Do thời gian còn lại rất gấp hơn nữa mọi người không hiểu được ra sao cả, không rõ vì sao Phó Tiên Phong ở trong thời điểm mấu chốt như thế lại làm phức tạp mọi chuyện ra vậy, không cần lý do gì lại đề cử thêm một con ngựa ô. Trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, cho dù Ban Tổ chức cán bộ thông qua đề cử của Bạch Chiến Mặc, cho dù sự tình diễn ra giống như mong muốn của Phó Tiên Phong là đệ trình ra thảo luận tại hội nghị thường vụ để thảo luận thì dưới sự liên kết của Trần Phong và Hồ Tăng Chu thì Bạch Chiến Mặc cũng không có khả năng thông qua việc bổ nhiệm tại hội nghị thường vụ.
Phó Tiên Phong vì sao lại làm điều thừa như vậy ?
Đúng là không thể nhìn thấy được khả năng vượt qua cuộc thảo luận tại hội nghị thường vụ, vốn Phương Tiến Giang cũng không muốn phản kháng cứng rắn lại Phó Tiên Phong nên đã đồng ý đưa thêm vào trong danh sách đề cử của Ban Tổ chức cán bộ. Phương Tiến Giang cũng ôm một tâm tư chế giễu, ông ta muốn chờ xem Phó Tiên Phong có bản lĩnh gì để đột phá được sự liên kết chặt chẽ giữa Trần Phong và Hồ Tăng Chu, chỉ bằng y là một Phó Bí thư Thành ủy mà có thể tỏ vẻ khí thế ngất trời ở thành phố Yến được sao ? Cho dù trong hội nghị thường vụ cũng có mấy người có cùng thanh âm với y nhưng số đông còn lại chủ yếu là gật đầu theo Bí thư và Thị trưởng. Hơn nữa, lại có thêm sự tác động mạnh mẽ của một Trưởng ban Tổ chức cán bộ như ông ta mà Hạ Tưởng không thông qua được hội nghị thường vụ thì đúng là việc rất chê cười.
Trần Phong và Hồ Tăng Chu cũng không rõ ràng lắm dụng ý của Phó Tiên Phong, cho rằng y tự nhiên sinh sự từ việc không đâu, cố ý chọc gậy bánh xe thôi nên cũng không để việc này trong lòng. Trên cơ bản trải qua mấy tháng chọn lựa và khảo sát lại thì những vị trí này đã có sự lựa chọn xứng đáng nhất, ai đảm nhiệm chức vụ gì thì trên cơ bản đã có danh sách. Ngay tại thời khắc cuối cùng Phó Tiên Phong thọc gậy bánh xe, chẳng lẽ một mình y lại có thể gây ra được sóng gió ?
Thành phố Yến là thành phố của Trần Phong.
Trần Phong rất tự tin, hơn nữa lại có Hồ Tăng Chu ủng hộ, Bí thư và Thị trưởng liên kết lại với nhau thì cho dù Phó Tiên Phong và Đàm Long có liên kết nhau, trợ thủ nhau thì cũng không có khả năng thay đổi quyết định của hai người đứng đầu hai cơ quan quyền lực.
Trong lòng Lý Đinh Sơn lại lo lắng, ông ta cảm thấy sự tình không đơn giản như vẻ bề ngoài như vậy. Ông ta cho rằng không phải Phó Tiên Phong đang cố ý quấy rối, cũng không phải y có tầm mắt lẫn lộn mà có lẽ có khả năng là đang tỉ mỉ bố trí một trò hay, mượn cơ hội này để đạt lấy thành quả thắng lợi. Về phần Phó Tiên Phong rốt cuộc có sự chuẩn bị gì ở sau thì tuy rằng Lý Đinh Sơn không rõ ràng lắm, nhưng với tâm tư lo lắng thay cho Hạ Tưởng nên ông ta đã vội vàng gọi một cuộc điện thoại cho Hạ Tưởng để Hạ Tưởng trở về ngay lập tức.
Bởi vì Lý Đinh Sơn hiểu rõ rằng nếu chẳng may sự tình xuất hiện ngoài khả năng khống chế thì sẽ rất nguy hiểm, nếu chẳng may việc đề cử Bạch Chiến Mặc lại được thông qua tại hội nghị thường vụ thì giấc mộng Bí thư Quận ủy của Hạ Tưởng sẽ lập tức tan biến, về sau muốn có cơ hội như thế này thì gần như bằng không. Bởi vì quận Hạ Mã là quận mới, nhân sự một khi đã được xác định mà không xảy ra vấn đề lớn gì thì trong một vài năm những cương vị trọng yếu không có khả năng thay đổi.
Kể từ đó, Hạ Tưởng sẽ là người đứng ngoài cánh cửa lớn của quận Hạ Mã, điều này tương đương với việc bị Phó Tiên Phong thu hái các thành quả thắng lợi. Hạ Tưởng khổ sở thúc đẩy chính sách điều chỉnh kết cấu sản xuất mới kéo ra được sự thành lập của quận Hạ Mã. Nếu như vậy, những việc hắn hao tâm khổ trí, khổ sở làm việc lúc trước đây sẽ trở thành áo đẹp cho người khác mặc, điều này chẳng đáng buồn sao ?
Với Hạ Tưởng thì Lý Đinh Sơn có sự trân trọng phát ra từ tận đáy lòng, cũng vì hắn mà cố hết sức lực. Cũng bởi vì ông ta tại Thành ủy thì vẫn đề phòng Phó Tiên Phong, cảm thấy Phó Tiên Phong là một người sâu không lường được, là người cực khó đối phó. Hơn nữa, Phó Tiên Phong là người bình tĩnh, điềm đạm, chắc chắn, không dễ dàng ra tay nên mới làm cho Lý Đinh Sơn thêm cảm giác Phó Tiên Phong đã lựa chọn thời cơ thỏa đáng để ra tay, tuyệt đối không phải là bới cho rối tinh rối mù mà là vì có điểm gì đó thu hoạch.
Lý Đinh Sơn cực kỳ bức thiết hy vọng Hạ Tưởng trở về thành phố Yến để gặp mặt và thảo luận đối sách.
Hạ Tưởng đối với sự quan tâm của Lý Đinh Sơn thì tất nhiên ghi khắc ở trong lòng, hắn cũng ý thức được sự tình nghiêm trọng nên liền quyết định quay trở về. Mặc dù Lý Đinh Sơn không nói rõ ra nội tình ở trong nhưng Hạ Tưởng chỉ cần một cuộc điện thoại về thành phố Yến là biết ngay được sự tình của Bạch Chiến Mặc.
Bạch Chiến Mặc vốn là một nhân sỹ ở Bắc Kinh, đã công tác hai, ba năm gì đó tại thành phố Yến, vẫn đảm nhiệm vị trí Trưởng phòng Tin tức tại Văn phòng Thành ủy, bình thường rất ít khi lộ diện, dáng người cũng bình thường, cách đối nhân xử thế cực kỳ khiêm tốn. Vốn y là loại người dễ bị người khác quên lãng nhất, không ngờ tới y lại là người của Phó gia, đúng là ẩn giấu thật là sâu.
Theo điều này mà phân tích thì vì Phó Tiên Phong tiến đến thành phố Yến đảm nhiệm vị trí Phó Bí thư thì Phó gia đã an bài người sớm trước đó hai, ba năm. Đúng thật là rất lợi hại.
Năm nay Bạch Chiến Mặc 33 tuổi, trước khi tới thành phố Yến thì y đã từng công tác tại Bộ Giao thông tại Bắc Kinh. Sau khi tới thành phố Yến thì các công tác của y rất nhiệt tình, làm cho người ta không thể lấy ra được điểm gì sai lầm để chỉ trích. Đột nhiên, lần này Phó Tiên Phong lại đề cử, dường như lúc này mọi người mới chú ý tới sự tồn tại của Bạch Chiến Mặc, bắt đầu nghiên cứu lý lịch của Bạch Chiến Mặc. Không đọc thì không biết, khi đọc xong thì ai nấy cũng đều chấn động.
Bạch Chiến Mặc đúng thật không đơn giản.
Y chẳng những là nghiên cứu sinh của đại học hàng hiệu, thời gian công tác tại Bộ Giao thông còn đảm nhiệm qua nhiều vị trí chủ nhiệm đồ án, tham dự rất nhiều hạng mục quy hoạch trọng đại của đất nước, thậm chí còn viết ra cả sách, có chức danh công trình sư, hơn nữa còn được thưởng rất nhiều giấy khen, bằng khen của Nhà nước về việc đưa ra các giải pháp để giải quyết các vấn đề khó. Đây là một nhân tài điển hình về mặt toàn diện, so với thành tích của Hạ Tưởng thì cũng không kém hơn là bao. Thậm chí, về mặt bằng cấp, so với Hạ Tưởng thì còn có ưu thế hơn.
Sau khi Hạ Tưởng biết được lý lịch của Bạch Chiến Mặc thì càng khẳng định, càng thêm phần tin tưởng rằng việc Phó Tiên Phong đề cử Bạch Chiến Mặc nhất định là có ý đồ gì đó.
Vừa lúc khi tới gặp Dịch Hướng Sư để nói lời từ biệt, lại thấy Dịch Hướng Sư chủ động nhắc tới Phó Tiên Phong, vốn Hạ Tưởng cũng không giấu diếm nên hắn thuật lại tỉ mỉ sự tình mà Phó Tiên Phong đã tạo ra.
Dịch Hướng Sư nghe xong, hơi nhíu đôi lông mày lại.
– Thế cục thành phố Yến lúc này mà nói thì rất ổn định. Trần Phong rất mạnh mẽ, Hồ Tăng Chu cũng đứng về phía cậu, cho dù Phó Tiên Phong muốn từ bên trong thành phố Yến để gây rối một chút thì khả năng tạo ra thay đổi cũng không lớn.
Dịch Hướng Sư thay Hạ Tưởng phân tích một chút về thế cục hiện tại. Ông ta tựa vào bàn làm việc, bày ra một tư thế rất tùy ý rồi nói:
– Việc đề cử của Phó Tiên Phong muốn thực hiện được thì chỉ có một khả năng là có áp lực từ trên đè xuống. Có người ở Bắc Kinh tạo áp lực cho Tỉnh ủy tỉnh Yến mà cụ thể là tạo áp lực với Diệp Thạch Sinh. Nếu Diệp Thạch Sinh xuất hiện tình trạng lắc lư thì thái độ của ông ta sẽ ảnh hưởng đến phái trung gian tại hội nghị thường vụ thành phố Yến. Hơn nữa, Thôi Hướng sẽ nhân cơ hội này ra tay tạo ra những ảnh hưởng. Tình huống Bí thư Thành ủy nắm không được hội nghị thường vụ trong tay mà xuất hiện thì cũng không tính là làm cho người ta phải giật mình. Đến lúc đó, trừ khi Trần Phong vận dụng quyền phủ quyết, nếu không thì sẽ bị hội nghị thường vụ cưỡng ép mà thông qua bổ nhiệm. Lúc này, đại sự của Phó Tiên Phong sẽ thành công.
– Còn có một việc…
Dịch Hướng Sư là người ở Thủ đô, ánh mắt xem ra nhìn sâu và xa hơn rất nhiều so với Hạ Tưởng, vấn đề khi được nhìn nhận lại càng thêm thấu triệt.
– Nếu Phó Tiên Phong đúng thực đã hạ hết cả vốn lẫn lời để đỡ Bạch Chiến Mặc lên chức thì lúc đó sẽ làm cho một số người trong tầng lớp cao tầng lộ diện, trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Phong, đưa ra điều kiện trao đổi. Vì ích lợi, ở thời khắc mấu chốt Trần Phong bắt buộc phải buông tha cậu thì cũng là việc bình thường. Tuy nhiên, loại tình huống này khó có khả năng xảy ra, bởi vì muốn đả động được suy nghĩ Trần Phong thì cũng phải đưa ra lời đề nghị đủ thành ý. Vì một vị trí Bí thư Quận ủy quận Hạ Mã thì Phó gia sẽ không làm việc lỗ vốn này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |