Chu Cương Liệt ngồi tựa lưng vào chiếc ghế đệm êm ái kết từ mây, đôi tay vững chãi ôm trọn lấy Đãng Hồng Trần vào lòng. Nàng thường ngày luôn giữ vẻ lạnh lùng nghiêm túc như băng sương giờ phút này lại ngoan ngoãn dựa vào lồng ngực hắn bộ dạng nhu hòa như mèo nhỏ.
Cảm nhận kỹ từng nhịp đập mạnh mẽ từ vị trí trái tim, nàng nở một nụ cười toại nguyện, đây không phải là giấc mộng, Chu lang thực sự đã về bên nàng rồi.
“Chu Lang… Chu Lang, hì hì…”
Nàng cất tiếng gọi hắn, sau đó lại không nhịn được mà cười tình, hai gò má phớt hồng thể hiện rõ tâm trạng vừa hạnh phúc vừa bối rối. Chu Cương Liệt hơi cúi người áp trán mình vào trán nàng, khuôn mặt hai người kề sát vào nhau, cảm nhận rõ ràng cả từng hơi thở của đối phương.
“Hồng Trần à, sao vậy?”
Hắn đáp lại với giọng đầy tình tứ, nãy giờ cô tiểu tình nhân này đã gọi hắn mấy mươi lần rồi nhưng mỗi lần hắn trả lời thì nàng chỉ đỏ mặt cười thầm chứ không nói gì.
“Hì, không có gì, chỉ là người ta muốn gọi chàng thêm vài lần thôi mà. Chu lang… thiếp thực nhớ chàng chết mất, hai chữ Chu lang này thiếp đã hơn trăm năm không được gọi rồi.”
Không một gã đàn ông nào có thể từ chối được tấm chân tình của giai nhân vừa ngọt ngào lại quyến rũ như này được. Và Chu Cương Liệt cũng thế, hắn ân cần vuốt nhẹ tóc mai hơi tán loạn của nàng, bàn tay còn lại sờ lên khuôn mặt nõn nà xinh đẹp kia sau đó thở dài một hơi.
“Thật ngoan a, ta thực có lỗi, lại để cho nàng khổ cực chờ đợi héo rũ lâu như vậy.”
“Ưm, không khổ sở chút nào, là thiếp tự nguyện mà, nam nhân của thiếp mãi mãi chỉ có thể là chàng thôi, dù có chờ thêm trăm năm hay ngàn năm nữa cũng không thể đổi.”
Nàng giữ lấy bàn tay hắn đang vuốt ve gò má mình, ánh mắt tràn đầy nhu tình đáp lại.
“Hảo nương tử a, lần này ta trở lại nhất định sẽ không để nàng chịu ủy khuất thêm nữa, sau này ta có đến đâu đều sẽ mang nàng theo cùng, mãi mãi không xa cách.” Hắn khẳng định chắc nịch.
“Ân, thiếp tin chàng, thiếp vui lắm…”
Đãng Hồng Trần gật đầu cười tình, hai mắt lim dim chu môi lên thể hiện rõ ràng ý muốn được hôn. Chu Cương Liệt đang định đáp ứng nhưng như nghĩ tới cái gì đó vội giữ nàng lại làm Đãng Hồng Trần hơi ngơ ngác sau đó lại xụ mặt phụng phịu như bị mất hứng.
“Khà khà, từ từ nào đừng hấp tấp, mừng ngày hội ngộ hôm nay nàng cùng ta uống một ly trước đã.”
Hờn dỗi là thế nhưng chỉ cần hắn nói một câu dỗ dành thì nàng đã lập tức như quả bóng bị xì hơi vòng tay ôm chặt hắn như gấu túi, đầu gật lia lịa tỏ ý chấp nhận.
Chu Cương Liệt hài lòng lập tức lấy ra một vò tiên tửu tỏa hương thơm ngát. Đãng Hồng Trần tuy không hiểu tình lang đang ôm ấp ý đồ gì nhưng nàng đối với hắn có một sự tin yêu tuyệt đối nên dù hắn có làm gì nàng cũng sẽ ủng hộ hết mình.
“Hồng Trần à, nàng có biết uống rượu như thế nào mới là lạc thú nhất không?”
Hắn nheo mắt đầy ý vị hỏi, nàng khẽ lắc đầu tỏ ý không biết, trong trí não vị đại cung chủ si tình lúc này chỉ còn lại sự mê đắm trong tình yêu ngọt ngào làm gì còn có tâm tư nghĩ chuyện nào khác nữa.
“Hề hề, để ta dạy cho nàng nhé, những kẻ tầm thường ngoài kia chỉ biết nốc rượu từng ngụm rồi cho đó là sảng khoái, nhưng chúng nào đâu biết tư vị hảo tửu tuyệt vời nhất chính là hương tân mật dịch của giai nhân, mà ly rượu tinh xảo nhất thế gian cũng chính là đôi môi mềm mại của nữ tử. Đến! Ta muốn cùng nàng đối ẩm.”
Chu Cương Liệt cười bá đạo một tay nâng vò rượu hớp một ngụm lớn. Hương tửu nồng đượm lan tỏa nơi đầu lưỡi, nhưng còn chưa kịp nuốt xuống, hắn đã đưa tay còn lại kéo lấy giai nhân trong lòng rồi cúi đầu trờ tới đưa môi áp lên đôi môi mềm mại của nàng.
Đãng Hồng Trần đang ngước nhìn hắn một cách say đắm cũng lập tức hiểu ý, môi thơm hé mở hơi nâng lên đón nhận lấy tình yêu của nam nhân đối diện. Hắn không chút do dự chiếm lấy môi nàng, rượu từ miệng hắn cũng theo đó chảy vào miệng nàng.
Hơi rượu nồng nàn kết hợp hòa quyện cùng hương thơm từ cánh môi nữ tử chính là mỹ vị ngọt ngào nhất trần đời mà bất kỳ gã nam nhân nào cũng khao khát. Không biết từ bao giờ đầu lưỡi của hắn đã vươn tới xâm nhập vào khoang miệng tìm bắt lấy cái lưỡi nhỏ mềm mại của nàng mà trêu đùa quấn quýt.
Đãng Hồng Trần một bộ dạng hàm xuân chớp lấy đôi mắt diễm lệ mơ màng đón nhận một cách cuồng dại, hai người từ khi gặp lại đã hôn hít không biết bao nhiêu lần nhưng nàng vẫn tham lam không cảm thấy đủ. Đầu lưỡi khẽ vươn ra, vụng về tìm kiếm hơi ấm của hắn, nụ hôn dần trở nên mãnh liệt, hơi thở hai người quấn quýt như thể muốn hòa làm một.
Chu Cương Liệt nhấm nháp hương vị ngọt thơm của tiên tửu hòa quyện với chất mật từ trong miệng nàng, đây mới là thần nhưỡng thực sự mà thế gian chỉ có mình hắn sở hữu.
Đãng Hồng Trần cũng vậy, bao nhiêu nước bọt hòa cùng rượu theo đầu lưỡi hắn đẩy qua nàng đều phấn khích nuốt xuống toàn bộ, nét mặt không hề giấu giếm sự hạnh phúc ngập tràn.
Tầng mây cao vời vợi, ánh trăng bàng bạc rọi xuống, phủ lên đôi nhân ảnh đang quấn lấy nhau say sưa tận hưởng môi lưỡi triền miên. Đêm nay hai người chỉ dành riêng cho nhau để thỏa mãn nỗi nhớ nhung xa cách hơn trăm năm.
Chu Cương Liệt ôm chặt Đãng Hồng Trần vào lòng, hơi thở hắn nóng rực, đôi mắt sâu hun hút như muốn nuốt trọn bóng hình trước mặt. Hai người môi vẫn chưa rời nhau, nụ hôn cuồng nhiệt mang theo khao khát và si mê đốt cháy cả tầng không.
Bàn tay hư hỏng của hắn lại chẳng thể nằm yên bắt đầu lần mò xuống, nhẹ nhàng tháo bỏ đai lưng mảnh mai, Đãng Hồng Trần hơi run lên, nàng biết tình lang muốn làm gì và bản thân nàng cũng muốn nó.
Ăn tủy trong xương một lần mới biết liếm nó cũng ngon, thân thể nàng trước đó đã được hắn khai phá tới tận cùng, sau khi hắn rời đi nàng vẫn một mực chờ đợi không tìm bất kỳ nam nhân nào khác. Khi cơn dâm nổi lên cũng chỉ tự mình an ủi hoặc tìm hai cô đệ tử cùng họ mài ép một chút.
Nàng sớm đã đói khát ngứa ngáy nhớ nhung cái cảm giác được khúc thịt thô to kia lấp đầy bên trong, bị nó giã từng cú tàn bạo quất đánh lên hoa huyệt, bị cái đầu khấc kia phá cung chạm đến nơi sâu nhất sau đó nhấn chìm phòng hoa của nàng bằng những dòng tinh ấm nóng.
Bây giờ cuối cùng nàng đã chờ được tình lang trở lại, Đãng Hồng Trần hiện tại giống như củi khô bén lửa, cơn nứng bùng cháy dữ dội khiến nàng không ngần ngại vứt bỏ hết mọi tính cách lãnh đạm nghiêm nghị thường ngày.
Đêm nay và cả sau này nàng muốn bung xõa, nàng muốn sống đúng với chính mình, một nữ nhân nghiện tình dục, dâm tính thao thiên, nàng đã nín nhịn quá đủ rồi.
Không đợi Chu Cương Liệt ra tay Đãng Hồng Trần đã gấp gáp không chịu nổi, nàng nắm lấy cả vạt đạo bào bên ngoài lẫn áo lụa phía trong mà mở toang ra, lại lắc người một cái làm cả hai lớp vải trượt khỏi vai rơi xuống.
Thân trên lúc này chỉ còn mỗi chiếc yếm nhỏ mỏng tang phơi bày thân thể mỹ lệ như kiệt tác được chạm khắc tinh tế. Làn da hoàn mỹ không tì vết tựa như dương chi ngọc thạch được mài giũa kỹ càng, trắng nõn mà ánh lên sắc hồng phớt mê người.
Đôi nhũ phong no tròn cao vút, mềm mại mà căng đầy, chiếc yếm bé nhỏ kia hoàn toàn không đủ để che lấp đi cảnh đẹp ý vui. Núm vú theo nàng hứng tình đã sớm săn cứng lại nhô thật cao đẩy phần vải yếm cộm lên nhìn một cái liền thấy rõ rệt.
Chu Cương Liệt nhanh chóng kéo nốt áo yếm xuống, đôi bạch ngọc thỏ khi này đã không còn vướng bận gì nữa cứ vậy nảy tưng tưng bại lộ ra ngoài. Bàn tay hắn đầy tính xâm lược không chút câu nệ liền chụp lấy khối thịt đàn hồi kia mà nhào nặn một trận.
“Ưm… hư… um… ư…”
Vì môi vẫn đang bị hắn ngậm chặt nên Đãng Hồng Trần gặp kích thích chỉ có thể ư ử rên rỉ trong cổ họng như mèo hoang động dục. Ánh mắt nàng ngập tràn mông lung nhìn hắn như cỗ vũ.
Chu Cương Liệt được đà lại khẽ siết tay, cảm nhận độ đàn hồi mềm mại một cách hoàn mỹ, ngón tay miết nhẹ qua nơi đầu ti mẫn cảm sau đó lại nhéo lấy nó mà vân vê chà miết khiến tuyến vú gặp kích thích, một dòng sữa trắng lập tức chảy ra làm ướt cả tay hắn.
Lúc này hắn mới chịu rời khỏi cánh môi ngọt ngào kia mà cúi xuống vùi đầu vào bầu vú như một đứa trẻ tham lam lâu ngày đói khát tìm thấy được nguồn sống.
Môi lưỡi hắn lần theo đường cong mềm mại rồi dừng lại trên bầu ngực tròn trịa. Đầu lưỡi hắn lướt nhẹ quanh nhũ hoa đã săn cứng rồi bất chợt há miệng thật lớn mà ngậm lấy rồi ra sức hút mút.
Dòng sữa ấm theo lực đạo mạnh mẽ mà trào ra lan trên đầu lưỡi mang theo vị ngọt béo tự nhiên. Chu Cương Liệt càng ra sức bú mạnh hơn, đầu lưỡi khuấy động hút lấy từng giọt sữa tươi, nhưng hắn vẫn rất tham lam, bàn tay lại o ép lấy bầu vú bên kia kéo hai núm sát gần nhau rồi hứng khởi ngậm lấy cả đôi.
“Hiii… a… ôi ôi… tê… sướng… Chu lang… ôi a… thực phê a… chàng là con nít sao? Á… hi… đúng rồi, uống đi… sữa của thiếp để dành bao năm nay cho chàng hết đó… hư ư…”
Cảm giác được vô tận kích thích đến như đôi nhũ hoa khiến Đãng Hồng Trần khoái ý dâng trào không kìm nổi tiếng rên rỉ, cơ thể nàng hơi run, đôi tay vô thức càng ghì chặt lấy đầu hắn vào ngực mình hơn.
Trong lúc vẫn say mê thưởng thức vị sữa trên đầu lưỡi, đôi tay hắn lại bắt đầu không yên vị mà lần mò xuống. Những ngón tay mạnh mẽ nhưng khéo léo mơn trớn eo thon, cảm nhận làn da mịn màng dẻo dai như mãng xà.
Hắn xoa nhẹ lên vùng bụng phẳng lì, chậm rãi vuốt ve từng tấc da thịt trước khi bàn tay dừng lại nơi vạt váy lụa mềm mại. Đãng Hồng Trần cũng rõ ràng tiếp theo phải nên làm gì, nàng cười rạng rỡ xoa lấy mái tóc xõa tung của tình lang, môi mấp máy thỏ thẻ.
“Chu Lang, yêu thiếp đi… thiếp mong ngày này lâu lắm rồi… mau, chiếm lấy thiếp, thô bạo dùng đại dương vật của chàng thao địt thiếp đi. Huyệt dâm của người ta nhớ cặc chàng muốn chết rồi…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thiên bồng nguyên soái - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 210 |
Ngày cập nhật | 14/07/2025 05:55 (GMT+7) |