Trần Hạo Thiên vốn là thay mặt đại biểu tỉnh Lĩnh Nam chào đón Hạ Tưởng, phát biểu chào đón rất nhiệt tình, chiếm dụng hết năm phút, dốc sức biểu lộ sự coi trọng của Trần Hạo Thiên đối với Hạ Tưởng. Sau đó, Trần Hạo Thiên lại nghe báo cáo tình hình cải cách mở cửa toàn tỉnh, nghiên cứu bố trí công tác bước tiếp theo. Chỉ ra, phải đúng lúc tổng kết kinh nghiệm, thống nhất nhận biết, gia tăng thêm sự cởi mở, thúc đẩy sự phát triển của Lĩnh Nam.
Trước khi Trần Hạo Thiên phát biểu, thì liếc nhìn Mễ Kỷ Hỏa trước, lại khẽ gật đầu với Hạ Tưởng, rồi mới nói:
– Chỉ theo đuổi tốc độ hình thức phát triển kinh tế đã không còn phù hợp với thực tế Lĩnh Nam và giai đoạn yêu cầu phát triển kinh tế, sau này, Lĩnh Nam không cùng các tỉnh khác tranh giành xếp hạng GDP nữa. Có lẽ có người muốn hỏi, không so GDP thì so cái gì, thì so dân chúng của ai giàu có hơn, có sức sáng tạo hơn
Xếp hạng GDP cũng không thể thật sự phản ánh hoàn toàn trình độ phát triển kinh tế, Hạ Tưởng đối với việc này cò trải nghiệm sâu sắc. GDP của tỉnh Yến xếp hạng trung bình trong nước, trên thực tế sức mua của cư dân lại nằm dưới bậc trung bình. Mà GDP tỉnh Tề xếp thứ ba toàn quốc, hơn nữa khoảng cách với thứ nhất và thứ hai không chênh lệch nhiều, nhưng sự thật lại là, sức mua của cư dân tỉnh Tề chỉ mạnh hơn tỉnh Yến một tí, vẫn kém xa Lĩnh Nam và tỉnh Tô
Rất nhiều khi, GDP chỉ là số liệu, vô số quan viên tranh nhau muốn đội quầng sáng chiến tích này trên đầu, không quan tâm thu nhập thật sự và mức độ giàu có của dân chúng. Tỉnh Lĩnh Nam mỗi năm thu nhập từ thuế trên trăm tỷ, tỉnh Tô trên 80 chục triệu, mà tỉnh Tề có GDP tương tự thì chỉ có 50 triệu
Hạ Tưởng âm thầm gật đầu, dưới hiện trạng phần đông quan viên trong nước vẫn không thể từ bỏ cơn sốt chỉ số GDP được người Mỹ phát minh mà còn coi như một kho báu, Trần Hạo Thiên là vị quan lớn đầu tiên trong nước đề xuất không luận GDP, thật đáng quý.
Chí ít Trần Hạo Thiên thấy rõ hiện trạng trong nước, tỉnh táo nhận rõ ngày nay đang mù quang chạy theo GDP, GDP hàng năm tăng thêm 8% hoặc 10%, uy lực chống đỡ không được một củ cải trắng tăng giá bằng 15%.
Sau khi sắp xếp công tác kinh tế, Trần Hạo Thiên đổi giọng điệu, từ nghiêm túc vừa rồi trở nên nghiêm khắc, âm thanh cũng nâng cao vài phần:
– Dưới tình thế trước mắt, tình hình trị an Lĩnh Nam cũng không có vẻ lạc quan. Trước mắt là tỉnh ta nhanh chóng chuyển hình thăng cấp, thời kỳ mấu chốt của việc xây dựng hạnh phúc ở Lĩnh Nam. Nhất là năm nay, tình hình phát triển kinh tế trong ngoài nước rất phức tạp, làm cho kinh tế xã hội Lĩnh Nam phát triển dẫn đến khiêu chiến gay gắt, bởi vậy, rất cần thiết khai triển công tác ba đả kích hai xây dựng: đả kích bắt lấy thị trường lũng đoạn, đả kích làm giả bán giả, đả kích thương nhân hối lộ, xây dựng hệ thống tín dụng xã hội, xây dựng hệ thống giám sát quản lý thị trường làm nội dung chính, nhằm đạt được mục tiêu tối ưu hoá hoàn cảnh thị trường
Trần Hạo Thiên vừa nói ra, thường ủy đang ngồi đây đều vẻ mặt khẽ biến sắc, bởi vì trước đó đều không nghe được tin tức gì, sao vừa mới còn nói tình thế kinh tế ở Lĩnh Nam chuyển biến có triển vọng, đột nhiên liền gặp phải tình thế kinh tế trong ngoài nước phức tạp ác liệt? Hơn nữa phải triển khai công tác ba đả kích hai xây dựng, rõ ràng là phiên bản đánh đen trừ ác…
Ủy viên thường vụ không hay biết gì ngơ ngác nhìn nhau, mặc dù cố ý che dấu, nhưng vẫn để Hạ Tưởng phát hiện ra sự bất mãn trong mắt của họ. Bởi vậy có thể thấy được, Trần Hạo Thiên tập kích bất thình lình.
Mễ Kỷ Hỏa tiếp lấy lời của Trần Hạo Thiên, tiến thêm một bước trình bày ý nghĩa chính trị của công tác ba đả kích hai xây dựng, nói rằng:
– Lần hành động này phải loại bỏ tất cả chướng ngại vật, xóa sạch mạng lưới quan hệ, đám ô dù sau lưng băng đảng tội phạm, diệt trừ tận gốc địa bàn phi pháp phạm tội, trả lại sự lành mạnh cho thị trường. Vì nhiệm kì mới mở rộng cục diện công tác, vì sự thắng lợi của đại hội lần thứ 18 và đại hội đại biểu đảng tỉnh lần thứ 11 tạo ra hành động hữu lực cho hoàn cảnh tốt đẹp. An bài và bố trí công việc một cách cụ thể, tỉnh ủy sẽ tiếp tục nghiên cứu, bước đầu dự định thành lập tổ lãnh đạo hành động chuyên nghiệp do đồng chí Hạ Tưởng tổng phụ trách, thành viên tổ, sắp tới tỉnh ủy và uy ban sẽ công bố.
Nếu nói khúc dạo đầu khiến mọi người chỉ giật mình, như vậy Mễ Kỷ Hỏa lại tiến thêm một bước nói rõ, lại càng khiến mọi người hết sức kinh ngạc, bởi vì nhìn thế nào thì cũng cảm thấy Bí thư Trần đột nhiên tung ra sát chiêu lớn như vậy, dường như là đặc biệt bố trí cho lần nhậm chức của Hạ Tưởng.
Tức là nói, là đặc biệt vì hai thân phận phó bí thư Tỉnh ủy kiêm chủ nhiệm ủy ban kỷ luật làm ra một hành động chính trị quy mô lớn, phạm vi rộng hơn nữa còn ảnh hưởng sâu sắc.
Lợi hại, thật sự là lợi hại, Hạ Tưởng rốt cuộc lai lịch thế nào, ngày thứ hai đến nhận chức, Bí thư Trần liền bố trí công tác với thanh thế lớn để chào đón, Hạ Tưởng thật đúng là một thanh kiếm sắt tuốt khỏi vỏ, nhát đầu tiên, liền muốn nâng lên rồi dứt khoát giáng xuống, chém rơi đầu của ai đó?
Mắt Khang Hiếu chớp động, trên mặt hiện lên một chút vẻ âm trầm cùng Mưu Nguyên Hải lặng lẽ trao đổi ánh mặt. Tổ lãnh đạo hành động chuyên nghiệp, sẽ không có việc gì của y, nhưng khẳng định sẽ có sự tham dự của Mưu Nguyên Hải – Bí thư chính ủy.
Thời gian thử thách Mưu Nguyên Hải đã đến, nếu Mưu Nguyên Hải không tích cực chủ động, thế tất sẽ khiến phó bí thư hoặc Phó giám đốc công an sở thuận thế mà lên, nhanh chóng dựa vào Hạ Tưởng.
Mưu Nguyên Hải trái lại vẻ mặt rất bình tĩnh, không có gì thất lễ.
Bí thư Bằng Thành – Trì Bình Phạm vẻ mặt bình tĩnh cũng hơi có chút biến đổi, ánh mắt của y lướt qua mấy người, dừng trên người Lâm Song Bồng. Lâm Song Bồng chú ý tới ánh mắt của Trì Bình Phạm, liền đáp trả y bằng hành động gật đầu không dễ thấy
Với tư cách hai thành phố lớn cấp phó tỉnh ở Lĩnh Nam, trong hành động lần này, dám chắc đứng mũi chịu sào làm tiên phong, phải làm tấm gương giúp tỉnh ủy phân ưu, tức là nói, Trì Bình Phàm, Lâm Song Bồng phải cùng Hạ Tưởng liên hệ qua lại nhiều hơn.
Ánh mắt Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy Nhâm Xương nhanh chóng xẹt qua trên mặt ba người Trần Hạo Thiên, Mễ Kỷ Hỏa và Hạ Tưởng, trong mắt rõ ràng toát ra vẻ phẫn nộ và bất mãn, chẳng qua ông ấy che đậy khá tốt, chỉ chợt lướt qua, ai cũng không phát hiện ra.
Sau hội nghị, Hạ Tưởng lại đi vào văn phòng của Trần Hạo Thiên.
Vừa lúc Trần Kết Thiên đang nghe điện thoại, Hạ Tưởng vốn định chờ một chút, không ngờ Hạ Sinh Nam dường như e sợ Hạ Tưởng nghe được nội dung cuộc điện thoại, tự chủ trương nói:
– Phó bí thư Hạ, mời anh tránh đi một chút… Nếu không thì, anh về văn phòng trước, chờ tôi thông báo sau được không?
Hạ Tưởng ở trước mặt bất cứ bí thư nào cũng chưa từng bị người mời ra ngoài, hôm nay xem như vinh hạnh gặp được, hắn cũng không rõ Hạ Sinh Nam sao cứ lãnh đạm đối với hắn, có thể là Hạ Sinh Nam với ai giống như vậy, mặc kệ là nguyên nhân gì, Hạ Tưởng tuy là độ lượng, trong lòng cũng khó chịu.
Lại cũng không kiên trì, gật đầu mỉm cười, quay người đi ra.
Nhìn cảnh Hạ Tưởng đi ra, Hạ Sinh Nam nhìn ngẩn người.
Một lát sau, Trần Hạo Thiên nói chuyện điện thoại xong, quay người phát hiện Hạ Tưởng đã đi ra, không khỏi ngạc nhiên:
– Sinh Nam, Phó bí thư Hạ đâu?
Hạ Sinh Nam đáp:
– Bí thư Trần vừa rồi bận điện thoại, Phó bí thư Hạ đứng một bên, tôi sợ hắn nghe được nội dung cuộc trò chuyện, nên để hắn đi về trước …
– Hồ đồ.
Trần Hạo Thiên giận biến sắc:
– Lập tức mời Phó bí thư Hạ quay lại đây.
Hạ Sinh Nam đúng là hoảng sợ, vội vàng giơ tay cầm lấy điện thoại.
– Tự mình đi mời, gọi điện thoại cái gì
Trần Hạo Thiên lại quát lớn lần nữa.
Trần Hạo Thiên rất ít khi nổi giận, nhất là đối với người bên cạnh mình, Hạ Sinh Nam theo Trần Hạo Thiên thời gian không ngắn, đây là lần đầu tiên bị Trần Hạo Thiên quở mắng đến đầu óc choáng váng. Vội vàng để điện thoại xuống, đang muốn đi ra thì, lại bị Trần Kết Thiên gọi lại.
– Thôi được rồi, anh khỏi đi, tôi đi.
Nói xong, Trần Hạo Thiên đẩy cửa mà đi, tự mình đến văn phòng Hạ Tưởng gặp Hạ Tưởng.
Ngơ ngác nhìn theo bóng Trần Hạo Thiên, Hạ Sinh Nam trong lòng lo sợ, đồng thời tức giận trong lòng, Bí thư Trần vì một chuyện nhỏ mà giận dữ với gã, đều là vì Hạ Tưởng.
Bí thư Trần càng tín nhiệm Hạ Tưởng, càng khiến Hạ Sinh Nam trong lòng phẫn nộ, bởi vì gã cảm thấy từ khi Hạ Tưởng đến nhận chức, mức độ tín nhiệm của Trần Hạo Thiên đối với Hạ Tưởng đã vượt qua gã, mà gã năm nay cũng 36 tuổi, tuy rằng thân đường đường là thư kí Ủy viên bộ Chính trị, so với Hạ Tưởng, cũng khác nhau một trời một vực.
Hạ Sinh Nam trong lòng tức giận dần dần biến thành đố kị.
Có người gõ cửa, Hạ Sinh Nam gạt bỏ tâm tư, mở cửa thì thấy Lâm Khang Tân, liền tức giận nói:
– Phó trưởng ban thư kí Lâm, có chuyện gì sao?
Lâm Khang Tân vẻ mặt cười:
– Không có gì, không có gì, chính là vừa được dịp đi ngang qua đây, nhân tiện xem thư kí Hạ buổi tối có thời gian rảnh không? Tôi mời thư kí Hạ đến một nhà hàng đồng quê thị sát công việc một chút, nghe nói ngoại trừ thịt rồng bay trên trời, cái gì cũng có.
Hạ Sinh Nam thích ăn ngon, vừa nghe liền thèm ăn, lại không tiện lập tức đồng ý, nói úp mở:
– Cũng không biết tối nay lãnh đạo còn giao nhiệm vụ gì không.
– Vậy tôi đây cho sắp xếp gian phòng trước, chỉ cần thư kí Hạ rảnh rỗi, bất cứ lúc nào đều có thể ghé qua.
Lâm Khang Tân tiếp tục tấn công.
Hạ Sinh Nam phân vân:
– Lúc đó hẵng nói đi.
Lâm Khang Tân đi ra khỏi phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy, quay người nhìn thoáng Hạ Sinh Nam hơi có chút thất thần, trên mặt lộ ra một chút vẻ đắc ý.
Hạ Tưởng đang ở văn phòng tiếp điện thoại, Trần Hạo Thiên ung dung bước vào, hắn không phát hiện ra, cũng không nghe Đường Thiên Vân thông báo. Nói chuyện điện thoại xong nhìn lại, Trần Hạo Thiên đang chắp tay sau lưng mỉm cười.
Trần Hạo Thiên thật đúng là chu đáo, Hạ Tưởng cảm thán, đối xử trọng hậu như vậy, thì chứng tỏ sức nặng trọng trách trên người hắn, chỉ sợ so với trong tưởng tượng của hắn còn phải nặng nề hơn vài phần.
– Bí thư Trần, tối hôm qua tôi nhận được điện thoại của bí thư Tống, lúc nãy là muốn báo cáo ngài …
Hạ Tưởng không nhiều lời với Trần Hạo Thiên về những chuyện không đáng, chủ yếu hắn không muốn cáo trạng Hạ Sinh Nam, Trần Hạo Thiên chủ động đến đây cũng đã giải thích tất cả.
Trần Hạo Thiên gật đầu mỉm cười:
– Triệu Đô rất lo lắng cho anh, giai đoạn trước ở Bắc Kinh tôi và ông ta đã gặp nhau một lần, ông ta luôn luôn dặn đi dặn lại tôi phải tốt với anh, ha ha.
Hạ Tưởng cũng cười cười:
– Bí thư Tống và tôi xem như bạn vong niên, sau khi ông ấy đi Cát Giang, tuy là ít gặp nhau, nhưng vẫn thường xuyên liên lạc.
Sau khi nói vài câu ngoài đề, lại nói:
– Bí thư Tống có nhắc tới, Cục trưởng công an thành phố Cương Sơn bị bắt rồi.
– Ồ …
Trần Hạo Thiên chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng, dường như vẫn chưa để việc này trong lòng, lại nhắc tới thái độ thất lễ của Hạ Sinh Nam:
– Hạ Sinh Nam có điểm không tốt, dễ kiêu ngạo
Hạ Tưởng sao lại chấp nhặt người kém hiểu biết như Hạ Nam Sinh chứ? Hơn nữa hắn cũng không rõ quan hệ thật sự giữa Trần Hạo Thiên và Hạ Nam Sinh, chỉ là cười khoát tay, cho qua:
– Thư kí Hạ làm việc thật sự có trách nhiệm, tôi rất thích tác phong cẩn trọng của y. Nói đến thư kí Hạ, tôi còn chưa cám ơn thịnh tình của Bí thư Trần đã vội vàng đích thân bố trí thư kí cho tôi.
Trần Hạo Thiên chắp tay sau lưng, nghiêm túc nói:
– Đường Thiên Vân không phải người bình thường, cậu ấy cũng không phải giảng viên đại học đơn thuần, mà rất có lai lịch
Đường Thiên Vân rất có lai lịch sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2018 12:36 (GMT+7) |