Những việc trên mặt chính trị, chính là phải thật thật giả giả, để cho người khác không nắm rõ được chi tiết mới là tốt nhất.
Đồng thời, vì nguyên nhân bản thân hắn ở thủ đô, đối với những mưa gió của thành phố Yến cũng có thể làm tới mức lánh xa không dính dáng, có thể giảm bớt ánh mắt chú ý của người khác. Nếu không bởi vì vấn đề ứng cử viên bị người ta công kích hoặc là cho vào lửa đốt, cũng không phải là chuyện tốt. Dù sao, Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, cho dù hắn có ở thành phố Yến hay không, cái chức Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, trong lòng Trần Phong và Hồ Tăng Chu đã sớm có ứng cử viên rồi, người khác muốn tranh, chỉ có thể tranh các chức vụ khác.
Đương nhiên, đi làm việc một thời gian ở Bộ thương mại cũng là một khối của cải khó kiếm được, cũng có thể tăng thêm cho hắn không ít điểm về chính trị. Chí ít, trên lý lịch đối ngoại, có thể viết thêm một số lý lịch kinh nghiệm ở Bộ thương mại. Còn một điểm khiến hắn vô cùng muốn đến thủ đô trong thời gian ba tháng đến nửa năm đó là, hắn có thể nhân cơ hội này nhanh chóng hoàn thành học nghiệp, nếu như có thể, có lẽ có thể khiến cho Cốc lão ít nhiều giơ cao đánh khẽ, để hắn khi đảm nhiệm chức vụ mới sẽ dệt hoa trên gấm mà ban phát cho hắn cái bằng tốt nghiệp.
Tuy rằng lão Cốc rất có nguyên tắc, nhưng vì chiếu cô đến một học sinh đặc biệt như hắn, cũng nên thỏa đáng mà khoan dung đối đãi.
Những bàn tính như ý của Hạ Tưởng còn bao gồm cả mẹ con Liên Nhược Hạm trong đó. Ở thủ đô, vừa khéo có thể ở cùng mẹ con họ nhiều hơn. Tâm lý riêng, hắn cũng có tính toán sẽ cùng Tiếu Giai nhiều hơn. Tiếu Giai cũng là người con gái không thể thiếu trong cuộc đời hắn, hơn nữa bước tiếp theo trong kế hoạch lớn của quận Hạ Mã, tài chính hùng hậu của Tiếu Giai, cuối cùng cũng đã đến thời điểm phải sử dụng tới.
Có nhiều chỗ thuận lợi như thế, Hạ Tưởng hiển nhiên phải nỗ lực thúc đẩy hành trình lên Bộ thương mại. Hơn nữa hắn cũng muốn thừa cơ mà tìm hiểu thêm về Dịch Hướng Sư, Dịch Hướng Sư cho dù là cách làm người hay làm quan, cũng có không ít chỗ đáng để hắn phải học hỏi. Còn nữa, vùng đất thủ đô Ngọa Hổ Tàng Long, cho dù là cùng với Ngô Tài Giang, hay là Phó gia, đều có thể qua lại nhiều hơn, không có chỗ hại.
Một khi đứng vào danh sách cấp Phó giám đốc sở, tiếp tục đi lên, sẽ bắt đầu nhờ đến rất nhiều lực lượng. Nhìn về lâu dài, muốn thăng lên Phó tỉnh thì cần thiết phải có người trung ương.
Hạ Tưởng mọi việc đều thích nghĩ đến lâu dài một chút, lo trước tính sau.
Đang lúc trầm tư, bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên, vừa nhìn thấy số điện thoại của Ban Tổ chức cán bộ, Hạ Tưởng liền biết, khẳng định là điện thoại của Mai Thăng Bình.
Quả nhiên là Mai Thăng Bình nghe tin Hạ Tưởng phải tới Bộ thương mại, cố ý gọi đến để hỏi han chi tiết tình hình.
Hạ Tưởng cũng không có ý dấu diếm, đem tất cả những bộ phận quan trọng trong suy nghĩ của hắn tóm tắt nói với Mai Thăng Bình. Mai Thăng Bình cũng tỏ vẻ tán thành:
– Cũng được, đi thêm một thời gian cũng xem như thêm một phần kinh ngiệm, tuy có chút vội vã, nhưng vẫn còn hơn không. Nhưng tổng thể mà nói, tôi vô cùng tán thưởng cậu, Tiểu Hạ, cậu làm việc rất vững, hơn nữa còn nghĩ đến rất lâu dài, có lúc khi mọi việc đã qua đi nghĩ đến cách làm lúc đó của cậu, mới phát hiện ra thật sự rất cao minh. Cậu, quả thực là một nhân tài.
Hiếm thấy Mai Thăng Bình khen hắn như thế, Hạ Tưởng liền vội khiêm tốn nói:
– Bộ trưởng Mai quá khen rồi, thực ra so với ông, tôi còn thua kém nhiều lắm, mãi mãi không làm được sự bình tĩnh và không màng danh lợi của ông.
– Ha ha…
Mai Thăng Bình thoải mái cười lớn,
– Cậu cũng đừng quá khen tôi, có một ngày cậu có thể đến vị trí của tôi, khẳng định sẽ làm rốt hơn tôi. Được rồi, không nói nữa, còn phải đi họp. Đợi khi nào cậu lên thủ đô, chúng ta sẽ có cơ hội tụ họp ở đấy.
Mai Thăng Bình nói tắt là tắt máy, Hạ Tưởng vốn đang muốn hỏi tình hình của Mai Hiểu Lâm, cũng không kịp mở miệng.
Mai Hiểu Lâm đã thay số điện thoại, không nói cho hắn biết. Có hai lần Hạ Tưởng gọi điện đến đơn vị của cô, nhưng cô không có ở đó. Hạ Tưởng thấy rầu rĩ trong lòng, cũng không biết tại sao Mai Hiểu Lâm lại trốn tránh hắn. Tống Triều Độ cũng không cần phải một mình báo cáo, vào dịp tết đã giải thích rõ rồi. Đối với Diệp Thạch Sinh trước tết cũng đã báo trước chuyện đi Bộ thương mại, gần đây chỉ có không đi lại nhiều với Phạm Duệ Hằng, Hạ Tưởng liền gọi điện cho Trương Chất Tân, hỏi Chủ tịch tỉnh Phạm có thời gian rỗi không, hắn muốn đi báo cáo tình hình công việc.
Thay bằng cán bộ cấp Cục khác gọi điện đến muốn báo cáo công tác với Chủ tịch tỉnh, Trương Chất Tân đừng nói là sẽ thay hắn truyền đạt lại, không phê bình mấy câu là tốt rồi. Chủ tịch tỉnh trăm công nghìn việc, đâu ra chuyện sẽ thảo luận công việc đại sự gì đó với một trưởng phòng chứ? Nhưng Hạ Tưởng gọi điện đến, Trương Chất Tân không dám có chút chậm trễ, lập tức xin chỉ thị của Phạm Duệ Hằng. Đúng như suy nghĩ của Trương Chất Tân, Chủ tịch tỉnh Phạm bỏ qua các công việc trong tay, cho Hạ Tưởng qua ngay lập tức.
Trương Chất Tân thân là người gần nhất với Phạm Duệ Hằng, nhưng tận mắt thấy quá trình đến gần nhanh chóng của Hạ Tưởng với Phạm Duệ Hằng. Nói thật, ông còn có chút ghen tị với Hạ Tưởng. Ngay từ đầu Chủ tịch huyện Phạm không chỉ mang thái độ thăm dò, xem Hạ Tưởng lựa chọn như thế nào. Không ngờ Hạ Tưởng đã lợi dụng hoàn toàn quan hệ của Nghiêm Thì và Phạm Tranh, vô cùng khéo léo mà phá vỡ phòng tuyến Phạm Duệ Hằng không dễ dàng tin tưởng người khác, làm cho quan hệ giữa hắn và Phạm Duệ Hằng ngày càng gần gũi.
Trương Chất Tân cũng thông minh mà ý thức ra Hạ Tưởng nhận được nhiều sự coi trọng của Phạm Duệ Hằng, một là vì quan hệ giữa Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng rất tâm đầu ý hợp, hai là Hạ Tưởng là tấm đệm giữa Chủ tịch tỉnh Phạm và Bí thư Diệp, là cầu nối giữa Bí thư và Chủ tịch tỉnh. Chính vì mấu chốt là Hạ Tưởng tồn tại, mới khiến cho Chủ tịch tỉnh và Bí thư của tỉnh Yến, lập trường nhất trí trước nay chưa từng có, và mâu thuẫn và xung đột được hạ xuống mức thấp nhất.
Hạ Tưởng thật bản lĩnh, quả thực không phải là một nhân vật đơn giản… Trương Chất Tân đưa ra kết luận với Hạ Tưởng là, không thể làm bạn thì kính mà chẳng dám gần, nhất thiết không thể đối đầu với hắn, Thôi Hướng vài lần muốn hắn vào chỗ chết nhưng đều không được, còn khiến hắn vặn ngã Cổ Nhân Kiệt và Chu Kỷ Nguyên, do đó có thể thấy, không thể làm bạn với hắn, kính mà chẳng dám gần mới là thượng sách.
Chờ Hạ Tưởng gõ cửa, Trương Chất Tân liền nhiệt tình ra đón tiếp, mặt mày hớn hở nói:
– Đồng chí Hạ Tưởng đến rồi, Chủ tịch tỉnh đang đợi cậu, xin mời.
Hạ Tưởng đã nhìn ra gì đó từ nét mặt tươi cười của Trương Chất Tân, cũng mang nét cười nói:
– Thư ký Trương vất vả rồi, lần trước nói chuyện cùng Phạm Tranh đã nhắc đến ông, Phạm Tranh nói, ông thân thiết giống như anh hai của anh ấy vậy.
Trương Chất Tân nghe được ngụ ý của Hạ Tưởng, hiểu ý mà cười:
– Trước khi Phạm Tranh chưa lên thủ đô mưu cầu học vấn, tôi và anh ấy cũng thường gặp nhau, bây giờ tiếp xúc với anh ấy cũng ít. Nếu anh ấy xem tôi là anh hai, ý tứ cũng là muốn tôi mời cơm rồi? Ha ha.
Hạ Tưởng gật đầu:
– Tôi nhất định sẽ chuyển lời tới anh ấy.
Sau vài câu nói, Trương Chất Tân vui mừng mà gõ cửa phòng làm việc của Phạm Duệ Hằng cho Hạ Tưởng.
Phạm Duệ Hằng thấy Hạ Tưởng đi vào, bỏ tài liệu trên tay xuống, gật gật đầu:
– Ngồi đi, Tiểu Hạ, có phải là muốn nói chuyện đi thủ đô không?
Hạ Tưởng thấy Phạm Duệ Hằng đoán được ý đồ của hắn, cũng liền đi thẳng vào vấn đề:
– Vâng, tôi chính là đến để báo cáo tình hình trước khi đi thủ đô, cùng với sắp xếp công tác của tổ lãnh đạo sau khi tôi đi.
Trọng điểm của Hạ Tưởng là làm báo cáo lên Phạm Duệ Hằng sự sắp xếp và công tác trọng điểm của tổ lãnh đạo.
Phạm Duệ Hằng không có thái độ gì với việc Hạ Tưởng đi thủ đô, nhưng đối với việc sau khi Hạ Tưởng trở về có hi vọng sẽ đến chủ trì công tác ở quận Hạ Mã, lại rất không tán thành. Xuất phát từ góc độ suy xét của cá nhân ông, có Hạ Tưởng ở Tỉnh ủy, quan hệ giữa ông và Diệp Thạch Sinh sẽ duy trì sự cân bằng mầu nhiệm. Điều ông lo lắng chính là sau khi Hạ Tưởng rời đi, giữa ông và Diệp Thạch Sinh sẽ không còn tấm đệm và sự ràng buộc, một khi ở vấn đề lớn có sự khác nhau, không có một người ở giữa để điều hòa, có khả năng sẽ tạo nên cục diện đối lập.
Nếu Bí thư và Chủ tịch tỉnh đứng sóng đôi với nhau, được lợi chính là lực lượng phái trung gian. Đặc biệt là đám người của Thôi Hướng, khẳng định sẽ có những dị động.
Chẳng qua theo góc độ suy xét về tiền đồ của cá nhân Hạ Tưởng, để suy xét về tương lai của quận Hạ Mã, Hạ Tưởng lại được khẳng định là ứng cử viên sáng giá chủ trì công tác, Phạm Duệ Hằng cho dù không vui vẻ lắm, cũng vì quan hệ riêng rất tốt giữa ông và Hạ Tưởng, cùng với tình bạn thân thiết giữa Phạm Tranh và Hạ Tưởng, ông cũng sẽ không ra mặt ngăn trở.
Tổng hợp các suy xét lại, xuất phát từ sự quý trọng đối với Hạ Tưởng, Phạm Duệ Hằng nghiêm chỉnh mà tỏ thái độ:
– Đi Bộ thương mại cũng coi như là một chuyện tốt, đồng thời trong thời gian ở thủ đô, cũng có thể mau chóng mà hoàn thành học nghiệp, nếu có thể nhận được bằng trong những tháng cuối năm, đối với bước tiếp theo thay đổi vị trí của cậu vô cùng có lợi.
Hạ Tưởng cũng hiểu rõ, biểu thái của Phạm Duệ Hằng đã biểu lộ thái độ ủng hộ. Trước khi hắn đến trong lòng còn không yên, lo lắng Phạm Duệ Hằng sẽ đưa ra kiến nghị muốn hắn tiếp tục ở lại Tỉnh ủy, không nghĩ Phạm Duệ Hằng còn xuất phát từ đại cục, đối với bước tiếp theo của hắn cũng đã gật đầu biểu thị đồng ý, xem như là giải quyết xong băn khoăn cuối cùng cho hắn.
Sự tán thành của Phạm Duệ Hằng, biểu thị bên trong Tỉnh ủy, sẽ không có thêm những lực cản lớn khác. Nói cách khác, Tỉnh ủy cho đi đã không còn là vấn đề, vấn đề duy nhất là, chính là những biến số bên trên Hội nghị thường vụ trong Thành ủy.
Nhưng đã có sự gật đầu của Trần Phong, Hồ Tăng Chu và Phương Tiến Giang, Hạ Tưởng cũng không phải vô cùng lo lắng thành Phố Yến sẽ xuất hiện những biến cố ngoài ý muốn, Phó Tiên Phong có mạnh hơn, cũng không mạnh bằng sự liên kết của Trần Phong và Hồ Tăng Chu. Hắn có lý do để tin tưởng, thế cục của thành phố Yến, cũng sẽ dựa theo nhịp bước tiến lên trong sự phỏng đoán của hắn.
Chỉ chớp mắt, ngày Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Yến cũng đã đến, ngày mai tuy đã gần trong tay, nhưng cũng có những biến số không thể nói trước…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |