Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 19 » Phần 26

Quan Trường - Quyển 19

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 26

Ý nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu Diệp Thiên Nam, chợt nghe đến âm thanh ầm ĩ từ bên ngoài.

Thứ tự của đoàn xe là, xe cảnh sát đi đầu hàng, xe Hạ Tưởng theo sát sau đó, sau đó mới là xe riêng của Diệp Thiên Nam.

Diệp Thiên Nam và Uông Thanh Thành cùng ngồi chung một xe, Uông Thanh Thành có trách nhiệm đi kèm, không phải chỉ là vì cấp trên muốn ra mặt ủng hộ Diệp Thiên Nam, mà còn bởi vì Diệp Thiên Nam và Uông Thanh Thành có quan hệ không tồi. Sau xe riêng của Diệp Thiên Nam, mới là nhân viên tùy tùng của Tỉnh ủy và xe cảnh sát cản ở phía sau.

Chuyện lần trước Diệp Thiên Nam ở nhà họ Phó giằng co với Hạ Tưởng, kỳ thực không phải thật tâm muốn làm vậy, ông cũng không muốn để lộ ra mâu thuẫn xung đột giữa mình và Hạ Tưởng, điều đó không hợp với cách đối nhân xử thế của ông. Nhưng trong yêu cầu của Nha Nội, có điều kiện đi kèm.

Điều kiện chính là nếu ông ta giúp Nha Nội một tay, khi ông ta muốn quay lại một lần nữa, Chủ tịch Quốc hội sẽ ủng hộ mạnh mẽ.

Không một ai đứng trước sự lựa chọn lớn trong cuộc đời lại có thể giữ vững lập trường được, Diệp Thiên Nam đồng ý thỏa hiệp.

Chẳng qua ông ta mới ở hiệp đầu đã bị Hạ Tưởng đánh cho chạy chối chết, cũng không có cơ hội được tận mắt nhìn thấy sự ngoạn mục sau đó. Tuy nhiên khi Diệp Thiên Nam nghe được sau khi ông ta rời đi đã có cuộc giao tranh kịch liệt ngoạn mực như thế nào, ông ta cảm thấy may mà sớm rời khỏi, nếu không, thật sự sẽ đắc tội chết với Hạ Tưởng và thế lực gia tộc đứng ở đằng sau hắn, như thế thì mất nhiều hơn được.

Cuối cùng khi nhận được kết quả bổ nhiệm, Diệp Thiên Nam tuy rằng thất vọng vì vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh tuy rằng không thể so sánh với Phó bí thư Tỉnh ủy, nhưng ít ra đó cũng là một trong những nhân vật có thực quyền. Chủ tịch mặt trận Tổ quốc là Ủy viên Tỉnh ủy tuy rằng không sai, nhưng lại không có nhiều thực quyền….Nhưng cũng đành miễn cưỡng chấp nhận sự thực này, lại càng cảm thấy may mắn là lúc trước ở nhà họ Phó không giằng co với Hạ Tưởng đến tận cùng, nếu không sau khi vào Lĩnh Nam nhậm chức, dưới sự lãnh đạo của Hạ Tưởng, chẳng những xấu hổ hơn nữa mà còn sợ sẽ bị Hạ Tưởng trả thù.

Diệp Thiên Nam cũng biết thái độ làm người của Hạ Tưởng, tuy rằng đối với kẻ thù thì rất hung ác, nhưng cũng có ánh mắt nhận định tình hình, biết tiến thoái đúng mực. Ông ta tin tưởng Hạ Tưởng sẽ không cố ý làm khó dễ ông ta, trừ phi ông ta lại lần nữa chủ động muốn gây chuyện.

Đối với việc nhậm chức ở Lĩnh Nam, ý đồ của Diệp Thiên Nam là bốn chữ không chịu đổi mới. Làm việc khiêm tốn, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, chỉ cần ổn định, không cần thành tích.

Tuổi của ông ta cũng chưa tính là lớn, nếu làm đâu chắc đấy, vẫn còn có cơ hội. Nếu nhiệm kỳ ở Lĩnh Nam xảy ra sai lầm, cơ hội bắt đầu lại sẽ gần như bằng không, hơn nữa sau nhiệm kỳ mới, ông ta đã không còn có người đứng sau để có thể dựa vào.

Nếu ông ta an phận thủ thường, khiêm tốn, lẽ nào Hạ Tưởng còn có thể giữ mãi định kiến, cứ nhất thiết lập cạm bẫy để ông ta nhảy vào hay sao? Lúc ở trên máy bay Diệp Thiên Nam đã cho rằng Hạ Tưởng sẽ không tìm ông ta gây phiền toán, vật đổi sao dời, Hạ Tưởng cũng không phải là người có tính cách tính toán chi li, chắc là sẽ cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng để chào đón ông ta đến.

Cho dù Diệp Thiên Nam mơ hồ nghe được sỡ dĩ ông ta không được điều nhiệm đến tỉnh Tề mà được sắp xếp tới Lĩnh Nam là bởi vì có ý đồ của Hạ Tưởng ở phía sau, ông ta cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.

Nhưng mới vừa xuống máy bay, đoàn xe đã phải dừng lại ba lần, khiến cho trong lòng Diệp Thiên Nam có chút bực. Hạ Tưởng này được lắm, từ lúc nào mà đã trở nên đeo bám như vậy rồi, cố ý làm mất mặt ông ta cũng được, nhưng đừng quên rằng trên xe còn có một Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Uông Thanh Thành!

Diệp Thiên Nam cho rằng Hạ Tưởng là cố ý muốn ông ta khó xử, liền cố ý nói với Uông Thanh Thành:

– Phó Trưởng ban Uông, chắc là Phó Bí thư Hạ mới đến Dương Thành không lâu nên không quen đường, đưa chúng ta đi đường rẽ.

Uông Thanh Thành đối với việc Mễ Kỷ Hỏa không trực tiếp đi đón tiếp đã hơi tức giận, thật vất vả mới nén xuống, lại trên đường mới đi được một chút lại dừng lại. Đã ba lần dừng xe rồi, cơn tức tích góp từng tý một, đến khi nghe Diệp Thiên Nam nói thì đạt tới mức độ nhất định, đột nhiên bùng phát lên:

– Có lẽ là chúng ta tới không đúng thời điểm rồi, đừng trách người ta nơi nào cũng thấy đào hố, muốn trách thì phải trách chúng ta không được hoan nghênh.

Nghe Uông Thanh Thành tức giận nói xong, Diệp Thiên Nam biết ông ta đã thành công châm lửa giận của Uông Thanh Thành, ánh mắt lại lần nữa nhìn xuống đám người đang chen chúc bên ngoài, nhìn thấy không ít công nhân đang vây quanh đoàn xe, lòng ông ta vừa mới bình tĩnh một chút, cơn tức giận lại lần nữa xông lên, được, được, được, được lắm! Hạ Tưởng, tôi mới đến Dương Thành mà cậu đã ra đòn phủ đầu với tôi, trước kia tôi đã đánh giá cậu quá cao rồi, hóa ra cậu cũng chỉ là một kẻ tiểu nhân mà thôi!

– Thật là, nhìn tình hình, hôm nay không thể về tới Tỉnh ủy thì cũng chẳng lạ. Mà cũng quái thật, Dương Thành lớn như vậy, không thể chỗ nào cũng làm đường được, sao chỗ nào đường bị chắn, chúng ta cũng đều gặp phải chứ? Nói không chừng là do Phó Bí thư Hạ bị cấp dưới không có năng lực lừa bịp.

Diệp Thiên Nam tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, ông ta sẽ khiến Hạ Tưởng phải để lại ấn tượng xấu trong mắt Uông Thanh Thành.

Uông Thanh Thành ngược lại lại mỉm cười:

– Năng lực công tác của Phó Bí thư Hạ, thật đúng là để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc…

Uông Thanh Thành phụ trách việc kiểm tra và đánh giá các cán bộ cấp Phó tỉnh, tuy rằng lời nói của ông ta không đóng vai trò quyết định, nhưng muốn viết vài lời không tốt trong lý lịch của Hạ Tưởng, cũng không phải việc khó.

Diệp Thiên Nam âm thầm cười lạnh, Hạ Tưởng, tôi muốn chung sống hòa bình với cậu, nhưng cậu tiểu nhân, vậy đừng trách tôi bôi nhọ cậu.

Ý nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu, bỗng nhiên từ đằng đầu xe truyền đến một tiếng nổ, sau đó một miếng sắt thình lình nện lên mui xe ô tô.

Diệp Thiên Nam sợ tới mức thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, ông ta chưa từng gặp qua trường hợp lớn như vậy, nhất thời sợ hãi kêu lên một tiếng.

Uông Thanh Thành thì ở tại Bắc Kinh lại càng quen với lối sống an nhàn sung sướng, đi xuống địa phương cũng là tiền hô hậu ủng, đừng nói là dân chúng tầm thường dám đập xe riêng của ông, ngay cả đến gần trong phạm vi 10m cũng không được. Ngày hôm nay tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ phát sinh ngay trước mắt mà cho dù nằm mơ ông cũng không tưởng tượng được, Uông Thanh Thành ngày thường làm quan uy phong vô cùng, lúc này lại càng cực kỳ hoảng sợ, biểu hiện so với Diệp Thiên Nam lại càng khoa trương hơn. Ông ta giật mình nhảy dựng lên, nhưng lại quên người đang ở trong xe, bởi vì hơi dùng sức nên đỉnh đầu đập vào trần xe, phát ra một tiếng ‘binh’.

Uông Thanh Thành ‘a’ một tiếng, lại ngồi xuống, giận dữ:

– Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì? Dương Thành đúng là nơi tồi tàn, an ninh trật tự ở đâu rồi? Hạ Tưởng, Phó Bí thư Hạ.

Vừa dứt lại, lại có một cái chảo sắt nện xuống kính chắn gió, độ mạnh rất lớn, chấn động đến nỗi xe cũng lay động một chút.

Uông Thanh Thành vô cùng luống cuống, khẩn trương, ôm lấy cánh tay Diệp Thiên Nam:

– Thiên Nam, mau, mau, mau giải vây.

Diệp Thiên Nam thì có thể giải vây bằng cách nào chứ? Hiện giờ ông ta còn chưa chính thức nhậm chức, mà cho dù đã được tuyên bố bổ nhiệm, thì cũng chỉ là một Chủ tịch mặt trận Tổ quốc không có thực quyền. Còn nữa, cho dù ông ta có là Phó chủ tịch thường trực Tỉnh có năng lực thì thế nào? Sự phẫn nộ của quần chúng được ví như đại dương mênh mông biển rộng, là ai cũng không thể ngăn cản được nước lũ thật lớn này.

Không đúng, Diệp Thiên Nam lúc này mới chú ý tới xe ở đằng trước xuất hiện mấy người, không phải là nhóm công nhân vây quanh lúc trước, mà những người này đều mặc quân phục quân nhân!

Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Sao ngay cả quân đội cũng tham gia, lại còn dám động vào lãnh đạo Tỉnh ủy, không chút e dè xe của Phó trưởng ban tổ chức Trung ương, thật là coi trời bằng vung! Lúc đó Diệp Thiên Nam bỗng nhiên dũng khí ngút trời, mở cửa xe bước xuống, vừa ngẩng đầu nhìn thấy, lập tức sợ đến ngây người.

Đằng xa có một hố to, trong hố đó có cả công nhân, có cả quân nhân, đang túm lại ẩu đả với nhau. Rất rõ ràng, bên phía quân nhân số lượng và chất lượng đều chiếm ưu thế hơn, công nhân liên tiếp thối lui, đã sắp thất bại thảm hại.

Trước mặt, có đến hơn mười quân nhân đang vây quanh đoàn xe, đang lần lượt đập phá.

Ban nãy xe riêng của mình bị đập, Diệp Thiên Nam một bụng tức giận, tưởng Hạ Tưởng cố ý sắp xếp mọi chuyện để làm mất mặt mũi của ông ta, không ngờ xuống xe mới phát hiện, xe của Hạ Tưởng cũng bị đập.

Không chỉ xe của Hạ Tưởng bị đập, mà tất cả xe trong đoàn cũng bị, thậm chí cả xe của cảnh sát nữa!

Nhóm cảnh sát giữ gìn trật tự, và những nhân viên an ninh đi cùng, khi đối mặt với đội ngũ quân đội hung hăng này, không đủ sức để chống lại. Hoặc là bị đánh cho ngã tại chỗ, hoặc là sợ tới mức trợn mắt há mồm, tóm lại là hiện trường trở nên hỗn loạn, hoàn toàn không thể khống chế được.

Đại não Diệp Thiên Nam như bị chập mạch, lần đầu tiên đối mặt với trường hợp bạo loạn, ông ta hoàn toàn không biết phải làm thế nào, cũng không hiểu vì sao lại xuất hiện tình cảnh hỗn loạn như thế này, ông ta chỉ biết ngơ ngác đứng tại chỗ, choáng váng.

Trong khi đang ngây người, Hạ Tưởng ở xe phía trước vội bước xuống, nhanh chóng đi đến trước mặt Diệp Thiên Nam, sau đó kéo ông ta trốn vào trong xe.

Khi cửa xe được đóng lại, Hạ Tưởng mới vội vàng nói:

– Phó Trưởng ban Uông, đồng chí Thiên Nam, bởi vì đội thi công đường đào hỏng ống dẫn nước của quân khu Dương Thành, đội ngũ thi công tạm ngừng thi công, đang định chờ đoàn xe đi qua rồi mới nhanh chóng sửa chữa lại. Nhưng quân khu Dương Thành lại không đồng ý như thế, không nói lời nào liền đánh đập tàn nhẫn đối với đội ngũ thi công, đội ngũ thi công cũng ra sức phản kháng, kết quả là ảnh hưởng đến đoàn xe. Lực lượng an ninh của Tỉnh ủy không đủ, không thể kịp thời chặn lại đám quân nhân hành hung này, mong Phó Trưởng ban Uông và đồng chí Thiên Nam thông cảm.

Sự giải thích của Hạ Tưởng đã khiến cho cơn giận vì ba lần dừng xe ban nãy và cuộc ẩu đả của Uông Thanh Thành toàn bộ thay đổi mục tiêu, chuyển hướng về phía quân khu Dương Thành:

– Quân khu Dương Thành này được lắm, ngay giữa ban ngày ban mặt, ngay cả xe của Tỉnh ủy cũng dám đập, Ngô Hiểu Dương này thực sự là rất có uy phong…

Diệp Thiên Nam tuy rằng có chút nghi hoặc, nghĩ thầm rằng sao lại trùng hợp như thế, nhưng thấy xe của Hạ Tưởng cũng bị đập đến không thể nhận ra, cũng cho là thật, nếu không Hạ Tưởng sẽ không chật vật như vậy.

Uy danh của Ngô Hiểu Dương ở Dương Thành, ở Bắc Kinh ông ta cũng sớm nghe thấy, cũng biết rõ những việc giữa Ngô Hiểu Dương và Hạ Tưởng. Trước khi đến Dương Thành, ông ta thậm chí đã quyết định sau khi đến Dương Thành, sẽ tiếp xúc với Ngô Hiểu Dương trước, có liên thủ với nhau hay không thì không nói trước, nhưng ít nhất cũng có một chút tiếng nói chung.

Không ngờ Ngô Hiểu Dương lại mang đến cho ông một bất ngờ lớn như vậy, khiến ông vô cùng tức giận, chút ấn tượng tốt về Ngô Hiểu Dương từ trên trời rơi thẳng xuống đất.

– Hiện tại phải làm sao bây giờ?

Diệp Thiên Nam cũng không muốn chỉ trích Ngô Hiểu Dương, mà chỉ hỏi phương hướng giải quyết. Ông ta hôm nay mới đến nhậm chức mà đã gặp phải cảnh ngộ bị đập xe, thật sự là rất xui, trong lòng không còn chút vui sướng nào,

– Có nên báo cho Ngô Hiểu Dương, bảo anh ta dừng tay hay không?

Hạ Tưởng vẻ mặt bất đắc dĩ:

– Nếu Chủ tịch tỉnh Mễ ở đây thì tốt, có thể trực tiếp liên hệ với Tư lệnh Ngô…

Ngụ ý chính là hắn không đủ cấp bậc để trực tiếp gọi điện cho Ngô Hiểu Dương.

Lại có một thanh sắt nện vào đằng trước xe, mắt thấy tấm kính chắn gió sắp bị đập cho vỡ nát, Uông Thanh Thành vừa sợ vừa giận:

– Để tôi gọi điện thoại cho Ngô Hiểu Dương, bảo anh ta lập tức hạ lệnh thu binh, nếu không, tôi sẽ trực tiếp đến Quân ủy tố cáo tội trạng của anh ta!

Uông Thanh Thành vừa mới lấy điện thoại, chợt nghe thấy một trận cười như điên từ bên ngoài truyền đến:

– Đập, đập nát toàn bộ cho tôi! Một lũ khốn kiếp, vô liêm sỉ, ngay cả ống dẫn nước của quân khu mà cũng dám đào hỏng. Phá hoại, không đánh cho bọn chúng kêu cha gọi mẹ, bọn chúng sẽ không biết Ngô Công Tử tôi lợi hại như thế nào. Nên đánh gãy chân chó thì cứ đánh, không cần nương tay.

– Dừng tay!

Giọng nói kiêu ngạo của Ngô Công Tử vừa vang lên, dưới sự bao vây của rất nhiều xe cảnh sát, một người vội vã chạy ra….

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bố bảo vệ con - Tác giả The Kid
Câu chuyện lấy bối cảnh ở Wisconsin, Hoa Kỳ, tại khu dân cư thưa thớt. Hai vợ chồng Carter Green và Mara Green đang sống hạnh phúc với đứa con gái nuôi của họ, Isabelle. Mười mấy năm trước, con trai ruột của hai vợ chồng Carter bị tai nạn chết, hai vợ chồng đau khổ vô cùng. Sau này Carter đã cứu...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 20
Giang Nam chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói: Ngươi đã muốn cùng trẫm đường đường chính chính chiến một trận, như vậy trẫm như ngươi mong muốn. Hắn không có khinh thường Thanh Huyền Chân Tiên, nếu hắn cưỡng ép tiến công, chỉ sợ Thần Ma ở đây tử thương vô số, mà loại kết quả này là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Đường Môn – Quyển 4
Zzzzzz... Đường Tam, Trữ Vinh Vinh và Mã Hồng Tuấn nghe hắn nói xong càng thêm cảm động. Thân là Thái tử, địa vị của Đái Mộc Bạch tại Tinh La đế quốc trọng yếu ra sao vậy mà vẫn mạo hiểm tới đây họp mặt. Trước tiên chưa nói tới uy hiếp của Võ Hồn Điện, chỉ riêng việc là người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân