Hồ Tăng Chu hết hồn, muốn hỏi tại sao, không ngờ thủ trưởng dường như đoán được tâm tư của ông, ngay sau đó nói một câu:
– Không cần hỏi nhiều là tại sao, cái anh cần là phải tin tưởng tôi, theo đó mà làm. Nếu không làm theo, tự mà gánh lấy hậu quả
“Cạch” một tiếng, thủ trưởng không chút do dự cúp máy điện thoại.
Hồ Tăng Chu đặt mông ngồi lại trên ghế, trong đầu một đống hỗn độn!
Cũng gặp phải cảnh ngộ tương tự giống Hồ Tăng Chu, ông vừa mới đi không lâu, Trần Phong cũng nhận được cuộc điện thoại ở thủ đô. Khác với cách nói chuyện gọn gàng dứt khoát của người đứng sau Hồ Tăng Chu, người đứng sau Trần Phong thì nói chuyện chậm rãi, giọng điệu bất cần như thể là nói chuyện phiếm
– Trần Phong, sự việc của Hạ Tưởng ông đừng nhúng tay vào, cứ mặc kệ cậu ta, anh cứ buông xuôi là được, đừng nên cố nâng đỡ cậu ta nữa. Có người muốn tôi gọi điện thoại cho anh, chỉ cần anh đứng ngoài không đếm xỉa đến là được, cũng không ép anh phải phân rõ ranh giới với Hạ Tưởng… Quan hệ giữa anh và Hạ Tưởng. Ông ta cũng biết, cũng không ép buộc không làm khó anh phải lên tiếng phản đối. Nếu hội nghị thường vụ đã quyết định, anh cần gì phải cam chịu mạo hiểm để áp chế? Giơ cao tay mà bỏ qua đi, việc này không phải là nhằm vào anh, là nhằm vào Hạ Tưởng!
Sau khi nghe xong điện thoại, Trần Phong ngồi yên bất động thật lâu, lần đầu tiên không có chủ ý.
Thành phố Yến, sóng gió đã nổi dậy
Hạ Tưởng đã sớm biết được kết quả hội nghị thường vụ, sau khi Lý Đinh Sơn tan họp, ngay lập tức thông báo với hắn một cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ trên hội nghị thường vụ… Sau khi Hạ Tưởng nghe xong, tâm trạng trở nên vô cùng nặng nề, hắn ngay tức khắc gọi điện thoại cho Liên Nhược Hạm, nhưng đã khóa máy, lại liên lạc Vệ Tân cũng không liên lạc được, hắn liền biết, chính Ngô gia ra tay
Rốt cuộc là Ngô Tài Dương hay là ông cụ, Hạ Tưởng chỉ suy nghĩ một chút liền đưa ra kết luận, từ cách thức muốn trực tiếp hạ bệ hắn thì thấy, chắc hẳn là ông cụ ra tay, bằng không thì chỉ dựa vào lực ảnh hưởng của Ngô Tài Dương, e rằng không đủ sức khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến đều dám cùng nhau làm trái lại sự liên kết của bí thư và Thị trưởng
Cũng chỉ có ông cụ mới có thế lực ảnh hưởng lớn đến thế, cũng chỉ có ông ấy, mới có thể chỉ sau một ám chỉ, thì sẽ có người thay ông ấy lập tức triển khai hoạt động, thăm dò hết thảy người đứng sau của hơn nữa ủy viên thường vụ, còn tạo áp lực lên bọn họ
Nhưng vấn đề là, rốt cuộc ông cụ từ đâu mà biết được sự tình giữa Liên Nhược Hạm và hắn?
Hạ Tưởng một mình ngồi trong văn phòng, hơn một tiếng đồng hồ vẫn không nhúc nhích, trong lòng không biết là mùi vị gì. Hắn tuy biết rằng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị người của Ngô gia phát hiện, nhưng mọi người đều có tâm lý sẽ gặp may mắn, hắn khao khát chờ đợi đến thời điểm hắn đủ trưởng thành trở thành cây đại thụ che trời, khi đó cho dù người của Ngô gia biết được chân tướng sự tình, cũng không thể làm gì hắn, không ngờ, lại vào đúng lúc hắn nhảy tới một bước quan trọng, Ngô gia đã ra tay!
Từ trưởng phòng sang Phó giám đốc sở là một bước mấu chốt rất quan trọng, hơn nữa hắn sắp đón nhận chính là chức Phó giám đốc sở thật sự, là người đứng đầu. Bây giờ Ngô gia ra tay hạ bệ hắn, mang đến đả kích trí mạng cho hắn, là thất bại khiến cho người ta tuyệt đối không thể chấp nhận!
Hạ Tưởng vô cùng chán nản thất vọng, hắn thật sự nghĩ không ra tại sao lại trùng hợp đến thế, cố tình vào ngay lúc này, ngay tại hội nghị thường vụ sắp thông qua bổ nhiệm, Ngô gia phát hiện ra chân tướng rồi còn đánh một đòn trời giáng, sao cơ duyên lại quá trùng khớp vậy?
Chẳng lẽ là có người cố ý làm vậy, cố ý gây khó dễ từ bên trong?
Lại liên tưởng đến Ngô gia ra tay, đề cử của hắn không được thông qua. Bạch Chiến Mặc có thể thuận lợi đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, trở thành một con ngựa ô lớn nhất. Bạch Chiến Mặc là người của Phó Tiên Phong, Phó Tiên Phong sẽ trở thành kẻ được lợi lớn nhất
Lại nghĩ tới lời Dịch Hướng Sư đã nói khi còn ở thủ đô, Hạ Tưởng gần như có thể kết luận Ngô gia đột nhiên ở sau lưng ra tay, khẳng định có bóng dáng của Phó Tiên Phong, chân tướng gần như đã được miêu tả sinh động!
Hạ Tưởng không khỏi vô cùng ảo não buồn chán, hối hận lúc trước không sớm nghe lời khuyên của Ngô Tài Giang, đề phòng Phó Tiên Phong giở thủ đoạn ở sau lưng điều tra. Nếu có thể sớm phát hiện, thì hiện tại có lẽ cũng sẽ không bị động như thế… Thế nhưng có hối hận cũng là vô ích, bởi vì thế lực Phó gia vô cùng to lớn, cho dù hắn có đề phòng đi chăng nữa, chỉ e là cũng không biết được khi nào thì Phó Tiên Phong sẽ có hành động thi triển thủ đoạn, hơn nữa một điểm quan trọng nhất, quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm quả thật là một thùng thuốc nổ, cho dù hắn biết Phó Tiên Phong đã biết được quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, thì sao nào? Chẳng lẽ lại có thể khiến cho Phó Tiên Phong phải ngậm miệng lại?
Nhưng hắn vẫn không tài nào hiểu được chính là, Phó Tiên Phong làm thế nào điều tra được bên trong quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, làm thế nào khiến cho Ngô gia tin rằng hắn chính là cha ruột đứa bé? Với sự thông minh của Phó Tiên Phong, tuyệt đối sẽ không giáp mặt nói chuyện với Ngô gia, nếu không dưới cơn thịnh nộ của Ngô gia, cũng sẽ liên lụy đến y, cũng sẽ không có tốt lành gì đối với y. Thế lực Phó gia vẫn không thể so sánh với Ngô gia, Phó Tiên Phong sẽ tự biết thân biết phận
Hạ Tưởng nghĩ không ra, cũng chẳng thích đi đoán mò gì, hắn biết, muốn hóa giải lửa giận của Ngô gia là vô cùng khó khăn, tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, nếu có thể liên lạc với Liên Nhược Hạm thì tất cả có thể giải quyết êm xuôi, nếu liên lạc không được, thì đúng thật là phiền toái
Hắn không dám khẳng định Trần Phong và Hồ Tăng Chu có thể chịu đựng được áp lực hay không. Nhưng hắn rất rõ, thế lực Ngô gia quá lớn, nếu có thể khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ ra mặt phản đối bổ nhiệm của hắn, thì cũng sẽ có cửa ngõ cho người ra mặt tạo áp lực với Trần Phong và Hồ Tăng Chu. Chỉ cần Trần Phong chịu thỏa hiệp, thì chức vụ Bí thư quận ủy quận Hạ Mã của hắn, cũng sẽ hoàn toàn bay đi mất
Nguy hiểm, thật sự là thời cơ nguy hiểm, nếu như quả thật là Phó Tiên Phong ở đằng sau giật dây, vậy thì Phó Tiên Phong theo như lời Dịch Hướng Sư đã nói chính là nhân vật chính trị có tiềm lực nhất của Phó gia, quả nhiên vô cùng chuẩn xác. Hạ Tưởng đối với Phó Tiên Phong có thêm nhận thức, lại hiểu sâu hơn. Đồng thời sự căm hận đối với Phó Tiên Phong, cũng tăng đến tột cùng
Nếu như quả thật là ông cụ Ngô gia tự mình ra tay, Hạ Tưởng sẽ không giống lần trước khi Ngô Tài Giang ra tay mà dễ dàng né tránh được, Diệp Thạch Sinh khi đối mặt với nhân vật số bốn ngày xưa, chỉ sợ là không chịu nổi áp lực, Hạ Tưởng trong lòng biết rõ là, gạt bỏ vị trí Bí thư quận ủy quận Hạ Mã của hắn chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai, chính là muốn cắt đứt tiền đồ của hắn!
Hạ Tưởng suy đoán không sai, trong văn phòng Bí thư Tỉnh ủy, Diệp Thạch Sinh cau mày, đi qua đi lại trong phòng. Ở bên ngoài Ma Thu nghe được tiếng bước chân không ngừng được truyền từ trong phòng thì biết là, Bí thư Diệp gặp phải điều phiền lòng, hơn nữa không phải là việc khó xử bình thường. Bởi vì Diệp Thạch Sinh một khi gặp phải sự tình khó quyết đoán thì việc ưa làm nhất chính là đi bộ thong thả
Trong phòng thanh âm không ngừng vang dội hơn nửa tiếng đồng hồ
Diệp Thạch Sinh cũng đã suy tư hết nửa tiếng đồng hồ. Đến khi cảm giác được chân đều đã tê rần, thì mới miễn cưỡng ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống ông lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong lòng vẫn còn do dự
Nghĩ tới cuộc điện thoại thủ đô đã nghe nửa giờ trước, trong lòng Diệp Thạch Sinh vẫn còn rất khó hiểu, không biết Hạ Tưởng rốt cuộc là làm ra cái gì mà đắc tội với nhân vật lợi hại như vậy, không ngờ kinh động đến Ngô gia, còn muốn hủy diệt tiền đồ của Hạ Tưởng thì mới bằng lòng thỏa dạ.
Tâm tình Diệp Thạch Sinh hôm nay có thể nói là vô cùng kích động, đầu tiên là khi đang chuẩn bị đi thị sát công tác, thì nghe được tin có một cảnh tượng không thể khống chế được phát sinh trong hội nghị thường vụ thành phố Yến, lập tức chấn động, ngay tức khắc hủy bỏ thị sát, còn chưa kịp đích thân gọi điện thoại chất vấn Trần Phong rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thì nhận được cuộc điện thoại ở thủ đô.
Điện thoại là người bạn tốt của ông, hiện đang đương nhiệm bộ trưởng bộ nội vụ Lan Thành gọi tới. Lan Thành đầu tiên là khách sáo hỏi thăm vài câu, theo sau đó lập tức vô đề, nói thẳng chuyện Hạ Tưởng:
– Thạch Sinh đã nghe sự tình trên hội nghị thường vụ thành phố Yến? Chuyện trên Chính trị, đúng là mưa gió thất thường, hơn nữa nào giờ cũng chưa hề thiếu mặt ngựa ô, phải không? Có một câu nói tôi nói anh nghe, về phần sau khi nghe xong anh xử lý thế nào, tôi tuyệt không hỏi đến, chỉ là nói với anh chuyện nặng nhẹ cấp bách của sự việc, để anh quyết định đi bên trái hay đi bên phải
Diệp Thạch Sinh biết rõ tính tình Lan Thành, thích hàm súc nói chuyện, liền cười nói:
– Anh và tôi đã là bạn bè nhiều năm, cũng xem như bạn bè tri âm, có chuyện cứ nói… Tôi cũng vừa mới biết được sự tình Thành ủy thành phố Yến, còn chưa kịp xử lý, thì anh gọi đến…
Lan Thành vẫn thong thả nói:
– Hạ Tưởng rước họa lớn rồi, có người muốn hạ bệ cậu ta, chẳng những không muốn cho cậu ấy làm Bí thư Quận ủy, còn muốn cả vị trí trưởng phòng của cậu ấy cũng mất luôn, đường bên thành phố Yến đã được phong kín, chỉ còn xem tỉnh Yến có còn đường cho Hạ Tưởng hay không…
– Hạ Tưởng rốt cuộc đã làm gì, đáng để huy động nhân lực đến thế này?
Diệp Thạch Sinh chấn động, dù gì thì trong lòng ông đã rõ, có thể khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến đồng thanh lên tiếng, thì ngay đến ông cũng không có năng lực làm được, xem ra thì, khẳng định chính là nhân vật hết sức quan trọng ra tay. Hạ Tưởng chàng thanh niên này cũng không phải là lỗ mãng, cho dù là kích động nhất thời của tuổi trẻ, cũng không đến mức khiến cho nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh nổi trận lôi đình, thân phận của nhân vật lớn đều rất tự cao tự phụ, sao có thể hơi một tí là tức giận trẻ ranh vậy?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |