Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sinh viên » Phần 77

Sinh viên


Update Phần 127

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 77

Phương dặn dò nhân viên bên khách sạn Hàng Châu cho Mỹ Hoa một căn phòng để nàng có thể sinh hoạt gần Thùy Dung.

Hoàn thành hợp đồng với Mỹ Hoa, cho nàng ký hợp đồng với công ty Xuyên Á để có thể hưởng một số quyền lợi của công ty. Với số tiền lương khủng của Mỹ Hoa ngay lập tức làm chú Định phải hoài nghi về việc Phương đang làm gì.

Sau khi giải thích rõ về công việc của Mỹ Hoa thì chú Định mới đồng ý cho Phương cùng Mỹ Hoa ký kết hợp đồng. Với mức lương năm mươi triệu một tháng, kèm vô số khoản chi khác thì mức lương của nàng lên đến gần một trăm triệu cho một tháng làm việc.

Nhưng Phương cũng không để Mỹ Hoa có thể ăn không ngồi rồi hưởng lương, nó bắt buộc nàng phải kê khai tóm tắt công việc trong một ngày, bên cạnh đó cũng phải giúp đỡ công ty trong việc mở rộng các hoạt động kinh doanh. Sau một tháng nếu nàng làm việc có hiệu quả thì mới chính thức nhận mức lương đó.

Mỹ Hoa đối với mức lương khủng mà Phương chấp nhận chi trả cho nàng thì thêm vài công việc cũng không đáng là bao. Công việc đối với nàng khó khăn nhất đó chính là theo dõi các hoạt động của Thùy Dung thì Mỹ Hoa vô cùng tự tin rồi. Bằng vào vô số mối quan hệ mà nàng đang có được thì không một tin tức nào mà nàng không thể nắm được cả.

Phải nói chỉ cần chi tiền ra là nàng có thể thoải mái nằm ở nhà mà lười biếng, có người sẵn sàng làm việc thay nàng.

Còn việc thử thách một tháng đối với nàng không quá quan trọng, bởi vì trước đó Phương đã chuyển cho nàng tận ba trăm triệu. Số tiền đó đủ để nàng sung sướng trong một thời gian ngắn sắp tới.

Điều mà Mỹ Hoa mong muốn ngay bây giờ đó chính là chạy thẳng ra cửa hàng xe rồi mua cho mình một con xe yêu thích còn những chuyện khác tính sau. Chỉ tiếc hiện tại cô không ở trên kia, nếu không đã chạy đi thực hiện mơ ước của mình rồi.

Phương quay về khách sạn thì hay tin Thùy Dung và trợ lý đã đi đâu đó rồi, nó đảo sang nhà hàng một vòng rồi về căn hộ để nghỉ ngơi.

“Hôm nay anh có rảnh không?”

“Đương nhiên là rảnh rồi.”

“Vậy… Hôm nay sang dạy em điêu khắc đi.”

“Dạy là phải có phí đấy nhé.”

“Hừ… Rồi có dạy hay không thì nói một lời nào?”

“Được được… Không thành vấn đề.”

“Phải như vậy chứ… Haha… Em đang ở nhà, anh mau sang nhà em đi.”

“Được. Đợi anh một lát.”

Sáng sớm vừa mở mắt chưa được bao lâu thì Minh Nguyệt đã gọi điện cho nó. Nhớ mấy ngày trước gặp nhau nó hứa sẽ chỉ nàng cách điêu khắc trên ngọc, không ngờ nàng lại hào hứng tới như vậy. Chỉ mới có mấy ngày thôi mà đã gọi sang cho bằng được.

“Cũng thật là…” Phương khẽ cười bất đắc dĩ, ai bảo nó khoe khoang việc nó biết điêu khắc làm chi.

Ai rủ chứ Minh Nguyệt triệu hồi là nó chắc chắn phải đi, với cái tính đa nghi của nàng thì không biết sẽ suy diễn ra tới cái thứ gì nữa.

Dọn dẹp xong hết công việc thế là nó lên xe chạy sang nhà nàng. Chắc chắn hôm nay nó sẽ phải nấu cơm nên nó quẹo sang chợ mua đồ ăn sẵn luôn.

“Ting Tong”

“Đến rồi à? Sao lại nhanh thế?”

Nghe tiếng chuông cửa thì nàng nhanh chóng bước ra, nhưng nhìn cái dáng vẻ kia thì liền biết nàng vẫn còn đang mơ ngủ.

“Giờ này mà vẫn còn ngủ?” Phương lại khẽ nói, lần đầu tiên thấy nàng trong bộ dạng này làm nó hơi mắc cười.

“Kệ người ta.” Minh Nguyệt khẽ hờn dỗi một câu, sau đó mở cửa cho nó vào thì nàng nhanh chóng nhảy chân sáo vào trong phòng sửa soạn lại trang phục.

Phương nhẹ cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn nàng nhảy nhót vào trong nhà. Lần nào trông thấy dáng vẻ đầy năng lượng của Minh Nguyệt cũng làm nó cảm thấy yêu đời hơn.

Nay dường như cô Hiền mẹ Minh Nguyệt không có ở nhà, chắc sáng sớm liền đi sang công ty xử lý chuyện. Nó cũng nghe nói trong tuần này hai mẹ con nàng lên thành phố phía trên tìm mặt bằng mở cửa hàng chi nhánh.

Hôm nay chắc chắn là một ngày hiếm hoi mà Minh Nguyệt được thoải mái nằm ở nhà ngủ nướng như thế này.

Tự nhiên như người nhà, Phương dọn đồ vào bếp xong lại ra phòng khách ngồi xem ti vi đợi Minh Nguyệt sửa soạn. Nó đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đợi nàng trong vòng vài giờ đồng hồ, bởi lẽ nó biết rõ mỗi lần con gái sửa soạn ít nhiều cũng trên dưới một giờ.

Trong thời gian rảnh rỗi nó bật lên mạng xã hội lướt xem hôm nay có gì mới hay không. Vừa kéo xuống không xa thì gương mặt Mỹ Hoa hiện lên kèm theo đó là một chiếc đồng hồ khá sang trọng nằm gọn gàng trên cổ tay nàng với dòng caption: “Tự thưởng cho bản thân sau những ngày làm việc vất vả.”

Phương cảm thấy như có gì đó vừa bay ngang đầu mình, chắc mấy hôm nay đi mua sắm hơi vất vả rồi.

Vừa có tiền liền đi mua sắm tiêu xài, nhưng mà đổi lại thì Mỹ Hoa làm việc cũng khá hiệu quả. Sau khi hỏi thăm thì lý do nàng đưa ra là không phải là nàng tự ý tiêu xài mà là do Thùy Dung vào trung tâm thương mại, nàng đi theo nên sẵn tiện mua mà thôi.

Một lý do chính đáng mà nó không thể nào bàn cãi được, chỉ là sẵn tiện mà thôi. Thấy nàng tùy tiện vậy nên nó cũng không bình luận gì nữa. Chỉ cần nàng hoàn thành xong nhiệm vụ là được.

“Cạch”

“Ồ xong rồi à?”

Nghe âm thanh mở cửa, nó ngay lập tức quay sang căn phòng của nàng. Một bóng dáng mỹ nhân xuất hiện trước tầm mắt làm đôi mắt nó sáng rỡ.

“Sao thế?” Thấy ánh mắt thất thần của Phương, Minh Nguyệt vừa không một chút ngại ngùng mà còn cảm thấy tự hào và sung sướng trong lòng.

“Sao em lại có thể đẹp như vậy?” Phương cười nhẹ rồi đặt một câu hỏi.

“Ba hoa… Cái miệng ngọt ngào này không biết sẽ làm chết bao nhiêu cô nữa đây.” Minh Nguyệt nhoẻn miệng cười khẽ trách móc khẽ bước lại gần rồi dí ngón tay lên trán nó rồi lại nói: “Có trời mới biết cái miệng của anh sẽ gây bao nhiêu họa nữa.”

Nghe câu nói của Minh Nguyệt làm nó bỗng nhiên bừng tỉnh, một cảm giác giống như bị bắt ghen làm nó rùng cả mình. Minh Nguyệt tui thấy bên ngoài không quan tâm gì mấy nhưng mà rõ ràng nàng dễ dàng âm thầm đoán ra được chàng trai của mình có rất nhiều thứ đang che giấu.

“Hôm nay em thật sự xinh đẹp hơn nha. Có bí quyết gì không đây?” Phương lại đổi chủ đề, nếu nói tiếp nó sợ nó lỡ miệng vì mấy câu hỏi vu vơ của nàng.

“Không phải là do cái loại kem mà anh tặng cho em hay sao? Quả thật dùng nó đúng là mê mà, thấy đẹp hơn nhiều đúng không?” Minh Nguyệt lại thay đổi chủ đề theo Phương, nàng tựa vào ghế rồi hào hứng hỏi nó.

Đến cả nàng còn cảm thấy thay đổi mạnh sau khi sử dụng nữa là, sau nàng có thể không cần dùng đến một loại kem nào nữa hết. Minh Nguyệt tự tin rằng nếu loại kem này được đưa ra thị trường chắc chắn tạo nên tiếng vang lớn trong thời gian ngắn.

“Đúng vậy. Da mặt sáng hơn, đàn hồi hơn nữa nè.” Phương không nhịn được sờ thử tay lên má nàng, khẽ véo nhẹ vài cái, cảm giác đàn hồi vô cùng làm nó thích thú.

“Bỏ cái tay ra nào…” Minh Nguyệt trừng mắt, rõ ràng là lợi dụng thời cơ xoa nắn má của nàng.

“Hahahaha… Đàn hồi lắm…” Phương cười lớn, không một chút giả dối mà khen ngợi, nó vẫn còn lưu luyến làn da mịn màng của nàng.

Đùa giỡn một hồi thì cũng tới giờ cơm mà việc chính vẫn chưa làm được một chút nào, thế là nó đành xách mông đi nấu một bữa cơm rồi vào việc chính.

Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://truyensextv.cc/sinh-vien/

Nằm ngoài ngoại ô thành phố, một căn nhà mái ngói được xây dựng theo hơi hướng cổ xưa ở giữa một khu vườn khá rộng lớn.

Không cần suy nghĩ cũng có thể đoán được đây chính là căn nhà của một đại gia nào đó xây dựng lên.

Bên trong căn nhà đó, một ông lão đang nằm trên chiếc võng tre ngoài hiên, đôi mắt đang hờ hững nhìn lên bầu trời đang trôi qua kia.

“Ông nội… Uống một chút thuốc đi…”

Âm thanh ngọt ngào vang lên từ trong nhà, một cô gái với gương mặt thanh tú bước ra phía trước kèm theo đó là chén thuốc đang còn bốc khói nằm trên tay nàng.

“Ừm… Để ở ghế đi.” Ông lão mệt mỏi gật nhẹ đầu, ánh mắt lưu chuyển mang một chút muộn phiền giấu đi, nhìn về đứa cháu gái rồi khẽ cười: “Cũng không ngờ lần này về lại ngay lúc ông bệnh. Không thể đi chơi cùng con.”

“Ông phải tịnh dưỡng cho mau khỏe chứ. Ông hứa rằng sẽ đợi tới ngày con lấy chồng mà.” Cô gái đôi mắt long lanh, nàng biết rõ bệnh tình của ông ngoại đang tới hồi kết. Nhưng không đánh mất hy vọng, trong tâm trí nàng vẫn còn rất yêu thương ông nội mình, vẫn còn muốn được ở bên ông.

“Hahaha… Ông vẫn còn rất tốt… Vẫn còn muốn được uống rượu mừng mà…” ông lão vẫn cố gắng tươi cười, nói ra những lời tốt đẹp. Bởi lẽ chỉ có mỗi một đứa cháu gái này, mong ước của cũng là chứng kiến ngày nó lên xe hoa.

“Nhất định sẽ tìm được chỗ chữa bệnh cho ông mà… Ông phải cố gắng tin tưởng con…” Cô nàng tiếp tục an ủi ông nội mình mặc dù biết rõ sẽ không có kết quả tốt.

“Được được… Nhất định vậy đi.” Ông lão lại cười rồi gật đầu, không phủ nhận quyết tâm của cháu gái mình.

“Ting. Kỹ năng điêu khắc được nâng lên cấp 2.”

“Chúc mừng bạn nhận được gói quà ngẫu nhiên trị giá 10 tỷ, 1 lượt đổi quà ngẫu nhiên từ cửa hàng.”

Đang dạy Minh Nguyệt điêu khắc trên ngọc, chợt âm thanh hệ thống vang lên làm nó giật mình.

“Xem ra cách nhanh nhất để tăng cấp đó chính là dạy người khác.” Phương tự nhủ bản thân như vậy, định vào xem hai phần quà mà hệ thống tặng cho nó thì Minh Nguyệt lúc này gọi nó.

“Sao… Như thế này đã đạt chưa?” Minh Nguyệt nhìn viên ngọc sau khi được nàng điêu khắc lên, ánh mắt hào hứng nhìn về Phương.

“Hmmmm… Xem như tạm được đi.” Phương đưa mắt nhìn, sau đó đánh giá.

Nhưng cũng phải nói rằng Minh Nguyệt rất có năng khiếu làm những việc này, từ việc phác thảo định hình tới việc tạo các chi tiết nàng đều làm một cách trơn tru. Chắc hẳn Minh Nguyệt đã tốn không ít thời gian nghiên cứu mới có thể thực hiện các công việc này thành thạo tới như vậy.

“Như vậy mà mới tạm được? Đúng là khi dễ người ta mà.” Minh Nguyệt phụng phịu hờn dỗi.

“Thôi được rồi. Vậy để anh làm mẫu cho xem một lần nhé.” Phương khẽ cười, muốn nàng tâm phục khẩu phục chỉ có cách là làm cho nàng xem mà thôi.

“Được. Để xem anh tài nghệ ra sao. Hừ…” Minh Nguyệt khoanh tay trước ngực, giả bộ giận dỗi. Nàng cũng rất muốn biết xem Phương đã đạt tới trình độ như thế nào rồi.

“Được.” Phương xắn tay áo, ngồi vào vị trí bàn cửa Minh Nguyệt vừa ngồi, sự ấm nóng trên ghế còn đọng lại tạo cho nó cảm giác hưng hấn.

Cầm lên một mảnh ngọc vụng, sau quá trình điêu khắc thì có vô số mảnh ngọc được cắt ra và loại vào ngọc vụng. Nhưng bởi vì giá cả khá đắt đỏ nên người ta lưu lại để sau còn có thể chế tác những thứ khác.

Đối với một số người thì đây chỉ có thể làm những hạt châu nhỏ làm vòng tay hay vòng cổ mà thôi. Bởi vì kích thước quá nhỏ nên khó mà điêu khắc lên đó hoàn chỉnh được.

Nhưng đối với Phương lại là một chuyện khác, bởi vì kỹ năng đã tăng cấp nên cái nhìn của nó hoàn toàn khác xa với những người thợ bên ngoài. Một mảnh ngọc không thể tạo tác phẩm thì hai hay ba mảnh ngọc thì lại khác.

Nó nhanh chóng chọn ra ba mảnh ngọc đặt trước mặt, trong đầu nó lưu chuyển những ý tưởng.

“Quyết định vậy đi.”

Sau khi đã định ra được ý tưởng, nó bắt đầu lao vào quá trình thực hiện.

Từng động tác tỉ mỉ đến từng chi tiết, đôi mắt chăm chú tập trung vào vật trước mặt làm khung cảnh xung quanh trở nên không còn ý nghĩ gì.

Thời gian bắt đầu trôi qua, ánh mắt nó vẫn một mực nằm trên mảnh ngọc kia, tập trung một cách cao độ.

“Làm sao có thể như vậy?” Minh Nguyệt ngồi kế bên chợt nhận ra điều bất thường, Phương lúc này đang rơi vào một trạng thái khác.

Trên người Phương lúc này tỏa ra một sự cuốn hút đến lạ thường, bởi lẽ sự tập trung đó làm toát lên vẻ đẹp của một con người.

Nhìn Phương chăm chú thao tác, Minh Nguyệt trái tim bỗng dưng đập mạnh, nàng bị nó cuốn hút đến như muốn lao vào chiếm lấy.

Vội lắc đầu xua đi tư tưởng kia, nàng tự trấn an bản thân mình. Trong giây phút đó Minh Nguyệt sợ rằng mình sẽ dễ dàng bị sa ngã bởi sự cuốn hút kia.

Đồng hồ lại bắt đầu trôi, âm thanh chiếc máy khắc lúc này mới ngưng lại.

“Phù… Xong rồi…” Phương thở ra một hơi, đúng là sau khi kỹ năng được nâng cấp thì nó cảm thấy bản thân có sự thay đổi hơn.

“Em… Sao vậy?”

Chợt nó quay sang bắt gặp ngay ánh mắt Minh Nguyệt đang nhìn nó, trong ánh mắt kia có muôn vàn sự ngưỡng mộ kèm theo đó một sự nhu tình làm nó chợt lạnh sống lưng.

“Ơ… Xong rồi à?” Minh Nguyệt chợt giật mình, nàng vẫn đang say mê ngắm nhìn chợt làm nàng mất đi nhận thức một lần nữa, phải bị Phương nhắc nhở thì mới nhận ra.

“Xong rồi…” Phương cảm thấy điều bất thường từ Minh Nguyệt, nó thấy được sự bối rối trong mắt nàng.

“Sao lại là ba mảnh ngọc?” Minh Nguyệt nhanh chóng chuyển ánh mắt sang bàn, nàng thấy ba mảnh ngọc nằm gọn gàng trên bàn liền thắc mắc.

“Ba mảnh thì có sao? Xem này…” Phương cười nhẹ, nó lúc này mới bắt đầu thể hiện.

Ba mảnh ngọc tựa như rời rã nằm tách biệt với nhau, nhưng bằng một động tác nhẹ của nó thì ba mảnh ngọc được gắn lại không chút dấu vết nào.

“Ồ… Sao lại có thể được…” Minh Nguyệt ánh mắt sáng rực, miệng không ngừng cảm thán.

Nhận tác phẩm vào tay, nàng cố gắng tìm ra các dấu vết nhưng không thể nào tìm ra được. Một sự hoàn hảo đến lạ thường.

“Sao lại không thể được? Trình độ của anh nằm ở mức thượng thừa rồi. Hahaha…” Phương không ngại mà tự khen bản thân một câu.

“Hừ… lại giỏi khoe khoang…” Minh Nguyệt đánh ánh mắt ghen tị về phía nó một cái, sau đó vô cùng yêu thích nhìn tác phẩm nằm gọn trong tay nàng.

“Phải như vậy mới xứng đáng chứ…” Phương lại vu vơ nói.

“Hừ… Ba boa?” Minh Nguyệt lại hừ nhẹ, không tiếp tục hỏi nó mà lại ngồi xuống ngắm nhìn tác phẩm kia.

Một nhành hoa được chạm khắc vô cùng tinh tế, nhỏ vừa bằng một ngón tay nhưng lại rất sống động. Nhưng Minh Nguyệt cảm thấy nó vẫn thiếu một thứ gì đó.

“Phải được gắn trên tóc em mới có thể nhân lên vẻ đẹp của nó.” Phương thì thầm, nó nhận ra Minh Nguyệt đang có thắc mắc gì liền nhanh chóng trả lời.

Minh Nguyệt cảm thấy trong lòng rung động vô cùng, sau khi biết ý đồ của Phương đó chính là làm món đồ này cho nàng thì càng vui hơn nữa, một dòng nước ấm chảy dọc cơ thể làm nàng sung sướng vô cùng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Tình trạng Update Phần 127
Ngày cập nhật 07/05/2024 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quán nét đáng nhớ - Tác giả Huyền Vú Xệ
Ngày qua ngày, tôi vẫn suy nghĩ cách để tiếp cận con bé. Cuối cùng tôi cũng nghĩ ra một cách. Thay vì cứ quanh quẩn ở quan net, tôi bắt đầu tìm hiểu đến lớp con bé học. Mất khá nhiều thời gian để hỏi thăm, cuối cùng tôi cũng tìm ra nhóm bạn con bé chơi thân. Nhóm này có 3 đứa con gái chơi với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Chuyện quán Net - Tác giả TSS
Sau khi ăn trưa trở về nhà, tôi chào bố rồi lên phòng và chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, quên luôn việc mình mới đi đo áo dài về. Ngọn lửa háo hức trong tôi có lẽ chỉ rực lên trong phút chốc, rồi vụt tắt như ánh chiều tà. Tôi cười thầm trong lòng, chắc mình phải sửa cái tính trẻ con này lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Em đã có chồng chưa?
Đoạn kết Bến xe miền Đông, Ngày….tháng….năm… Thoáng có khuôn mặt quen quen bên cạnh Xin lỗi, Em có phải tên Phượng không? Có người ngoái nhìn, rồi tìm trong ký ức Em Phượng đây, Anh Phong phải không? Dạo này anh khác quá. Uhm. Mập lên nhiều rồi.Em giờ thế nào? Hihi…Em ổn. Giới thiệu anh đây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân