Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 78

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 78

Phát bắn trước đó Trần Thiên Bảo không chỉ đơn thuần là muốn tránh sự chú ý của Ông Kẹ, còn có một mục tiêu khác nữa mà hắn nhắm đếm. Đó chính là viên đạn đang nằm trong cơ thể của mình, vì viên đạn đó khiến cho hắn hành động khó khăn nên trong một phát bắn Trần Thiên Bảo đã đồng thời đẩy cả viên đạn đó ra khỏi cơ thể và nhắm vào Ông Kẹ.

Tất nhiên làm như vậy thì uy lực sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng đó là trong trường hợp dùng một khẩu súng khác. Trong tay Trần Thiên Bảo lúc này là khẩu Sát, uy lực của nó là thứ cực kỳ đáng sợ.

Song Sát là hai khẩu súng lục thuộc dòng Desert Eagle, uy lực vốn đã thuộc loại mạnh mẽ nhất trong dòng súng lục, tuy nhiên không được sử dụng nhiều vì độ giật quá lớn. Nhưng trong tay Trần Thiên Bảo thì khác, lực tay của hắn rất mạnh nên dễ dàng kiềm chế được độ giật của nó.

Hơn nữa Song Sát là hai khẩu súng đã được cải tiến lại, nên sức công phá cực kỳ kinh khủng. Số mạng người phải nằm xuống bởi những viên đạn do Song Sát bắn ra là nhiều không đếm xuể, vì vậy sát khí trên thân súng không hề thua kém so với chủ nhân của nó là bao.

Ông Kẹ vì chưa nhìn được mặt mũi của khẩu súng trong tay Trần Thiên Bảo ra sao nên không có quá nhiều kiêng dè, nếu gã biết được trong hắn là khẩu Sát trứ danh thì hắn sẽ có suy nghĩ khác.

Tất nhiên Ông Kẹ không ngờ được một tên nhóc mười bảy tuổi lại mang súng bên mình chưa nói đến việc đó là súng gì.

Vì thế khi bị viên đạn sượt qua trán để lại một vết rách lớn mới khiến cho hắn ta tràn ngập e dè.

Thời điểm suýt bị viên đạn găm vào trán Ông Kẹ cảm nhận được một luồng sát khí lạnh lẽo như thổi đến từ Nam Cực. Trong lòng tràn ngập kinh hoàng y quên luôn cả việc khẩu súng trong tay đang chĩa vào gáy đối phương mà vội vã bỏ chạy trước. Sát thủ thì vẫn là con người, vẫn cần giữ mạng sống.

Trần Thiên Bảo cũng thầm thấy may mắn, nếu là ngày thường hắn tự tin phát đạn vừa rồi sẽ tạo ra một lỗ giữa trán Ông Kẹ và kết liễu đối phương, như vậy thì khẩu súng đang nhắm vào đầu mình chẳng có nhiều sự uy hiếp. Có điều cơ thể hắn bây giờ cực kỳ bất ổn, vừa chịu đau đớn từ khắp nơi trên cơ thể, mà tay trái thì vốn đang bị bó bột không thể cử động, tay phải thì lại có một viên đạn nằm trong bả vai nên hành động khó khăn.

Chính vì vậy phát đạn vừa rồi mới thiếu sự chính xác đến như thế, bắn lệch mục một khoảng 10 centimet gần như là điều chưa từng xảy ra.

Trần Thiên Bảo sốc lại tinh thần, hắn đã quyết phải lấy mạng của Ông Kẹ nên chuẩn bị nhấc chân đuổi theo, tên này biết được bản thân mình có liên quan đến “Trần Thiên Bảo” đã chết nên nhất định phải trừ khử. Nếu đối phương để lộ tin tức này ra có thể sẽ bị nhiều thế lực điều tra, rắc rối việc này mang lại là không thể giải quyết được.

Có điều vừa mới nhấc chân lên thì một cơn chóng mặt kéo đến khiến Trần Thiên Bảo không đứng vững được mà lảo đảo rồi khuỵu xuống.

Cách đó không xa, nữ cảnh sát thấy tên khủng bố bỏ chạy cũng định đuổi theo thì thấy người vừa bị đối phương chĩa súng vào đầu ngã xuống. Liên tưởng đến tiếng nổ vừa rồi nàng cho răng tên khủng bố đã nổ súng bắn chết người này.

Có điều khi thấy người trước mắt không phải đổ gục như người chết mà chỉ khuỵu xuống nên tạm bỏ ý định truy đuổi vội vàng tiến lại xem xét.

Càng đi đến gần nữ cảnh sát càng cảm thấy bóng lưng chàng trai trước mặt có chút quen mắt, cho đến khi ngồi xuống bên cạnh nạn nhân nàng mới thấy kinh ngạc.

Dù trời tối nhưng nhờ có ánh trăng nên nữ cảnh sát vẫn nhìn được cánh tay trái đang bó bột của chàng trai, kết hợp với bộ quần áo mà Trần Thiên Bảo chưa kịp thay cô đã hoàn toàn xác định được đây chính là người mình đã thẩm vấn vào lúc sáng.

– Cậu có làm sao không?

Trần Thiên Bảo nghe giọng nói của nữ cảnh sát thì liếc mắt sang nhìn một cái rồi thu hồi thầm nghĩ: “Tất nhiên là có sao rồi, nếu không sao thì thằng kia có chạy đằng trời!”

Nghĩ vậy nhưng Trần Thiên Bảo không lên tiếng, hắn lắc đầu cố lấy lại tỉnh táo rồi cứ thế bỏ lại nữ cảnh sát bắt đầu đuổi theo hướng Ông Kẹ vừa bỏ trốn.

Nữ cảnh sát thấy đối phương không thèm quan tâm đến mình mà cứ thế bỏ đi thì hơi có chút bất mãn. Người ta quan tâm đến mà còn có thái độ như thế, biết vậy thì cứ mặc xác cậu.

Nữ cảnh sát nghĩ đến đó liền hừ lạnh một tiếng rồi đưa tay lên vai định thông báo cho đồng đội tình hình ở bên này đồng thời gọi cứu trợ, dù rất muốn lập công nhưng nàng cũng biết đối phương là một phần tử khủng bố không thể xem thường, kinh nghiệm đối phó tình huống thế này bản thân không có, nếu đơn phương độc mã xông đến chỉ sợ không bắt được người mà còn thiệt mạng thì lỗ to.

Có điều sờ một hồi cũng không thấy bộ đàm đâu nữ cảnh sát mới giật mình nhớ ra, bản thân vì muốn nhanh chóng lập chiến công nên còn chưa kịp đeo bộ đàm lên đã chạy tới đây, nhìn bóng lưng của người thanh niên kia đang dần dần đi xa nàng mới cầm chắc khẩu súng trong tay rồi đuổi theo. Ít nhất cũng có thêm một người chứ không phải là đơn phương độc mã.

Trần Thiên Bảo đuổi theo hơn hai trăm mét qua một cánh đồng trống vắng đến một khu nhà hoang khác mới chậm bước chân lại.

Từ đằng sau truyền đến tiếng bước chân không khiến Trần Thiên Bảo phải quay lại nhìn mà chỉ khẽ nhíu mày một cái, thấy người đó đã tiến lại gần hắn mới khẽ nói:

– Cô cứ chạy ầm ầm tạo tiếng động lớn như vậy khác gì lạy ông tôi ở bụi này?

Mỹ nữ cảnh sát đang quan sát xung quanh nghe hắn nói như vậy trong lòng thấy không vui, ở đây cô là cảnh sát còn hắn chỉ là một tên nhóc mới mười bảy tuổi, đúng ra người phải lên tiếng trách móc là cô mới phải. Khu vực này bây giờ hiển nhiên là khu vực “không phận sự miễn vào” vậy một người như hắn chạy đến đây làm gì?

Ánh mắt nữ cảnh sát khẽ đảo xuống thấy trong tay hắn là một khẩu súng với những đường nét tinh xảo thì lộ ra sự kinh ngạc. Như vậy việc hắn sở hữu trái phép có vũ khí quân dụng là sự thật!

Khẩu súng trong tay người thanh niên trẻ giống như phát ra một loại khí chất lạ thường, ánh mắt nữ cảnh sát không nhịn được mà quan sát thêm một lúc. Chợt nàng cảm thấy từ trên khẩu súng giống như phát ra một làn gió lạnh lẽo mới rùng mình rời tầm nhìn sang khuôn mặt của chàng trai trẻ bên cạnh.

Trần Thiên Bảo thấy nữ cảnh sát không nói gì thì liếc mắt sang nhìn, đúng lúc thấy ánh mắt nàng cũng đang mang theo sự soi xét chăm chú nhìn mình, miệng nàng khẽ mấp máy chuẩn bị lên tiếng.

Chợt sống lưng như có một cơn gió lạnh thổi đến không kìm được mà run lên một chặp, chẳng nghĩ ngợi nhiều Trần Thiên Bảo kéo mỹ nữ cảnh sát vào sát người mình rồi lăn sang một bên.

Chíu…

Ngay sau khoảnh khắc hai người lăn sang một bên thì từ phía sau bức tường cách đó khoảng 50 mét lóe lên một tia sáng, ngay vị trí hai người vừa đứng một âm thanh xé gió lướt qua.

Trần Thiên Bảo nhịn đau kéo theo nữ cảnh sát lăn vào đống đổ nát bên cạnh rồi nấp trong đó, đống đổ nát này chỉ cao khoảng 30 centimet chỉ cần nhô lên một chút thôi chắc chắn trên cơ thể sẽ có một lỗ đạn.

Nữ cảnh sát đang định lên tiếng chất vấn xem khẩu súng kia là thế nào thì chợt bị hắn kéo vào trong lòng rồi lăn sang một bên, cũng may bản thân là một cảnh sát đã được huấn luyện nên không quá bất ngờ, đổi lại trong tình huống đó là một người phụ nữ khác đã sớm hét toáng cả lên rồi.

Nữ cảnh sát định chống tay xuống để đứng dậy thì thấy dưới lòng bàn tay là thứ gì đó săn chắc nhưng lại có chút mềm mại, định thần lại mới nhận ra bản thân đang nằm đè lên cơ thể của chàng trai kia.

Bởi vì hai tay bị gò bó nên nữ cảnh sát chỉ còn cách tiếp tục chống lên lồng ngực đối phương để đứng dậy, tuy nhiên dù nàng có dùng sức thế nào thì vòng tay nhìn thì thấy cực kỳ gầy gò kia lại mang theo lực đạo mạnh mẽ không ngờ.

Cho dù nữ cảnh sát đã dùng hết sức nhưng vẫn không thể khiến cho cánh tay đó nhúc nhích lấy một ly.

Nhận ra nữ cảnh sát đang cố đứng dậy Trần Thiên Bảo khẽ gắt:

– Nếu cô không muốn chết thì nằm im cho tôi!

Nói rồi cánh tay hắn khẽ dùng lực kéo nữ cảnh sát nằm xuống đè sát lên cơ thể mình.

Chíu… Bụp…

Quả nhiên ngay sau khoảnh khắc đó đống đổ nát đang che chắn cho hai người nổ lên một tiếng rồi bụi bay lả tả. Lúc này nữ cảnh sát cũng đã nhận ra hành động của mình đã làm lộ vị trí, âm thanh vừa rồi chính là do có một viên đạn bắn lên đống đổ nát ngay phía trước tạo thành, cho dù hắn không kéo cô nằm xuống thì viên đạn kia cũng không bắn lên người. Tuy nhiên nếu không nhờ có hắn thì ai mà biết viên đạn thứ 2, thứ 3 bắn ra có tạo thành một lỗ máu trên người hay không?

Trần Thiên Bảo có thể cảm nhận được hai khối hình cầu mềm mại đang ép lên cơ thể mình, từ trong mũi hắn thở ra một hơi nặng nề.

Tuy nhiên đó không phải là do cảm giác tiếp xúc thân thể của hai người tạo thành mà là do trong người Trần Thiên Bảo đang bất ổn.

Có điều mỹ nữ cảnh sát lại không nghĩ vậy, đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với nam nhân một cách thân mật như vậy, với địa vị của mình nếu có tên nào dám làm ra hành động như vậy nàng đã sớm cho một cái bạt tai chứ không phải nằm im chịu đựng như lúc này, có điều hoàn cảnh lúc này khiến nàng không để tâm quá nhiều đến việc đó nữa.

Do trước đó không để ý nhưng lúc này đây hai người đang nằm im một chỗ để ẩn nấp nên nữ cảnh sát mới ngửi thấy trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, lòng bàn tay đang đặt trên bả vai của chàng trai trẻ cũng truyền đến cảm giác ẩm ướt.

Ngửa bàn tay lên nhìn qua một cái nữ cảnh sát giật mình suýt chút nữa phải thốt lên, không ngờ cả bàn tay nàng lúc này đã ướt đẫm, không cần nhìn rõ chỉ cần ngửi thôi cũng biết được đó chính là máu tươi.

Nữ cảnh sát quan sát kỹ cơ thể của người thanh niên trẻ, lần này biểu hiện kinh ngạc của nàng rõ ràng đến mức hai mắt trừng lên, khóe miệng nữ cảnh sát lắp bắp thốt lên:

– Người… người của cậu…

Trần Thiên Bảo nghe thấy giọng nói của nàng liền rời mắt khỏi khu vực tiếng súng vừa nổ ra. Liếc xuống vị trí nữ cảnh sát đang chú ý. Dù chỉ nhìn thấy một phần như mắt hắn vẫn phải nhíu lại.

Ở trên bả vai lúc này có một cái lỗ, nếu nhét một ngón tay vào hẳn là sẽ lọt qua, máu từ trong đó vẫn đang liên tục chảy ra.

Điều này cũng là dễ hiểu, khẩu Sát của hắn là khẩu súng uy lực cực mạnh và đã được cải tiến. Cũng may hắn dí sát nòng súng vào cơ thể rồi mới nổ súng, khi viên đạn bắn ra chưa có độ xoáy lớn nên mức độ phá hủy thân thể chưa nhiều. Chỉ cần đưa nòng súng ra xa khoảng 20 centimet thôi thì không chỉ đơn giản là nhét một ngón tay vào mà đưa cả bàn tay cũng có thể vừa. Lúc này nếu không được cầm máu thì sớm muộn hắn cũng chết vì mất máu.

Bạn đang đọc truyện Thiên Bảo Chi Mệnh tại nguồn: http://truyensextv.cc/thien-bao-chi-menh/

Khó ở chỗ một vết thương do đạn bắn muốn cầm máu nào có dễ dàng gì, trước đó Trần Thiên Bảo vì Phan Như Ý đã dính một phát đạn từ sau lưng, sau đó lại tự bắn vào cơ thể nên giờ đây cả trước lẫn sau máu vẫn liên tục chảy ra.

Muốn máu ngừng chảy bắt buộc phải bịt kín miệng vết thương, cách tốt nhất chính là khâu lại. Có điều ở hoàn cảnh này sao có thể lấy kim với chỉ ra mà ngồi khâu được? Hơn nữa ở đằng xa chắc hẳn Ông Kẹ vẫn đang lăm lăm khẩu súng ngắm về phía này.

Hơi thở của Trần Thiên Bảo trở lên dồn dập, một cơn hoa mắt chóng mặt khác lại kéo đến khiến hắn phải nhăn mặt lắc đầu mới lấy lại sự tỉnh táo.

Nếu là người bình thường với tình trạng vết thương thế này đã sớm rơi vào hôn mê vì mất máu, thậm chí có khả năng đi chầu ông bà rồi không chừng.

Vậy mà Trần Thiên Bảo vẫn có thể gắng trụ được đến lúc này quả thực rất đáng kinh ngạc, đây chính là nhờ vào thứ mà hắn đã tiêm vào cơ thể lúc trước.

Bộp… bộp…

Bất chợt đống đổ nát che chắn phía trước phát vài tiếng nổ. Sau loạt đạn qua đi, không chờ cho khói bụi bay hết mà Trần Thiên Bảo ngay lập tức nhô lên nhìn.

Ở phía xa xa một bóng đen nhào ra khỏi ngôi nhà hoang rồi bắt đầu chạy đi. Trần Thiên Bảo đẩy mỹ nữ cảnh sát đang nằm trên cơ thể mình sang một bên khiến cô phải “Úi” lên một tiếng.

Ngay sau đó hắn bật dậy, tay phải đang nắm khẩu Sát đưa lên nhắm thẳng về phía bóng đen kia bóp cò.

Đoàng…

Trần Thiên Bảo là một tay súng rất khủng bố, hắn tự tin bản thân tham gia vào một cuộc thi bắn súng chắc chắn có thể giành được giải nhất. Đã từng có lần chỉ với hai khẩu Song Sát mà hắn một thân một mình tiêu diệt cả một nhóm khủng bố ba mươi người được trang bị đủ các loại vũ khí từ súng trường, súng bắn tỉa cho đến Bazooka.

Với thành tích như vậy mà để cho một tên quay lưng lại với mình chạy thoát thì chặt tay đi là vừa.

Mỹ nữ cảnh sát từ xưa đến nay được bố mẹ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa chưa từng bị đối xử thô bạo như lúc này bao giờ. Kể cả thời điểm tham gia huấn luyện để trở thành công an nhờ vào thân phận đặc biệt cũng được đối xử khách sáo hơn so với những đội viên khác rất nhiều.

Vậy mà lúc này lại bị một tên thanh thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi không những tiếp xúc cơ thể thân mật lại còn bị đẩy ra thô bạo đến như thế. Mỹ nữ cảnh sát trong lòng tức giận nhìn lên đang định lên tiếng mắng cho người thanh niên một trận thì sững lại.

Chỉ thấy người thanh niên này lúc trước khuôn mặt còn có vẻ non nớt, giờ phút này lại thay đổi 180 độ, bộ mặt hắn lúc này cực kỳ nghiêm túc, từ trong ánh mắt hiện lên sự sắc bén lạnh lùng, nữ cảnh sát chứng kiến cảnh tượng này không khỏi cảm thấy rùng mình, trong lòng bất giác dâng lên một chút sự sợ hãi, bao nhiêu câu mắng chửi hiện hữu trong đầu đều biến mất không còn lại chút gì.

Khuôn mặt cô ngây ra cho đến lúc một tiếng nổ lớn vang lên mới giật mình tỉnh táo trở lại. Nhìn vào khẩu súng trong tay người thanh niên còn đang bốc khói cô mới biết chính hắn là người đã nổ súng. Lại đưa mắt nhìn theo hướng khẩu súng đó nhắm đến thì thấy một bóng người cứ thế mà ngã phịch xuống đất.

Nữ cảnh sát không ngờ một người thanh niên còn đang học cấp ba lại dùng súng thành thạo đến như thế, trong đêm tối chỉ nhờ vào một chút ánh trăng mà hắn có thể nổ súng bắn chính xác mục tiêu. Đổi lại là một người được huấn luyện như cô cũng phải ngậm ngùi tự nhận mình không thể làm được.

Mỹ nữ cảnh sát không biết rằng, so sánh sự huấn luyện giữa hai người chỉ giống như con kiến với con voi. Huấn luyện của cô chỉ là những bài thực hành với đồng đội hoặc bù nhìn. Còn cách mà hắn được huấn luyện chính là bị đưa đến những nơi đang xảy ra chiến loạn, nếu còn sống coi như hoàn thành bài huấn luyện. Đó là còn chưa nói đến việc hắn có những năng lực đặc biệt hơn người.

Khẩu súng trong tay từ từ hạ xuống, dù đã bắn hạ đối phương nhưng khuôn mặt đang nhăn lại của Trần Thiên Bảo vẫn không hề giãn ra. Hắn cảm thấy mọi chuyện dường như quá dễ dàng thì phải!

Một tên sát thủ đã từng ám sát quan chức cấp cao của một nước phương Tây phát triển và trốn thoát thành công như Ông Kẹ lại có thể tự đưa thân ra giữa đường cho đối phương bắn hạ như vậy à?

Trước đó Ông Kẹ suýt bị bắn trúng là vì chủ quan không nghĩ đối thủ có súng, giờ đây gã đã nhận ra mình là kẻ không dễ đối phó làm sao lại hành động lộ liễu như vậy được?

Càng nghĩ càng thấy có điểm kỳ lạ!

Có điều trong lúc Trần Thiên Bảo còn đang trầm tư suy nghĩ thì nữ cảnh sát lại cho rằng tên khủng bố đã bị hạ gục. Cô ngay lập tức cầm chặt súng tiến về thi thể người vừa bị bắn hạ phía trước.

Đến lúc Trần Thiên Bảo nhìn lên thì cô đã đi được nửa đường rồi, hắn trừng mắt nhìn vào bóng lưng nữ cảnh sát nhíu mày.

Cô nàng này đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, không biết người nào huấn luyện ra một học viên vừa bắn hạ một đối thủ đã vội chạy lại gần rồi?

Nghĩ là vậy nhưng Trần Thiên Bảo vẫn cất bước đi theo nữ cảnh sát. Phát súng vừa rồi hắn bắn trúng đầu đối phương nên kẻ đó nắm chắc cái chết, vì vậy cũng không sợ hắn ta giả chết đột ngột phản kích.

Nữ cảnh sát vừa nhìn thấy thi thể của tên khủng bố đã ngay lập tức nhăn mặt, trong mấy năm làm cảnh sát của mình nàng tiếp xúc với nhiều thi thể nạn nhân, nhưng đây là lần đầu gặp phải tình trạng thi thể kinh khủng đến như vậy. Chỉ thấy đầu tên này đã vỡ toác cả ra, xung quanh thi thể máu chảy ra lênh láng, thậm chí còn thấy được một số mảnh vụn không rõ là thịt hay não văng ra.

Trần Thiên Bảo nhìn thấy thi thể này cũng nhăn mặt, có điều khác với nữ cảnh hắn nhăn mặt không phải vì tình trạng thi thể, mà vì kẻ đã chết đang nằm trên mặt đất kia không phải Ông Kẹ. Người đã chết này lùn hơn Ông Kẹ một chút.

Trần Thiên Bảo vừa nghĩ đến đây liền thấy trên đầu nữ cảnh sát không ngờ lại có một tia laser màu đỏ đang chiếu vào. Khẽ liếc mắt về nơi tia laser phát ra liền thấy trong ngôi nhà hoang có một người đang cầm súng bắn tia ngắm về phía hai người bọn họ.

Trong tình huống này Trần Thiên Bảo tin rằng bản thân có thể bắn trúng tên kia, có điều chỉ cần hắn có hành động chắc chắn nữ cảnh sát sẽ bị bắn cho vỡ sọ.

Trong mắt hắn ngoài người thân ra thì mạng sống của kẻ khác không có liên hệ đến mình. Nhưng dù sao nữ cảnh sát này cũng là một người vì dân phục vụ, nàng với mình cũng thuộc một dòng máu “Con Rồng cháu Tiên”. Vô duyên vô cớ khiến cho người ngoài chết vì một tên sát thủ do mình mà tìm đến cũng khiến trong hắn có chút áy náy.

Quan trọng hơn cả là mỹ nữ cảnh sát này rất… đẹp, nếu chết đi thì cũng có chút tiếc nuối.

Thở ra một hơi, thân hình Trần Thiên Bảo chuyển động, hắn nhảy về phía nữ cảnh sát, đồng thời cánh tay phải nâng lên nhắm về phía ngôi nhà hoang đằng kia, ngón tay bóp lên cò súng của khẩu Sát.

Nữ cảnh sát đang lục soát thi thể tên khủng bố thì lại nghe thấy một chuỗi âm thanh “Đoàng… chíu… huỵch…” khiến cô giật mình quay lại đằng sau.

Cô biết người thanh niên trẻ tuổi kia lại một lần nữa nổ súng nhưng không biết hắn bắn cái gì. Chỉ thấy người thanh niên kia ngã xuống đất cánh tay phải vẫn cầm khẩu súng đưa lên ôm ngực. Từ trong kẽ ngón tay máu chầm chậm chảy ra.

Vừa rồi nàng thấy rõ ràng hắn đứng cách xa mình khoảng hai mét mà giờ đây lại ngã xuống ngay bên cạnh, nữ cảnh sát cũng là người thông minh liền đoán được hình như hắn vừa nhảy đến đỡ đạn cho mình.

Nàng còn chưa biết phải xử lý thế nào liền nghe thấy hắn thốt lên:

– Mau nấp…

Vừa nghe đến đây nữ cảnh sát liền quay lưng chạy đến ngôi nhà hoang gần đó để ẩn nấp, chợt nhớ ra mình cứ chạy đi như thể mà bỏ lại người kia chẳng may hắn chết thì chẳng phải tại mình à.

Một trong những khẩu hiệu mà nàng luôn khắc ghi trong lòng chính là: “Vì nước quên thân, Vì dân phục vụ”. Bây giờ mình mà ẩn nấp trước bỏ lại người thanh niên kia thì chính là phá vỡ đạo lý làm người của bản thân rồi, hơn nữa đối phương vừa rồi còn cứu mình một mạng.

Ngay lập tức nữ cảnh sát quay ngoắt lại chạy đến bên cạnh Trần Thiên Bảo. Vừa mới quay người lại thì bên tai “Vút…” lên một tiếng, nữ cảnh sát vẫn thấy được trong không khí có cảm giác nóng rát.

Không cần nói cũng biết thứ vừa lướt qua mặt nàng chính là một viên đạn, cũng nhờ hành động quay lại này nên nàng mới tránh được một cửa tử nữa.

Dẫu biết bản thân đang bị một họng súng nhắm vào nhưng nữ cảnh sát vẫn không màng nguy hiểm chạy nhanh đến chỗ người thanh niên. Lúc này hắn đã sớm đứng dậy nên nữ cảnh sát cầm lấy cánh tay phải của hắn choàng qua vai mình, một tay nàng vòng qua eo hắn rồi cả hai chạy vào phía bên trong ngôi nhà hoang.

Nấp bên trong ngôi nhà hoang nữ cảnh sát mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, dù không màng đến nguy hiểm nhưng trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi. Đây là lần đầu nàng đối đầu với một tên khủng bố nguy hiểm, cũng là lần đầu tiên nàng đối mặt với tình trạng bị người khác cầm súng bắn về phía mình.

Cũng may cho mỹ nữ cảnh sát là trước đó Trần Thiên Bảo khi bay người lên đỡ cho nàng một viên đạn đồng thời đã bắn trúng vai của Ông Kẹ. Phát đạn đó đã bắn vỡ xương quai xanh của tên kia nên một tay của hắn đã bị phế, nếu không ở phát đạn thứ hai kia nàng đã chết chắc rồi.

Mỹ nữ cảnh sát quay sang thì thấy Trần Thiên Bảo đã gục xuống, đôi mắt của hắn đang từ nhắm lại, hơi thở cũng dần dần trở nên cực kỳ nặng nhọc, nàng biết hắn đã mất quá nhiều máu và đang lâm vào tình trạng nguy hiểm rồi.

Nữ cảnh sát đưa tay lên xé chiếc áo của hắn xuống mới thấy rõ tình trạng vết thương, ở phía trước lúc này có hai lỗ một ở trên bả vai một lỗ khác cách đó khoảng 5 centimet nằm trước ngực. Vừa rồi khi vòng tay qua eo nàng cũng thấy phía sau lưng hắn ướt một mảng.

Nhìn ra phía sau lưng người thanh niên quả nhiên còn một lỗ khác máu vẫn đang chầm chậm chảy ra liên tục. Cảnh tượng này khiến cho nữ cảnh sát kinh ngạc không thôi, người này bị thương như vậy mà vẫn có thể đi lại như thể chưa có chuyện gì xảy ra, đó là còn chưa nói đến việc một tay hắn đang bị bó bột. Không biết một người khủng khiếp như vậy vì lý do gì mà bị què một tay.

Vài ngày trước mỹ nữ cảnh sát đã đọc được vụ việc “Thiên Linh Cái” trấn động cả nước, có điều thông tin chi tiết của vụ việc lại bị phía công an phong tỏa toàn bộ, danh tính nạn nhân là những người nào không hề được công bố, chỉ biết khi cảnh sát ập vào thì còn có ba người hai nữ một nam còn sống sót, nếu nàng biết người thực sự phá giải vụ án đó chính là chàng thanh niên trước mặt nàng thì không biết sẽ có biểu cảm như thế nào?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dục vọng bất tận - Tác giả AnhKhongYeuEm
Rời đi “Vậy là em phải đi sao...” Da Hyun có chút không nỡ nhìn lấy nó, hai tay nàng bấu chặt lấy hai tay nó. “Cô phải đi mà em cũng muốn đi rồi, đây là sự lựa chọn của riêng em, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại...” Quân thở dài trả lời. “Cô sẽ nhớ em nhiều lắm... Chủ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện BDSM Truyện bú lồn
Thiên đường - Tác giả Hara
Sáng hôm sau... Khác với mọi ngày, hôm nay trông Linh có vẻ tươi tắn hơn một chút, ít ra là đã bớt đi cái không khí trậm lặng vô hồn, thay vào đó, em rất vui vẻ trả lời mấy câu hỏi của lũ bạn đang bu xung quanh, đa phần là về mấy món quà mà bọn con trai tặng. Cách đó không xa, Hoàng cũng đang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh
Dưới hiên nhà - Tác giả Slaydark
Nắng ban mai lung linh xuyên qua cửa sổ chiếu vào bóng hình xinh đẹp đang mơ màng tỉnh giấc. Thư hé mở đôi mắt đẹp, môi xinh khẽ mỉm cười vì nhớ về buổi sáng vài ngày trước, khi mà hai người quần nhau suốt một đêm để rồi lúc tỉnh giấc, nàng vẫn hạnh phúc nằm trong lòng Vũ. Nhưng hôm nay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Truyện sex Full Truyện sex hay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân