách một mình Lý Vinh Thăng?
So sánh với Tôn Tập Dân ngấm ngầm chịu đựng, Hà Giang Hải thì không có khách khí như vậy rồi, không nặng không nhẹ mà chỉ điểm Lý Vinh Thăng vài câu, Lý Vinh Thăng cũng là tính khí tốt, không cãi lại, không tranh luận, thành thật thừa nhận công tác sai lầm, và thỉnh cầu Tỉnh ủy phê bình
Cuối cùng vẫn là Khâu Nhân Lễ lên tiếng hòa giải, sự tình xem như không giải quyết được gì
Trong mấy người, chỉ có một mình Lý Vinh Thăng ít nhiều đoán được một chút gì đó, bởi vì y thông qua cửa ngõ ở bên quân đội được biết, lão Cổ từng âm thầm đến qua Phẩm Đô một lần. Liên tưởng đến quan hệ giữa lão Cổ và Hạ Tưởng, cùng với tình bạn nhiều năm giữa lão Cổ và Thủ tướng, Lý Vinh Thăng tuy rằng không dám đưa ra kết luận lung tung, nhưng trong lòng đã có suy tính.
Đồng thời, càng đối với thế cục sau này của tỉnh Tề, đã có lập trường và phương hướng rõ ràng
Mặc kệ Thủ tướng vì sao phải vội vàng rời khỏi Phẩm Đô, toàn bộ trên dưới của tỉnh Tề cùng chung nhận thức lại là, Thủ tướng lần này thị sát công tác, bị một sự kiện Ủy ban Kỷ luật tỉnh do con người làm ra, và một sự kiện đoàn xe ngoài ý muốn, hoàn toàn quấy rầy, không chỉ không có nhận được bất kỳ hiệu quả mong muốn gì, mà còn từ phản diện thúc đẩy thế cục tỉnh Tề nhanh chóng lao xuống một phương hướng chưa biết khác
Không sai, là lao xuống, bởi vì, Thủ tướng thị sát ban đầu ý là thúc đẩy thế cục tỉnh Tề có vẻ hơi dao động trở về vị trí bình thường, nhưng đẩy một cái, lại bỗng nhiên phát hiện đã đẩy sai phương hướng, không chỉ thế cục dao động không ổn định, ngược lại dao động với biên độ càng thêm kịch liệt
Tình thế, liền có dấu hiệu không khống chế được
Khâu Nhân Lễ và mấy lãnh đạo tỉnh ủy gặp nhau, ở Phẩm Đô đã mở một cuộc họp hội ý phạm vi nhỏ, tổng kết một chút về ý nghĩa chính trị của việc Thủ tướng thị sát, cất cao một chút độ cao, liền kết thúc hành trình, chuẩn bị trở về thành phố Lỗ
Trước khi mấy người vừa mới khởi hành, Chu Hồng Cơ tạm thời còn không có tiến thêm một bước chuẩn bị ở sau, một nhân vật không thể ngờ tới kịp thời nhảy ra, làm ra một chuyện khiến cho Tôn Tập Dân rất là tức giận, từ đó làm cho thế cục tỉnh Tề, lần nữa dẫn phát rung chuyển kịch liệt
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |