Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 18 » Phần 54

Quan Trường - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 54

Thôi Ngọc Tín theo Lâm Song Bồng đã ba năm, lần đầu tiên nhìn thấy sự lạnh lùng trong mắt Lâm Song Bồng, gã sợ tới mức giật mình, thiếu chút nữa lỡ tay làm rơi chén trà trong tay.

– Đầu của Trưởng ban Nhâm?

Thôi Ngọc Tín nhịn không được, vẫn là lắm mồm mở miệng hỏi.

– Nói ít thôi, tập trung làm việc đi.

Lâm Song Bồng phê bình một câu.

– Vâng, vâng.

Thôi Ngọc Tín liên tục gật đầu,

– Lãnh đạo muốn gọi điện thoại cho ai, để tôi bấm số.

Từ trước đến nay thư ký mở đường cho lãnh đạo là lệ thường, Thôi Ngọc Tín liền đưa tay đi lấy điện thoại.

Lâm Song Bồng đã quay số điện thoại xong, phất tay để Thôi Ngọc Tín đi ra ngoài:

– Tôi gọi điện thoại cho Phó Bí thư Hạ, cậu còn chưa đủ tư cách.

Thôi Ngọc Tín bị phê bình liên tiếp, trái lại vẫn mỉm cười ha hả, sau khi cười xong, xoay người đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Bị lãnh đạo mắng vài câu là chuyện tốt, không mắng lời nào, chẳng khác nào là bị phán tử hình.

Tuy nhiên Thôi Ngọc Tín vẫn là có chút không tin lời nói của Bí thư Lâm, thầm nghĩ rằng Phó Bí thư Hạ vừa mới đến Lĩnh Nam liền muốn giết người thị uy, có phải là đã xuống tay quá độc ác hay không? Đừng xem Nhâm Xương chỉ là Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy, thế nhưng người đó là nhân vật có thực quyền, mối quan hệ của ông ta trải rộng khắp Lĩnh Nam. Còn nữa, Phó Bí thư Hạ cố ý trêu chọc Ngô Công Tử, không sợ Ngô Công Tử tức giận rồi giống như chó điên cắn cho một cái hay sao?

Thôi Ngọc Tín không biết rõ tiền đồ của Hạ Tưởng, đối với thái độ hờ hững của Bí thư Lâm đối với Nhâm Xương cũng có chút bất mãn.

Trưởng ban Nhâm đều ăn nói mềm mại, thế mà Phó Bí thư Lâm một chút cũng không nhẹ nhàng, thực không biết điều.

Thôi Ngọc Tín cũng không biết, Lâm Song Bồng khi trò chuyện cùng với Hạ Tưởng, vô cùng cung kính, thái độ và cách cư xử hoàn toàn khác với khi nói chuyện với Nhâm Xương.

– Phó Bí thư Hạ tôi là Lâm Song Bồng.

Lâm Song Bồng tự giới thiệu trước,

– Có thể xin chút thời gian quý báu của Phó Bí thư Hạ được không, tôi muốn báo cáo một chút về tiến triển vụ án khách sạn Hoàng Gia.

Vừa nãy còn nói với Nhâm Xương là ông ta không tiện trong việc can dự vào vụ án, giây phút sau lại chủ động muốn báo cáo tiến triển vụ án Hạ Tưởng, cách cư xử hai mặt đó của Lâm Song Bồng chứng tỏ ông ta là một người thông minh, hơn nữa còn là thông minh tột bậc, bởi vì ông ta ngửi được có sự bất thường.

Từ giây phút nghe Trần Hạo Thiên đề xuất hành động chuyên nghiệp, đồng thời tuyên bố Hạ Tưởng tổng phụ trách, Lâm Song Bồng liền nhạy bén ý thức được, nhất cử nhất động của Hạ Tưởng từ nay về sau ở Lĩnh Nam, đều là thể hiện cho mục đích cụ thể của Trần Hạo Thiên. Nói đúng hơn là, Trần Hạo Thiên được Hạ Tưởng trợ giúp, trao quyền lực cho cấp dưới, sẽ đem tầm mắt nhìn ra đại cục toàn quốc ở ngoài Lĩnh Nam, mà Hạ Tưởng được Trần Hạo Thiên ngầm đồng ý, trên danh nghĩa là trở thành nhân vật số 3 của Lĩnh Nam, trên thực tế là người cầm quyền số 1!

Lại hình dung trừu tượng một chút là, Hạ Tưởng tuy chỉ là cán bộ cấp Thứ trưởng, bởi vì có được Trần Hạo Thiên ra sức ủng hộ, hơn nữa sau lưng hắn còn có thế lực gia tộc chống đỡ, hắn là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh trưởng duy nhất trong nước dám ra tay với Phó bộ.

Lâm Song Bồng đối với tình hình của Hạ Tưởng có một so sánh càng chuẩn xác hơn chính là – là một Phó bí thư Tỉnh ủy có thể sử dụng quyền lực của Ủy viên bộ chính trị !

Lâm Song Bồng rõ ràng hơn một điều nữa là, hành động chuyên nghiệp lần này tuy là “Ba đập hai xây dựng” làm chủ điểm, nhưng bản chất vẫn là chống tham nhũng, mà nếu chống tham nhũng, thì điểm phù hợp nhất để gia nhập vào chính là vụ án lớn ở thành phố Hồng Hoa. Những sự việc xảy ra sau đó Hạ Tưởng dựa vào việc Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đề cử Phó bí thư Thành ủy của Hồng Hoa, lại từ bên trong Tỉnh ủy truyền ra tin tức trong danh sách sẽ có ba người ứng cử cho vị trí Phó bí thư Thành ủy Hồng Hoa, trước mắt hắn lại như sáng lạn hơn, đối với toàn bộ tình thế ở Lĩnh Nam càng thêm thấu đáo hơn.

Ở thời khắc quan trọng, đứng vào bên nào là rất quan trọng. Lâm Song Bồng không dựa vào Hạ Tưởng, mà là trước khi gió to thổi đến, cần phải trốn vào trạm tránh gió, để tránh bị gió thổi bay.

Đối với việc Thành ủy Dương Thành rất phối hợp công tác với Tỉnh ủy, Hạ Tưởng cảm thấy rất vừa lòng, cũng biết Lâm Song Bồng là một người thông minh, cùng người thông minh nói chuyện sẽ không tiêu phí mất hơi sức:

– Bí thư Lâm, xin chào. Có thời gian, Bí thư Lâm muốn báo cáo công việc, đương nhiên là có thời gian.

Thái độ của Hạ Tưởng rất thân thiết, thậm chí có thể nói là rất có thành ý, trong lòng Lâm Song Bồng vô cùng thoải mái.

Báo cáo khái quát về tiến triển vụ án, đơn giản là chứng cứ vô cùng chính xác, sự thật rõ ràng, Cục công an thành phố sẽ dựa vào đó mà phá án, cứ từ từ như thế, cũng không có dự định gì mới, cũng tạm thời chưa công bố kết luận ra ngoài.

Kết quả không quan trọng, quan trọng chính là thái độ.

Thái độ quyết định kết quả.

Ngắt điện thoại của Lâm Song Bồng, Hạ Tưởng vui mừng mỉm cười. Sự việc khách sạn Hoàng Gia, như vậy là đã giải quyết xong, toàn bộ sự việc đến đây đã sáng tỏ thông suốt. Mà thái độ của Lâm Song Bồng cũng khiến Hạ Tưởng vô cùng vừa lòng, cũng chứng minh được một điều, bên trong Tỉnh ủy Lĩnh Nam, không thiếu gì người thông minh biết xem xét thời thế.

Khách sạn Hoàng Gia chỉ đang đánh vòng ngoài, có tác dụng phân hóa và cảnh cáo. Đề cử người cho vị trí Phó bí thư Thành ủy Hồng Hoa, là sự phân tranh bên trong, lấy kế hai quả đào giết ba binh sĩ, sự thật là muốn châm ngòi ly gián. Hư hư thực thực, hai nơi xuất kích, thật ra cuối cùng hai cũng chỉ có thể hợp thành một, chỉ về một chỗ.

Hạ Tưởng đang nghĩ ngợi sự việc trong chốc lát thì điện thoại vang lên, sau khi nghe máy, không ngờ là Lâm Khang Tân.

Lâm Khang Tân báo cáo một việc với Hạ Tưởng:

– Phó Bí thư Hạ, Trưởng ban Nhâm vừa mới thông báo cho văn phòng Tỉnh ủy, ông ta có chuyện một đến Bắc Kinh một chuyến, hiện tại đã lên máy bay rồi.

Nhâm Xương sớm không đi muộn không đi, cố tình hiện giờ lại đến Bắc Kinh, có dụng ý gì? Còn chưa suy nghĩ được mắc xích sâu xa trong đó thì, chợt nghe Lâm Khang Tân còn nói thêm,

– Trưởng ban Nhâm là từ Thành ủy trực tiếp đến sân bay.

Trong lòng Hạ Tưởng bỗng nhiên sáng rõ, từ cuộc điện thoại báo cáo công tác của Lâm Song Bồng liên tưởng ra, liền lập tức hiểu rõ chỗ liên quan trong đó, Trưởng ban Nhâm ở Thành ủy không được như ý, liền tức giận đến Bắc Kinh để cáo trạng.

Cứ để ông ta đi, Hạ Tưởng vô vị mỉm cười.

Tuy nhiên….So với việc Nhâm Xương đến Bắc Kinh cáo trạng thì điều khiến hắn cảm thấy hứng thú hơn chính là cuộc điện báo của Lâm Khang Tân. Nhâm Xương đến văn phòng Tỉnh ủy dặn dò, không thông báo cho Lưu Kim Nam, lại thông báo cho Lâm Khang Tân, điều đó chứng tỏ Nhâm Xương cho rằng Lâm Khang Tân có thể tin được. Lâm Khang Tân hoàn toàn có thể kéo dài tới buổi tối mới báo cáo lại, cũng có thể không cần nói Nhâm Xương là từ Thành ủy trực tiếp đến sân bay.

Chi tiết quyết định thành bại, chi tiết cũng quyết định lập trường, Lâm Khang Tân tích cực chủ động mà báo cáo rõ ràng ra, tuy nói không thể chỉ dựa vào đó mà phán đoán anh ta đáng tin cậy, nhưng ít ra thái độ đã có thể buông lỏng.

Cũng không biết là ai truyền tin tức ra, ban đầu Ban tổ chức cán bộ định chọn ra hai người cho vị trí Bí thư Thành ủy Hồng Hoa, sau đó lại tăng lên thành ba người, từ ba người tăng lên thành năm người. Chưa từng có thời điểm nào mà vị trí Phó bí thư Thành ủy lại có tới năm người được đề cử. Có không ít người của Thành ủy đều có ý kiến bàn luận, đem vấn đề đơn giản biến thành phức phạp, là vì thu hoạch lợi ích. Đem vấn đề phức tạp đơn giản hóa, là vì giải quyết phiền toái.

Bây giờ vấn đề trở nên phức tạp rồi, phải giải quyết như thế nào cho tốt đây?

Tin đồn vừa được truyền đi, lại có người nói, ứng cử viên do Ban tổ chức cán bộ đề cử bị Phó Bí thư Hạ bác bỏ, hiện tại chỉ có ba người có hi vọng đảm nhiệm vị trí Phó bí thư Thành ủy Hồng Hoa là Lâm Khang Tân, Tần Vinh Hữu và Kiều Tân Phong. Nhưng rốt cuộc người đó là ai, Ban tổ chức cán bộ còn chưa có tiến hành sát hạch và so sánh, Phó Bí thư Hạ cũng không có chỉ thị tinh thần nào thêm nữa. Tuy nhiên, nghe nói Hạ Tưởng khá coi trọng Lâm Khang Tân, bởi vì Lâm Khang Tân và Phó Bí thư Hạ có quan hệ tốt nhất.

Nhưng sau đó lại có tin đồn nói, Phó Bí thư Hạ lại thiên về Tần Vinh Hữu hơn, bởi vì Tần Vinh Hữu đặc biệt đến gặp Phó Bí thư Hạ.

Tình thế lại biến đổi, lại có tin thật ra trong lòng Phó Bí thư Hạ đã xác định là Kiều Tân Phong, nói là Kiều Tân Phong vốn là người tỉnh Tây, có quan hệ đồng hương với Phó Bí thư Hạ, mà Phó Bí thư Hạ là người nặng tình nghĩa nhất, cân tiểu ly lại nghiêng về phía Kiều Tân Phong.

Tóm lại, tin đồn bên trong Tỉnh ủy lúc thế này lúc thế kia, không một tin nào là chính xác, chẳng những khiến ba người có liên quan như rơi vào mây mù, cũng khiến Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trì Vĩnh Lệ không biết nên xử trí như thế nào, nên dứt khoát bỏ mặc.

Trì Vĩnh Lệ tuy rằng đã làm ở Ban tổ chức cán bộ nhiều năm, nhưng ngay từ đầu vẫn chưa nhìn ra được Hạ Tưởng rốt cuộc vừa ý điểm nổi trội nào nhất của ba người Lâm Khang Tân, tận đến khi Ti Anh đi vào phòng làm việc của cô, không chút để ý nói một câu:

– Hai quả đào giết ba chiến sĩ!

Cô mới giật mình kinh hãi, không khỏi vô cùng thán phục thủ đoạn cao của Phó Bí thư Hạ, quả thực làm cho người ta khó lòng phòng bị, cô không chút lưu ý đã bị cuốn vào trong.

Ngay ngày hôm sau khi Nhâm Xương bay về Bắc Kinh, Trần Hạo Thiên rốt cục cũng hoàn thành mọi việc ở Bắc Kinh, bay trở về Lĩnh Nam.

Trần Hạo Thiên vừa đến Tỉnh ủy, liền gặp mặt Hạ Tưởng.

Khi Hạ Tưởng bước vào văn phòng của Trần Hạo Thiên, thái độ của Hạ Sinh Nam so với trước kia đã tốt hơn một chút, tuy nhiên vẫn là lạnh nhạt khách sáo, so với niềm nở còn cách khá xa. Hạ Tưởng cũng không để bụng, hắn cũng biết không có khả năng ai cũng sẽ có thiện cảm với hắn, Hạ Sinh Nam vì nguyên nhân gì mà dường như rất có thành kiến với hắn, hắn cũng không để ý, cũng sẽ không truy hỏi.

Chỉ cần Hạ Sinh Nam không ly gián quan hệ trước mắt giữa hắn và Trần Hạo Thiên, chỉ cần Hạ Sinh Nam làm tốt bổn phận của một gã thư ký, như vậy tất cả mọi việc đều tốt.

– Nhâm Xương chạy đến Bắc Kinh, tố cáo tội trạng của cậu. Cậu chắc không đoán được ông ta tố cáo cậu với ai đâu nhỉ?

Hành trình tới Bắc Kinh của Trần Hạo Thiên chắc là có chút gặt hái, tâm tình của ông ta rất tốt.

Hạ Tưởng quả thực không đoán được, dựa vào cấp bậc của Nhâm Xương, không thể giao thiệp đến được Ủy viên thường vụ chính trị, nhiều lắm là Ủy viên bộ chính trị. Nhưng cho dù chỉ là Ủy viên bộ chính trị, cũng sẽ đem lại ảnh hưởng tiêu cực nhất định đối với hắn.

Trần Hạo Thiên đợi một lát, thấy Hạ Tưởng không trả lời được, liền cười nói:

– Là Tề Cao Phong.

Ủy viên bộ chính trị Trung ương, Trưởng ban tuyên giáo Trung ương Tề Cao Phong? Hạ Tưởng quả thực có chút giật mình kinh hãi, cũng không phải là hắn quen biết Tề Cao Phong, hắn hoàn toàn không quen biết gì. Không quen biết cũng không sao, cũng không đến mức giật mình, mà là bởi vì Tề Cao Phong chính là Ủy viên bộ Chính trị, là điều then chốt mà hắn lo lắng.

Tề Cao Phong năm nay cũng đã nhiều tuổi, cũng là một trong các ứng cử viên gia nhập Thường vụ. Độ tuổi của ông ta còn cách hai tuổi so với độ tuổi giới hạn vào Thường vụ, nghe nói khả năng gia nhập Thường vụ là rất lớn.

Nếu Tề Cao Phong thực sự là người đứng sau Nhâm Xương, như vậy việc hắn ra tay kéo Nhâm Xương xuống, chẳng khác nào đã trực tiếp đắc tội với một gã Ủy viên thường vụ bộ chính trị tương lai!

Trần Hạo Thiên đương nhiên nhìn ra sự thay đổi trên khuôn mặt của Hạ Tưởng, khẽ mỉm cười:

– Không cần lo lắng, quan hệ giữa Nhâm Xương và Tề Cao Phong không thân cận như vậy đâu.

Mở cửa sổ ra, ông ta lại chỉ ra phong cảnh ở bên ngoài:

– Phong cảnh ở Lĩnh Nam thật đẹp, Hạ Tưởng, chuyện của Nhâm Xương cậu cứ yên tâm dũng cảm mà làm, ở bất kỳ thời điểm nào, trừng trị tham ô đều là phương châm không thay đổi của Trung ương. Cậu nhất định là chưa từng sinh sống tại phía Nam, mùa xuân ở Dương Thành, khẳng định sẽ là một mùa xuân khó quên nhất trong đời cậu!

Không thể tưởng được Trần Hạo Thiên cũng có chất thơ trong người, Hạ Tưởng vui mừng mỉm cười.

Quay lại văn phòng, Hạ Tưởng vừa mới ngồi xuống, Đường Thiên Vân vẻ mặt khẩn trương liền đi vào, trong tay cầm một phong thư:

– Phó Bí thư Hạ, có chuyện rồi….

– Có chuyện gì vậy?

Hạ Tưởng thuận miệng hỏi.

Bình thường Đường Thiên Vân trầm mặc ít lời, nhưng trong sự trầm mặc ít lời đó là sự bình tĩnh và lý trí, hôm nay vội vàng như vậy là lần đầu tiên thất thố.

– Thư hăm dọa!

Đường Thiên Vân đưa lên một bức thư đã được mở ra, thay lãnh đạo mở thư là công việc hàng ngày của thư ký, trên mặt phong thư viết ‘ Thân gửi Phó Bí thư Hạ’, bên trong là một tập giấy viết thư dày, giữa đống giấy viết thư là một cái gì đó vàng óng, một viên gì đó trượt ra…Là một viên đạn mới tinh!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 4
Mộc Ân đề nghị. Hắn vừa nói xong cũng được một trưởng lão khen. Đúng vậy, hiện tại Băng Hàn Đan thập phần đầy đủ, căn bản không e ngại hỏa độc, do chúng ta động thủ lấy tinh quáng thì nhanh hơn nhiều, trong chúng ta lưu một người trấn thủ, coi chừng bọn chúng, không cho bọn chúng nuốt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lăng Tiếu – Quyển 21
Nhưng sư phụ Trương Hiểu Ngữ vẫn cực kỳ tôn trọng nàng, cho nàng tự mình lựa chọn lang quân như ý. Mặc dù như thế, Ba Nhĩ Đặc đã sớm quen biết Trương Hiểu Ngữ, cảm thấy mình cùng nàng mới là trời sinh một đôi. Nhưng đây chỉ là ý nghĩ riêng của hắn, Trương Hiểu Ngữ chưa từng tỏ ý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hạ Thiên – Quyển 10
Ngu ngốc, anh cho chú một vị trí tốt, sau này chú đến bệnh viện mà làm giám đốc, anh đảm bảo một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày thì chú đều có hai mươi bốn tiếng một ngày trong bệnh viện. Hạ Thiên cười lạnh một tiếng, sau đó hắn dùng tốc độ mà mắt thường không thấy để phóng về phía...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân