Cũng là giai đoạn đấu sức gay go nhất.
Ai cũng biết rõ nếu như Lý Vinh Thăng thất bại, thì cũng như uy quyền của Trung ương ở tỉnh Tề đã bị tổn hại. Đồng nghĩa với việc mâu thuẫn giữa toàn bộ tỉnh Tề và Trung ương đã đến mức độ không thể điều hòa nữa rồi.
Quả thật, lúc bình thường thì mâu thuẫn giữa các tỉnh địa phương và Trung ương cũng đã ngổn ngang trăm mối. Ở các tỉnh những người bằng mặt không bằng lòng với chính sách của Trung ương cũng có, người trực tiếp không chấp hành cũng có, thậm chí những người ngang nhiên chống lại cũng có. Nhưng mọi việc ít nhiều đã được che giấu, không đến mức lộ ra quá rõ ràng. Giống như ở tỉnh Tề, ngay tại thời điểm tuyển cử Hội đồng nhân dân mà dám ngang nhiên phản đối việc đề bạt Chủ tịch tỉnh của Trung ương, quả là trường hợp một không hai, cực kì hiếm thấy. Cứ coi như thế lực địa phương tỉnh Tề mạnh mẽ, nhưng tỉnh Tề vẫn là tỉnh Tề thuộc Trung ương, không phải tỉnh Tề độc lập, nên cũng phải tuân theo mệnh lệnh của Trung ương. Để cho mọi người đều nắm rõ, Trình Tại Thuận dám cổ động đại biểu Hội đồng nhân dân gây rối, dám chống lại sự đề bạt của Trung ương, là bởi vì sau lưng anh ta có kẻ rất mạnh.
Trước khi hội nghị bắt đầu, không ít đại biểu Hội đồng nhân dân đều nhận được ám thị. Nội dung của ám thị rất đơn giản, nhưng đã chỉ rất rõ ràng rằng lúc biểu quyết cho Lý Vinh Thăng, hãy ấn nút đỏ phản đối.
Đã cho nhiều đại biểu biết rằng, Trình Tại Thuận hoặc là bị điên rồi, hoặc là còn có âm mưu lớn lao nào đó. Dưới tình trạng bây giờ, Trình Tại Thuận còn dám tử chiến một trận, quả thật gã muốn mang súng gươm thật mà đối nghịch với Trung ương hay sao? Tỉnh Tề là tỉnh lớn về kinh tế, nhưng không phải tỉnh lớn về chính trị, cũng không phải thành phố trực thuộc trung ương. Hệ thống công an của một thành phố trực thuộc trung ương nào đó là một thể thống nhất, có trang phục và xe cảnh sát không thống nhất với quy định của bộ công an. Ở tỉnh Tề thì không được, về mặt chính trị, thế lực địa phương ở đây khá mạnh, nhưng vẫn không mạnh đến mức dám giao tranh với Trung ương. Không ít đại biểu định nghe theo sự sai khiến của Trình Tại Thuận, họ nhớ lại tình hình năm vừa rồi khi “dân tỉnh Tề trị tỉnh Tề”. Có lẽ hiện giờ một lá phiếu ở trong tay có thể giành lấy quyền lợi cho tỉnh Tề. Niềm tin vào việc người tỉnh Tề trị vì tỉnh Tề vẫn còn rất phổ biến. Người tỉnh Tề vô cùng đoàn kết vẫn còn nhớ trước khi Khâu Nhân Lễ đến tỉnh Tề, từ cấp Tỉnh ủy cho đến các thành phố cấp ba, đều là thời gian tốt đẹp khi có người tỉnh Tề đương nhiệm. Nhưng từ sau khi Khâu Nhân Lễ đến, thế lực địa phương ở tỉnh Tề dần dần suy thoái, và trong nội bộ còn có dấu hiệu phân chia.
Trước mắt mượn dịp Tôn Tập Dân đột nhiên từ chức, Trung ương vội vàng bổ nhiệm Lý Vinh Thăng làm Phó bí thư Tỉnh ủy đống thời đề danh ứng cử viên Chủ tịch tỉnh. Quả là một cơ hội ngàn năm có một, đây chính là thời cơ để thế lực địa phương tỉnh Tề thể hiện cho Trung ương thấy sự đoàn kết trong tỉnh. Có thể nói, Trung ương bổ nhiệm Lý Vinh Thăng lên là cũng có thiện ý phóng thích thế lực địa phương tỉnh Tề, vì Lý Vinh Thăng vốn dĩ chính là người tỉnh Tề. Nhưng Lý Vinh Thăng vẫn là người của Đoàn hệ.
Nhìn chung, những gì Lý Vinh Thăng đã làm cho thế lực địa phương tỉnh Tề vẫn chưa khiến họ có thể tiếp nhận Lý Vinh Thăng trên tâm lý, họ cho rằng Lý Vinh Thăng và thế lực địa phương tỉnh Tề không hề đồng lòng.
Bởi vậy sau khi phân tích và so sánh một lượt, trên chiếc cân tiểu ly đại diện cho tấm lòng được điều khiển bằng nguyên tắc tối đa hóa lợi ích, trên sự bầu chọn, tán tụng của Trung ương và tỉnh Tề, vẫn còn hướng về tỉnh Tề. Trung ương là Trung ương của toàn quốc, tỉnh Tề… chỉ là tỉnh Tề của nhà mình.
Sau khi trải qua một loạt sự kiện, sức chịu đựng của những đại biểu Hội đồng nhân dân tham dự hội nghị quả thật rất cao. Họ chấp nhận màn hài kịch đề cử của bộ phận đại biểu, và vở tuồng Tôn Tập Dân từ chức ngoài ý muốn. Bây giờ lại sắp đến khâu quan trọng nhất – biểu quyết, họ sẽ bỏ vào lá phiếu thần kì. Sẽ là sự tán thành với đề bạt của Trung ương, hay là sự khẳng định với Lý Vinh Thăng, hoặc là vì tư lợi mà tiếp tục lợi dụng ưu thế thiên thời địa lợi nhân hòa để phản kháng đến cùng?
Sau khi Khâu Nhân Lễ trịnh trọng tuyên bố bắt đầu bỏ phiếu, đa số mọi người đều đưa tay lên, chậm rãi đặt tay lên máy bỏ phiếu.
Giờ phút này, cả hội trường im phăng phắc, thời khắc quyết định thắng bại… đã đến!
Sẽ thông qua việc bổ nhiệm cách thuận lợi, để Trung ương hoàn thành thắng lợi việc tiến thêm một bước nắm chắc tỉnh Tề, hay là phủ quyết việc bổ nhiệm của Lý Vinh Thăng, và tiếp tục trình diễn một cuộc đọ sức oanh liệt khác cho đến khi Trung ương chịu lùi bước thì mới dừng tay?
Toàn thể lãnh đạo Tỉnh ủy đang ngồi trên đài chủ tịch, bao gồm cả Tạ Tín Tài, trong phút chốc đều thấy lo lắng, trái tim như nhảy ngược lên cổ họng. Tạ Tín Tài ngay từ đầu đã tỏ thái độ không quan tâm, nhưng bây giờ lại phải ngồi trên ghế chủ tịch, không phải là bất đắc dĩ, mà là ông ta đã dũng cảm thỉnh cầu Ngô Tài Dương. Sau khi được Ngô Tài Dương cho phép, ông ta mới lấy thân phận là Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương đích thân thân đến tham dự buổi bỏ phiểu bầu cử của Hội đồng nhân dân tỉnh Tề, đồng nghĩa với việc ông ta là đặc phái viên của Trung ương đến giám sát việc bỏ phiếu. Ông ta đến để thị uy giúp cho Lý Vinh Thăng, để trấn áp một số người có ý đồ đen tối đang rục rịch ngóc đầu dậy trong thế lực địa phương tỉnh Tề.
Bây giờ Tạ Tín Tài tuy rằng chưa hoàn toàn biết rõ lý do của việc đấu tranh trong nội bộ tỉnh Tề, và cả những toan tính liều mạng của Trình Tại Thuận và Tần Khản sau lưng mình, nhưng ông ta biết sự tình đi đến mức độ này, cuộc tranh đấu của Lý Vinh Thăng để giành phần thắng trong cuộc biểu quyết đã trở thành cuộc đọ sức giữa thế lực địa phương tỉnh Tề và uy quyền của Trung ương.
Là một người đương sự, Tạ Tín Tài bây giờ đã không còn ý nghĩ “nhiều chuyện không bằng ít chuyện” như ban đầu nữa. Có Hạ Tưởng ở đây, lại có cơ sở là việc ông ta vừa có cuộc hội đàm với các đồng chí lãnh đạo lão thành trong Hội đồng nhân dân tỉnh Tề, chỉ cần cuộc biểu quyết hôm nay diễn ra thuận lợi là ông ta đã đích thân vượt qua nguy hiểm ở tỉnh Tề. Mà nguy hiểm ở tỉnh Tề nếu như có thể hóa giải một cách thuận lợi thì cũng có một phần công trạng của ông ta trong đó. Ông ta tin rằng sự kiện này sẽ viết nên một trang hào hùng trong lý lịch của ông ta.
Nhớ tới Hạ Tưởng đã từng ám chỉ cho ông ta biết ông ta nên đảm nhận vai trò gì trong sự kiện này, Tạ Tín Tài đã bớt căng thẳng hơn một chút. Sự việc nguy hiểm ở tỉnh tề trông có vẻ như Hạ Tưởng không nhúng tay vào, vì Hạ Tưởng đã được điều đi nơi khác. Nhưng thực tế rất nhiều người trong Tỉnh ủy tỉnh Tề, bao gồm cả ông ta, đều biết rõ rằng chính Hạ Tưởng là người đứng đằng sau, hắn đã dùng năng lực bản thân mà đấu tranh đến cùng với Trình Tại Thuận, Tần Khản.
Nói không hề khoa trương, cuộc biểu quyết hôm nay, có vẻ bề ngoài là cuộc biểu quyết mà thế lực địa phương tỉnh Tề đối kháng với quyền uy của Trung ương. Trên thực tế, từ bản chất bản chất của nó mà nói, chính là sự kiện quyết định kế sách làm tan rã mối liên kết chặt chẽ giữa các thế lực địa phương tỉnh Tề của Hạ Tưởng thành công hay không, cũng là cuộc đối đầu trực tiếp giữa Hạ Tưởng và Trình Tại Thuận.
Là cuộc đối đầu kịch liệt xem thử rồng có thể đạp lên đầu rắn hay không.
Dù thắng bại thế nào cũng nhất định sẽ liên quan đến hướng đi sau này của thế lực địa phương tỉnh Tề. Sẽ tiếp tục hiên ngang bước tới, là gương xấu cho những tỉnh khác nhìn theo mà làm những chuyện có thể ép Trung ương phải nhượng bộ, hay là thu mình lại. Đối với những chuyện có liên quan đến việc bổ nhiệm Lý Vinh Thăng, phân thành hai phe theo ý mỗi người. Từ nay rơi vào cuộc tranh chấp nội bộ, sau đó chia năm xẻ bảy, thậm chí tan rã… tất cả đều phụ thuộc vào cuộc biểu quyết lần này.
So với thời gian mà chính Khâu Nhân Lễ đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, thì lần này trong lúc biểu quyết anh ta còn căng thẳng hơn vạn lần. Thắng bại nằm ở hành động lúc này, cho dù quyết định là vận mệnh của Lý Vinh Thăng, nhưng khoảng cách giữa thành công và thất bại có thể hình dung như khoảng cách giữa trời và đất. Đây quả thật là cuộc chiến sinh tử, là việc liên quan đến tiền đồ của anh ta, liên quan đến ổn định và hòa bình lâu dài của tỉnh Tề, liên quan đến cuộc đọ sức nội bộ Trung ương, thậm chí về lâu dài còn liên quan đến những nhiệm kì sau này.
Lý Vinh Thăng bề ngoài thì trấn tĩnh, thật ra trong bụng đang căng thẳng vô cùng, hai tay y buông xuống dưới, vì sợ đặt tay lên bàn thì người bên cạnh sẽ nhìn thấy y đang hơi run rẩy. Không ngại nói rằng: thật ra từ trước khi điều nhiệm y làm Phó chủ tịch, y đã biết y sẽ từng bước tiến tới chiếc ghế Chủ tịch tỉnh Tề, nhưng không ngờ ngày này lại đến đột ngột và nhanh như vậy.
Y càng biết rõ, việc đề bạt y đã thông qua thảo luận ở Bộ chính trị trước. Để có thể đạt được chấp thuận của thế lực khắp nơi, tất cả là dựa vào năng lực của Hạ Tưởng. Nếu như không phải Hạ Tưởng ra mặt thuyết phục Tôn Tập Dân đề cử y đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, việc đề cử y tuyệt đối không thể nhận được cái gật đầu của những thế lực phản đối.
Tôn Tập Dân dù sao cũng là Chủ tịch tỉnh, thể diện của ông ta quả thật không nhỏ, sau khi ý kiến của ông ta được chuyển đến Trung ương, lực lượng khắp nơi bất kể đồng ý hay không đồng ý đều phải nhượng bộ ba phần. Cuối cùng việc đề bạt anh ta đã được thông qua thuận lợi trong cuộc thảo luận ở Bộ chính trị.
Vậy là qua được một cửa là Bộ chính trị, đạt được sự đề cử của Tôn Tập Dân, vì vậy Lý Vinh Thăng muốn cảm ơn Tôn Tập Dân. Nhưng y càng biết rằng người y nên cảm ơn nhất chính là Hạ Tưởng. Vì mặc dù Tôn Tập Dân là người đề cử y, hay là cuộc biểu quyết hôm nay thông qua thuận lợi, cũng đều là do Hạ Tưởng đã đứng đằng sau làm nhiều việc rất quan trọng.
Có thể nói, nếu không phải do Hạ Tưởng cố gắng, việc đề bạt anh ta ở Cục chính trị sẽ không được thông qua thuận lợi, mà ở cuộc biểu quyết sau đó càng không thể có chút hi vọng thắng lợi nào. Lý Vinh Thăng cũng không biết Hạ Tưởng rốt cuộc đã đứng đằng sau làm những việc tỉ mỉ, sâu xa gì, nhưng y biết Hạ Tưởng chính là quý nhân trong đời y. Không có Hạ Tưởng, y sẽ không có được cơ hội hiếm thấy này.
Hạ Tưởng cũng ngồi trên đài chủ tịch, nhưng đối lập với sự căng thẳng của những người khác, hắn lại tỏ ra rất thản nhiên. Hạ Tưởng giữ tướng mạo bình thản, ngồi ngay ngắn, vẻ mặt như đang cười, ánh mắt nhìn thẳng, dường như thờ ơ với việc bỏ phiếu đang tiến hành, hoặc là hắn chắc chắn mọi việc đều nằm trong sự kiểm soát.
Giả bộ rất giống, trong chốc lát có lúc anh không giả bộ, Trình Tại Thuận nheo mắt, nhìn về phía Hạ Tưởng, chuyển mình một cái, gã cũng biết rõ trong khi Hội đồng nhân dân biểu quyết, Khâu Nhân Lễ cũng được, Tạ Tín Tài tai to mặt lớn cũng được, đều là phù vân cả thôi, đối thủ thực sự của y chính là Hạ Tưởng.
Từ lúc 130 đại biểu Hội đồng nhân dân cùng nhau đề danh Tần Khản, gã biết được điểm giống nhau giữa gã và Hạ Tưởng: đều ra tay từ trong Hội đồng nhân dân, cũng chính là ra tay phản kích từ trong nội bộ thế lực địa phương tỉnh Tề. Thông minh, quả là một người trẻ tuổi mà thông minh tuyệt đỉnh. Chỉ có điều Hạ Tưởng còn quá trẻ, thời gian ở tỉnh Tề quá ngắn, hắn giống như một con rồng mạnh mẽ khi đối mặt với những con rắn lâu năm ở bản địa thì phải cúi đầu nhường bước thôi.
Trình Tại Thuận thầm cười lạnh lùng, giơ tay nhấn nút đỏ phản đối trên chiếc máy bỏ phiếu.
Tần Khản cũng khẽ cười, trong nụ cười có sự dứt khoát kiên quyết, không thành công cũng thành nhân, y cũng nhấn nút phản đối.
Sau đó, toàn thể đại biểu Hội đồng nhân dân đều đặt tay lên máy bỏ phiếu, một phút sau đã có kết quả.
Trong lúc nhân viên đem kết quả bầu cử đến tận tay Khâu Nhân Lễ, Khâu Nhân Lễ hít sâu một hơi, sắc mặt không thay đổi, ông ta biết, tỉnh Tề từ nay trở đi sẽ chào đón một thời kì lịch sử hoàn toàn mới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2018 12:36 (GMT+7) |