Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 3 » Phần 51

Quan Trường - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 51

Điện thoại vừa thông, Hạ Tưởng liền kể lại tình hình hắn gặp Trần Phong cho Liên Nhược Hạm nghe. Liên Nhược Hạm nghe xong hừ lạnh mấy tiếng, nói:

– Em đoán là chú ba nhà em gọi điện thoại. Ông ấy thích lắm chuyện, lại thích danh lợi, nhiều ý tưởng xấu. Đừng để ý tới ông ấy. Em không tin ông ấy có thể gây nên bao nhiêu sóng gió.

Hạ Tưởng lại nói:

– Vẫn nên đề phòng một ít thì hơn. Không sợ kẻ trộm mà chỉ sợ bị kẻ trộm nhớ mình. Thị trưởng Trần nói, ông ta khẳng định còn có thể tìm người khác gây áp lực lên anh.

– Nếu anh sợ thì có thể nói rõ. Em sẽ không quấn quýt lấy anh nữa.

Liên Nhược Hạm nói rất rõ ràng, biểu hiện sự quyết liệt của mình.

– Bớt nói linh tinh đi. Không phải em nói hôm nay đợi anh sao? Tới cao ốc Quốc Tế thuê phòng chờ anh, xem anh có xử lý em không!

– Xử lý thì xử lý, ai sợ ai?

Liên Nhược Hạm không ngại, nói:

– Em đã sợ anh bao giờ chưa? Chỉ có anh luôn sợ em thì phải!

Nói mấy câu lại bị cô kích động lửa dục, Hạ Tưởng dập máy, nghĩ cách làm sao dứt bỏ được đám ruồi bọ phía sau, sau đó mới đi tìm Liên Nhược Hạm. Hắn lái xe đi thêm được một đoạn, bỗng nhiên di động lại đổ chuông, là Tào Thù Lê gọi điện thoại tới.

Hạ Tưởng nghĩ cô bé Lê nhớ mình. Hiện tại cô đã khai giảng, năm nay học năm thứ 4 đại học, là năm cuối. Hắn vừa bấm nghe, còn chưa kịp cười đã nghe thấy tiếng kêu khóc của Tào Thù Lê truyền tới:

– Hạ Tưởng, mau cứu em, có người quấy rầy em.

Hạ Tưởng vừa nghe thấy liền sốt ruột, máu nóng bốc lên:

– Em đừng gấp, nói rõ ràng, rốt cục là thế nào?

– Em ở gần trường học, đi cùng với Lam Miệt ra ngoài mua đồ, bị người bao vây. Nó không cho em đi, còn uống rượu, muốn em tiếp nó. Nó tên là Phạm Tranh!

Tào Thù Lê dù thông minh lanh lợi nhưng vẫn không dũng mãnh như Liên Nhược Hạm vì Liên Nhược Hạm giỏi võ. Cô cũng không điêu ngoa như Tiếu Giai, lúc nào cũng hiền lành dịu dàng nên khi đối mặt với kẻ ác thì bó tay không có biện pháp.

Không ngờ là Phạm Tranh!

Hạ Tưởng lo lắng tới an nguy của Tào Thù Lê nhưng hắn vẫn bắt buộc mình phải tỉnh táo lại, hỏi:

– Đừng sợ, cô bé Lê, có anh đây, không ai có thể bắt nạt em được! Nói cho anh địa điểm cụ thể, anh lập tức tới ngay.

– Ngay tại cửa hàng photocopy Lam Quang cạnh trường em.

Dập điện thoại, Hạ Tưởng thấy đám ruồi bọ phía sau vẫn theo sát, trong lòng cảm thấy chán ghét không nói nên lời, chỉ muốn xuống xe nện cho đám kia một trận. Tuy nhiên hắn vẫn cưỡng chế lửa giận trong lòng, tỉnh táo suy nghĩ. Nếu cứng đối cứng với Phạm Tranh cũng không có gì, nhưng nếu có thể âm thầm chơi y một phen chẳng phải tốt hơn rất nhiều sao? Khiến y có nỗi khổ không nói nên lời, cũng khiến y nhấm nháp một chút sự đau đớn khi bị người khác đâm một dao sau lưng.

Nếu lần trước y đã tìm mấy tên côn đồ quấy rầy Cao Tấn Chu, vậy hôm nay cũng dùng người để trị y. Hạ Tưởng quyết định xong, lập tức gọi điện thoại cho Lý Hồng Giang.

– Phó chủ tịch huyện Hạ, đã lâu không gặp, mọi việc tốt chứ?

Giọng nói vui vẻ của Lý Hồng Giang truyền tới từ đầu bên kia:

– Tôi đã nghĩ ông em quên tôi rồi. Hiện tại tôi cũng không dám gọi điện thoại cho cậu, sợ trèo cao.

– Bớt nói nhảm đi. Em tìm anh có việc gấp. Có thể mang người đến Học viện Kiến trúc không?

Hạ Tưởng không rảnh khách sáo với Lý Hồng Giang, hung hăng nói.

– Không thành vấn đề, có chuyện gì?

Lý Hồng Giang nghe ra giọng Hạ Tưởng không ổn, cũng sốt ruột hỏi.

– Trước hết bố trí người rồi nói sau, tìm toàn bộ dân công, cho đám đó lên một chiếc xe tải không biển số, phải ra ngay lập tức.

Hạ Tưởng vừa lái xe vừa kể lại tỉ mỉ cho Lý Hồng Giang.

Lý Hồng Giang nghe xong cũng sôi máu, thô tục chửi bới:

– Mặc kệ nó là thằng nào, dám bất kính với em rể tao, tao đập chết con mẹ nó. Ông em chờ đấy, anh lập tức bố trí ngay. Có muốn anh cùng đi không?

– Không cần, anh lộ mặt không ổn, để người ta nhận ra sẽ không tốt lắm.

Hạ Tưởng bố trí xong xuôi hết thảy, thấy sắc trời đã dần tối, liền rẽ vào trong một ngõ nhỏ, cũng không kịp dùng dụng cụ để tháo biển số xe mà trực tiếp dùng sức phá luôn, sau đó ném vào cốp xe.

Hắn lại nhắn tin cho Liên Nhược Hạm, nói bận không đi được, sẽ liên hệ sau.

Hạ Tưởng đi ra khỏi ngõ nhỏ, thấy đám người kia vẫn theo sát phía sau, trong lòng hắn bất chợt buồn cười, đột nhiên dấn ga chạy như điên.

Hứa Đại Căn thấy Hạ Tưởng chẳng những phá biển số xe lại còn tăng tốc chạy đi, nghĩ thầm rằng khẳng định có chuyện gì đó phát sinh. Theo dõi hắn nhiều ngày như vậy, hôm nay thấy có thu hoạch, sao có thể dễ dàng buông tha? Y vội vàng chỉ huy đám tay chân nhất định theo sát, tuyệt đối không được để mất dấu.

Hạ Tưởng lòng nóng như lửa đốt, trên đường lại gọi một cuộc điện thoại cho Tào Thù Lê, biết cô và Lam Miệt vẫn còn bị đám người Phạm Tranh quấn lấy không rời. Mấy người Phạm Tranh còn ăn nói thô tục, thậm chí muốn động tay động chân, may mắn là Lam Miệt nhìn bề ngoài yếu đuối nhưng cũng rất quật cường, nói mấy câu liền khiến bọn kia không dám động vào. Một phần cũng là vì e ngại thân phận của Tào Thù Lê nên Phạm Tranh mới không dám dùng sức mạnh, tuy nhiên y vẫn quấn lấy Tào Thù Lê không rời.

– Phạm Tranh…

Hạ Tưởng cắn chặt hàm răng, chỉ muốn một đạp vào mặt kẻ thối nát đó.

Sắp đến nơi, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Lý Hồng Giang. Đám dân công đã tập kết đầy đủ, mỗi người đều cầm gậy sắt, đều là lực lượng nòng cốt tin cậy. Hạ Tưởng nghe xong, quay lại nhìn xe của Hứa Đại Căn theo sát phía sau, báo cho Lý Hồng Giang biển số xe:

– Tất cả các xe ở hiện trường đều không tha, đập càng nát càng tốt.

– Không thành vấn đề, chờ xem kịch vui đi.

Hôm nay Lý Hồng Giang cũng uống chút rượu, hơn nữa có một thời gian Hạ Tưởng không liên lạc với y khiến y nghĩ mình đã bị lạnh nhạt. Không ngờ vừa có chuyện, người đầu tiên mà Hạ Tưởng nghĩ đến lại là y, khiến y rất cảm động, cảm giác tình hữu nghị với Hạ Tưởng vẫn không đổi, lại càng kích động hơn.

Lại nghe nói có người bất kính đối với Tào Thù Lê, y lại càng nổi trận lôi đình.

Tào Thù Lê là ai? Là thiên kim tiểu thư của cựu lãnh đạo Giám đốc sở Tào. Mặc kệ thằng kia là con Phó chủ tịch tỉnh hay là con ai, dám chọc vào tiểu thư của lão lãnh đạo, chọc vào bạn gái của Hạ Tưởng, y phải là người đầu tiên xông lên, thay Hạ Tưởng xả giận.

Hạ Tưởng xuất phát từ tâm lý bảo vệ y, không cho y lộ mặt, trong lòng Lý Hồng Giang rất cảm động. Rốt cục vẫn là anh em của mình, lúc nào cũng suy nghĩ cho mình. Tuy nhiên nếu đã có chuyện tốt như vậy, sao có thể thiếu mình chứ? Trước kia Lý Hồng Giang cũng đã không ít lần mang theo dân công đi gây rối. Y thay một bộ quần áo dân công, lại bôi đất cát lem nhem mặt mày, đứng lẫn trong đội ngũ dân công, lao như bay tới hiện trường.

Hạ Tưởng tới hiện trường sớm hơn một bước so với Lý Hồng Giang.

Xa xa có một đám người đang bao vây lấy hai cô gái, trong đó có một người mặt mũi đỏ bừng, đúng là Phạm Tranh. Ở cách khá xa, Hạ Tưởng không nghe rõ y nói gì, chỉ thấy y rung đùi đắc ý nói không ngừng, có lẽ không phải là ăn nói thô tục mà là đang khoe khoang gì đó. Tào Thù Lê và Lam Miệt nắm tay nhau, trợn mắt nhìn y. Tuy rằng hai người bị vây bên trong, thoạt nhìn rất cô độc nhưng đều có một khí thế không thể xâm phạm. Phạm Tranh mấy lần muốn đưa tay sờ nhưng đều bị đánh trở về.

Thật ra không phải y không muốn cưỡng ép mà là cảm thấy Tào Thù Lê quá đẹp, thật sự không thể đành lòng khinh nhờn cô, muốn cô chủ động đi vào khuôn khổ mới hứng thú.

Gần đây mọi việc của Phạm Tranh đều không thuận, biệt thự Tây Thủy thua lỗ lớn. Thực ra đối với y và Cao Kiến Viễn thì thua lỗ mấy chục triệu tệ cũng không có gì, tự nhiên có người xuất tiền ra, có doanh nghiệp nhà nước chi tiền ra bù. Nhưng sự sỉ nhục vì thất bại lại khiến y cảm thấy mất mặt, bởi vì theo y thấy, với sự thông minh và tài trí của mình, không thể thất bại được, vậy mà vẫn thất bại thảm hại.

Y bị Phạm Duệ Hằng mắng chửi một trận, mắng y không có chí khí, mắng y chỉ biết càn quấy, không làm việc đàng hoàng. Phạm Tranh hiểu rõ ý của Phạm Duệ Hằng, ông ta là trách y làm ăn thua lỗ gây phiền toái, cuối cùng lại phải dựa vào ông ta ra mặt lau dọn. Tuy rằng với một Phó chủ tịch thường trực tỉnh thì tìm biện pháp thu dọn lỗ hổng vài chục triệu không phải là việc gì khó, nhưng Phạm Duệ Hằng luôn tính cách cẩn thận, nếu chẳng may chuyện này rơi vào trong tay đối thủ, nhất định sẽ bị lợi dụng.

Mấy chục triệu tệ, nếu cấp trên không tra thì có thể biện minh là đưa ra quyết sách sai lầm, làm một lần kiểm điểm là trôi qua, thậm chí không một tiếng động. Nhưng chỉ cần muốn tra, chẳng những có thể kéo ông ta từ ngai vàng Phó chủ tịch thường trực tỉnh xuống đất, thậm chí còn có thể khiến nửa đời còn lại của ông ta phải trải qua trong nhà giam.

Quan chức lúc nào cũng như đi trên miếng băng mỏng, không cẩn thận không được, nói không chừng sẽ bị lật thuyền mà không biết lúc nào. Cho nên nếu có thể không lưu lại nhược điểm thì phải cố hết sức để không lưu lại. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Phạm Duệ Hằng không tán thành Phạm Tranh đi theo kinh doanh.

Phạm Tranh vốn định hãnh diện trước mặt Phạm Duệ Hằng một lần, nhưng không ngờ ngược lại biến thành mặt xanh mày xám, rất chật vật, trong lòng không tránh khỏi tức giận, liền hẹn mấy đứa bạn bè xấu cùng đi uống rượu. Rượu vào gan to, được đám bạn giật dây, y tới khu đại học tìm những nữ sinh viên xinh đẹp, rất không may lại vừa lúc gặp Tào Thù Lê và Lam Miệt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 3
Một môn công pháp chứng đạo đài, hôm nay Giang Nam cuối cùng bước ra đạo của bản thân, mặc dù cách thành tựu đạo đài còn có một đoạn không nhỏ, nhưng con đường đã mở, chỉ chờ hắn đi tới! Ầm ầm! Trên không trung truyền đến một cổ chấn động như hủy diệt, kinh người đến cực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Lão Trần kể lại chuyện năm xưa, năm đó trước khi dẫn thuộc hạ xuống Vân Nam đổ đấu, lão muốn đem hết số của cải châu báo đào được trong mộ cổ Bình Sơn ra định giá bán. Bình thường minh khí qua tay không nhanh như lần này, nguyên do là bởi chuyện trộm mộ ở Tương Tây đã ầm ĩ khắp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Một Vũ Suất thất trọng, hai Vũ Suất tam trọng, chín Vũ Tướng. Lục Thiếu Du quét mắt qua. Tuy rằng không thể nhìn ra thực lực của những người này thế nhưng bằng vào khí tức trên người cũng có thể suy đoán. Lão giả chừng năm mươi tuổi dẫn đầu vẻ mặt mang theo vẻ cao ngạo, khí tức rõ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân