Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 79

Quan Trường - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 79

Với tính cách của Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng là bề dưới, vì sự mất mặt của ông ta mà làm như vậy thì ông ta cũng không thể trách Hạ Tưởng điều gì.

Quả nhiên Tống Triêu Độ gật đầu:

– Thông minh. Đinh Sơn rất coi trọng mặt mũi. Hiện tại anh ta chấp nhận sẵn sàng từ chức mà không muốn mời Sử lão ra mặt. Nếu tôi ra mặt mời Sử lão, chưa chắc Sử lão đã nể mặt tôi. Cậu thì khác. Cậu trẻ tuổi, lại là người Đinh Sơn tín nhiệm nhất. Hơn nữa nghe anh ta nói, lần trước tới nhà Sử lão, ấn tượng của Sử lão về cậu cũng không tệ, cho nên cậu là lựa chọn tốt nhất.

Hạ Tưởng chỉ gật đầu, trong lòng cảm thán nói chuyện với Tống Triêu Độ thật là mệt. Ông ta muốn nói cho mình một việc nhưng lại không nói rõ mà bắt mình phải đoán. Đoán không được thì gợi ý một chút, gợi ý tới khi mình hiểu được mới thôi. Kỳ thật nếu chuyện này mà đổi thành Trần Phong nói, ông ta sẽ trực tiếp nói cho Hạ Tưởng: “Cậu đi mời, tôi không tiện ra mặt, mà ra mặt thì chưa chắc đã mời được!”

Tống Triêu Độ thì không vậy, ông ta thích vòng vo, cho mình tự nhảy vào cái hố ông ta đã đào sẵn. Mỗi người quả thật khác biệt nhau quá lớn, lãnh đạo cũng là con người cho nên mới tạo thành các lãnh đạo muôn hình muôn vẻ, đủ các loại tính cách trong quan trường. Muốn lĩnh hội đầy đủ ý đồ của mỗi một lãnh đạo, quả thật là nhiệm vụ bất khả thi.

Cũng may, Hạ Tưởng coi như thông qua bài thi của Tống Triêu Độ.

– Vậy trước mặt Sử lão, tôi sẽ không nhắc tới Trưởng ban Tống mà nói thẳng là ý nghĩ của mình.

Hạ Tưởng cẩn thận nói. Hắn đoán được tâm lý Tống Triêu Độ, bởi vì lúc trước Cao Hải đã thuyết minh, Sử lão không thích Tống Triêu Độ cho lắm. Tống Triêu Độ không muốn Sử lão nhớ tới ông ta. Việc hắn cần làm chính là để Lý Đinh Sơn ghi nhớ tới ông ta thôi. Tuy rằng Hạ Tưởng ra mặt mời Sử lão, nhưng điều ông ta muốn là để cho Lý Đinh Sơn hiểu được, chính ông ta mới là người bố trí Hạ Tưởng đi mời Sử lão.

Tạm dừng một chút, Hạ Tưởng lại bổ sung một câu:

– Ở chỗ Bí thư Lý, tôi sẽ không ra mặt, đỡ phải để ông ấy phê bình tôi. Xin nhờ Trưởng ban Tống ra mặt giải thích một chút.

Tống Triêu Độ rốt cục mỉm cười hài lòng. Trẻ nhỏ dễ dạy. Thật sự là một chàng trai chỉ một chút gợi ý đã hiểu, khó trách Đinh Sơn coi trọng tiền đồ của cậu ta như vậy, thật đúng là một nhân tài hiếm có. Lần đầu tiên trong lòng ông ta có ý niệm động tới Hạ Tưởng, nghĩ có lẽ nên tìm một cơ hội thích hợp điều hắn tới bên cạnh mình. Tuy nhiên hiện tại mình đang ở đáy thung lũng, còn hắn lại đang được Trần Phong thưởng thức. So sánh với Thị trưởng thành phố Yến, mình chỉ là một Trưởng ban Công Nông thật sự chẳng có gì là to tát cả.

Thậm chí Tống Triêu Độ còn nghĩ, nếu mình nói ra ý tưởng này, liệu Hạ Tưởng có thể động tâm hay không? Nếu có Hạ Tưởng trợ giúp, kế hoạch của mình hẳn là có thể đẩy mạnh nhanh hơn.

Nghĩ tới Cao Kiến Viễn đã tổn thất mười triệu tài chính, lại thêm mình đang âm thầm điều tra hành vi tham ô của Vũ Phái Dũng, Tống Triêu Độ càng nghĩ càng cảm thấy nếu có Hạ Tưởng giúp đỡ, khẳng định mình có thể nhanh chóng vặn đổ Vũ Phái Dũng, từ đó kéo theo Cao Kiến Viễn.

Suy tính một chút, Tống Triêu Độ vẫn áp chế ý tưởng trong lòng. Hạ Tưởng tuổi còn quá trẻ, hơn nữa kinh nghiệm rất ít, việc mình đang làm là việc đại sự, liên can tới sự sinh tử sống còn, chỉ cần hơi chút vô ý là có thể bị đối phương dồn vào chỗ chết, tốt nhất là cứ để chậm lại rồi nói sau, xem Hạ Tưởng có thể đi được bao xa, đi được tới đâu.

Lần này Tống Triêu Độ tự mình đứng dậy đưa tiễn Hạ Tưởng ra tới phòng khách, khiến Hạ Tưởng được sủng ái mà e ngại, liên tục nói mời Trưởng ban Tống dừng bước. Tống Nhất Phàm xuất hiện đúng lúc, cười nói:

– Ba, để con thay ba đưa đại ca.

Nghe con gái gọi Hạ Tưởng là đại ca, Tống Triêu Độ cười vẻ hiểu ý. Cô con gái này của ông ta tuy rằng khá nghe lời nhưng vẫn rất có cá tính, không dễ dàng thân cận với ai. Hạ Tưởng này cũng thật có sức hấp dẫn, mới đến hai lần đã khiến cho con gái mình chủ động đề xuất ra tiễn.

Nghĩ lại, ông ta không khỏi mỉm cười. Chính mình chẳng phải cũng từ bỏ vẻ bề trên, đưa hắn ra tới đây hay sao? Chàng trai trẻ này đúng là khiến người ta thích thú.

Tống Nhất Phàm đưa Hạ Tưởng ra tới cửa, đột nhiên đứng thẳng, che ở cửa, hai tay giơ ra phía trước:

– Này, viết phương thức liên lạc với anh đi.

Hạ Tưởng sửng sốt:

– Thế này là có ý gì?

– Ý gì chứ, chẳng qua là sợ anh nói trước quên sau thôi.

Tống Nhất Phàm bất mãn nhăn mũi, không thèm phân trần nhét giấy, bút vào tay Hạ Tưởng:

– Anh đã nói sẽ thảo luận với em về vấn đề ai sợ ai. Nếu không viết phương thức liên hệ thì em tìm anh như thế nào? Hay là sợ rồi? Nếu sợ thì nhận thua em đi, nói anh sợ em, em sẽ tạm tha cho anh.

Hiểu rồi. Hạ Tưởng nhấp nháy mắt. Tống Nhất Phàm đúng là đang ở tuổi thanh xuân thích nổi loạn, là có ý đối nghịch với hắn. Kể cũng lạ, hắn đến nhà Tống Triêu Độ hai lần, cũng không thấy bà chủ nhà tồn tại, chẳng lẽ là nhà gà trống nuôi con? Không có khả năng, với thân phận hiện tại của Tống Triêu Độ, không có khả năng độc thân.

Sợ cô bé này à? Sợ cái gì chứ? Hạ Tưởng cười thật thà, liền viết số điện thoại di động của mình lên giấy:

– Giữ gìn cho tốt, đừng đánh mất lại trách anh.

Tống Nhất Phàm không nhìn giấy mà nhìn chằm chằm trên mặt Hạ Tưởng, nở một nụ cười hài lòng:

– Đúng, cứ cười như vậy. Anh có biết không, khi anh cười lên rất dễ coi, đặc biệt thân thiết, làm cho người ta cảm thấy anh là một người tốt. Đúng, cứ duy trì nụ cười như thế, cười thêm cái nữa cho em xem.

Hạ Tưởng chạy trối chết.

Hắn không thể chịu đựng nổi ánh mắt của cô bé này nhìn mình như thể nhìn một con chó nhỏ đáng yêu, dường như còn muốn đùa giỡn hắn một chút nữa. Cho dù da mặt Hạ Tưởng có dày cũng không có cách nào với Tống Nhất Phàm. Cô bé mới mười mấy tuổi, không thể mắng được cũng không thể đùa được, đành phải bỏ trốn mất dạng.

Khi trở lại Tào gia thì đã hơi khuya. Khi hắn đi, Vương Vu Phân cố ý đưa chìa khóa cho hắn, bởi vậy hắn nhẹ nhàng mở cửa, đẩy cửa ra liền thấy trong phòng khách có một thân mình lả lướt đang nằm ngủ say trên ghế sa lông.

Cô bé này đúng là ngộ, vẫn còn chờ mình. Tuy nhiên cô hẳn là ngủ quên mất. Hạ Tưởng liền rón rén đi tới, nhẹ nhàng lay cô dậy:

– Mau trở về phòng ngủ. Đừng ngủ trên ghế, không thoải mái.

Tào Thù Lê dụi mắt vẻ mờ mịt:

– Lạ thật, sao em lại ngủ nhỉ? Chán thật, rõ ràng vừa rồi còn tỉnh mà. Sao giờ anh mới trở về?

Hạ Tưởng thấy thái độ của cô như vậy, bộ dạng ngây thơ dễ thương, lại thêm cô nằm ngả trên sa lông, lộ ra những đường cong thiếu nữ, hắn không khỏi động tâm, liền cúi xuống hôn:

– Ngoan nào, mau trở về phòng ngủ đi.

Tào Thù Lê nghe lời đứng lên, cùng Hạ Tưởng lên lầu, mơ màng nói:

– Khi anh đi rồi, chị Liên gọi điện thoại tới, nói muốn mời chúng ta cùng ăn cơm. Anh bảo khi nào thì thích hợp?

– Để nói sau, chờ khi anh không bận.

Hạ Tưởng có tâm sự trong lòng, cũng không nghĩ nhiều, liền ôm eo Tào Thù Lê đi lên lầu. Vừa đi được vài bước, đột nhiên đèn phòng khách bật sáng, Vương Vu Phân đứng ở cửa phòng, vẻ mặt như cười như không nói:

– Lê nhi, phòng của con ở dưới lầu, sao lại đưa Hạ Tưởng lên lầu làm gì?

Hai người ôm nhau đi lên lầu trông như thể muốn lên cùng ngủ vậy. Tào Thù Lê đột nhiên giật mình tỉnh ra, mới nhớ rằng mình đã bị điều xuống ngủ dưới lầu. Chết thật, vừa vặn bị mẹ bắt gặp, tay Hạ Tưởng còn đặt bên hông cô. Cô lập tức đẩy tay Hạ Tưởng ra, vội vàng chạy xuống, chui tọt vào phòng không dám trở ra.

Hạ Tưởng vẻ mặt xấu hổ, gãi đầu:

– Cô Vương, chúc ngủ ngon.

Ngày hôm sau là Chủ nhật, hắn dậy sớm, ăn sáng xong liền đi tới nhà Sử lão.

Gõ cửa, người ra mở cửa là Sử Khiết. Sử Khiết thấy là Hạ Tưởng, biến sắc mặt:

– Cậu không được hoan nghênh, mời cậu rời khỏi.

– Cháu tìm Sử lão, không tìm cô. Nhờ cô chuyển lời với Sử lão một tiếng. Cháu có chuyện quan trọng muốn tìm ông ấy, nếu không để muộn việc thì đừng trách cháu không tận hết tâm hết sức.

Hạ Tưởng không muốn nhiều lời với cô ta, trực tiếp nói ra tình thế nghiêm trọng

Sử Khiết cũng không ngốc:

– Đinh Sơn xảy ra chuyện?

Nghe Lý Đinh Sơn xảy ra sự tình, Sử Khiết lập tức biến đổi thái độ hoàn toàn, vội vàng cho Hạ Tưởng vào nhà, sau đó đi vào nhà trong mời Sử lão.

Sử lão đi tới trước mặt Hạ Tưởng, vẫn không ngừng trách Sử Khiết:

– Gấp cái gì? Trời không sập được! Khi nào thì con có thể bình tĩnh một chút khi gặp sự chứ? Lớn đến thế này rồi mà vẫn không có chút hàm dưỡng nào. Ôi…

Hạ Tưởng đứng lên, cung kính nói:

– Xin chào Sử lão! Lại mạo muội quấy rầy, không làm ảnh hưởng tới việc nghỉ ngơi thư giãn của ngài chứ ạ?

Sử lão khoát tay chặn lại, cười:

– Ngồi đi, uống chút trà!

– Vâng ạ!

Hạ Tưởng cũng không từ chối, tự mình rót nước pha trà, chờ một lát mới rót trà cho Sử lão, sau đó cũng không quên tự rót cho mình một chén.

Hạ Tưởng tiếp cho Sử lão ba chén trà liên tiếp. Sử lão không mở miệng hỏi, hắn cũng không chủ động nói gì. Sử Khiết ở bên cạnh sốt ruột không chịu được, mấy lần muốn mở miệng nói nhưng đều bị ánh mắt Sử lão ngăn lại.

Cho đến khi ấm trà không còn mùi vị gì nữa, Sử lão mới thản nhiên hỏi:

– Đinh Sơn làm sao vậy?

Hạ Tưởng kể lại tỉ mỉ sự tình của Lý Đinh Sơn. Sử Khiết nghe xong, vội vàng nói:

– Ba, Đinh Sơn sao lại ngu vậy? Hồng Chiêu Quảng là cái quái gì mà dám bắt nạt Đinh Sơn chứ? Ba, ba phải xả cơn giận này cho Đinh Sơn.

Sử lão hơi nheo mắt trầm tư chốc lát, lại hỏi Hạ Tưởng:

– Cậu cảm thấy Đinh Sơn muốn kết quả gì?

– Hiện tại Bí thư Lý có cảm tình với huyện Bá. Ông ấy muốn làm việc tốt ở huyện Bá, không muốn bị bên ngoài quấy nhiễu.

Hạ Tưởng đáp.

Sử lão đập mạnh ba toong xuống đất:

– Hồng Chiêu Quảng, khinh người quá đáng!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 7
Hạ Tưởng vốn đã định đi ngủ, hiện tại thật buồn cười, một cú điện thoại của Mai Thái Bình lại khiến cơn buồn ngủ của hắn hoàn toàn bay biến! Triệu Tiểu Phong là con trai của Triệu Tuyền Tân? Nghi hoặc trong lòng Hạ Tưởng dần dần được tháo gỡ, dần dần có một mạch suy nghĩ rõ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lúc này trời đã tối hẳn, Lâm Vãn Vinh tìm Lão Lạc thương lượng về việc tìm tội chứng, liền bước theo hướng phủ Tổng đốc. Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Vãn Vinh thấy có chút gì đó quen quen, hắn nhớ lại lần trước Đào Đông có dẫn theo vài tên gia nhân bao vậy mình ở chỗ này, hắn cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lục Thiếu Du – Quyển 29
Lục... Nguyên Nhược Lan mở miệng định nói cái gì đó, thế nhưng đôi mắt xinh đẹp lại trầm xuống, lời nói tới cửa miệng lại bị nuốt lại. Nguyên minh chủ, chúng ta lại gặp mặt. Lục Thiếu Du nhìn Nguyên Nhược Lan, suy nghĩ vừa rồi hẳn nữ nhân này gặp phiền phức gì, bằng vào thực lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân