Kỳ thật hắn cũng biết rõ, giữa hắn và Phạm Duệ Hằng, quan hệ xưa nay không bền chắc. Ban đầu vì vấn đề của Cao Thành Tùng, còn từng có một khoảng thời gian đối địch qua, sau này Cao Thành Tùng vừa đi, tỉnh Yến khôi phục lại tình hình thanh thản. Trên rất nhiều vấn đề, lập trường của hắn cùng với lập trường của ủy viên thường vụ tỉnh ủy có quan hệ khá tốt với hắn, phù hợp lợi ích lúc đó của Phạm Duệ Hằng, lại cộng thêm hắn cố ý cùng Phạm Tranh duy trì một mối quan hệ tốt đẹp, liền khiến Phạm Duệ Hằng có cách nhìn khác với hắn, cũng từng có một khoảng thời gian tới lui mật thiết
Nhưng Hạ Tưởng rất rõ con người của Phạm Duệ Hằng, bạc tình bạc nghĩa, tương đối mờ nhạt. Xưa nay hắn không tự cho rằng bản thân có thể đặc biệt chiếm được ưu ái của Phạm Duệ Hằng, Phạm Duệ Hằng chỉ biết lợi ích ưu tiên, không thể kết giao bằng tấm lòng.
Từ thái độ vẫn ôn hòa của Phạm Duệ Hằng đối với Nghiêm Tiểu Thì có thể có được kết luận, làm việc chung với Phạm Duệ Hằng, chỉ khi nào có cùng chung lợi ích mới có thể kết giao, khi không có điểm chung thì sẽ càng đi càng xa, ông không thể nào giống như Tống Triêu Độ, có thể kết giao bằng tấm lòng. Cũng không thể giống Vương Bằng Phi, có thể kết giao bạn bè
Trên sự kiện Phạm Duệ Hằng đối đãi Đồ Quân, Hạ Tưởng phát hiện một số manh mối. Trước tiên, căn cứ tình hình hắn được biết, Phạm Duệ Hằng ở trên hội nghị công việc bí thư, tuy rằng không rõ ràng phản đối Ủy ban Kỷ luật tỉnh trực tiếp đệ trình Đồ Quân, nhưng lại rõ ràng lộ ra khuynh hướng lập trường việc lớn hóa nhỏ việc nhỏ hóa không, chỉ ra đảng và quốc gia bồi dưỡng một cán bộ không dễ, nếu đồng chí Đồ Quân chỉ là một lúc hồ đồ phạm sai lầm, đồng chí của Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng phải có nguyên tắc trị bệnh cứu người, mở một con đường sống, nhất là đối với một đồng chí nữ mà nói, càng phải thông cảm và khoan dung nhiều hơn
Thứ hai, Hạ Tưởng cũng từ trắc diện tìm hiểu được một số tin tức có ý vị sâu xa, Phạm Duệ Hằng sai khiến Phó bí thư Giản Xuân Thôn của Ủy ban Kỷ luật tỉnh chú ý chặt chẽ tiến triển vụ án của Đồ Quân – Cho dù vụ án Đồ Quân là vụ án quan trọng do Lý Ngôn Hoằng tự mình đốc thúc, nhưng Giản Xuân Thôn là người cũ của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tư cách cũ, nếu ông muốn hỏi đến, người thường cũng không ngăn được
Hạ Tưởng chỉ biết, lập trường của Phạm Duệ Hằng dường như hơi hướng về Đồ Quân
Ngồi trong văn phòng, Hạ Tưởng suy nghĩ trước sau một phen, lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Đồ Quân đi cùng mấy đồng chí của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, lên xe mà đi. Trong lòng hắn không có niềm vui thắng lợi, ngược lại rất bình tĩnh. Bởi vì hắn biết rất rõ, Đồ Quân chỉ là một chi tiết trong muôn vàn mạng lưới quan hệ của thành phố Lang, cho dù cô một đi không trở lại, cũng chẳng qua là mới tháo được một gút mắc, mà Đồ Quân chẳng qua là lính hầu mà thôi, thế lực và quan hệ lớn mạnh sau lưng cô mới lộ ra một góc băng sơn
Đuổi được một Đồ Quân, chẳng qua là bước đầu mở ra cục diện tại thành phố Lang của hắn, chỉ khiến hắn tạo được uy vọng trong bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố, đứng vững gót chân. Mà hắn ở thành phố Lang, đối mặt nghiêng kẹp của Cổ Hướng Quốc, đối mặt độc thủ của Nga Ni Trần, còn phải đi con đường rất dài
Hơn nữa Hạ Tưởng còn mơ hồ có một dự cảm, Ngả Thành Văn cũng không phải đơn giản như bề ngoài, y cũng có lòng dạ và tâm cơ, hơn nữa bây giờ tuy rằng y cùng hắn cùng một lập trường đối phó với Cổ Hướng Quốc lật đổ Đồ Quân, nhưng không có nghĩa là sau này chính là quan hệ hợp tác lâu dài
Bất cứ lúc nào cũng phải đề phòng Nga Ni Trần không biết khi nào đưa ra độc thủ, mới là chỗ bất an khiến người ta khó lòng phòng bị trong thành phố Lang. Nghĩ tới Nga Ni Trần, Hạ Tưởng không biết vì sao đột nhiên đã tới chỗ Phó Tiên Tiên cũng là chuyện lạ, Phó Tiên Tiên sao lại thành thật như vậy một chút cũng không làm phiền hắn? Xuất phát từ sự quan tâm, hắn lập tức gọi điện thoại cho Phó Tiên Tiên, lại báo là không liên lạc được
Vốn định gọi tới điện thoại phòng trong khách sạn của cô, đột nhiên, có điện thoại gọi tới
Thật đúng là nghĩ đến ai, người đó sẽ tới, Hạ Tưởng vừa nhìn là điện thoại của Tỉnh ủy, trong lòng căng thẳng, sau nghe nghe máy, quả nhiên truyền tới giọng nói quen thuộc của Phạm Duệ Hằng:
– Hạ Tưởng, gần đây rất ít gọi điện thoại cho tôi, có phải xa lạ với tôi hay không?
Đương nhiệm Chủ tịch tỉnh, tiếp theo đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy với giọng nói thoải mái nói chuyện với hắn, cảm nhận của Hạ Tưởng không phải được sủng ái mà lo sợ, mà là tỉnh táo nhận thức được, Phạm Duê Hằng là có việc tìm hắn. Nếu hắn không đoán sai, chắc chắn là chuyện của Đồ Quân, bởi vì từ khi hắn tới thành phố Lang, quan hệ giữa hắn và Phạm Duệ Hằng càng ngày càng giảm đi, hôm nay cũng là lần đầu tiên Phạm Duệ Hằng chủ động gọi điện thoại cho hắn
– Chủ tịch tỉnh Phạm, chào ngài.
Hạ Tưởng nhiệt tình mà cung kính đáp lại một câu
– Vừa tới thành phố Lang, nơi nơi bị động, không có mở ra cục diện, ngại báo cáo công tác với ngài. Tuy nhiên cũng liên liên lạc khá nhiều với Phạm Tranh, cũng hẹn với anh ta qua một thời gian cùng tới Bắc Kinh thăm Cốc lão!
Lời nói của Hạ Tưởng, lập tức khiến Phạm Duệ Hằng cảm nhận được cái gì, thật sự là một chàng thanh niên thông minh, dụng ý tránh nặng tìm nhẹ rất rõ ràng, chính là ám chỉ tình bạn giữa hắn và Phạm Tranh sẽ không thay đổi, sẽ không vì lập trường chính trị giống nhau hoặc khác nhau mà bị ảnh hưởng
Phạm Duệ Hằng hơi trầm ngâm, lập trường của ông cũng rất kiên định, không thể vì một chút ám chỉ của Hạ Tưởng mà dao động:
– Tôi tin với năng lực của cậu, sẽ dần dần mở ra cục diện tại thành phố Lang, nhưng, mở ra cục diện có rất nhiều cách thức, không nhất định phải đạp lên vai người khác mà đi lên…
Cũng nói đến đề tài chính, Hạ Tưởng trong lòng trầm xuống, hắn đã thiết nghĩ không ít áp lực đến từ phương diện Tỉnh ủy, nhưng không ngờ, áp lực lớn nhất lại từ Phạm Duệ Hằng.
– Đồng chí Đồ Quân có thể khác với lập trường của cậu, lại từng có xung đột trên lời nói, đều là vấn đề nhỏ trong công tác, cũng là hiện tượng bình thường. Cô ấy là một đồng chí nữ, đảng và quốc gia bồi dưỡng một cán bộ không dễ dàng, bồi dưỡng một cán bộ nữ càng không dễ, cho dù một cán bộ thường phạm chút sai lầm cũng không thể một gậy đánh chết, huống chi là nữ cán bộ? Hạ Tưởng, cậu phải đứng trên quan điểm đại cục nhiều hơn để quan sát vấn đề, đừng động một chút thì phải phá hỏng con đường của người ta
Giọng điệu của Phạm Duệ Hằng vừa nói thấm thía, vừa có chút nghiêm khắc
– Cách nhìn của cá nhân tôi, có chừng có mực, tốt nhất đừng do con người tạo ra đối lập và không khí khẩn trương, thành phố Lang hoàn toàn có thể đi tuyến đường hòa bình phát triển, không nhất định phải phân ra thắng thua
Lời nói của Phạm Duệ Hằng vừa là chỉ thị, vừa là ám chỉ. Về công mà nói, là khiến Hạ Tưởng lúc cần buông tay thì buông ta. Về tư mà nói, dường như lại xuất phát từ góc độ quan tâm và yêu mến, Hạ Tưởng càng biết rõ Phạm Duệ Hằng là ứng viên có một không hai đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, đắc tội ông coi như tạo cho bản thân một ngọn núi cao không thể nào vượt qua
Tuy nhiên, hắn ở thành phố Lang nện bước kiên định, bố cục lại vô cùng chặt chẽ, hơn nữa sự tình phát triển tới nay, sao có thể nói buông tay thì buông tay? Huống chi bây giờ Đồ Quân đã bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh mang đi, vận mệnh sau này của Đồ Quân, hắn cũng bất lực
Nếu không phải Đồ Quân tự làm tự chịu, hắn làm thế nào lật đổ được cô? Phạm Duệ Hằng mở miệng với hắn, kỳ thật còn tạo ra một áp lực, là khiến hắn từ nay về sau tại thành phố Lang, tốt nhất tay chân kiềm chế một chút, nếu không rất dễ dàng khiến cho Tỉnh ủy phản cảm.
Xác thực mà nói, chưa chắc là toàn thể ủy viên thường vụ Tỉnh ủy phản cảm, nhưng ít ra là Bí thư Tỉnh ủy phản cảm.
– Tình thế của thành phố Lang rất ác liệt, Chủ tịch tỉnh Phạm có điều không biết, cũng không phải tôi muốn làm sao thì làm, mà là có người khiến tôi làm thế nào, những gì bọn họ đã làm, có mâu thuẫn với nguyên tắc của tôi cũng không phải chỗ mấu chốt, mà là họ trái pháp luật loạn kỷ cương, làm xằng làm bậy
Hạ Tưởng đành phải lập lờ mà đáp lại nói, vừa không thể quá mạnh mẽ cứng rắn, lại không thể quá yếu đuối, mức độ không dễ nắm chắc
Phạm Duệ Hằng trầm mặc vài giây, lại nói:
– Sự kiện của Đồ Quân, không còn cách nào vãn hồi?
– Đồ Quân bị tình nghi lừa gạt 30 triệu tệ, tình tiết rất nghiêm trọng, bây giờ đã là vấn đề của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tôi đã không đếm xỉa đến. Chủ tịch tỉnh Phạm có thể tìm Chủ nhiệm Lý tìm hiểu một chút về vấn đề của Đồ Quân, nếu cán bộ như cô ta còn có thể giữ lại ở cơ quan đảng chính, sẽ khiến dân chúng mất đi lòng tin với Đảng uỷ và chính phủ
Phạm Duệ Hằng cuối cùng nói:
– Tôi nói đến thế, Hạ Tưởng, cậu cũng đừng trách tôi giọng điệu nghiêm khắc, tôi cũng vì tốt cho cậu, Phạm Tranh khó được có một bạn tốt, xưa nay nó luôn cảm thấy quan hệ mật thiết với cậu nhất… Tuy nhiên nếu có thể, cậu cũng có thể nói chuyện với Lý Ngôn Hoằng, tốt nhất khiến ông ta thích đáng mà nhượng bộ, Đồ Quân…có thể không bị đuổi tốt nhất không đuổi, bằng không, cậu ở thành phố Lang có khả năng sẽ gặp trở ngại lớn hơn
Phạm Duệ Hằng rốt cuộc là thể hiện thiện ý hay là tạo áp lực? Buông điện thoại, Hạ Tưởng tâm tư chìm nổi, ở trong phòng bước đi thong thả
Bình tĩnh mà xem xét, hắn đối với điện thoại của Phạm Duệ Hằng càng muốn coi như một cảnh báo, là muốn cảnh cáo hắn nếu như còn theo đuổi không bỏ đối với Đồ Quân, sẽ nghiêm trọng đến nổi không thể thu dọn hậu quả. Nhưng hắn cũng biết, bây giờ không phải vấn đề hắn muốn thu tay thì có thể thu tay, huống chi nói trắng ra, căn bản hắn cũng không nghĩ tới muốn thu tay
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |