Coi là báo đáp của Tập đoàn Viễn Cảnh đã dốc sức vì công trình công ích, Ủy ban nhân dân thành phố đặc biệt phê duyệt đem 300 mẫu đất ở vị trí bờ nam của sông Hạ Mã dành cho Tập đoàn Viễn Cảnh tiến hành phát triển, hơn nữa còn đem một con đường chính của quận Hạ Mã đặt tên là con đường Viễn Cảnh
Tập đoàn Viễn Cảnh quy hoạch bước đầu là đem 300 mẫu đất một chia thành hai, một nửa dùng để thi công công viên nước, một nửa dùng để xây dựng khu biệt thự tư nhân. Cao lão trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng không dị nghị, cũng thấy an bài như vậy cũng không đến nổi. Kỳ thật hắn cũng đại khái đoán ra được, dụng ý muốn tu sửa công viên nước của Liên Nhược Hạm, e là cũng mô phỏng theo dự tính ban đầu của công viên Rừng Rậm, muốn ở trong đó xây dựng một tòa biệt thự như Liên Cư.
Cứ mặc cô ấy, Hạ Tưởng cũng chẳng thích quan tâm số việc nhỏ này
Hắn theo đại lộ Viễn Cảnh hướng thẳng về hướng bắc, nhìn quốc lộ hai chiều sáu làn xe bằng phẳng rộng lớn trước mắt, trong lòng hơi có chút kích động. Quận Hạ Mã là tâm huyết của hắn, là bức tranh giang sơn trong tâm trí hắn. Hiện tại giang sơn ngay trước mắt, bức tranh trong lòng tùy hắn thưởng thức, cũng là điều thú vị trong cuộc đời.
Chẳng qua trên có Bạch Chiến Mặc kìm hãm, âm thầm lại có thủ đoạn của Phó Tiên Phong, con đường phía trước không phải là thuận buồm xuôi gió, tương phản, có lẽ còn sẽ vô cùng gian nan. Nhưng mặc kệ như thế nào, Hạ Tưởng có lòng tin bài trừ hết thảy lực cản, ở quận Hạ Mã hoàn thành bức tranh đẹp trong lòng
Quận Hạ Mã lúc này quy mô bắt đầu hình thành, phóng tầm mắt nhìn ra, đâu đâu cũng là giàn giáo thi công và cần trục hình tháp cao chót vót, có rất nhiều tòa nhà mới hoàn thành phần chính đang tiến hành trang trí bên ngoài, còn có rất nhiều tòa nhà đang xây được một nữa đang ngày đêm không ngừng thi công, tranh thủ sớm ngày hoàn thành. Hai bên đường lớn Viễn Cảnh, mọc lên san sát rất nhiều cửa hàng to nhỏ, bước đầu bày ra sức sống của một thành phố mới nổi.
Vừa nghĩ tới đây chính là thành phố của mình, Hạ Tưởng trong lòng liền tự phát một loại cảm giác tự hào và cảm giác sứ mạng
Quận Hạ Mã hiện tại giống như một đứa bé tập tễnh bước đi, đang nhanh chóng trưởng thành lớn mạnh hơn, Hạ Tưởng may mắn chính mắt chứng kiến một sự việc trọng đại, trong đó cũng tự tay vẽ phác thảo điểm mắt cho rồng, còn có một loại may mắn gặp đúng thời
Hạ Tưởng vẫn lái chiếc Land Rover mà Liên Nhược Hạm cho hắn, mặc dù hơi cũ, nhưng đã mấy năm làm bạn với hắn, cũng có chút tình cảm. Trong quận cũng cho hắn một chiếc chuyên dụng, là một chiếc Passat, thời gian cá nhân thì hắn không dùng xe công, cũng không muốn cùng tài xế có quan hệ quá thân
Hạ Tưởng còn quá trẻ tuy rằng là quan lớn Phó giám đốc cấp sở rồi, hơn nữa còn đường đường là Chủ tịch của một quận, nhưng lại không có một chút ý thức của quan lớn, tình nguyện tự mình lái xe.
Chạy về hướng bắc khoảng 2 km, đi tới tòa nhà Lộng Triều. Công ty chi nhánh của Tiếu Giai thuê hẳn một tầng 8 của tòa nhà Lộng Triều dùng để làm văn phòng làm việc, nghe nói lúc ấy Lý Thấm làm người phụ trách công ty chi nhánh tiến đến cùng đàm phán với nhân viên quản lý tòa nhà Lộng Triều, khi vừa mở miệng đề xuất thuê hẳn một tầng, thiếu chút nữa là chọc cười đối phương
Thị trường văn phòng làm việc của Thành phố Yến vốn không phát đạt mấy, tòa nhà Lộng Triều là do một nhà đầu tư không nổi danh ở thành phố Yến xây dựng, sau khi xây xong vẫn không thấy có khách tới, dù sao quận Hạ Mã là quận mới, tiến đến đầu tư đều là kinh doanh bất động sản, rất ít khi thuê văn phòng làm việc, nhà đầu tư phát triển hối hận còn không kịp.
Đột nhiên lại có khách tới cửa, hơn nữa còn là một khoản tiền lớn vừa ra tay là muốn luôn một tầng, lúc ấy sau khi kinh ngạc cười một trận mới biết được đối phương không nói đùa, lập tức một trận lộn xộn, luống cuống tay chân chiêu đãi Lý Thấm. Lý Thấm chỉ vẫy tay chặn lại nói ra một cái giá không cao không thấp, một giá là đã đàm phán xong vụ kinh doanh, và không nói lời thứ hai đã giao một năm tiền thuê.
Làm cho nhà đầu tư phát triển mừng rỡ đến nổi tìm không thấy hướng bắc.
Nói đến cũng lạ, từ sau khi Lý Thấm thuê một tầng tòa nhà Lộng Triều, cảnh tượng ngựa gỗ tay quay vắng vẻ trước cửa tòa nhà Lộng Triều một đi không trở lại. Rất nhanh không ít khách hàng không ngừng tới cửa, lập tức kinh doanh phát đạt. Từ đó, nhà đầu tư phát triển xem Lý Thấm như thần tài và ngôi sao may mắn, tự mình mang trái cây và lẵng hoa tặng cho Lý Thấm.
Lý Thấm cũng quả thật là tài giỏi, vào ở quận Hạ Mã tới nay, trong một tháng tất cả khu nhà ở đang xây dựng cùng với khu nhà ở cao cấp và tầm trung trong quy hoạch, đều rõ như lòng bàn tay, cô thậm chí còn đặc biệt dựng lên một mô hình quận Hạ Mã, trên đó định rõ tất cả tiểu khu trọng điểm… cái gọi là trọng điểm, chính là Hạ Tưởng cố ý dặn dò vài loại hình cần lưu ý thêm.
Một là khu nhà ở giá rẻ của tiểu khu đông đúc, giá khởi điểm vào khoảng 1500. Hai là khu nhà ở tầm trung của tiểu khu đa tầng, giá khởi điểm vào khoảng 2000 tệ. Ba là khu nhà ở cao cấp của tiểu khu cao cấp, giá khởi điểm 2500 tệ trở lên. Về phần biệt thự và khu nhà ở sang trọng, tạm thời không cần chú ý.
Lý Thấm là từ nước ngoài trở về, tuy có suy đoán về quan hệ giữa Tiếu Giai và Hạ Tưởng, nhưng quyết không hỏi nhiều, cũng không quan tâm. Cô ở nước ngoài nhiều năm, có thói quen tôn trọng đời sống riêng tư của người khác, chỉ một lòng công tác, chưa bao giờ hỏi đến việc riêng của ông chủ. Nếu Tiếu Giai dặn dò tới thành phố Yến rồi hết thảy nghe theo Hạ Tưởng chỉ huy, cô liền làm theo, cũng không hỏi thêm một câu.
Không hỏi, không có nghĩa là trong lòng Lý Thấm không có nghi vấn, cô vẫn không rõ chính là, công ty chi nhánh thành lập đã được một thời gian, phát triển nghiệp vụ cũng được coi như thuận lợi, nhưng vẫn còn xa không có đạt tới mong muốn của cô. Mặc dù đã bắt đầu doanh thu rồi, tuy nhiên trên cơ bản thu vào và chi ra vẫn ngang nhau, đối với cô mà nói công trạng như vậy chính là sỉ nhục và thất bại.
Tuy nhiên Hạ Tưởng lại không cho cô tiếp tục mở rộng nghiệp vụ đến toàn bộ thành phố Yến. Chỉ để cô tập trung lực lượng ở quận Hạ Mã, khiến cho cô có chút khó hiểu rốt cuộc sự sắp xếp của Hạ Tưởng xuất phát từ suy xét gì. Quận Hạ Mã tuy rằng là quận mới, triển vọng thị trường bất động sản rộng lớn, nhưng công ty chi nhánh có đủ nhân lực vật tư lập ra kế hoạch nhằm vào toàn bộ thành phố Yến, một quận Hạ Mã, không đủ để chứng minh năng lực của cô
Hiện tại gần như hầu hết nhân viên đều đặt ở quận Hạ Mã, tương đương là đại tài tiểu dụng (không biết trọng nhân tài).
Lý Thấm hôm nay nhận được điện thoại của Hạ Tưởng, hắn sau khi tan tầm muốn tới tìm cô thảo luận sự tình, cô liền cố ý ở lại chờ, một bên thì tỉ mỉ nghiên cứu một chút thị trường bất động sản quận Hạ Mã, rốt cuộc có bí ẩn gì đáng cho Hạ Tưởng toàn lực ứng phó.
Lý Thấm càng nghiên cứu càng cảm thấy tìm không thấy phương hướng, thị trường bất động sản quận Hạ Mã tuy rằng một vẻ phồn vinh, nhưng bởi vì đều ở giai đoạn mới bắt đầu, nên hết thảy đều như là trong suốt, không có nhiều chỗ có thể thao tác
Lý Thấm lắc đầu, ném tài liệu đang cầm trong tay qua một bên, không tốn sức đoán mò nữa, chờ Hạ Tưởng đến đây trực tiếp hỏi hắn.
Hạ Tưởng ở dưới lầu đậu xe xong, trực tiếp lên lầu. Vừa tới cửa lầu 8, lại ngoài ý muốn gặp được một người quen.
Lúc ấy Hạ Tưởng đang đi đến cửa treo biển công ty chi nhánh Giai Thành (thành phố Yến), thì có một người đẩy cửa đi ra, cùng Hạ Tưởng mặt đối mặt gặp nhau. Hạ Tưởng vừa thấy cô, cũng ngây người sửng sốt, lập tức đứng lại.
Cô cũng vẻ mặt kinh hoàng nhìn Hạ Tưởng, há miệng thở dốc, một câu cũng nói không nên lời
Cô không phải ai khác, không ngờ là Tùng Phong Nhi.
Sau khi Chu Kỷ Nguyên bị phán xử tử hình, toàn bộ tài sản tham ô bị tịch thu. Tùng Diệp Nhi cũng bị xử lý riêng, cụ thể phán kết quả gì, Hạ Tưởng cũng không quan tâm. Tuy nhiên hắn cũng có nghe nói Tùng Phong Nhi miễn khởi tố hình sự, không truy cứu cô bất cứ trách nhiệm gì
Hạ Tưởng liền cho rằng Tùng Phong Nhi đã cao bay xa chạy, không ở thành phố Yến, không nghĩ tới hôm nay không ngờ gặp nhau ở công ty chi nhánh Giai Thành của Tiếu Giai, tầng 8 chỉ có một công ty Giai Thành, thấy Tùng Phong Nhi trong tay ôm một đống tài liệu. Hiển nhiên, cô là nhân viên của công ty chi nhánh
Tùng Phong Nhi đầu tiên là kích động một lát, sau đó chậm rãi trấn tĩnh lại, vẻ mặt ngang ngược nhìn Hạ Tưởng, nói:
– Tôi thừa nhận là tôi có lỗi với anh, hãm hại anh. Hiện tại bị anh bắt được, anh muốn sao thì tùy anh, tôi tự làm tự chịu, nhận hết!
Hạ Tưởng từ sớm đã đem việc Tùng Phong Nhi hãm hại hắn ném lên chín tầng mây, hắn không phải người thù dai, cho dù có trả thù, cũng không trả ở trên người cô, liền mỉm cười né người qua một bên, nói:
– Ưu tiên phụ nữ, mời…
Tùng Phong Nhi ngây ngẩn cả người:
– Anh, anh không muốn trả thù tôi?
– Trả thù cô cái gì?
Hạ Tưởng biết rõ còn cố hỏi, lại xua tay nói:
– Sự tình đều đã qua lâu rồi, hơn nữa tôi cũng không có tổn thất gì, sẽ không truy cứu trách nhiệm của cô… Sao, cô còn chưa đi?
Tùng Phong Nhi vẻ bướng bỉnh trên mặt lại biến mất, biến thành vẻ mặt nghi hoặc, bán tín bán nghi mà nhìn Hạ Tưởng vài lần, sau đó nhẹ nhàng đi về phía trước một bước, cẩn thận hỏi:
– Anh đừng hối hận, tôi đi thật đó?
Hạ Tưởng cười mà không nói, chỉ gật gật đầu
Tùng Phong Nhi đột nhiên chạy như bay, chạy tới rất xa, lòng vẫn còn sợ hãi quay đầu lại thoáng nhìn Hạ Tưởng, dường như là sợ hắn đổi ý. Không ngờ khi quay đầu lại nhìn, Hạ Tưởng sớm đã đi vào trong phòng làm việc, cả một bóng dáng cũng không còn
Tùng Phong Nhi đứng lại bất động ngơ ngác xuất thần trong chốc lát, trong lòng buồn bã hối tiếc…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |