Chương trình hội nghị chủ yếu là quyết định miễn chức Phó chủ tịch tỉnh Tề của Lý Đinh Sơn, bổ nhiệm Lý Vinh Thăng lên chức Phó chủ tịch tỉnh tỉnh Tề.
Sau khi chương trình hội nghị bắt đầu, hội nghị nghe Phó bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân thuyết minh về chương trình nghị án đề danh Lý Vinh Thăng, Lý Đinh Sơn bổ nhiệm và miễn nhiệm chức vụ của hai người. Lý Vinh Thăng sau khi được thông qua đệ trình bổ nhiệm đã đứng trước các thành viên của hội nghị thường vụ ngắn gọn phát biểu vài lời đảm nhiệm chức vụ.
Sau khi trải qua xem xét phân nhóm, hội nghị bắt đầu vào giai đoạn thảo luận.
Mấy vị Phó chủ tịch như Phó chủ tịch hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh Trình Tại Thuận, cùng với Phó chủ tịch Lý Hội Tuyền tham dự hội nghị. Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tần Khản, viện trưởng toà án tỉnh Hải Phong, Kiểm sát trưởng viện kiểm sát tỉnh Lý Hiểu Mẫn cùng nguyên lãnh đạo cấp tỉnh Vương Cảnh Lược tới dự thính hội nghị.
Bởi vì là hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân, không phải hội nghị toàn thể, thời gian bàn luận sẽ không quá dài, không cho phép uỷ viên thường vụ trong hội nghị có thời gian dài để giao lưu. Kỳ thật dựa theo trình tự bình thường, trên cơ bản, sau khi Tôn Tập Dân thuyết minh xong, sẽ trực tiếp giơ tay biểu quyết.
Nhưng hôm nay lại xuất hiện một chút bất ngờ nho nhỏ. Sau khi Tôn Tập Dân nói chuyện xong, dựa theo lệ thường, là tới Phó chủ tịch thường trực hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân – Trình Tại Thuận lên tiếng.
Trình Tại Thuận tuy là Phó chủ tịch thường trực, là người thường chủ trì các công tác của HĐND, tuy rằng bên ngoài quyền lớn của Hội đồng nhân dân đều do Khâu Nhân Lễ nắm giữ trong tay, bởi vì Khâu Nhân Lễ chẳng những là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, còn là Bí thư Tỉnh ủy, là nhân vật số một chân chính ở tỉnh Tề. Nhưng sự thật là, anh ta mới là người thực tế cầm lái ở Hội đồng nhân dân.
Nếu là ở tỉnh khác có lẽ ở Hội đồng nhân dân Khâu Nhân Lễ còn có thể thể hiển quyền uy của mình, nhưng tình huống tỉnh Tề lại có đặc thù riêng. Đây là một tỉnh mà thế lực địa phương vô cùng đoàn kết. Trước khi Khâu Nhân Lễ nhậm chức ở tỉnh Tề, Bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch Hội đồng nhân dân tỉnh Tề là người tỉnh Tề.
Hiện tại Khâu Nhân Lễ là người từ bên ngoài đến, nhưng mọi thành viên trong Hội đồng nhân dân tất cả đều là người tỉnh Tề. Mà thời gian Khâu Nhân Lễ đến tỉnh tề, quan hệ giữa Khâu Nhân Lễ với thế lực địa phương ở tỉnh Tề cũng bình thường. Hơn nữa tầm nhìn của anh ta hướng về phía trước, một lòng bận rộn vì nhập vào đại cục, lo lắng làm sao có thể quan hệ tốt với mọi người trong Hội đồng nhân dân? Mặc dù trước đây Hạ Tưởng nhắc nhở trước, cũng đã cùng nói chuyện với Trình Tại Thuận và vài vị Phó chủ tịch, luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bổ nhiệm, ý đồ của trung ương phải được thi hành đầy đủ, không thể xuất hiện bất kỳ bất ngờ gì khác.
Mà Trình Tại Thuận cũng rất bằng lòng, tỏ vẻ nhất định sẽ làm tốt công tác của các vị ủy viên thường vụ, cam đoan sẽ truyền đạt thuận lợi tinh thần chỉ thị của trung ương.
Kết quả ở mắt xích biểu quyết, vẫn xảy ra vấn đề!
Trước lúc chuẩn bị biểu quyết, Phó chủ tịch thường trực Hội đồng nhân dân Trình Tại Thuận đột nhiên đề xuất phải một lần nữa xét duyệt bổ nhiệm Lý Vinh Thăng, bởi vì ở tình hình bệnh dịch Phẩm Đô còn chưa hoàn toàn khống chế được. Lý Vinh Thăng nhất thiết phải giải thích rõ ràng với Hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân, nếu không chính là Hội đồng nhân dân đã không nghiêm túc đưa ra quyết định bổ nhiệm một người không có trách nhiệm!
Những lời Trình Tại Thuận nói rất là nghĩa chính:
– Đồng chí Lý Đinh Sơn từ chức Phó chủ tịch tỉnh, Hội đồng nhân dân không có ý kiến gì, cũng khẳng định thành tích và công tác của đồng chí Lý Đinh Sơn trong lúc đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh. Nhưng đối với việc bổ nhiệm đồng chí Lý Vinh Thăng, Hội đồng nhân dân tỉnh tin tưởng, trung ương đề danh cũng thật sự đã trải qua cân nhắc. Nhưng tình huống ở tỉnh Tề rất đặc thù, mà tình huống Phẩm Đô hiện tại càng đặc thù hơn. Căn cứ vào ý nghĩ chịu trách nhiệm trước nhân dân Phẩm Đô và nhân dân tỉnh Tề, tôi cho rằng, đồng chí Lý Vinh Thăng cần phải giải thích rõ ràng về tình hình bệnh dịch với Hội đồng nhân dân, cũng như cần thiết phải ra hứa hẹn với Hội đồng nhân dân hoặc đi… kiểm điểm.
Trình Tại Thuận còn chưa dứt lời, Khâu Nhân Lễ đã đột nhiên biến sắc.
Quả nhiên… Không may lại đúng như lời Hạ Tưởng nói. Quả nhiên, ở mắt xích khi Hội đồng nhân dân bổ nhiệm xuất hiện biến cố. Khâu Nhân Lễ dưới cơn thịnh nộ, không nhìn Trình Tại Thuận, ánh mắt lại nhìn về phía Tần Khản đang ngồi ở trong góc.
Tần Khản hôm nay tới dự thính hội nghị, ý của từ dự thính là không có quyền lên tiếng, chỉ đứng ngoài quan sát. Vẻ mặt của y rất bình tĩnh, dường như thật sự chỉ tới dự thính vậy, mặc kệ nước lụt ngập trời, dù sao cũng không quan hệ tới y.
Khâu Nhân Lễ lại gần như muốn vượt lên cả sự phẫn nộ. Tần Khản thủ đoạn như thế, thật sự không sợ về sau không thể sống yên ổn ở tỉnh Tề sao? Không sợ trung ương giận dữ, rốt cuộc miễn nhiễm chức vụ của y? Y dựa vào cái gì?
Lúc này, Khâu Nhân Lễ không cần suy nghĩ, hoàn toàn chắc chắn phía sau sự kiện, khẳng định là bàn tay tội ác của Tần Khản.
Nhưng… anh ta không tin Hội đồng nhân dân sẽ không thông qua Lý Vinh Thăng bổ nhiệm, cho dù với quyền uy không sợ Trung ương của một nhóm người ở tỉnh Tề do Trình Tại Thuận cầm đầu, cho rằng trung ương không thể làm gì bọn họ, dù sao bọn họ cũng rất nhanh sẽ lùi đến cùng, nhưng bọn họ đều có bạn tốt người thân, đều có con cháu đời sau, cẩn thận kẻo về sau sẽ không có con đường tiến lên phía trước.
Tuy nhiên phẫn nộ thì phẫn nộ, đề nghị của Trình Tại Thuận lại hoàn toàn phù hợp trình tự, mà Lý Vinh Thăng cũng quả thật là có vấn đề, cho dù biết rõ là làm khó dễ, thì cũng phải cứng rắn mà vượt qua cửa ải.
Khâu Nhân Lễ tuy rằng có thể mạnh mẽ bác bỏ lời đề nghị của Trình Tại Thuận, nhưng thành thật mà nói, mức độ khống chế của anh ta đối với Hội đồng nhân dân quả thật rất yếu, vì vậy, anh ta cũng không có lòng tin trong sự biểu quyết phía dưới, lại có thể được thông qua.
Nếu chẳng may đề danh của Lý Vinh Thăng ở Hội đồng nhân dân không đạt được biểu quyết thông qua, quả thật, có thể vẫn tiếp tục công tác, tiếp tục biểu quyết, cho đến khi ý đồ của trung ương phải được chấp hành mới thôi. Nhưng như vậy có hơi kém cỏi, hơn nữa có vẻ như anh ta rất là bất tài, chẳng những thẹn với sự tín nhiệm của Tổng bí thư, cũng khiến cho uy tín của anh ta bị hạ thấp.
Một Bí thư Tỉnh ủy không khống chế được Hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân, sẽ thành bí thư chân thọt, bởi vì phương diện bổ nhiệm nhân sự trọng đại của toàn bộ chính quyền, đều phải thông qua Hội đồng nhân dân.
Trong lịch sử chính trị trong nước, trước kia từng xuất hiện không ít hiện tượng bổ nhiệm ở Hội đồng nhân dân Tỉnh ủy bị gác lại, cũng bởi vì điều này, từ sau năm 2000, cơ bản Bí thư Tỉnh ủy các tỉnh trong nước đều lần lượt kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng nhân dân, theo nhân vật chính mà nói, là chính trị thụt lùi, nhưng theo quyền lãnh đạo Bí thư Tỉnh ủy mà nói, lại là lựa chọn tất yếu.
Khâu Nhân Lễ cũng không muốn trở thành một ví dụ cho trường hợp Bí thư Tỉnh ủy không khống chế được Hội đồng nhân dân. Tình thế lúc này chỉ có thể đi từng bước một.
Trong lòng Lý Vinh Thăng cũng hơi hồi hộp một chút. Bởi vì anh ta biết, có người cố ý không muốn anh ta không xuống đài nổi, là muốn cản trở anh ta thuận lợi nhậm chức.
Nhưng đừng nói bây giờ anh ta còn chưa được xem là Phó chủ tịch tỉnh, cho dù có như vậy, bất cứ lúc nào cũng nhất thiết phải tiếp nhận sự giám sát của Hội đồng nhân dân, mà Hội đồng nhân dân đối với Phó chủ tịch tỉnh thậm chí cả Chủ tịch tỉnh cũng có quyền chất vấn.
Khâu Nhân Lễ biết phải đi hết sân khấu, nếu không sự tình có khả năng sẽ càng không khống chế được, nên anh ta đành phải đồng ý:
– Mời đồng chí Lý Vinh Thăng giải thích rõ ràng một chút. Tôi xin nhắc nhở một chút, thời gian hội nghị có hạn, thời gian thuyết minh không nên quá dài.
Lời nói của Khâu Nhân Lễ đã nhắc nhở Lý Vinh Thăng không cần phải nói quá tỉ mỉ, phòng ngừa nói nhiều dễ lỡ lời, cũng là đặc biệt cảnh giác người khác, thấy chuyển biến tốt hãy thu tay, bất cứ việc gì cũng không nên quá đáng.
Lý Vinh Thăng đành phải lại lên đài, thuyết minh ngắn gọn về tình hình bệnh dịch ở Phẩm Đô, cùng với vì sao không thể khống chế được tình hình bệnh dịch. Cũng không phải là do công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố bất lực, mà là các quốc gia thế giới khi khống chế tình hình bệnh dịch, đều gặp phải tính không thể xác định và tính không thể khống chế… Như thế…vv, đại khái nói hơn mười phút.
Lý Vinh Thăng chưa nhậm chức, đã bị Hội đồng nhân dân trực tiếp bày ra một đường như vậy, đối với con đường Phó chủ tịch tỉnh của anh ta sau này mà nói, cũng không phải là chuyện tốt.
Phải nói, thái độ Lý Vinh Thăng thật sự không tồi, thái độ cũng rất nhún nhường, biểu hiện đối với sự giám sát của đại biểu Hội đồng nhân dân cũng rất khiêm tốn và hiền hoà. Khâu Nhân Lễ nghĩ có thể qua được cửa ải, không ngờ Trình Tại Thuận lại vẫn không chịu giơ cao đánh khẽ, tiếp tục hỏi:
– Tôi muốn hỏi đồng chí Lý Vinh Thăng, nếu Hội đồng nhân dân phê chuẩn cho anh bổ nhiệm chức Phó chủ tịch tỉnh, anh có phải sẽ chủ động yêu cầu được tiếp tục phụ trách tình hình bệnh dịch ở Phẩm Đô hay không?
Tôn Tập Dân cũng nhìn thấy chướng. Anh ta cũng thật không ngờ lại phức tạp như thế, không ngờ ở mắt xích bổ nhiệm lại gây rắc rối, quả thực là một trò cười lớn. Nhưng lại không thể không chấp nhận sự thật, bởi vì anh ta sau khi tức giận cũng ý thức được một điểm, nhân viên tổ thành của Ủy viên hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân đều là thế lực địa phương ở tỉnh Tề, nhất định phải bình tĩnh và dù bất đắc dĩ cũng phải chấp nhận sự thật. Không chấp nhận không được, không chấp nhận thì không thông qua biểu quyết.
Ai cũng cảm thấy thật bất ngờ. Đầu tiên, Tần Khản gây sức ép với xe khách nguồn năng lượng mới, lại lấy công trình Ngũ Đóa Kim Hoa để gây sự, theo sau lại có hai nơi tai nạn mỏ, tình hình bệnh dịch. Kết quả là, cuối cùng, lúc này, đầu mũi kiếm lại chỉ hướng không phải về anh ta, lại là Lý Vinh Thăng. Như thế là thế nào?
Tôn Tập Dân cũng không thể hiểu được dụng tâm của Tần Khản. Y và Lý Vinh Thăng lại không oán không thù, làm gì phải cản đường Lý Vinh Thăng mà đắc tội với Tổng bí thư? Không đáng, thật sự không đáng.
Đồng thời Tôn Tập Dân cũng âm thầm khâm phục thủ đoạn của Tần Khản, bất ngờ, im lặng không một tiếng động liền cùng nhập hội với Hội đồng nhân dân, trách không được vẫn ẩn thân mà không phát, hoá ra sát chiêu lớn nhất trốn ở chỗ này, thật sự là một nhân vật lòng dạ thâm sâu, tâm tư lợi hại, cực kỳ kiên nhẫn.
Lần đầu tiên, Tôn Tập Dân thoáng đề cao Tần Khản. Lúc trước, khi Tần Khản chủ động thực hiện khơi mào những rắc rối xung quanh, anh ta còn cho là cử chỉ nhàm chán, không ngờ, hóa ra là mánh khóe đánh lừa dư luận.
Hiện tại, Tôn Tập Dân thấy được thủ đoạn của Tần Khản cuối cùng là nhằm vào Lý Vinh Thăng, tuy rằng cũng không rõ mục đích của Tần Khản là xuất phát từ điều gì, nhưng hiển nhiên đã không hề có bất luận uy hiếp gì đối với anh ta, quả tim của y luôn treo ngược lên cuối cùng cũng về đúng chỗ của nó. Cũng giống như hy vọng mặt rỗ chỉ phát triển trên khuôn mặt người khác, phiền toái rơi trên người khác, mới là vui mừng lớn nhất.
Nửa giờ sau, Tôn Tập Dân lại cảm thấy không thoải mái, bởi vì anh ta ý thức được thủ đoạn của Tần Khản càng lợi hại khiến cho người khác phải giật mình.
Tôn Tập Dân nói chen vào:
– Cho dù sau này đồng chí Lý Vinh Thăng được đảm nhiệm chức Phó chủ tịch tỉnh, thì việc phân công sau này của anh ấy cũng do Ủy ban nhân dân tỉnh họp bàn nghiên cứu. Cho nên hiện tại không tiện xác định anh ấy có phân công quản lý tình hình bệnh dịch ở Phẩm Đô hay không.
Tôn Tập Dân nghĩ đến bản thân anh ta là Chủ tịch tỉnh, nếu lên tiếng, ít nhiều Trình Tại Thuận cũng phải giữ vài phần thể diện cho anh ta, không ngờ Trình Tại Thuận thực sự lại bày ra phái đoàn Phó chủ tịch Hội đồng nhân dân có thể truy vấn trách nhiệm Chủ tịch tỉnh. Anh ta nhìn Tôn Tập Dân khẽ gật đầu, có nề nếp nói:
– Lời nói của Chủ tịch tỉnh Tôn cũng có lý, nhưng căn cứ vào điều lệ liên quan, việc phân công của Phó chủ tịch tỉnh, Hội đồng nhân dân cũng có quyền hỏi đến.
– …
Tôn Tập Dân trực tiếp bị nghẹn một câu, thiếu chút nữa nghĩ anh ta nghe lầm, có ý tứ gì? Một người là Phó chủ tịch thường trực lớn đến đâu mà dám khoa tay múa chân chỉ trỏ Chủ tịch tỉnh, chẳng lẽ là nắm quyền để phát huy sức lực còn lại?
Nhưng không đợi Tôn Tập Dân phản bác thêm câu gì, Trình Tại Thuận dường như e sợ cho Tôn Tập Dân quá thoải mái, lại nói thêm một câu:
– Vừa lúc đồng chí Tôn Tập Dân lên tiếng, tôi đại biểu cho Hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân nhắc nhở Chủ tịch tỉnh Tôn một câu, mời chuẩn bị sẵn sàng trước, sau đó Hội đồng nhân dân sẽ nghe Chủ tịch tỉnh Tôn giải thích rõ ràng về vấn đề tai nạn mỏ!
Khâu Nhân Lễ rốt cục biến đổi sắc mặt, hay cho một Hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân mất khống chế, rốt cục… lộ ra hết ý đồ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/01/2018 08:36 (GMT+7) |