Khi đi đến nơi thì Hạ Tưởng mới phát hiện ra là đi tới Kinh Tiên Cư, hắn không khỏi phải mỉm cười. Hắn hộ tống Hoa Nhài Vàng, Bạc cùng đi lên lầu thì thấy Nga Ni Trần đã đi xuống tận cầu thang để đón chào, thái độ vô cùng nhiệt tình, sau đó cùng Hạ Tưởng sánh vai đi vào phòng Vip nhất.
Lại nói đến căn phòng Vip này thì độ nổi tiếng của nó ở thành phố Lang rất lớn, Hạ Tưởng cũng từng được bảo quản chìa khóa của căn phòng này trong một đoạn thời gian nhưng cho đến hôm nay mới là lần đầu tiên được rảo bước đi vào trong phòng.
Gọi là phòng Vip nhất nhưng trên thực tế thì phía trong cũng trang hoàng rất bình thường, cái chính là phòng hơi lớn một chút, đồ đạc trong phòng được bố trí tinh xảo, nhã nhặn, còn ngoài ra đúng thực không thấy có thêm vẻ gì nổi bật.
Vào tới trong phòng thì Hoa Nhài Vàng, Bạc mới cởi cái áo khoác ra, lộ ra thân thể bên trong đúng thật là rất mê người. Nếu hai người này đứng chung một chỗ, với hai cái eo nhỏ gần như giống nhau và hai bộ ngực hoàn mỹ thì chắc chắn sẽ làm cho mọi cánh đàn ông miên man bất định. Nếu hai người đều trần như nhộng thì đúng thật cảnh tượng mê ly này không sao tả xiết.
Ánh mắt của Hạ Tưởng cũng không dừng lại quá nhiều trên người của hai cô gái, hắn đến dự tiệc là đã biết buổi tiệc này không phải tốt lành gì. Nếu hôm nay không phải là Nga Ni Trần ngả bài ra với hắn thì chính là việc đưa điều kiện ra để trao đổi, bởi vì tình huống hiện tại thì Cục Công an thành phố đã được hắn khống chế một cách chặt chẽ trong tay, trong tình hình Lộ Hồng Chiêm còn chưa trở về thì lực ảnh hưởng của Cổ Hướng Quốc đối với Cục Công an thành phố còn xa mới bằng Hạ Tưởng.
Thậm chí ngay cả Ngả Thành Văn cũng không bằng, Hạ Tưởng trải qua các mưu tính tỉ mỉ và vận dụng một loạt các thủ đoạn thì trên cơ bản xem như đã nắm giữ được một nửa lực lượng của Cục Công an thành phố. Hiện tại, Cục Công an thành phố ở mặt ngoài là có Biểu Lý chủ trì toàn diện các công tác, nhưng trong thực tế thì Anh Thành và Lịch Phi đang phụ trách các hành động chỉnh đốn bên trong của Cục Công an, gần như chẳng khác nào đã tiến hành một lần sàng lọc lực lượng trung tầng, hễ là thân tín của Lộ Hồng Chiêm thì xem như là được điều đến các nơi xa xôi, hoặc để đó không dùng. Hễ là người mà Lộ Hồng Chiêm áp chế, người này lại có tài năng và năng lực chân chính thì sẽ trở thành người trong lực lượng trung tâm. Toàn bộ các vị trí được cạnh tranh, thực hiện chế độ đào thải nhau, hơn nữa còn định ra một loạt các điều lệ, các chế độ rất công chính và đầy đủ, đảm bảo phát huy tính tích cực trong quảng đại các cán bộ cảnh sát.
Cũng có thể nói việc thực thi việc cạnh tranh trong các vị trí đã hình thành nên lực lượng trung kiên, hoàn toàn nghe lệnh của Vu Anh Thành và Lịch Phi.
Một loạt các hành động này đã làm xúc động đến thần kinh của Cổ Hướng Quốc, nhưng Cổ Hướng Quốc cũng phải vô kế khả thi. Bởi vì Hạ Tưởng chọn thời cơ để thực thi các vấn đề này rất chuẩn, lý do rất đầy đủ, trong điều kiện Lộ Hồng Chiêm đang bị Sở Công an tỉnh điều lên thẩm vấn, Long Khổng lại trợ giúp Mặt sẹo bỏ chạy, hơn nữa ở trong bệnh viện của Cục Công an thành phố lại xảy ra việc Tứ Tiểu Long bắt cóc cảnh sát thì hình tượng của Cục Công an thành phố Lang đã rớt xuống tận đáy, khí thế của công an, cảnh sát cũng tụt xuống mức thấp nhất. Chẳng những Thành ủy bất mãn mà nghe nói nhân dân trong thành phố đối với hệ thống công an đều cho rằng vô năng, hủ bại, có nhiều câu oán hận. Do đó, Cổ Hướng Quốc cũng chỉ có thể để mặc luồng thủy triều, nén giận lại mà thôi.
Cổ Hướng Quốc thì có thể nén giận nhưng Nga Ni Trần lại không thể để Hạ Tưởng tùy ý phát triển an toàn, một tay che trời ở Cục Công an thành phố được. Nhất là khi y nghe được Trần Đại Đầu có khả năng gặp cảnh tra tấn bức cung, vì vậy rốt cuộc y đứng ngồi không yên. Hiện tại thì lực ảnh hưởng của y đối với Cục Công an thành phố là thấp nhất từ xưa tới nay, Lộ Hồng Chiêm không ở đây thì gần như chẳng khác nào y không có chút tiếng nói nào cả. Nếu ngay cả người anh của mình mà y cũng không bảo vệ được, không cần nói tới việc Trần Đại Đầu bị cảnh sát tra tấn bức cung, mà chỉ cần bị một cái bạt tai thì cũng tương đương với việc đánh vào mặt của y vậy.
Bởi vậy, tất yếu y phải có một cuộc đối mặt với Hạ Tưởng để luận đàm một lần.
Tổng cộng gồm bốn người, Hạ Tưởng và Nga Ni Trần mặt đối mặt, Hoa Nhài Vàng và Bạc đối mặt nhau. Bởi vì hệ thống sưởi trong phòng Vip được mở hơi mạnh nên cả hai mỹ nhân này đều hơi đổ mồ hôi, chóp mũi đã lấm tấm một lớp mồ hôi trong suốt, đồng thời lại có một mùi hương tự nhiên của cơ thể tỏa ra, thấm vào ruột gan người khác. Điều này cũng khiến Hạ Tưởng phải âm thầm cảm thán, đúng là báu vật trời sinh, quả thật không biết có được bao nhiêu người đàn ông có thể ngăn được sức hấp dẫn của hai cô gái này, đến ngay cả hắn cũng có lúc bị vẻ diễm lệ và mùi thơm cơ thể của các cô quyến rũ, không khỏi có những luồng suy nghĩ không đứng đắn.
Đàn ông, muốn hoàn toàn ngăn cản sức hấp dẫn của phụ nữ thì đúng thật phải có định lực thật mạnh.
Đồ ăn, đồ uống được đưa lên, Nga Ni Trần nâng chén kính Hạ Tưởng.
– Phó thị trưởng Hạ, thật ra giữa chúng ta tồn tại rất nhiều việc hiểu lầm. Có một số việc tôi nghĩ là phải gặp mặt trực tiếp để giải thích thì mới được.
Dường như Nga Ni Trần cũng có vài phần thành tâm mà giải thích, không ngoài việc là lúc Hạ Tưởng mới đến thành phố Lang thì xung đột với Lang Lão Tặc, sau đó lại là Tứ Tiểu Long có sự uy hiếp với người thân của hắn, cùng với sự kiện Mặt sẹo bắt cóc con tin, cứ như vậy, ở trong miệng Nga Ni Trần thì toàn bộ biến thành những việc rất trùng hợp và rất khôi hài, không hề có việc nào là có người cố ý sai khiến để nhằm vào Hạ Tưởng.
Không thừa nhận cũng không được, quả thật diễn xuất của Nga Ni Trần cũng rất tốt, vẻ mặt chân thành, giọng điệu đau lòng, thiếu chút nữa thì ngay cả Hạ Tưởng cũng phải tin vào vài phần. Nếu không phải bây giờ tình thế bắt buộc thì Nga Ni Trần sẽ cúi đầu chịu nhường hắn một bước sao? Nói trắng ra là bởi vì Lộ Hồng Chiêm không có mặt tại Cục Công an thành phố, mà lúc Hạ Tưởng bắt được Mặt sẹo cũng là lúc bắt được Trần Đại Đầu.
Lời nói của Nga Ni Trần còn chưa dứt thì Hạ Tưởng cũng đã rõ ràng được ý định của Nga Ni Trần đó chính là đề nghị hắn giơ cao đánh khẽ, cho Trần Đại Đầu một con đường sống thì cũng tốt cho việc ngày sau khi gặp lại mặt nhau.
– Bác cả là người tốt, cả đời trung thực, lá gan cũng rất nhỏ, chỉ là thích uống rượu, trong lúc uống rượu thì người không được tỉnh táo, trong lúc mơ hồ đã phạm sai lầm. Tôi đoán chừng có lẽ bác ấy cũng vì uống nhiều rượu nên đã đi vào nhầm cửa.
Hoa Nhài Vàng nheo mắt giả bộ một bộ dáng thật đáng thương.
– Phó thị trưởng Hạ, anh là người tốt, bác cả tôi bị bệnh cao huyết áp, bệnh tim, thần kinh không được tốt, lại nhiều tuổi rồi, không thể chịu được những sức ép. Anh xem có thể có biện pháp nào khai ân cho bác ấy, phóng thích bác ấy ra?
Hạ Tưởng cũng nói rất vui vẻ:
– Vấn đề Trần Đại Đầu còn chưa thẩm vấn rõ ràng, chỉ có những người sau khi tuyên án bị tù thì mới có từ phóng thích. Tiểu Mạt, ý của cô nói là quả thật bác cả của cô có vấn đề?
Hoa Nhài Vàng có chút hơi nóng nảy:
– Không phải, là tôi nói bậy… Phó thị trưởng Hạ, đây là anh ức hiếp người, em không để ý tới anh nữa.
Hạ Tưởng cười ha hả, không để ý tới viên đạn bọc đường của Hoa Nhài Vàng, chuyển hướng sang Nga Ni Trần rồi nói:
– Chủ tịch Trần, ông nói khiến tôi rất khó xử. Tôi chỉ là một Phó thị trưởng thường trực, không được quản lý mảng hệ thống chính trị pháp luật, mà cũng không được phân công Cục Công an thành phố.
Nga Ni Trần thầm nghĩ, hiện tại thì ai chẳng biết Phó thị trưởng Hạ nhà mày là người có lực ảnh hưởng nhất tới Cục Công an thành phố, ngay cả đường đường là Bí thư Thành ủy cũng không được bằng mày, vậy mà cứ giả bộ. Tuy nhiên, ngoài miệng thì y nói khá khách khí:
– Nếu Phó thị trưởng Hạ đồng ý nể tình cho tôi thì ở tiểu khu Trác Việt có một căn phòng 150 m2, một chiếc ô tô trị giá 500 ngàn tệ, cộng thêm với 2 triệu tệ làm kinh phí để tài trợ cho việc này.
Bút tích không nhỏ, vì Trần Đại Đầu mà một Nga Ni Trần từng hô mưa gọi gió ở thành phố Lang cũng không thể không sử dụng chiêu bài tiền bạc. Trước khác, nay khác, nếu là trước kia, chỉ sợ y nói một câu thì Cục Công an thành phố sẽ ngoan ngoãn phải thả người.
Lần này là lần đầu tiên Nga Ni Trần và Hạ Tưởng mặt đối mặt nói chuyện, lại là vì sự tình của Trần Đại Đầu, điều này cũng khiến Hạ Tưởng hơi có chút cảm thán. Trần Đại Đầu không chỉ là anh trai của Nga Ni Trần mà cũng là người chồng được pháp luật công nhận của Dương Bối. Xem xét một cách cẩn thận thì đúng là hắn không có chút ân oán riêng tư nào với Trần Đại Đầu, trong lòng cũng không có chút ý tưởng nào muốn dồn Trần Đại Đầu vào chỗ chết, hơn nữa cũng không hề hỏi đến việc thẩm vấn của Trần Đại Đầu, hoàn toàn là thái độ khoanh tay đứng nhìn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |