Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 187

Quan Trường - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 187

– Cũng không phải. Anh không có việc gì, chỉ đột nhiên cảm thấy hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.

Hạ Tưởng quả thật cảm thấy rất mệt mỏi, cũng không biết vì sao chỉ muốn nằm xuống căn phòng quen thuộc này, ngủ một giấc thật ngon lành.

Liên Nhược Hạm cũng có một mặt rất dịu dàng. Cô trải giường cho Hạ Tưởng, dịu dàng nói:

– Anh mệt thì đi nghỉ một chút, em cho người nấu cơm. Nấu cơm xong sẽ gọi anh, được không?

Hạ Tưởng liền gật đầu:

– Được, anh nghỉ luôn ở đây, em cứ làm việc của mình đi, không cần để ý tới anh.

Hạ Tưởng không biết là hắn vừa mới ngủ một lát, Liên Nhược Hạm đã lặng lẽ quay lại, lặng im không một tiếng động đứng trước giường hắn, lẳng lặng nhìn hắn một lút lâu, sau đó mới khẽ thở dài một tiếng, quay người rời đi.

Hạ Tưởng tỉnh lại thì trời đã chạng vạng, nghe thấy dưới lầu truyền đến những tiếng làm việc bận rộn. Hắn vừa đi xuống thì thấy Vệ Tân đang đeo tạp dề, bận rộn bày biện mâm cơm. Cô đi dép lê, buộc tóc đuôi ngựa, đi qua đi lại trông không rất đáng yêu. Bởi vì tạp dề hơi nhỏ, không vừa với người, nhưng chính vì thế lại càng tôn lên vòng eo thon và cặp mông căng đầy của cô. Hơn nữa khi làm việc, cô còn cao hứng khẽ ngâm nga mấy câu hát, nếu không để ý tới tuổi còn rất trẻ của cô, trông chẳng khác gì một bà chủ gia đình hiền lành.

Liên Nhược Hạm cũng đeo tạp dề, đang xào rau trong phòng bếp. Bộ dạng cô rất tập trung khiến Hạ Tưởng cảm giác buồn cười. Nhớ tới lần đầu tiên quen biết Liên Nhược Hạm ở huyện Bá, cô rất hống hách và ngang ngược, nhưng cô cũng không phải là hoàn toàn cố tình gây sự mà cô có nguyên tắc của chính mình. Vậy mà hiện tại không ngờ cô cũng có thể vào làm bếp, khiến hắn cũng hơi cảm thán. Thời gian trôi nhanh thật, chớp mắt đã quen biết Liên Nhược Hạm được một năm rồi.

Khi ăn cơm, Hạ Tưởng ngồi vị trí ông chủ, Liên Nhược Hạm và Vệ Tân mỗi người một bên tiếp hắn. Hạ Tưởng vốn tưởng rằng Liên Nhược Hạm sẽ tìm một lý do để Vệ Tân rời đi, không ngờ Liên Nhược Hạm vẫn để Vệ Tân lại cùng ăn cơm.

Vệ Tân cũng không hề có tâm lý sợ hãi Hạ Tưởng mà ngược lại còn cảm thấy tò mò về hắn. Cô nói nhìn hắn mãi mà không hề thấy có một chút hình tượng Phó chủ tịch huyện nào. Thỉnh thoảng cô còn hỏi đông hỏi tây, hỏi hắn làm sao mà còn trẻ như vậy đã lên làm Phó chủ tịch huyện.

– Trong ấn tượng của em, các cán bộ đều là người già, cho dù không già cũng ít nhất là 40, 50 tuổi. Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy Phó chủ tịch huyện trẻ như anh. Anh nói anh là Phó chủ tịch huyện không phải là lừa người đấy chứ?

Giọng Vệ Tân vẫn rất êm tai như trước kia, khi đến âm tiết cuối đều hơi khàn khàn giọng mũi một chút, khiến người ta nghe cảm giác rất dễ chịu.

– Lừa người á? Lừa ai cơ?

Hạ Tưởng liếc Liên Nhược Hạm rồi cười nói:

– Em bảo Tổng giám đốc Liên còn thiếu cơ hội mời một Phó chủ tịch huyện ăn cơm sao? Trong mắt cô ấy, chưa chắc Thị trưởng thành phố Yến đã đủ thể diện khiến cô ấy tự mình xuống bếp. Anh chỉ là một Phó chủ tịch huyện nhỏ bé, cô ấy chịu để mắt tới anh sao? Nếu anh lừa người thì ít nhất cũng phải tự cấp cho mình danh hiệu Phó thị trưởng mới được.

– Anh nói là Phó chủ tịch huyện thì em không tin nhưng nếu anh nói là Phó thị trưởng thì không những em không tin mà còn trực tiếp báo cảnh sát.

Vệ Tân cười rộ lên. Hàng mi của cô cong vút, khi cười lên lại nhấp nháy trông rất xinh. Cô lại quay sang nhìn Liên Nhược Hạm, nói:

– Tổng giám đốc Liên, em cảm thấy chị và Phó chủ tịch huyện Hạ rất xứng đôi, vừa nhìn là thấy có duyên vợ chồng.

Liên Nhược Hạm hơi đỏ mặt:

– Cái gì mà duyên vợ chồng? Nói cứ như thầy bói vậy. Vệ Tân, chẳng lẽ em biết xem bói?

– Em không biết xem. Bình thường em chỉ thích xem một ít sách vớ vẩn linh tinh. Trong sách nói, nam nữ hấp dẫn nhau chẳng những tính cách gần giống nhau mà ngay cả tướng mạo cũng có điểm giống nhau. Nếu là vợ chồng sống với nhau lâu năm thì mức độ tương tự của tướng mạo là rất cao. Cho nên người ta vẫn thường nói, nam nữ yêu nhau mà có tướng mạo gần giống nhau thì trên cơ bản rất có khả năng sẽ trở thành vợ chồng.

Vệ Tân vừa nói vừa hết nhìn Hạ Tưởng lại nhìn Liên Nhược Hạm, càng nhìn càng cười vui vẻ:

– Giống, giống thật, càng nhìn càng giống.

Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng, Liên Nhược Hạm làm Tổng giám đốc này không hề đủ tư cách chút nào, sao lại để Vệ Tân không sợ cô chứ, còn dám nói lung tung? Hắn vênh mặt lên, cười nói:

– Anh đẹp trai như vậy, Nhược Hạm có thể theo kịp anh sao?

Liên Nhược Hạm đang uống nước, suýt nữa thì bị sặc:

– Sao anh không nói là anh đen như thế này, có ai so được với anh chứ?

– Đàn ông đen một chút mới dễ nhìn, công tử bột thì ai thích? Nhất là mấy nam sinh trong trường của em, nói chuyện thì cứ thì thào nhỏ nhẹ, có khi còn chỉ trỏ nhẹ nhàng như con gái vậy, khiến người ta nhìn mà phát buồn nôn. Nam không ra nam, nữ không ra nữ, ghê người. Con gái trắng, con trai đen là chuyện rất bình thường.

Vệ Tân quả nhiên đúng là Vệ Tân, thẩm mỹ quan của cô không hề thay đổi vì tuổi tác.

Mà cô nói cũng là sự thật, ở học viên Âm nhạc, có mấy nam sinh không bình thường cũng là chuyện rất bình thường.

Hạ Tưởng nghĩ đến sau này sẽ còn xuất hiện rất nhiều mỹ nữ trung tính. Hắn đúng là không hề có chút hứng thú nào đối với loại nam không ra nam, nữ không ra nữ đó, cũng hiện tại cũng không phải thẩm mỹ quan của thời đại đó.

Sau khi ăn xong, Vệ Tân rất thức thời chủ động thu dọn bát đĩa. Hạ Tưởng liền đưa Liên Nhược Hạm ra ngoài tản bộ. Ánh nắng chiều chiếu xiên xiên, thời tiết dần bớt nóng, công viên Rừng Rậm chậm rãi khôi phục lại vẻ yên ắng, chỉ còn nghe tiếng nước chảy rì rào, còn cả tiếng chim bay về tổ kêu ríu rít. Hạ Tưởng liền cảm giác thoải mái nhất từ trước tới giờ.

Hắn tạm thời vứt hết những việc vặt vãnh ra khỏi đầu, đơn giản là không hề suy nghĩ gì cả, chỉ đi dạo với Liên Nhược Hạm.

Dần dần đi đến chỗ không người, cánh tay Liên Nhược Hạm vô tình khoác lên tay hắn. Giọng cô cũng dịu dàng trước giờ chưa từng có:

– Hôm nay em rất vui. Anh ngủ trong căn phòng em chuẩn bị, ngủ rất ngon khiến em lần đầu tiên cảm giác anh gần gũi với em như vậy. Hơn nữa anh còn cùng ăn tối với em, ăn xong thì cùng nhau đi tản bộ, cũng khiến em lần đầu tiên có cảm giác chân thật: Anh là của em!

Cô dựa sát vào bên người Hạ Tưởng, dính chặt vào hắn, như thể lo sợ hắn sẽ đột nhiên bay đi vậy:

– Loại cảm giác này rất chân thật, cũng rất hạnh phúc. Hóa ra, không phải càng nhiều tiền càng tốt, cũng không phải xe càng đẹp càng tốt mà là ở cùng một chỗ với người mình yêu, đi dạo với người mình yêu, cùng nhau gắn bó, mới là tốt nhất.

Hạ Tưởng véo mũi cô:

– Tuổi còn trẻ như vậy mà đã cảm thán nhiều vậy sao? Quen biết em lâu như vậy, chẳng những em lừa gạt anh về thân thế của em, ngay cả tuổi tác cũng lừa gạt anh. Hiện tại anh cũng không biết rốt cục năm nay em bao nhiêu tuổi, sinh nhật là ngày nào. Em nói đi, có phải em rất không công bằng với anh hay không?

– Cố tình không nói cho anh, tạm thời giữ bí mật.

Liên Nhược Hạm nghênh mặt lên, quật cường nói, sau đó lại cười:

– Nói đến sinh nhật, hình như sắp tới sinh nhật anh. Mà anh và cô bé Lê mới gọi là có duyên vợ chồng, hơn nữa sinh nhật cũng rất gần nhau. Đúng là duyên phận rất sâu.

Một câu cuối cùng rõ ràng là có vị ghen tuông.

Sinh nhật lịch âm của Hạ Tưởng là ngày 27 tháng 5, của Tào Thù Lê là 13/6, không cách xa nhau mấy.

– Anh đoán, sinh nhật em là mùa thu, đúng không?

Hạ Tưởng không để ý tới Liên Nhược Hạm đang ghen. Hắn nghĩ có một số việc càng nói càng không rõ ràng, thà không nói còn hơn, liền dời đề tài đi:

– Anh còn đoán, em lớn hơn cô bé Lê khoảng hai tuổi. Anh cũng đoán là em không phải tốt nghiệp đại học chính quy mà là một học viện đặc thù nào đó. Rốt cục là cái gì thì khi nào em đồng ý, sẽ cho anh đáp án sau.

Liên Nhược Hạm trầm mặc. Ánh nắng chiều xiên từ phía tây chiếu lên người cô, tôn lên vẻ đẹp trầm tĩnh như hoa sen nổi trên mặt nước, thanh cao, trang nhã. Hạ Tưởng cũng không nói gì, si ngốc nhìn Liên Nhược Hạm, nghĩ thầm rằng người con gái trong trẻo nhưng lạnh lùng như mặt trăng này cũng có ngày rơi xuống thế gian. Chỉ có điều trong lòng cô rốt cục cất giấu bí mật gì thì vẫn không hề nói với ai.

Hạ Tưởng liền cảm thấy lúc thì mình rất gần Liên Nhược Hạm, cảm giác chỉ giơ tay ra là với tới, nhưng có lúc lại xa như tận cuối chân trời.

Hai người đi dạo hơn một giờ trong công viên Rừng Rậm. Hạ Tưởng nghe Liên Nhược Hạm kể về quy hoạch phát triển lâu dài của Tập đoàn Viễn Cảnh. Căn cứ đề xuất quy hoạch ba năm của Ủy ban nhân dân thành phố, năm nay sẽ chính thức đề xuất di dời toàn thể nhà máy thép và nhà máy dược, trước năm 2003 sẽ hoàn thành công tác di dời, sang năm sẽ di dời nhà máy thép trước. Nói cách khác, muộn nhất là nửa cuối năm sau, Tập đoàn Viễn Cảnh có thể đề xuất phương án sơ bộ về việc sau khi di dời nhà máy thép và nhà máy dược thì sẽ xây dựng khu đô thị kiểu gì.

Liên Nhược Hạm nói, Hạ Tưởng nghe, không phát biểu ý kiến, chỉ làm một người nghe đủ tư cách.

Công viên Rừng Rậm đã hình thành quy mô, sau khi màn đêm buông xuống, đèn đường tự thắp sáng, dù không thể nói đảm bảo mỗi ngóc ngách đều được chiếu sáng nhưng cũng cố gắng không để có góc chết. Hơn nữa Liên Nhược Hạm suy xét cũng rất chu toàn, buổi tối có bảo vệ đi tuần tra, phòng ngừa những việc ngoài ý muốn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em là bà xã của anh - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh ở thành phố Hồ Chí Minh, trong một gia đình tương đối khá giả. Hai vợ chồng Mạnh Đức và Di Di đang sống cùng với Thanh Nga, đứa em gái họ của Di Di. Đức và Di Di đều làm việc ở văn phòng, còn Nga đang là sinh viên có niềm đam mê âm nhạc. Ba mẹ của Nga đều mất rồi nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 1
Tiến vào vòng tranh đoạt ba người còn có một tên chính là thủ hạ của Hùng Khiếu, có thể thấy được Hùng Khiếu có thể tiếp chưởng Thiếu Thái sơn không phải là không có nguyên nhân, một người còn lại là đệ tử Lam Ngọc môn. Ba người hỗn chiến chung một chỗ, mơ hồ có thể nhìn ra thủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 14
Nữ tử họ Tiêu vừa chui vào trong quang trận to lớn, nhất thời toàn bộ quang trận phát ra tiếng vù vù lớn gấp mấy lần, đồng thời không gian phụ cận hiện ra ba động dữ dội. Không gian bao phủ cự đại quang trận cũng bắt đầu vặn vẹo biến hình, hiển nhiên là bộ dáng gần mới mở ra pháp...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân