Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sinh viên » Phần 81

Sinh viên


Update Phần 127

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 81

Công ty Xuyên Á các nàng đương nhiên biết, đó chính là công tỷ chủ quản của các nàng thì làm sao mà không biết được.

Các nàng cũng phong phanh biết được công ty Xuyên Á chuyên giao dịch đầu tư trong ngành chứng khoán. Còn biết nhiều hơn thì các nàng cũng lắc đầu chịu thua.

Bởi lẽ đến các những thành viên trong ban huấn luyện vẫn còn đang thắc mắc thì làm sao các nàng biết được cơ chứ.

Hơn nữa là công ty nọ còn bí ẩn hơn các nàng hiểu biết nhiều lần. Có người còn tìm hiểu về việc công ty thành lập vào ngày nào. Lần đó ai ai cũng nhao nhao lên vì theo như công bố thì công ty chỉ thành lập gần đây mà thôi, tuổi đời còn tính bằng tháng.

Vậy mà còn dám bỏ nhiều vốn liếng ra để mời ban huấn luyện về cho các nàng. Trong những ngày đầu ai cũng hoang mang một trận.

Cũng nhờ Kiều Thu và ông Khải đã đứng ra trấn an các nàng một phen để các nàng có thể yên tâm tập luyện.

Liên tục có những ánh mắt dò xét hướng về phía Kiều Thu, rõ ràng là cô nàng biết tường tận nhất thì lại giấu các nàng. Người kế bên nàng còn đang âu yếm kia lại chính là ông chủ của Xuyên Á.

Ngay lập tức tất cả liên tưởng lại một hồi, công ty Xuyên Á muốn đầu tư cho các nàng. Bây giờ lại xuất hiện ông chủ đang ngồi kế Kiều Thu. Rõ ràng mọi chuyện đã rành rành trước mặt rồi.

Nhiều suy nghĩ quái dị lại xuất hiện trong não các nàng, một số nàng tỏ ra vô cùng hâm mộ đối với Phương. Một người trẻ tuổi lại có tiền đồ như vậy không dễ mà xuất hiện trước mặt các nàng như bây giờ.

Hơn nữa khi nàng còn thoải mái chơi đùa với các nàng một phen, làm các nàng còn không tin rằng Phương hiện đang là ông chủ cơ đấy.

Chỉ có vài người đang suy nghĩ rằng không biết Phương ý đồ muốn cưa đổ Kiều Thu hay gì mà lại xuất ra vốn mạnh như thế.

Rõ ràng chỉ nơi tập luyện của các nàng thôi mà đã tốn một con số khá lớn, ban huấn luyện cũng không phải uống nước thay cơm và làm miễn phí. Tất cả những thứ này đều phải xuất ra bằng tiền.

Các nàng làm sao có thể không suy nghĩ được, chỉ cần động não một tí là biết Phương rõ ràng có ý đồ gì đó.

“Không giấu mọi người nữa. Mục tiêu của anh ta một phần đó là muốn công ty tạo ra tiếng vang. Bên cạnh đó còn muốn bọn mình thực hiện ước mơ mà thôi.” Kiều Thu không thể giấu được nữa, nàng lại nói.

“Ngoài chuyện đó ra thì không phải là vì Kiều Thu của chúng ta hay sao.” Một người che miệng khẽ cười nói.

“Tất cả chỉ là lý do mà thôi.”

“Xem nào… Ông chủ vì cô gái trẻ mà phải thuê hẳn một khu luyện tập để vì đam mê của cô gái trẻ… Thật…”

Các nàng đến bây giờ vẫn còn chưa chấp nhận được bí mật lớn này, lại nhìn về Kiều Thu và liên tục trêu chọc nàng.

Một hồi oanh oanh yến yến thì cũng tới giờ cho các nàng tiếp tục luyện tập. Nó không làm phiền các nàng nữa, sau khi chào tạm biệt các nàng thì Phương quay trở ra.

Thời gian từ đây tới cuộc thi kia cũng không phải là dài, các nàng phải gấp rút luyện tập thì mới có thể đạt yêu cầu.

Nó quay sang làm quen với ban huấn luyện một phen, ông Khải giới thiệu cho Phương biết từng người. Trong số mấy người trong đó thì có hai người đã từng công tác chung với ông Khải từ khi xưa.

Được tiếp tục thực hiện đam mê làm bọn họ vô cùng hứng khởi, thậm chí luôn miệng hứa hẹn sẽ mang lại thành tích cao với tâm thế tự tin vô cùng.

Một phần là do họ nhận thấy được những tố chất của các nàng có thể trở thành vận động viên chuyên nghiệp. Lại còn được trang bị đồ dùng vật dụng đầy đủ như thế này thì không giật giải thật đúng là đáng tiếc.

Phương chào hỏi xong thì cũng đưa cho họ một số vật dụng mà nó đã chuẩn bị cho các cô gái ngoài kia. Sau khi giới thiệu xong thì lúc này nó mới quay trở ra xe.

Bên trong bệnh viện Hạnh Phúc.

Trong phòng họp với sự có mặt của đầy đủ những bác sĩ tiếng tăm nhất bệnh viện trong thời điểm này.

Giám đốc Lâm lúc này vẫn còn đang trầm tư, đôi mắt chăm chú nhìn vào máy tính riêng của ông. Từng dòng chữ trong file văn bản kia được ông đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần.

Tâm trạng của ông lúc này một mực căng thẳng, lẫn trong đó một sự xúc động mạnh. Bởi hiện tại ông đang nắm giữ một công thức, nói đúng hơn là một phác đồ điều trị một căn bệnh hiện tại chưa có cách chữa trị.

Ông lúc này đang không hiểu tại sao một thứ có giá trị liên thành như thế này được giao cho ông một cách dễ dàng như vậy. Chỉ qua một cuộc gọi ngắn gọn kèm theo đó một file văn bản.

Mà mỗi lần đọc xong văn bản kia thì ông lại suy nghĩ sâu xa một hồi. Lần này không phải một chuyện nhỏ, ông tự nhận định.

Nếu một công ty bệnh viện tự mình công bố một quy trình chữa bệnh đương nhiên phải có sự thông qua của những hiệp hội y tế bên trên.

Chỉ những hiệp hội y tế mang tầm cỡ quốc gia mới có thể kiểm định và chứng minh tính xác thực cũng như mức độ áp dụng trong thực tiễn.

Hơn nữa tuy ông đã tham khảo qua, tuy ông đã xác nhận rằng quy trình điều trị này có thể áp dụng được. Nhưng ông vẫn còn hoài nghi, bởi vì vị cổ đông kia không phải là người trong ngành, người kia chỉ là một nhà đầu tư mà thôi.

Quy trình này từ đâu mà ra đó là điều mà ông lo lắng nhất bây giờ.

Bởi lý do đó mà bây giờ ông phải triệu tập toàn bộ bác sĩ có trình độ cao nhất trong bệnh viện và ngồi trong phòng họp này.

Liên tục những âm thanh bàn tán xì xào về cuộc họp này, trong số chín vị bác sĩ có mặt tại nơi này thì có ba bác sĩ đầu ngành. Ba người họ chính là những bác sĩ tiếng tăm nhất trong bệnh viện, tiếng nói của bọn họ chỉ dưới người ngồi ở đầu bàn kia mà thôi.

Ba người bác sĩ nọ bây giờ vẫn đang hoang mang không biết giám đốc triệu tập bọn họ làm gì. Chỉ có những lần biến cố lớn trong bệnh viện thì mới có dịp gặp mặt một cách đông đủ như thế này.

“Hy vọng không phải biến cố đi.” Một vị trong ba vị bác sĩ lại nói ra, ông đã tham gia từ lúc bệnh viện thành lập cho tới bây giờ. Và cũng là một trong những bác sĩ người nước ngoài đang làm việc tại bệnh viện này. Chứng kiến bao nhiêu thăng trầm khiến cảm xúc của ông phẳng như một hồ nước mùa thu.

“Đã đông đủ rồi sao?” Giám đốc Lâm nhìn sơ ngang một vòng, sau đó quay sang hỏi thư ký của ông.

“Dạ vâng đã đủ thưa giám đốc.” Cô thư ký sau khi điểm danh thì gật nhẹ đầu đáp.

“Được… Lần này không biết bệnh viện sẽ đi về đâu. Mời các vị xem qua văn bản này một lần nhé.” Giám đốc Lâm mở lên màn hình chiếu, sau đó chia sẻ màn hình máy tính của ông lên.

Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://truyensextv.cc/sinh-vien/

“Thình thịch… Thình thịch…”

Ngay khi giám đốc Lâm tắt máy chiếu, căn phòng họp lặng yên như nước. Yên lặng đến mức một con ruồi bay ngang cũng có thể nghe được.

Ánh mắt của tất cả bác sĩ có mặt trong phòng lúc này vẫn còn đang mở to ra hướng về phía màn hình chiếu vừa tắt đi, trong đầu lưu chuyển không biết bao nhiêu câu hỏi.

“Hít…”

“Giám đốc Lâm… Ở đâu mà ông có được thứ này?”

Không đợi mọi người ý kiến, vị bác sĩ người nước ngoài kia là người đầu tiên phản ứng lại. Tâm trạng của ông bây giờ cũng không thể bình tĩnh được nữa, như một quả bom nổ trong não của ông vậy.

Một kiến thức mới, một vùng đất mới vừa được mở ra khiến ông như muốn phát điên lên.

“Thứ này do một người khác cung cấp, hiện tại chưa công bố lên tất cả các phương tiện khoa học. Hiện tại chúng ta là người đầu tiên nắm giữ được nó.” Giám đốc Lâm ánh mắt nghiêm nghị, ông bình tĩnh nói ra. Ánh mắt lưu chuyển một vòng đánh giá từng vị bác sĩ đang ngồi trong phòng họp, để ý từng biểu hiện trên gương mặt của từng người.

“Giám đốc có thể chia sẻ lại cho chúng tôi hay không?” Một vị bác sĩ trẻ, tuổi chưa tới bốn mươi, kèm đôi mắt kính tròn trên mặt lên tiếng.

“Không được. Thứ này hiện tại chưa thể công khai được.” Giám đốc Lâm lạnh lùng từ chối.

“Vâng thư giám đốc.” Vị bác sĩ trẻ kia gật nhẹ đầu, biểu lộ đồng tình. Nhưng thẳm sâu bên trong tâm lại dâng lên một khát vọng lớn.

Vội che giấu lại tâm trạng lúc này, vị bác sĩ trẻ kia lại chỉnh đốn vị trí rồi tiếp tục im lặng lắng nghe.

“Thế nào… Các vị mời cho ý kiến.” Giám đốc Lâm lại tiếp tục nói, ông thật sự chờ mong những ý kiến của các bác sĩ có mặt ngày hôm nay.

“Trước mắt chúng ta phải công bố lên hiệp hội y tế, thứ này theo tôi được biết chưa xuất hiện trên thế giới. Nếu chúng ta nắm được bản quyền thì nhất định sẽ nổi tiếng.”

“Nếu chúng ta công bố nghiên cứu thành công chắc chắn sẽ mang tới nhiều quyền lợi lớn.”

“Trước tiên vẫn phải thông qua hiệp hội ở trên. Chúng ta không thể đơn phương không khai được.”

Để cho các bác sĩ bàn luận một hồi lâu, giám đốc Lâm vẫn âm thầm lắng nghe từng ý kiến của từng vị bác sĩ.

Sau khi bàn luận một hồi lâu, giọng nói kia mới vang lên trong phòng họp…

“Việc này phải giữ bí mật tuyệt đối.” Vị bác sĩ nước ngoài kia lúc lên tiếng thì ngay lập tức phòng họp trở nên im lặng.

Oong là người có kiến thức lẫn kỹ năng, việc này không thể nào công khai như thế này được. Cho dù đó là bác sĩ của bệnh viện đi chăng nữa.

Trong thời gian chưa công bố bản quyền thì nhất định không thể nào để lọt ra ngoài được, ông đảo mắt một vòng quanh tất cả các vị bác sĩ. Trong lòng lúc này đang lo lắng vô cùng, bởi lẽ ra cuộc họp này không phải diễn ra như thế này.

Điều mà ông ta lo lắng bây giờ đó là phương thức kia bị rò rỉ ra bên ngoài, bởi lẽ không thể tin tưởng tất cả những người có mặt tại đây. Ông dễ dàng nhận ra trong số các bác sĩ tại đây có những người không thể tin tưởng được. Nhưng không thể công khai nói trong thời điểm này vì một số lý do khác.

“Ông John sẽ phụ trách thành lập tổ công tác lo cho việc này. Tôi tin tưởng ông. Sắp xếp gác lại các công việc hiện tại và tập trung thực hiện chuyện này.” Giám đốc Lâm ánh mắt lấp lóe, ông quyết định.

Bởi lẽ ông John là người mà ông Lâm tin tưởng nhất, từ khi thành lập bệnh viện cho tới bây giờ thì ông John là người công tác lâu nhất tại bệnh viện.

Đã trải qua không biết bao nhiêu sóng gió, chịu trách nhiệm không biết bao nhiêu việc nặng nhẹ.

Hơn nữa ông John lại là người có chuyên môn cao nhất ở bệnh viện này, được đào tạo ở nước ngoài và còn là người từng thực hiện thành công những ca bệnh khó.

Điều đó làm giám đốc Lâm tin tưởng rằng bác sĩ John sẽ có thể làm tốt công việc này.

Nhận được trọng trách lớn như vậy làm bác sĩ John cảm động một phen, ông không ngờ rằng có một ngày ông lại có thể công bố một công trình nghiên cứu quá sức tưởng tượng như thế này.

“Tôi sẽ hoàn thành tốt công việc này.” Bác sĩ John khẳng định một câu, ánh mắt trong vắt của ông lưu chuyển không biết bao nhiêu mong đợi.

Lần này sẽ là lần huy hoàng nhất trong cuộc đời của ông, một vị bác sĩ điều thành công nhất đó chính là công bố một cái mới cho nền y tế thế giới. Hơn nữa đây lại rất có thể mở ra một kỷ nguyên mới cho việc chữa trị bệnh nhân ung thư.

Nghỉ tới đây thôi mà dòng máu trong cơ thể ông lại sục sôi như thể chỉ vừa bước qua tuổi ba mươi. Hận không thể ngồi dậy thực hiện ngay việc này.

“Được rồi. Kết thúc tại đây.” Giám đốc Lâm thở ra một hơi rồi nói. Nhưng sau tất cả thì đây chỉ mới là bắt đầu cho công cuộc vĩ đại kia.

“Nay có làm gì không mậy?”

“Không. Có việc gì không?”

“Dẫn mày đi khám phá tiếp. Hahaha…”

“Lại chuyện tốt gì nữa đây…”

Phương lắc đầu ngao ngán, mỗi lần thằng Đức gọi cho nó là ngay lập tức nó phải tiêu tốn một khoản tiền lớn.

“Rủ mà đi xả xì trét thôi mà.”

“Đi đâu?”

“Đi bắn súng. Gần đây mới mở một chỗ bắn đạn thật, qua bắn thử xem sao. Hahaha…”

“Ồ… Hay vậy?”

Nghe thằng Đức nói thì Phương cũng chợt cảm thấy hấp dẫn, nó từ trước tới giờ chưa bao giờ bắn đạn thật.

“Đi không?”

“Đi…”

Không nói nhiều lời, đã thích thì nhất định phải chơi. Đã có tiền thì chẳng có việc gì phải ngại cả. Nó nhanh chóng lái xe đi theo chỉ dẫn của thằng Đức.

Khu vực bắn súng thì không thể nào nằm trong trung tâm thành phố được. Nó phải chạy ra ngoại ô thành phố, sau đó lại chạy thêm một đoạn vào gần khu quân sự thành phố.

Nơi đây chính là nơi tập trung quân đội lớn nhất khu vực này, cũng chính là cơ quan trung ương của quân sự toàn vùng.

“Thì ra gần đây mới mở.” Phương âm thầm gật gù, chỗ này nó đương nhiên biết. Còn việc chỗ bắn đạn thật thì nó chắc chắn rằng mới mở, bởi nhiều lần nó đi ngang đây rồi.

Đảo thêm một con đường nữa, nó chạy vòng ra sau khu quân sự nọ thì thấy một con đường lớn dẫn vào bên trong.

Đây dường như là khu nghỉ ngơi của những binh sĩ quan, bên trong còn có cả những sân thể thao.

“Tới rồi.”

Thằng Đức đứng trước cửa đón nó, thấy xe thì ngay lập tức chạy lại chỉ nó lái xe vào bãi đậu.

“Sao mày khám phá được hay vậy?” Phương vừa bước xuống xe liền hỏi thằng Đức, quả thật việc khám phá nó không thể nào bằng được thằng Đức rồi.

“Nghề của tao mà. Đi vào bên trong này.” Thằng Đức nhếch miệng cười, sau đó lại khoác tay dẫn nó vào bên trong.

“Đoàng… Đoàng… Đoàng…”

Vừa bước vào cánh cửa, tiếng súng chát chúa vang lên mặt dù cách hẳn hai cánh cửa. Tuy vậy cũng được xem là cách âm rất tốt rồi, bởi bên ngoài nó chỉ nghe được âm thanh tiếng súng vô cùng nhỏ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Tình trạng Update Phần 127
Ngày cập nhật 07/05/2024 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lạc lối
Phần còn lại của tuần lễ trôi qua trong nháy mắt khi hai mẹ con tôi vẫn đắm chìm trong niềm vui xác thịt với nhau. Đã là chiều Chủ nhật rồi. Tôi giận dữ tự nhủ. Thời gian đã đi đâu? Tại sao nó có vẻ như chỉ mới khoảnh khắc trước đó tôi vừa bước vào và tìm thấy mẹ đang chờ tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện dịch Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Cô bé giúp việc - Tác giả crazyfrogvn
Tôi vội vã ngậm lấy vành môi em đắm đuối hôn để em có thể quên đi cảm giác căng thẳng của lần đầu tiên quan hệ. Bên trong em vừa chật vừa bót quá, tôi loay hoay mãi cứ thúc ra thúc vào mà không đưa được sâu vào trong em, dương vật tôi chỉ chờn vờn chừng 1/3 rồi gặp một vật cản lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ giúp việc Đụ máy bay Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Con cưng thời hiện đại - Tác giả Ngọc Linh
Ngón tay của tôi bên dưới vẫn vuốt dọc theo cái khe lồn, nước lồn của Thảo cứ thế mà chảy chầm chậm ra, bầu vú của Thảo đã cương cứng hết cả lên, tôi khẽ cúi xuống mà mút chùn chụt. Thảo ưỡn ngực của mình lên, vòng hai cánh tay thon thả ôm lưng tôi mà rên nhè nhẹ... Á... đã quá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân