Bố cục tiếp theo, mới là sự nâng cấp cao rộng hơn, nhưng hiện tại thời cơ chưa đến, thì trước hơi thả lỏng chút vậy. Đúng lúc tình thế tỉnh Tây đang rất tốt đẹp, tiếp sau việc chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng thành công, cuộc đàm phán sát nhập giữa lưới điện quốc gia và địa điện tỉnh Tây, cũng tiến vào giai đoạn chót, trên cơ bản có thể nói, vấn đề còn sót lại ở tỉnh Tây đại bộ phận được giải quyết, tỉnh Tây đang vào lúc tinh thần tiến nhanh về phía trước trước nay chưa từng có
Lôi Trị Học mặc dù vào bộ vô vọng, cuối cùng cũng dẫn đầu, đầu tiên là không ít giới truyền thông có thực lực trong nước đến phỏng vấn kinh nghiệm thành công của tỉnh Tây, vốn là muốn phỏng vấn Hạ Tưởng, Hạ Tưởng khước từ đem cơ hội này trao cho Lôi Trị Học, đó là quy chế chốn quan trường, phải nhường thế cho sếp lớn trước.
Sau đó lại có nhiều cơ quan truyền thông nước ngoài cũng đề xuất phỏng vấn Hạ Tưởng, vốn nghĩ Ban Tuyên giáo Trung ương sẽ không phê chuẩn, không ngờ có lẽ là do Hạ Tưởng mở ra việc đề nghị truyền bá đã có tác dụng xúc tiến, Ban Tuyên giáo Trung ương phá lệ đồng ý.
Nhưng Hạ Tưởng lại nhường cơ hội đó cho Lôi Trị Học, hắn không có thời gian, hắn phải cùng Đại Phục Thịnh đi châu Âu.
Kỳ thật cho dù có thời gian, hắn cũng không ra mặt, chiến tích phải nhường cho Bí thư Tỉnh ủy, hắn là Chủ tịch tỉnh, đành phải đứng thứ hai, huống hồ hắn cũng không phải là người thích đứng trước giới truyền thông hoa chân múa tay khen hay.
Nhưng sự tình thường thường rất có ý nghĩa chính là, Hạ Tưởng không tiếp nhận nước ngoài phỏng vấn, nhưng hắn lại cùng Đại Phục Thịnh ra nước ngoài, lại mãnh liệt hấp dẫn sự chú ý của giới truyền thông nước ngoài!
Là Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất trong nước, vốn nhất cử nhất động cũng dễ dàng dẫn ra nhiều tò mò, sau khi tất cả mọi việc ở tỉnh Tây đi vào quỹ đạo, giới truyền thông nước ngoài đối với việc dòm ngó sự kiện ở tỉnh Tây cũng giảm nhiều, Hạ Tưởng cũng nhạt bớt trong ánh mắt của người dân Âu Mỹ, nhưng một lần ra nước ngoài, lại đưa Hạ Tưởng lên đầu ngọn sóng.
Thân phận mẫn cảm của Đại Phục Thịnh, sẽ làm nhân vật số hai tương lai quản lý Quốc Vụ viện, nhất cử nhất động của ông ta tự nhiên sẽ được tất cả mọi nơi chú ý. Hạ Tưởng đi cùng Đại Phục Thịnh ra nước ngoài cũng không việc gì to tát lắm, nhưng vấn đề ngay tại chỗ Hạ Tưởng là Chủ tịch tỉnh duy nhất được đi theo, hơn nữa hắn lại là Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất nước.
Kỳ thật lần này ra nước ngoài, Đại Phục Thịnh đã cố ý xử lý thật đơn giản, tin tức trong nước chỉ viết lên báo một câu, thậm chí ngay cả người tùy tùng là người phương nào đều không có nói tỉ mỉ. Càng không đề cập đến tên Hạ Tưởng. Nhưng muốn nghe ngóng người đi cùng Đại Phục Thịnh là ai cũng không phải là việc khó, có người hiếu sự khi nghiên cứu danh sách người mà Đại Phục Thịnh sẽ mang theo khi đi châu Âu, không ngờ phát hiện tên Hạ Tưởng.
Không ít giới truyền thông Âu Mỹ đối với cái tên Hạ Tưởng vô cùng mẫn cảm, mặc kệ là đối với Hạ Tưởng vô cùng kiêng kị thêm phản cảm. Hay đối với Hạ Tưởng là tò mò thêm kính nể, tóm lại vừa thấy tên Hạ Tưởng xuất hiện ở trong đám người tháp tùng, liền lập tức khiến các phóng viên nước ngoài ngửi được tin tức tuyệt vời này.
Hạ Tưởng làm Chủ tịch tỉnh trẻ nhất nước, có quan hệ chặt chẽ với Đoàn Hệ, mà Đại Phục Thịnh thân là nhân vật lĩnh quân tập thể trung ương khóa tiếp theo, lúc trước vẫn chưa truyền ra tin tức ông ta và Hạ Tưởng có quan hệ tốt, giờ đột nhiên xuất hiện cái tên Hạ Tưởng nằm bên trong nhân viên tùy tùng, hơn nữa còn là một Chủ tịch tỉnh duy nhất. Ý vị là ở chỗ đó, không khỏi khiến người khác suy nghĩ miên man bất định.
Giới truyền thông nước ngoài lập tức giống như phát hiện lục địa mới, tất cả đều nói về việc này.
Luận điểm của một bài báo nói là, việc đứng vào đội của Hạ Tưởng liên quan đến cục diện chính trị ổn định sau đại hội mười tám? Hạ Tưởng là tùy tùng theo sau Đại Phục Thịnh đi châu Âu, nói lên điều gì? Cuối cùng bài văn cho ra kết luận chủ quan, cho rằng Hạ Tưởng tùy tùng Đại Phục Thịnh ra nước ngoài có nghĩa là Hạ Tưởng ở sau đại hội mười tám, sẽ cùng Đoàn Hệ kiên định đứng chung một chỗ.
Cũng bởi vậy cho ra một suy luận cực kỳ ngây thơ … hay là giữa Hạ Tưởng và gia tộc truyền thống xuất hiện vết nứt, nếu không sao lại chọn thời điểm mẫn cảm lấy hành động tháp tùng Đại Phục Thịnh ra nước ngoài để thể hiện lập trường? Chẳng lẽ nói Quan Viễn Khúc thân là phe cánh thế lực gia tộc sau khi đảm nhiệm, sẽ mất đi sự ủng hộ của thế lực gia tộc mới phát với Hạ Tưởng làm đại biểu?
Câu cuối cùng của bài báo, Hạ Tưởng cái cây cổ thụ này, ở trước đại hội mười tám đã trở thành đối tượng khắp nơi tranh đoạt, như vậy sau đại hội mười tám, cục diện chính trị trong nước sẽ có vận mệnh như thế nào? Nếu Quan Viễn Khúc và Đại Phục Thịnh chính kiến bất hòa, Hạ Tưởng sẽ ủng hộ bên nào. Cuối cùng bên nào sẽ nhận được ưu thế toàn diện?
Bài báo này vịn vào lý lịch của hắn mà nói, hồi tưởng lại mỗi một chức vụ Hạ Tưởng đảm nhiệm, cho ra kết luận là theo lịch lên chức của Hạ Tưởng, hoặc là đột nhiên như vậy, hoặc là nhảy vọt mà thành, Hạ Tưởng tháp tùng Đại Phục Thịnh ra nước ngoài, chẳng lẽ là điềm báo Hạ Tưởng sắp điều khỏi tỉnh Tây?
Tỉnh Tây hiện tại các việc đều đi vào quỹ đạo, lấy việc Hạ Tưởng được thăng chức điều nhiệm trước kia, thì việc điều hắn đi khỏi tỉnh Tây cũng không phải là chuyện gì đáng bất ngờ, lại liên tưởng đến động tác chuẩn bị hợp nhất Quốc Vụ viện và uỷ ban trung ương các bộ, chẳng lẽ nói Hạ Tưởng có hi vọng đảm nhiệm Bộ trưởng?
Cũng rất có khả năng!
Bài báo cuối cùng cũng cho ra kết luận, tầm quan trọng của Hạ Tưởng, cùng đại hội mười tám đang tới gần mà ngày càng hiện rõ, bởi vậy có thể đẩy cuộc đọ sức tiếp theo ở màn sau, khuynh hướng thế lực gia tộc phát triển chắc chắn đã không thể tránh né, nếu đi sâu vào suy đoán, sau đại hội mười tám, hợp tác giữa Đoàn Hệ và thế lực gia tộc sẽ càng thêm vững chắc.
Hoặc là nói, quan niệm chấp chính Đoàn Hệ được mở rộng cùng với việc duy trì củng cố địa vị Cổ Thu Thực, nếu không có thế lực gia tộc hợp tác, có khả năng nền móng không chắc, triển vọng không ổn.
Bài báo cũng nói rẳng, Hạ Tưởng lên chức đã là thế không thể ngăn cản, hô hào nhắc nhở những người Âu Mỹ có tầm nhìn xa nên tiếp xúc với Hạ Tưởng, để khi Trung Quốc tiến đến thời kỳ cường đại nhất, sớm cùng Hạ Tưởng lập mối quan hệ hữu nghị riêng tư.
Hạ Tưởng cũng không nghĩ đến hắn và Đại Phục Thịnh đến gần một bước, không ngờ dẫn phát vô số suy đoán của ngoài giới, thậm chí trên mạng còn suy diễn ra thế cục trước sau đại hội mười tám, cũng khiến Hạ Tưởng dở khóc dở cười.
Càng khiến Hạ Tưởng chuẩn bị không kịp chính là, hắn tháp tùng ra nước ngoài, kỳ thật chỉ có điều làm nổi bật thêm cho Đại Phục Thịnh, thuận tiện hẹn hò với Cổ Ngọc, không có ý nêu cao tên tuổi ở châu Âu, nhưng sự thật luôn đi trái với lòng người, người chưa xuất ngoại đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, sau khi tới châu Âu, càng trở thành đối tượng bị mọi người truy đuổi, cuối cùng thậm chí đã trở thành… Cái đích cho mọi người chỉ trích.
Trạm thứ nhất Đại Phục Thịnh ra nước ngoài là Thụy Điển.
Cổ Ngọc vừa lúc sống tại một thị trấn nhỏ ở Thụy Điển.
Hành trình xuất ngoại đã sớm chuẩn bị xong, Hạ Tưởng cũng không có việc gì lớn, chỉ cần làm tốt công việc tùy tùng là được, trạm thứ nhất tới thủ đô Stockholm Thụy Điển trước, đón người tại sân bay, phát biểu nói chuyện, nghi thức nghênh đón, bạn bè bắt tay, cứ tuần tự như vậy, một loạt trình tự được hoàn thành, liền tiến vào giai đoạn hội đàm chính thức.
Hạ Tưởng đối với văn chương kiểu cách không cảm thấy hứng thú, hắn lần này ra nước ngoài, kỳ thật chỉ có điều muốn nghỉ ngơi. Vừa xuống máy bay cảm nhận được bầu trời xanh ở Stockholm, hít thở không khí tươi mát mang chút ẩm ướt của Bắc Âu, vì ở vĩ độ cao nên đưa tới cảm giác mây thấp là tà và trời cao, làm người ta tinh thần vui vẻ thoải mái.
Stockholm là cố hương của Alfred Nobel, mà Nobel thiết lập các giải thưởng, vẫn là nỗi đau của giới học thuật và văn hóa Trung Quốc.
Mặc kệ người Trung Quốc khát vọng giải thưởng Nobel như thế nào, lại dùng đủ loại lý do để an ủi chính mình, hoặc là đem giải thưởng Nobel và chính trị trói buộc lại để bào chữa cho chính mình, nói ngắn lại một câu, trước mắt giới học thuật mọc lên thành bụi trong nước, theo tư tưởng chỉ đạo công nghiệp hóa giáo dục chụp xuống, trông cậy vào giới học thuật xuất hiện nhân vật có thể đoạt Nobel là rất được coi trọng, là giấc mộng không thành hiện thực.
Tri thức là vô biên giới, người Hoa không phải chưa từng nhận được giải Nobel, mà người Hoa nhận được giải thưởng này đều ở nước ngoài. Đều là người Trung Quốc, vì sao ở trong nước không tạo ra thành quả, vừa ra nước ngoài liền nổi tiếng? Hay là điểm mấu chốt mà Hạ Tưởng từng nói với Quan Viễn Khúc … đảng cho cho đến hôm nay vẫn chưa xử lý tốt mối quan hệ giứa tri thức và phần tử tri thức
Trung Quốc thực sự chấn hưng và lớn mạnh, còn có một đoạn đường rất dài phải đi, Hạ Tưởng bùi ngùi, vừa không thể tự cao tự đại, cũng không thể tự coi nhẹ mình, nhà Đường sở dĩ cường đại hưng thịnh, tứ hải thần phục, không chỉ là nhà Đường binh cường mã tráng, cũng không phải lãnh thổ quốc gia nhà Đường rộng lớn nhất, mà là nhà Đường rất cởi mở, đâu đâu đều hướng tới.
Ở thời nhà Đường, Bạch Cư Dị thân là mệnh quan triều đình, dám viết ra “Trường hận ca” nói bóng gió về Lý Long Cơ và Dương Quý Phi, nếu ở triều Thanh, Bạch Cư Dị nhất định bị bắt vào ngục, cố tình bắt bẻ câu chữ mà phán tội cũng đủ chết
Tư tưởng cởi mở là biểu hiện của sự tự tin, “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị còn được Hoàng đế triều Đường yêu thích. Nếu ở hiện tại, Bạch Cư Dị lại viết một bài văn có thể tồn tại muôn thuở, cho dù không bị mời đi uống trà, bài văn của ông ta tuyệt đối cũng sẽ bị phía chính phủ cấm đoán, bị Baidu phong tỏa.
Cổ nhân so với người ở thời hiện tại cởi mở phóng thoáng hơn nhiều.
Ở thời đại mạng internet đề phòng miệng lưỡi nhân gian là điều thường xuyên, kỳ thật là biểu hiện vô cùng không tự tin.
Đoán chừng cũng không ai nghĩ đến, Hạ Tưởng tháp tùng Đại Phục Thịnh đi Thụy Điển, ở nghi thức nghênh đón quan liêu, hắn hồi tưởng lại trước nay, rồi phát sinh sự bùi ngùi vì nước vì dân.
Hạ Tưởng yêu tổ quốc vô hạn, tổ quốc là một người mẹ nhiều tai nạn, sinh dưỡng vô số người con anh hùng, cũng nuôi sống vô số hán gian chó săn và tiểu nhân ti tiện. Hắn vẫn tin tưởng, sẽ có một ngày, tổ quốc mở cửa, tư thái tự tin và ngạo nghễ sừng sững ở thế giới phương đông, chẳng những khôi phục triều nhà Đường hưng thịnh hài hòa, cũng quét sạch tư tưởng di độc và nô tài, bắt bẻ câu chữ mà Mãn Thanh đã thống trị hai trăm năm, xây dựng lại không khí một cường quốc mênh mông.
Sau khi nghi thức nghênh đón tại sân bay qua đi, Hạ Tưởng liền tháp tùng Đại Phục Thịnh tham gia hội đàm song phương.
Nội dung chính của hội đàm đương nhiên là vấn đề kinh tế.
Kim ngạch giao dịch giữa hai nước Trung Quốc và Thụy Điển năm 2011 là 14,36 tỉ đô la Mỹ, tăng trưởng 17%. Trong đó, Thụy Điển đối với Trung Quốc xuất khẩu 6.07 tỉ đô la Mỹ, tăng trưởng 24,8%; từ Trung Quốc nhập khẩu 8,3 tỉ đô la Mỹ, tăng trưởng 11,9%; phía Thụy Sĩ tỉ lệ nhập siêu kém 2,23 tỉ đô la Mỹ, giảm xuống 12,8%, Trung Quốc là thị trường xuất khẩu đứng thứ mười và nguồn nhập khẩu thứ tám của Thụy Điển.
Đại Phục Thịnh chỉ ra nên tăng cường mối quan hệ mậu dịch giữa Trung Quốc và Thụy Điển. Ông ta nói rõ, kỹ thuật tiên tiến và kinh nghiệm quản lý của Thụy Điển đáng phải noi gương, Trung Quốc là một thị trường có không gian phát triển, triển vọng song phương hợp tác rộng mở.
Dựa theo hành trình định trước, ngày mai Đại Phục Thịnh tham quan tổng bộ công ty xe hơi Volvo tại Gothenburg thành phố lớn thứ hai của Thụy Điển, Hạ Tưởng vốn đối với việc tham quan tổng bộ xe hơi Volvo có hứng thú rất lớn, nhưng vừa lúc Cổ Ngọc cũng đi tới Gothenburg, hắn liền tính không cùng Đại Phục Thịnh đi tham quan, muốn đi cùng Cổ Ngọc.
Sự tình, không ngờ xuất hiện biến cố…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 21 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/02/2018 12:36 (GMT+7) |